Sờ thật đã?! Natasha vì câu nói này tức đến ói máu. Nếu không phải cô không muốn thất thố trước mặt kẻ địch thì nhất định cô đã xấu hổ đỏ mặt.
Với một đặc vụ cao cấp thường niên chiến đấu tuyệt đối sẽ không phát sinh tâm lý này trong lúc giao chiến. Đấu cận chiến, vốn là sự va chạm giữa tay chân, việc chạm trúng những bộ phận nhạy cảm là điều khó tránh khỏi. Một quyền vào trước ngực, một cú đánh vào hông vốn là chuyện thường gặp. Hơn nữa, chiêu thức mà Natasha sử dụng là shoulder throw (ném qua vai), đối phương giữ chặt hông của cô để hóa giải chiêu thức là chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn nữa.
Huống hồ, trước kia cô từng gặp một số đối thủ vì muốn tìm đường sống còn cố ý công kích vào điểm cấm kỵ của phụ nữ, sau khi ra tay còn cố tình bày ra vẻ hưởng thụ, điều này vốn không mong có thể gây ra sát thương lớn chỉ mong làm nhiễu loạn tinh thần của cô.
Nhưng mà trong Căn phòng Đỏ ở Liên Xô cũ, bài học đầu tiên của cô chính là khóa huấn luyện đặc biệt ứng phó với những hành vi như vậy, là một học viên ưu tú tốt nghiệp đầu tiên của Căn phòng Đỏ, Natasha sớm đã khắc phục hoàn toàn chướng ngại tâm lý khi bản thân là nữ giới. Nhưng đối tượng để cùng huấn luyện.. toàn là nam thôi!
Lần này bị một cô gái đánh vào mông, đối phương còn bày ra vẻ hưởng thụ, đối với Natasha mà nói cũng là lần đầu gặp phải. Với lại, bộ dáng háo sắc của mấy tên khốn lúc trước là cố tình ra vẻ mà thôi, tuy thân hình cô bốc lửa nhưng trước giờ vẫn chưa có tên nào dám trong lúc giao chiến với cô mà trong lòng còn suy nghĩ bậy bạ. Thế mà lần này, Natasha có thể nhìn ra đối phương háo sắc thật không phải bày ra vẻ thôi đâu. Natasha bất giác cảm thấy ghê tởm, cả da gà cũng nổi hết lên.
Chạm trúng rồi! Ha ha! Chủ nhân quả không gạt cô, nhiệm vụ lần này đúng là có thể tiếp xúc thân mật với đại mỹ nhân này. Sarah bây giờ không chỉ muốn hưởng thụ cảm giác còn lại trên tay một cách đơn giản như vậy, nếu không phải vì nhiệm vụ chưa hoàn thành, cô đã sớm hóa thân thành sắc nữ nhào vào Natasha mà sờ mó lung tung rồi.
Natasha hai tay sờ ra sau lưng lấy ra một cây côn nhị khúc, cô quyết định dạy cho tên biến thái chết tiệt này một bài học. Đừng nhìn tình trạng của đám bảo vệ, người thì bị đánh ngất, người thì bị đá bay, có người xui xẻo hơn thì xịt hơi cay vào mặt, ôm mặt lăn lộn dưới đất.
Thực tế thì cô đã nương tay lắm rồi. Bọn họ cũng không phải người xấu gì, ngăn cản cô chỉ vì yêu cầu công việc nên cô đã lựa chọn phương pháp nhanh nhất khiến họ mất đi năng lực phản kháng, cùng lắm là đau một hai ngày chứ không để lại hậu quả nghiêm trọng gì.
Nhưng người trước mắt này, đúng là một sắc nữ dám lợi dụng cô, hừ, ít nhất phải chặt đứt cánh tay đó mới hả giận. Hơn nữa từ trận chiến lúc nãy cho thấy đối phương cũng không phải là kẻ cô tùy tiện nương tay là đánh thắng được. Natasha khom người từ từ tiến về trước, côn nhị khúc không ngừng xoay vòng trước mặt như muốn mê hoặc đối thủ.
Khi đến khoảng cách nhất định, động tác của Natasha trở nên mạnh mẽ nhanh chóng, côn nhị khúc không ngừng xoay vòng công kích về phía Sarah, mỗi lần công kích đều có thể nghe thấy tiếng gió xẹt ngang không khí, đủ thấy cô nàng dùng lực mạnh như thế nào.
“Thật không dịu dàng gì cả, nhưng mà tôi thích.” Sarah cười nói. Dưới sự công kích mãnh liệt của Natasha, Sarah không ngừng lui về phía sau, nhưng lại có dáng vẻ của một tay điêu luyện. Mỗi lần Natasha tấn công nếu không bị cô tránh né dễ dàng thì cũng bị cô đánh chuẩn xác vào cánh tay, bật ngược trở lại, hoàn toàn không có một cú đánh nào trúng đích.
Kĩ thuật chiến đấu của Sarah giỏi hơn Natasha cũng không có gì kỳ lạ. Do thể chất của Demon tương đối yếu, cộng với sở thích cá nhân, lại thêm bản thân Demon rất giỏi tập kích bất ngờ, và cả cách dùng kỹ xảo để chiến thắng, từ những điểm trên có thể nói, phong cách Sarah và Natasha gần giống nhau.
Natasha cũng phát giác ra điều này, cô hoàn toàn có thể khẳng định, khả năng đánh cận chiến của đối phương tuyệt đối giỏi hơn cô. Sau mấy lần đánh hụt, cô không ngừng thay đổi phong cách chiến đấu của mình: vật lộn trong quân đội, vật lộn tự do, sambo (võ sát thủ của đặc nhiệm Nga) và cả võ thuật Trung Quốc. Nhưng đối phương không chỉ ứng phó dễ dàng mà còn trong lúc xuất ra biến chiêu, tay còn thuận tiện bám vào người cô, với lực đạo này rõ ràng không phải là công kích mà căn bản chính là sàm sỡ cô. Natasha xấu hổ và giận dữ vô cùng, trong lòng không ngừng suy nghĩ: Chết tiệt, không lẽ tên biến thái này lại tinh thông hết các môn võ sao?
Sarah tất nhiên là không cố ý học mấy thứ đó, cái gọi là “tinh thông võ nghệ” chính là làm sao có thể phát huy hết sức lực bản thân một cách hợp lý nhất, tạo ra đòn công kích mạnh nhất, ở tình huống nào dùng chiêu thức nào mới không để kẻ địch tránh né và đánh trả, đây chẳng qua chỉ là kinh nghiệm chiến đấu được rút kết từ những người đi trước mà thôi. Vì vậy với kinh nghiệm của Sarah, chỉ cần nhìn sơ vài lần là có thể thuộc nằm lòng.
Chỉ riêng việc mấy môn phái này đều có lịch sự hơn mấy trăm năm, thậm chí là hơn ngàn năm, nghe thôi cũng đủ dọa người. Nhưng mà đối với một Demon theo quân đoàn chinh chiến khắp nơi không ngừng nghỉ mà nói, thời gian một ngàn năm có lẽ còn không bằng một phần ba thời gian chiến đấu của cô. Do vậy, khi đối phó với một Demon, chiêu thức trực tiếp nhất, đơn giản nhất, nhanh, gọn, chuẩn nhất thì bao giờ cũng có hiệu quả nhất, tuyệt đối đừng ở trước mặt một Demon có vóc dáng tương đương mà bày ra mấy chiêu thức hoa mỹ, đây chẳng khác nào là tự chuốc lấy khổ.
“Tuy còn muốn đánh tiếp...” Sarah đột ngột bắt lấy một cánh tay của Natasha, dùng sức kéo một chút đối phương liền xoay vòng, bàn tay bị nắm chặt cũng vòng qua cổ của Natasha, sau đó giống như điệu nhảy van-xơ, Natasha thuận lợi nằm gọn trong lòng Sarah.
“Nhưng tôi không thể không ngừng ở đây, thật đáng tiếc quá, người đẹp!” Một cánh tay khác của Sarah vòng qua sườn Natasha, chế trụ một tay còn lại, đồng thời còn lớn gan mở cổ áo đối phương, sờ vào bên trong.
Bàn tay không ngừng di chuyển, phía trên cũng không được rảnh rỗi, Sarah liếm nhẹ vào vành tai đối phương còn nghịch ngợm thổi hơi vào.
“Uh-huh.” Natasha cố nghiêng đầu né tránh, cả thân thể không ngừng vùng vẫy, nhưng bởi vì Sarah khóa cô quá chặt cộng với việc bị sàm sỡ khiến cô rối trí, trong nhất thời không có biện pháp thoát ra được. Cô thật muốn hét to lên: Ở đây có yêu râu xanh, cứu tôi với!
“Cảm giác thật tuyệt.” Bàn tay sờ ở trước ngực Natasha đột nhiên dùng sức bóp một cái, khiến đối phương thêm một hồi giãy giụa.
“Tiếc là thời gian gấp rút, bye bye người đẹp, tôi sẽ rất nhớ cô.” Nói xong cô liền dứt khoát đẩy Natasha ra.
Bị đẩy ra đột ngột, cơ thể Natasha lảo đảo về phía trước, sau khi đứng vững, nhìn cũng không nhìn, Natasha trực tiếp vung côn nhị khúc về phía sau. May mà Sarah linh hoạt tung người lộn vòng về phía sau liền tránh thoát đòn tấn công, đồng thời trong lúc lộn vòng còn tặng Natasha một nụ hôn gió.
“Đồ dị nhân chết tiệt!” Sarah ngang nhiên sử dụng thuật ẩn thân, với màn này Sarah đương nhiên bị coi là dị nhân. Natasha hung hăng lau đi bên tai đã bị liếm qua, nhìn theo phương hướng Sarah biến mất, nhịn không được chửi ầm lên.
“Con bà nó!” Natasha thở hồng hộc, cô cảm thấy từ khi bắt đầu làm đặc vụ đến nay, đây là nhiệm vụ đáng giận nhất. Sau khi điều tiết lại hơi thở, cô liền thu lại côn nhị khúc, đồng thời từ thắt lưng móc ra một vật hình tròn bằng lòng bàn tay, đây là trong lúc bị Sarah chế trụ cô lấy từ chỗ đối phương. Đặc vụ mà, mấy cái kĩ năng nhanh tay lẹ mắt này đều phải thành thạo cả.
Bởi vì lúc đầu Sarah đã nói cô ta không phải là người của Justin, công thêm việc Natasha chắc chắn tập đoàn Hammer không có chức chủ quản phòng an ninh này, cho nên thân phận Sarah là dấu hỏi, khi cô sờ được đồ vật của đối phương liền đem giấu đi, cô tin rằng từ đồ vật này có thể điều tra ra thân phận của cái tên dị nhân biến thái này. Đến lúc đó, ha ha, bà đây sẽ đem một đội quân lớn đến bắt sống cô ta, giam vào ngục tối lột sạch rồi đích thân ra tay dạy dỗ cái đồ háo sắc như cô ta.
Ê, chưa gì đã có xu hướng bẻ cong giới tính rồi, người đẹp!
Trong lúc đang tưởng tượng mấy thứ như roi da, nến, Natasha từ từ đưa vật lấy được trong lòng bàn tay ra ngắm, vừa nhìn thấy gương mặt cô liền kinh sợ, bởi vì thứ này cô đã từng thấy trong văn phòng của Nick Fury.
“Cục trưởng, tôi là Natasha, đang cần chi viện gấp, sếp mau cho người đến khống chế tập đoàn Hammer đồng thời tiến hành lục soát toàn bộ.” Natasha lập tức liên lạc với Nick Fury.
“Có chuyện gì?” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói đầy nghi ngờ của Fury. Ông ta đang rất khó hiểu, mỗi lần Natasha thi hành nhiệm vụ chưa bao giờ gọi chi viện, sao lần này lại phá lệ? Không lẽ tập đoàn Hammer là nơi đầm rồng hang hổ sao? Với lại cái tên Justin Hammer này dù sao cũng là nhà hợp tác buôn bán vũ khí với Bộ Quốc phòng, đâu phải là SHIELD nói muốn lục soát là lục soát được.
Vì cái tên này đã giúp chính phủ làm rất nhiều giao dịch ngầm, trong công ty của hắn chắc chắn có những tài liệu mật không thể lộ ra ngoài, bây giờ SHIELD nhảy vô lục soát triệt để, thì cứ đợi mà tranh cãi với Bộ Quốc phòng và quân đội đi.
“Tôi ở đây gặp phải một đối thủ, là một cô gái tự xưng là chủ quản phòng an ninh, cô ta rất rành kỹ năng chiến đấu, còn có khả năng tàng hình.” Natasha vừa nói vừa đi về phía mục tiêu ban đầu, tuy là có phát hiện mới nhưng sau khi cân nhắc lợi hại, cô vẫn quyết định đi bắt Ivan Vanko trước, dù sao thì phía Tony cũng đang bị một đám người sắt được điều khiển từ xa vây đánh.
“Tôi không bắt giữ được cô ta, đã để cô ta chạy thoát.”
Nick Fury phán đoán, có khả năng tàng hình chắc là dị nhân, mà loại dị nhân này đúng là khó bắt giữ, theo giọng điệu của Natasha, hình như không chỉ là không bắt được mà còn ăn phải chút thiệt thòi. Hừ, đâu phải chỉ một chút thôi đâu, mà là thiệt muốn chết rồi.
“Cô đừng nói với tôi chỉ vì người này mà tôi phải lục soát tập đoàn Hammer đấy.” Nick Fury cũng cảm thấy kì lạ, Natasha không phải là người không biết nặng nhẹ, chỉ vì bắt một người mà lục soát cả một tập đoàn nhạy cảm, trừ khi còn có nguyên nhân đặc biệt gì.
“Công ty Umbrella.” Natasha lại móc ra thứ lấy được từ trên người Sarah, đó là một cái huy hiệu hình tròn trên có mười chữ màu đỏ trắng xen kẽ nhau.
“Trên người cô ta có mang huy hiệu của công ty Umbrella.”
“Cô đợi ở đó, tôi lập tức qua ngay.”