Trong bộ lạc loạn thành một đoàn. Bởi vì mưa to, mọi người gần như đều trong hai ngày gấp rút trở về, vừa có người quay về thú nhân phụ trách cảnh giới liền thông báo cho mọi người, cố sức bồi tiếp nghênh đón, ôn chuyện. Khắp nơi đều là từng nhóm từng nhóm thú nhân, cũng không phân biệt độc thân hay đã có bạn lữ, tất cả mọi người đều lôi kéo thân nhân còn sống của mình không thôi.

“Ca ca, ta rất lo lắng cho ngươi, hu hu hu…” Beatrix hiếm khi bộc lộ dáng vẻ nữ nhân, ôm White khóc không ngừng.

“Con ơi, mẹ thiếu chút nữa nghĩ sẽ không còn gặp lại con!” Mẹ White đang mang thai kêu khóc, “Ta còn nghĩ may mà ta lại hoài thai, tốt nhất sinh ra hai giống đực, nếu không ta sẽ không còn thằng con nào để bắt nạt a! Hu hu hu hu…”

White tức đến mức thiếu chút nữa lệch mũi, mẹ cái kiểu quái gì đây! Người nói ra một câu tri kỷ chút thì chết à! Hu hu… Hắn cũng muốn khóc, từ nhỏ chính là bị người mẹ này chơi đùa đến lớn, để thoát khỏi ma chưởng của bà, tự mình liều mạng trở nên mạnh mẽ, cố gắng một mình bắt mồi, nhanh chóng dọn đến chỗ giống đực độc thân tụ tập, đỡ phải bị mẹ đùa chết. Cũng chính vì vậy, hắn biến thành cường giả hiếm có trong bộ lạc.

“Hu hu hu hu… Mẹ rất hoài niệm cái đuôi nhỏ trơn nhẵn của con, là khăn lau tốt nhất, mẹ rất sợ mất đi cái khăn tốt như vậy a! Đến đến đến, mau biến thành con rắn để mẹ sờ cái đuôi nhỏ một cái nào.”

Đúng vậy, hắn vẫn là bị chơi đùa như vậy từ nhỏ đến lớn. Khiến cho hắn không dám loạn đáp ứng yêu cầu của giống cái, sợ đáp ứng rồi tiếp theo sẽ bị đùa giỡn thật thảm. Hắn trước khi đáp ứng yêu cầu của giống cái đều theo thói quen ngẫm lại xem có phải là âm mưu hay không, nhưng thường thì hắn còn chưa nghĩ xong, giống cái đã tức giận hò hét rời đi, nói White thật keo kiệt, chuyện nhỏ xíu như vậy cũng không giúp, dần dần dà dà thú nhân trong bộ lạc cảm thấy hắn thật nhỏ mọn, White tỏ vẻ mình quá oan uổng.

Hắn từ trước kia đã lập chí muốn tìm một giống cái ôn nhu, nhỏ xinh, đáng yêu, không yêu cầu loạn với hắn, khó khăn lắm Leo mới mang Lục Sướng trở về, hắn còn nhớ rõ khi mới gặp bộ dáng Lục Sướng e sợ trốn tránh không kịp. Lúc ấy hắn trong lòng vui sướng muốn nổi điên, trời ạ! Rốt cuộc có một giống cái không thích để ý tới hắn! Thật tốt quá!

Trước đây khi biết giống cái không giống mẹ luôn nghĩ cách đùa giỡn hắn, thì rất nhiều giống cái độc thân bình thường cứ thấy hắn liền phóng lên đòi nước dãi. Chỉ có Lục Sướng, hoàn toàn không để ý tới hắn, còn cự tuyệt hắn đụng chạm, làm cho White vô cùng động lòng.

Chắc nên nói White là một người vô cùng xui xẻo. Gặp phải một bà mẹ thế này, có một thời thơ ấu khổ bức, khiến hắn không thể thích nổi giống cái chủ động dán dính mình, không nên coi trọng Lục Sướng mà lại cứ trốn xa xa, còn không phải tìm ngược sao?

“Hu hu hu… Con chẳng lẽ không nghe lời mẹ sao? Ta thật sự là đáng thương, sao lại sinh hạ một đứa con không hiểu chuyện như vậy chứ, mẹ muốn sờ sờ cái đuôi nhỏ cũng không cho.”

White cũng muốn khóc, mẹ người chẳng lẽ không chú ý thấy chung quanh có bao nhiêu người sao? Chẳng lẽ người định bắt con cởi quần áo quỳ rạp trên mặt đất để người xoa nắn cái đuôi chơi? Người có từng nghĩ đứa con người sinh không phải món đồ chơi hay không a!

“À! Dạ… Mẫu thân tương lai đại nhân, con là Hilda, bạn lữ mà con người lựa chọn. Nói thế nào con của người cũng sắp thành giống đực của con, con sẽ không để giống cái khác chạm vào thân thể hắn, cho dù là mẫu thân đại nhân cũng không được nha ~~” Hilda đi lên trước, bổ nhào vào trong ngực White, gắt gao ôm lấy hắn không buông tay.

Mẹ White xoa xoa nước mắt vốn chẳng có, cao thấp đánh giá Hilda một phen, nói: “Ta không chơi với người đã có bạn lữ, cái đuôi nhỏ của White không bao giờ thuộc về ta nữa, thật cô đơn.”

Cha White nhẫn nại thật lâu rốt cuộc không nhịn được, khiêng mẹ White lên đi về phía nhà mình, vừa đi vừa nói: “Về nhà thôi, đừng bắt nạt con nữa, White cũng không dễ dàng.” Kỳ thật muốn nói chính là, ngươi sao cứ thích chơi đùa con trai a, không phát hiện nó không muốn sao? Muốn chơi thì ngươi chơi ta đây này! Kỳ thật cũng rất muốn để nàng sờ đuôi mình, đáng tiếc nàng nói cái đuôi mình không đủ nhẵn mịn, không sờ thoải mái như của White. Từng này tuổi rồi còn đi ghen tị với con, tìm bạn lữ như vậy, thật sự là không dễ dàng.

“Rốt cuộc cũng đi rồi!” White xoa xoa mồ hôi trên đầu, “May mà có ngươi.”

Bộ ngực thật lớn của Hilda đặc biệt củng củng trong lòng hắn, Lục Sướng thấy mà hỗn độn trong gió.

“Các ngươi… Rốt cuộc ở bên nhau rồi?” Hắn đi lên trước, trong tay còn kéo bạn khủng long.

“Lục Sướng!” Hilda đẩy White ra, trực tiếp tiến lên ôm lấy Lục Sướng, đem mặt hắn dụi dụi ở trước ngực mình.

“Ngươi không tìm được Leo?” Nàng dùng sức ôm lấy Lục Sướng, muốn an ủi hắn.

“Ưm…”

“Đừng khóc đừng khóc! Không phải chỉ là một giống đực sao? Còn nhiều người tốt hơn so với Leo, sẽ tìm được! Bộ lạc chúng ta cái gì có thể thiếu, nhưng không thiếu giống đực!”

“Ưm…”

“Ai nha, ta biết ngươi rất thương tâm, đừng khóc!”

“Ta kháo! Nghẹt chết ta, ngươi rốt cuộc buông ra không! Lần sau ôm người có thể nhẹ nhàng một chút không? Ta cần hô hấp! Thiếu chút nữa đã nghẹt thở chết trong ngực ngươi.” Lục Sướng giãy dụa nửa ngày, rốt cuộc giãy khỏi ma chưởng của Hilda.

“A? Ngươi không khóc hả?”

“Khóc cái gì khóc! Ta bị ngươi ép đến nói không nên lời ấy! Ai nói với ngươi Leo đã chết?”

“Vậy ngươi vì sao không cùng y trở về?” Hilda đột nhiên thấy bạn khủng long, lộ ra ánh mắt hiểu rõ: “À ~~~ Ra là tìm được người mới?”

Đi lên trước xoa bóp Jeff từ khuôn mặt, cánh tay, trước ngực, đùi, mông, chỗ mẫn cảm vân vân, sau đó gật đầu nói: “Ừ, mạnh hơn nhiều so với Leo. Hình như là hậu duệ thú nhân tộc Rồng, so với sư tử lợi hại hơn! Lục Sướng ngươi thật không tệ, tìm giống đực toàn người sau mạnh hơn người trước không.”

Không thấy nét mặt Lục Sướng khiếp sợ, đôi mắt White trừng lớn, biểu cảm Jeff hoảng sợ, Hilda sau khi làm ra một loạt hành động háo sắc, ôm vai Lục Sướng nói: “Ngươi chơi thật lợi hại, cột dây cỏ trên chỗ kia, lại còn bắt người ta trần trụi đi khắp nơi khi mùa đông sắp đến. Giống đực này chắc thích ngươi lắm hả, nếu không sao lại để ngươi chơi đùa như vậy? Không sợ bị kéo cho hỏng hả?”

White nhanh chóng nhìn lướt qua thân thể Jeff, nghĩ thầm, may mà ở trong rừng là Hilda tìm được hắn, may mà hắn lựa chọn Hilda thiện lương lại đơn thuần, may mà ở bên Hilda, nếu không tương lai sẽ bi thảm, Lục Sướng hình như còn thích đùa giỡn hơn so với mẹ! May mắn hắn lúc trước vì ở cùng Hilda nên không cố gắng theo đuổi Lục Sướng, nếu không hiện tại người bị trói chính là hắn a! Leo thật không dễ dàng. Nghĩ vậy, hắn cũng không giận chuyện lúc trước Leo trói hắn đưa đến trước mặt cho Hilda hưởng dụng, hơn nữa vô cùng cảm tạ y. Ờ thì, Lục Sướng cứ lưu lại cho Leo chịu đựng đi, trái tim nhỏ bé của hắn không hề kiên cường, không chịu nổi gây sức ép như vậy đâu.

Jeff lại bị Hilda niết cho toàn thân nổi da gà, gã ngoại trừ mẹ thì không có nhiều kinh nghiệm tiếp xúc với giống cái lắm, mẹ trong ấn tượng đối với cha luôn là nói gì nghe nấy a! Cho dù cha cướp giống cái khác về bà cũng không dám hé răng. Nếu không phải chỉ có bà sinh ra huyết mạch của cha, bà đã sớm giống những giống cái khác vì tuổi già hoặc lãng phí lương thực mà bị cha đuổi đi, dù sao thì huyết mạch Rồng Đặc Dị rất khó lưu lại, bộ tộc bọn họ rất khó làm cho giống cái sinh ra đời sau. Nhưng, gã cho tới bây giờ không biết, giống cái lại là loại sinh vật đáng sợ đến thế sao? Sao người nào người nấy cả đều cường thế đến vậy? Là giống cái trước kia gã gặp quá nhu nhược hay giống cái của bộ lạc Viêm Hoàng khác biệt?

Kỳ thật nguyên nhân chủ yếu là ở quy củ của nữ nhân xuyên qua, nâng cao địa vị của giống cái trong bộ lạc, không để các nàng giống giống cái của bộ lạc khác chỉ có thể làm công cụ sinh sản đồ chơi cho giống đực, dần dần dà dà khiến cho tất cả giống cái trong bộ lạc Viêm Hoàng đều có tính cách bưu hãn.

Rồng Đặc Dị đang khó hiểu, đột nhiên nhận thấy mông bị hung hăng vỗ một cái, gã uốn éo đầu, thấy một giống cái mặc da báo ở phía sau ngoắc Lục Sướng.

“Ngươi thật lợi hại, ra khỏi bộ lạc lại lĩnh một giống đực một giống cái trở về. Xem mông rắn chắc cùng thắt lưng này, làm nhất định rất thích, lực kéo dài không tồi phải không? Nếu ta không phải đã có Tiger, nhất định mượn về chơi chơi.” Aids vẻ mặt thèm nhỏ dãi nhìn Jeff, liếm liếm môi, một bộ muốn nuốt luôn gã.

Cha ơi, mẹ ơi, giống cái thật đáng sợ! Jeff run run nghĩ. Một thú nhân tộc Rồng cường đại, mấy ngày nay bị Lục Sướng tra tấn tinh thần rõ ràng đã có điểm không bình thường.

Lục Sướng thật ra không kinh ngạc lắm, giống cái trong bộ lạc này tất cả đều bưu hãn, lúc trước hắn đã bị bọn họ dạy cho biết. Lần đầu tiên gặp Aids nàng còn bổ nhào vào Leo nữa kìa, về phần trinh tiết của Jeff, hắn hoàn toàn không thèm để ý, hiện tại bất quá chỉ sờ sờ mông mà thôi, cũng không phải bạo cúc, có cái gì đáng bàn.

“Ồ! Chơi thật mới mẻ. Ta biết mà, trong đầu ngươi nghĩ những thứ không giống với người khác, luôn có thể tìm được thứ chơi vui.”

Aids cùng Hilda đồng thời ôm lấy giống đực của mình, đồng thanh nói: “Nếu không chúng ta cũng thử cách chơi này xem?”

Tiger cùng White đáng thương hung hăng run lên, liếc nhau, ai thán mình sao lại dính phải giống cái thế chứ!

Từ một trình độ nào đó, hai người này kỳ thật vô cùng tương tự.

“Cái đó… Các ngươi đừng quá kích động, sự việc không phải như thế.” Lục Sướng rốt cuộc chen vào nói, vội vàng giải thích rõ ràng, ngàn vạn lần đừng tưởng rằng hắn là người thích SM biến thái nhé, tuyệt đối là phỉ báng.

“Cái gì! Ngươi thế mà bắt được một thú nhân tộc Rồng!” Bốn người cùng nhau hô lên. Bọn họ biết sự cường đại của thú nhân tộc Rồng, hơn nữa Jeff cũng khá nổi tiếng ở vùng lân cận. Trong bộ tộc có quy định, đơn độc ở bên ngoài cố gắng đừng trêu chọc Jeff, mình gã có thể hủy diệt cả một bộ lạc thú nhân nhỏ, đấu 1 vs 1 tuyệt đối không có phần thắng.

Lục Sướng nhức đầu: “Kỳ thật cũng không phải ta tự mình bắt, công lao của Liệt Phong lớn nhất! Bẫy là nàng giúp dựng, người là nàng mang đến, ta chỉ bất quá ra chủ ý thôi, việc mệt nhọc trên cơ bản đều là nàng làm.”

“Dát!” Chim Trĩ Đại được khen ngợi, kiêu ngạo mà ngẩng cổ, lớn tiếng kêu to.

“Liệt Phong! Ngươi còn mang về một giống cái Liệt Phong!” Tám con mắt to lúc này mới thấy Liệt Phong vẫn đậu ở phía sau Lục Sướng, tròng mắt sắp trồi hết cả ra.

Aids và Hilda nghĩ, Lục Sướng thật lợi hại, ngay cả giống cái cũng câu dẫn được đến đây. Đúng vậy, các nàng hồi vừa thấy làn da trắng trẻo mịn màng của Lục Sướng, đều muốn đi lên sờ mấy cái, thậm chí còn muốn lột sạch hắn nghiên cứu kết cấu kìa, biết đâu Liệt Phong cũng bị câu tới như vậy. Ài, tâm tình của Liệt Phong, các nàng hoàn toàn có thể hiểu a!

Tiger và White nghĩ, thú nhân Liệt Phong và tộc Rồng có thể bị giống cái này ép đến đây, thật sự quá đáng sợ! May mà mình lựa chọn không phải “nàng” a! Lúc trước sao lại coi trọng giống cái đáng sợ đó chứ? Hai người đồng thời cảm thấy bản thân có hơi sợ hãi. Có thể thu được giống cái này tới tay, Leo thật sự là quá lợi hại, mình so ra kém mình so ra kém!

Cho nên mới nói, suy nghĩ của giống đực và giống cái, tuyệt đối khác biệt kiểu xích đạo cùng bắc cực luôn ấy.