Để ủng hộ cho editor mọi người hãy like nhẹ một cái nha!

Cám ơn mọi người đã ghé đọc!Lâm gia, một cỗ xe Land Rover màu trắng dừng lại ở cửa, đây là chiếc xe rẻ nhất của Cố Thành Kiêu thay việc đi bộ bằng xe tay ga.

"Cố đại thiếu, rất vui được gặp ngài, nhận được cuộc gọi của ngài, tôi cứ nghĩ tôi đang nằm mơ, ha ha ha." Lâm Bồi không che giấu được nội tâm đang kích động của mình, cầm tay Cố Thành Kiêu nói, đây là con rể tương lai của mình a.

Cố gia là một nhà lãnh đạo quân sự và chính trị, con trai cả của Cố Nguyên là Cố Thành Kiêu, được gọi là "Đỉnh cấp kim cương đàn ông độc thân" anh ta là nhà lãnh đạo quân sự kiệt xuất, quyền lực tối cao, nguồn tài chính mạnh và hơn nữa là khuôn mặt cực phẩm.

2 năm trước Cố Nguyên đã nghỉ hưu sớm vì bệnh tật, mọi người vô cùng tiếc hận, nhưng là Cố Thành Kiêu ở tuổi 26 đã trở thành thiếu tướng trẻ nhất trong quân đội, đủ để vượt qua thành tựu của cha mình.

Bây giờ hai năm qua đi, Cố Thành Kiêu lại thêm được nhiều quân công chương trên vai áo, quyền thế địa vị đi lên không ít.

Một nhân vật xuất chúng như vậy đột nhiên đến Lâm gia, từ trên xuống dưới nhà họ Lâm kích động không thôi.

Chu Mạn Ngọc kéo kéo góc áo của chồng mình, ám chỉ hắn không nên quá hèn mọn, dù sao, chỉ có nhà mẹ đẻ mạnh hơn một chút, con giá gả đi mới được tôn trọng.

Cố Thành Kiêu gỡ tay Lâm Bồi ra, tay co lại, bước chân lùi về sau một chút, khẽ nghiêng đầu nói "Chú dì, tốt tôi có nói trong điện thoại rất rõ ràng, như vậy, cô ấy đâu?"

Ở trong điện thoại, Anh đã rất chân thành có ý muốn cưới"Lâm tiểu thư", Lâm Bồi không chỉ kinh ngạc, mà còn hãnh diện vô cùng.

Lâm Bồi thức thời lùi lại một bước, Chu Mạn Ngọc cười có chút nịnh nọt "Cố đại thiếu không cần phải khách khí, cũng không cần sốt ruột, nghe ngài muốn tới cầu hôn, vô cùng coi trọng, còn ở trên lầu coi lại cách ăn mặc."

Lâm Bồi kéo ngăn vợ mình lại, a dua mời hắn vào bên trong "Cố đại thiếu, hãy vào bên trong ngồi đi."

Lâm Bồi là một cựu chiến binh. Sau khi rút lui khỏi quân đội, ông đã từ chức khỏi công việc của Nhà nước để sắp xếp công việc kinh doanh của mình. Trong năm đó, ông rất biết ơn sự thăng chức của Tư lệnh Cố Nguyên, hiện tại đối với con trai Cố Thành Kiêu của Tư lệnh, cũng là kính trọng thêm phần ngưỡng mộ.

Ông bước vào phòng, ngồi xuống.

Lâm Bồi là gầy dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng và đến bây giờ được xếp vào hàng tỷ phú, cũng coi như thành công. Đối với việc nuôi dưỡng con gái còn tỉ mỉ hơn. Hắn thích nhất là đưa con gái lớn của mình tham gia các bữa tiệc rượu lớn, sau đó lắng nghe người khác khoa trương khen ngợi con gái hắn.

Đối với hắn, hắn thích hưởng thụ cảm giác hư vinh này.

Ngồi một lúc, Chu Mạn Ngọc mang theo nữ nhi Lâm Tiêu chậm rãi đi xuống lầu, cách ăn mặc của Lâm Tiêu giống như tiên tử không dính khói lửa trần gian, môi đỏ khẽ mở, dáng điệu thướt tha.

Cố Thành Kiêu vẫn như cũ ngồi ở chỗ đó, không di chuyển.

Chỉ chốc lát sau, bên ngoài truyền đến tiến chửi của một cô gái trẻ, phá hỏng bầu không khí im lặng trong phòng, cứ như thế mọi người bên trong nghe rất rõ ràng.

"Lâm Thiển ngươi có bệnh a, đi đường đều có thể biến thành dạng này, mắt mù hay là não tàn?"

Để ủng hộ cho editor mọi người hãy like nhẹ một cái nha!

Cám ơn mọi người đã ghé đọc!