Như Phong nhận lỗi lại càng làm Tù trường lão tức giận, này một đám đệ tử đáng giận, cư nhiên lại hủy đi đan dược mà đồ nhi bảo bối của ông luyện chế, ông còn chưa có nhìn qua đâu, thật là đáng giận mà!
"Tù trưởng lão, ta thật sự không có...""Đem nơi này dọn dẹp cho ta, nếu thiếu bất kì loại dược liệu nào, ta lấy mạng các người ra bù lại!"Tù trưởng lão tức giận quát, Âu Dương Thanh oán hận cắn răng, tuy rằng không tình nguyện nhưng cũng không dám khiêu chiến với lửa giận của Tù trưởng lão, đành phải nghẹn khuất đi thu dọn nơi này.Lí Tĩnh răng nanh nghiến ken két, thật tốt cho một con nhãi đê tiện, nàng ta tuyệt đối sẽ không chịu thua như vậy!"Sư phụ, chúng ta không có bột mì, Như Phong đã vài ngày rồi chưa ăn cái gì!" Như Phong ủy khuất sờ sờ thân thể phát triển không tốt của mình, xem ta vè sau phỉa tăng cường ăn uống, bằng không rõ ràng 13 tuổi nhưng lại trong bộ dáng 10 tuổi, thật rất dọa người!"Lãnh Nguyệt, đây là có chuyện gì? Không phải ta để các người chiếu cố Như Phong sao?"Vài ngày không ăn cơm, chắc hẳn rất đói đi, đồ nhi thật là đáng thương!"Sư phụ, chúng con đều bế quan luyện dược, đây là quy củ, còn cho là sư phụ ở cùng tiểu sư muội, không nghĩ tới....Đồ nhi cam nguyện lĩnh phạt!"Lãnh Nguyệt vẻ mặt áy náy, Tù trưởng lão tức giận nhìn Lí Tĩnh, "Ngươi còn thất thần cái gì? Còn không xuống bếp nấu đồ ăn cho Như Phong!"Lí Tĩnh oán hận trừng mắt nhìn Như Phong, không cam lòng rời đi.Âu Dương Thanh oán hận thu thập dược liệu, không nghĩ tới Tù trưởng lão lại cưng chiều Như Phong kia đến loại trình độ này, xem ra nàng ta phải nghĩ cách để Diệp Như Phong đi ra ngoài thì mới giải quyết được, còn có Tuyết Linh luôn gây cản trở kia nữa, thật là rất đáng giận!Chỉ chốc lát, Lí Tĩnh bưng một đĩa rau xanh đến, không có thịt, khi Tù trưởng lão nhìn thấy, cơn tức càng bành trướng, "Ngươi đây là định cho ai ăn? Không thấy đồ nhi của ta gầy như vậy sao? Cư nhiên ngay cả thịt cũng không có, nếu không làm đưa lên được một bữa ăn thịnh soạn, ta sẽ nướng ma thú của ngươi."Lí Tĩnh cả người run lên, lại biến mất."Như Phong, sau này gặp phải chuyện gì nhớ nói cho tỷ biết, học viện này cũng không phải của Âu Dương gia."Tuyết Linh lạnh lùng liếc Âu Dương Thanh một cái, đem tiểu Long Long đưa cho Như Phong rồi cáo biệt bọn họ rời đi." Như Phong, Tuyết Linh là hài tử tốt, con có thể kết giao làm bằng hữu, còn bây giờ nói cho sư phụ con đã luyện dược đến cấp bậc nào rồi?"Tù trưởng lão quan tâm nhất chính là vấn đề này.Như Phong nhìn Âu Dương Thanh đang dựng thẳng tai để nghe trộm thì có chút buồn cười."Sư phụ, chúng ta vào phòng nói!"Không để ý tới ánh mắt oán hận của Âu Dương Thanh, Như Phong cùng Tù trưởng lão đi vào phòng,"Sư phụ, con mới chỉ luyện được lục cấp Trú Nhan đan sơ cấp, ngũ cấp Dịch Dung đan phẩm chất hoàn mĩ, còn có tứ cấp Linh Khí đan thì cũng tới phẩm chất hoàn mĩ ạ!"Như Phong cúi đầu, lại nửa tháng gần đây nàng tu luyện ma pháp triệu hoán, căn bản không có luyện dược, cho nên..."Con bây giờ đang là lục cấp sơ cấp luyện dược sư?"Tù trưởng lão nhìn nàng, trừ bỏ khiếp sợ thì vẫn là khiếp sợ, mới hơn nửa tháng mà đồ đệ bảo bối của ông đã có tu vi như thế nàu, thật là rất dọa người đi! Trên trán mồ hôi xoành xoạch rơi xuống, nêu không phải chính mình đã dự đoán được phỏng chừng là sẽ bị té xỉu đi!"Dạ vâng!"Như Phong cẩn thận nhìn sư phụ, không ngất, vậy là tốt rồi!"Nha đầu, thiên phú luyện dược của con thật là biến thái!"Phải biết rằng, 13 tuổi là lục cấp luyện dược sư, thiên phú như vậy thật là nghịch thiên, không nghĩ tới nàng dùng không đến một tháng mà có được trình độ như vậy, thật là làm cho ông khiếp sợ."Sư phụ, lần tấn chức sau có thể sẽ thật lâu!"Như Phong quyết định, về sau sẽ không nói cho ông biết chân chính tu vi luyện dược của mình, bằng không sư phụ khẳng định sẽ không tiếp thụ được, hơn nữa nàng cũng nên bỏ chút thời gian tu luyện ma pháp triệu hoán, kỹ năng quá yếu rồi!"Một tháng sau có đại hội luyện dược, con luyện tứ cấp Linh Khí đan là được rồi, không được để bại lộ thực lực chân chính của mình, đây là yêu cầu của sư phụ."