Đám người tập kích bất ngờ này đương nhiên chính là Taylor và mấy Demon mà Evanson đã bỏ lại.
Bọn họ vốn đứng đây là để vừa hóng gió vừa chờ chủ nhân chết tiệt của họ kéo họ về, nhưng không ngờ chưa thấy trận pháp triệu hồi của chủ nhân thì đã thấy một cánh cổng dịch chuyển đột nhiên xuất hiện.
Nếu là người bình thường trông thấy thì đương nhiên sẽ rất hốt hoảng, nhưng đám người Taylor là người bình thường sao? Bọn họ đều là những chiến sĩ của Quân Đoàn Thiêu Đốt, đối với loại cổng dịch chuyển tức thời đột ngột xuất hiện này đã có quá nhiều kinh nghiệm đối phó, thế nên bọn họ ngay lập tức anh minh thần võ, quyết định trước tiên sẽ… nấp vào một bên quan sát tình hình đã.
Thế là Voidwalker Domen liền triệu hồi ra một bức màn Ám Ảnh để che tất cả lại. Dù gì hiện giờ cũng đang là ban đêm, xung quanh vốn đã tối đen rồi, bọn họ tạo ra một bức màn đen nữa thì người thường sẽ chẳng thể phát hiện ra.
Khi bọn họ vừa mới ẩn nấp xong thì Clark và Jonas cũng vừa bước ra khỏi cổng dịch chuyển. Quả nhiên, khi bọn họ vừa mới bước ra thì đã bị luồng khí tà ác làm cho mụ mị, hoàn toàn không cảm nhận ra đám người Taylor.
“Hubbs, đừng để chúng chạy thoát.” Taylor đang ngồi xổm trên mặt đất khẽ vỗ vào đầu Hubbs, Hubbs sau đó lập tức hiện nguyên hình, lao ra từ trong màn Ám Ảnh, dùng xúc tu của mình đập nát cổng dịch chuyển rồi nuốt vào bụng.
Còn Taylor cũng không bỏ lỡ thời cơ, tranh thủ lúc đối phương đang kinh hãi trước vẻ ngoài kỳ dị của Hubbs thì liền vung rìu xông đến, dù gì cũng không phải phe ta, cứ chém trước rồi tính sau.
Rắc, chiếc khiên pháp lực của Clark tuy đỡ được rìu của Taylor chém xuống nhưng cũng đã bị lực đánh làm nứt ra, điều này không phải là do lực chém của Taylor quá mạnh, bởi vì Taylor tuy có sức mạnh hơn hẳn người thường, nhưng khiên phép thuật thì lại có đặc tính chuyên chống lại các đòn tấn công vật lí, đồng thời khiến uy lực của các đòn tấn công ấy bị giảm đi đáng kể.
Tuy nhiên, cho dù là những Demon chuyên về tấn công vật lí thì trên vũ khí của họ vẫn có một lượng Tà Năng nhất định, nếu không thì đã không có chuyện năm xưa đại tù trưởng Vol’jin của tộc Troll chỉ bị một ngọn giáo đâm trúng người mà trọng thương rồi tử vong được. Sự xâm thực của Tà Năng đến ngay cả phép thuật của Titan cũng không chống đỡ nổi, huống hồ là pháp lực yếu ớt của một Pháp Sư nhỏ nhoi. Clark không bị chặt làm hai khúc đã là may mắn lắm rồi.
Không xong rồi, mau chạy thôi. Đây chính là suy nghĩ thực tế nhất hiện giờ trong đầu Clark. Anh ta đã cảm nhận được có một nguồn năng lượng không rõ đang dầm xâm thực pháp lực của anh ta.
Mà anh ta lại hoàn toàn không làm gì được nguồn năng lượng này, cứ tiếp tục thế này thì không thể thắng nổi, tốt nhất nên mau chóng lui về thánh điện, gọi một đại đội đến giết mấy con quái vật này ngay. Anh ta vội liếc nhìn sang Jonas có ý muốn nói, tôi sẽ cản chúng lại, anh mau mở cổng để cùng rút lui.
Jonas đã cùng Clark phối hợp nhiều năm nên lập tức hiểu ý, liền hô to: “Để tôi giúp anh!” Sau đó vung tay tạo ra hai luồng sáng bắn thẳng vào người Taylor.
“Ta đến từ… Hư Không.” Một giọng nói âm u, nói năng không rõ chợt vang lên, hai mũi tên phép thuật đang bay về hướng Taylor đột nhiên chuyển sang hướng khác một cách kỳ lạ rồi bay thẳng vào Domen đang vươn người ra.
Đây là Suffering (Chịu Nạn), một kỹ năng then chốt của Voidwalker. Kỹ năng này sẽ hấp thu một lượng lớn đòn tấn công của kẻ địch vào cơ thể, đặc biệt hữu hiệu với đòn tấn công phép thuật.
Hai mũi tên phép thuật ấy bắn trúng vào cơ thể đen như màn sương vốn được tạo thành từ nguyên tố Ám Ảnh của Domen thì chỉ làm hiện ra một vết nứt, sau đó thì biến mất.
“Tôi bảo anh mau mở cổng để bỏ chạy, anh lại cứ nhất quyết xông vào đánh làm gì?” Clark đang chật vật chống đỡ đòn tấn công điên cuồng của Taylor, trông thấy cảnh tưởng ấy thì lập tức quát mắng. Quả nhiên chung đội với anh đúng là một sai lầm lớn, cả đời này cũng chẳng bao giờ phối hợp ăn ý được.
“Hú…” Được Clark nhắc nhở, Jonas quay sang định mở một cổng dịch chuyển thì chợt nghe thấy một tiếng chó tru thê lương. Anh ta lập tức cảm thấy đầu óc choáng váng, phép thuật đang thi triển được một nửa lập tức dừng lại. Đây là chiêu Spell Lock (Phong Tỏa Pháp Thuật), Hellhound sẽ dùng tiếng tru đặc thù của mình để tạm thời quấy nhiễu lực tinh thần của Pháp Sư, làm gián đoạn phép thuật mà họ đang thi triển.
“Ối, cứu tôi với… A…” Trong lúc Jonas còn chưa kịp định thần lại thì Hubbs đã lao đến đè anh ta ra đất, dùng hai cái xúc tu đâm vào cơ thể Jonas rồi hút pháp lực, đồng thời dùng miệng cắn đứt cổ của anh ta. Jonas đáng thương chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết rồi nằm bất động.
Còn Clark thì thậm chí chẳng có thời gian chứng kiến cảnh tượng bi thảm của Jonas, bởi tiếng tru của Hubbs cũng khiến anh ta bị ảnh hưởng. Anh ta cảm thấy mình bị rơi vào một trạng thái kỳ lạ trước nay chưa từng thấy, rõ ràng vẫn cảm nhận được pháp lực tràn đầy trong cơ thể nhưng lại không hề sử dụng được chút nào.
Ha ha, danh hiệu Sát Thủ Pháp Sư của Chó Địa Ngục đâu phải chỉ là hư danh. Vào thời gian diễn ra Trận Chiến Thượng Cổ ở Azeroth, có vô số các Thủ Vệ Ánh Trăng ngày ngày tắm mình dưới phép thuật của Giếng Vĩnh Hằng, được nữ hoàng Azshara vô cùng trọng dụng nhưng cuối cùng vẫn phải bỏ mạng dưới tay, à không, dưới xúc tu của Chó Địa Ngục.
Có thể nói ở Trái Đất hiện giờ, ngoại trừ một số người đặc biệt ra, còn lại thì không có Pháp Sư nào có thể đối phó được với Hubbs.
Hiện giờ Clark đang cảm thấy rất sợ hãi. Jonas thì đã bị con quái vật ấy cắn chết, còn bản thân anh ta bỗng dưng lại không sử dụng được phép thuật nữa, ngay cả việc tạo ra một tấm khiên phép thuật đơn giản cũng không làm được, thế thì phải làm sao đây?
“Hây a…” Clark nghiến răng bật ra né tránh đòn tấn công liên tục của Taylor, lùi lại trụ vững vào khoảng trống phía sau rồi xoay tròn pháp trượng trong tay, sau đó liên tục lùi về sau. Hừ, đừng có xem thường năng lực cận chiến của Pháp Sư bọn ta, bọn ta cũng rất giỏi biểu diễn ca múa, à không, giỏi quyền cước đánh đấm đấy nhé.
Clark hiện giờ đã cảm nhận được pháp thuật trong người đang dần hồi phục lại, chỉ cần cố gắng gượng thêm một lát nữa là sẽ có thể thi triển phép thuật, đến lúc ấy thì không chừng vẫn còn cơ hội trốn thoát, thế nên anh ta định sẽ dùng cách này để chống cự, nhưng đột nhiên… đầu gối anh ta lại bị trúng một mũi tên.
Một quả cầu lửa lao ra từ trong bóng tối đập thẳng vào chân của Clark đang chuẩn bị tinh thần để tấn công cận chiến. Uy lực của quả cầu lửa ấy chẳng kém gì một quả lựu đạn, khiến nửa thân người bên dưới của Clark bị nổ nát.
“Ha, cuối cùng cũng thiêu rụi được đầu gối của một người.” Một giọng nói chói tai vang lên, kèm theo đó là sự xuất hiện của một người trông chẳng khác gì một con khỉ, đang vừa xoa tay vừa bước ra từ sau lưng Domen: “Tên này rốt cuộc là Pháp Sư hay là Võ Tăng thế? Mà thôi mặc kệ, tóm lại ta ghét nhất những kẻ nào cao hơn ta mà lại cứ nhảy tới nhảy lui trước mặt ta.”
“Thượng Cổ Tôn Giả… sẽ… sẽ trừng phạt… các ngươi…” Clark bị Straybus làm nổ nát nửa phần thân dưới thì cũng chẳng khác gì bị chém ngang hông. Anh ta giờ chỉ còn thoi thóp nhưng vẫn chưa chết hẳn, đang đau đớn nằm trên mặt đất, miệng không ngừng thổ huyết và tuôn ra những câu mắng chửi không rõ ràng.
“Trừng phạt? Ha ha… Thế à?” Taylor bước đến trước mặt Clark, nâng chiếc rìu trong tay lên rồi nói: “Đã có vô số Pháp Sư cao cường phải ngã gục trước mặt Quân Đoàn rồi, hắn ta sẽ là kẻ tiếp theo.”