Gia mang nữ nhân kia lên thuyền rời đi, nhưng nữ nhân đó cư nhiên lại bắt đầu sinh chuyện, làm như thể gia làm sai rồi, gia có lỗi với nàng ta, lúc đó nàng ta có đi căn bản cũng không giúp được gì! Cái gì nên phát sinh thì sẽ phát sinh, chỉ là tăng thêm một cái mạng của nàng ta thôi!

Khuyên cũng không nghe, không ăn không uống, nếu nàng ta có chuyện gì, gia làm sao báo cáo với mèo của gia chứ! Vốn gia không muốn phát hỏa, nhưng mèo của gia hiện tại không có tin tức, Thái thử lại chết rồi, gia cũng rất khó chịu, kết quả, hỏa khí căn bản không thể khống chế. Xem nàng ta khóc đến đáng thương như thế, gia cảm thấy hình như gia chửi có chút hơi quá, vốn là hảo hảo khuyên nàng ta nhưng không ngờ, nàng ta, nàng ta cư nhiên nhảy xuống sông rồi, tuy nàng ta cứ quấn lấy mèo của gia, còn hay dùng ma âm xuyên não, nhưng vẫn thấy nàng ta là một nữ nhân sống cũng không dễ dàng, cũng xem nàng ta như bằng hữu, không nghĩ muốn nàng ta chết a! Lại nói, nàng ta chết rồi, mèo của gia bên đó gia làm sao báo cáo đây!

Gia gấp gáp xuống nước cứu người, nhưng nhảy xuống rồi mới nhớ ra, gia không biết bơi! Chật vật được thuyền phu kéo lên, vẫn là tứ ca cứu được nàng ta, may mắn may mắn, lần này gia có thể báo cáo công tác cho mèo của gia rồi, nhưng gia cư nhiên biến thành chuột té sông, hôm nay thật là ngày chật vật nhất, không tiêu sái nhất từ lúc sinh ra đến giờ của gia, điều đáng mừng duy nhất là, đại khái là mèo của gia không có nhìn thấy!

Điều khiến gia phiền muộn nhất là lúc tìm nhị ca thì hắn không ở, hiện giờ cư nhiên lại muốn tìm gia, còn gặp nhau ở quán rượu Giang Ninh nữa chứ, cái này còn không phải cố tình muốn gây phiền phức cho gia sao!