Dịch giả: Đình PhongTrong phòng lại rơi vào im lặng thật lâu.
Hôm nay Tô Trường An có thật nhiều khoảng trầm lặng, hắn nghe được quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng.
Hắn cần phải đi suy ngẫm và cân nhắc chúng nó đúng sai.
"Còn Khai Dương đây? Khai Dương sư thúc tại sao lại biến thành như vậy?" Hắn hỏi, bởi vì đang cúi đầu nên Bắc Thông Huyền không thể thấy rõ thần sắc trên mặt hắn.
"Bốn vị sư thúc Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Thiên Xu chết đi đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn cho Khai Dương sư thúc. Y trở nên cấp tiến, cảm thấy thủ đoạn của sư tôn quá mức mềm yếu cộng thêm kế hoạch Mạc Thính Vũ đi vào Tiên đạo thất bại, điều đó khiến y cùng sư tôn triệt để quyết liệt..." Bắc Thông Huyền nói tới đây thì ánh mắt lập lòe, dường như chuẩn bị tìm chút từ thích hợp.
"Vậy y đến tột cùng muốn làm cái gì?" Tô Trường An nghi hoặc.
"Khai Dương sư thúc cho rằng Tây Đẩu nhất mạch diệt tuyệt chỉ là vấn đề thời gian, Thần Mộ sớm muộn sẽ bị Trích Tinh lâu công phá. Nếu bỏ mặc Trích Tinh lâu làm việc cũng đồng dạng cho chúng tiếp tục lớn mạnh, ngồi không chờ chết không bằng chủ động xuất kích. Y chủ trương mở Thần Mộ lần nữa, đưa đám ma chư Thần, chủ động xuất kích, đồ diệt Thiên Nhân. Mà bây giờ y đang làm những việc đó."
"Nhưng ngay cả như vậy y cũng không cần trở thành cái dạng kia." Tô Trường An nhăn mày, tâm hắn có thật nhiều oán niệm với Khai Dương.
"Rất nhiều dấu hiệu cho thấy những Thiên Nhân kia nắm giữ sức mạnh nhân quả số mệnh, mấy vị sư thúc chết đi đã chứng minh điều này rất tốt, mà nghĩ tới đối kháng tất nhiên phải nhảy ra nhân quả, đồng thời phải trả một cái giá lớn." Bắc Thông Huyền đáp lại.
Đầu Tô Trường An đang cúi lung lay một hồi, hắn không truy vấn nguyên do của vấn đề này.
Mà lúc hắn ngẩng đầu lên lần nữa thì nét u sầu trên mặt không còn xuất hiện, hắn hỏi: "Tiên đạo tu như thế nào?"
Bắc Thông Huyền sững sờ, y biết rõ ý tứ biểu lộ trong những lời này - bất kể là tự nguyện hay bị ép. Tô Trường An chung quy đã tiếp nhận số mệnh của hắn, hắn quyết định dựa theo ý tứ của các sư thúc tổ, đi đến Tiên đạo.
Đây vốn là chuyện đáng được ăn mừng, từ lúc y và Tô Trường An vừa thấy mặt, y liền không ngừng đem sự việc dẫn đến hướng này.
Nhưng lúc Tô Trường An thật sự chấp nhận thứ gọi là số mệnh, y không hiểu lại sinh ra vài phần bi thương.
Bắc Thông Huyền khẽ nhíu mày, xua tan những cảm xúc không nên xuất hiện vào lúc này sau đó nói ra: "Tiên đạo cần thiết năm kiện, máu Chân Thần, sức mạnh Tinh Quân, truyền thừa ba tộc Nhân Yêu Man ngươi đều có đủ, kế tiếp..."
“Truyền thừa ba tộc Nhân Yêu Man?" Tô Trường An chợt cắt đứt lời của Bắc Thông Huyền. Truyền thừa của Nhân Yêu hai tộc đó là truyền thùa tinh linh của Ngô Đồng và Sở Tích Phong, nhưng truyền thừa của Man tộc hắn làm sao lấy được? Tô Trường An không khỏi có chút nghi hoặc.
"Ngươi không biết?" Vấn đề của Tô Trường An ngược lại làm Bắc Thông Huyền sững sờ, lập tức trên khuôn mặt lạnh giá của y nổi nên nụ cười nhạt nghiền ngẫm.
"Ít ra thì phương diện mê hoặc tiểu cô nương, ngươi thắng sư phó đầu gỗ của ngươi rất nhiều." Bắc Thông Huyền nói ra.
Tô Trường An cùng lúc không quá hiểu rõ ý tứ trong lời nói này, nhưng hắn cảm thấy đây như là đang khen thưởng.
"Ta không biết ngươi đã dỗ ngon dỗ ngọt gì vị công chúa Man tộc trong thành Lai Vân, nhưng chính xác nàng đem truyền thừa chí bảo của Đế Giang nhất tộc là Đế Giang tinh phách cho ngươi." Nụ cười trên mặt Bắc Thông Huyền càng rõ, y đi về phía trước vài bước vỗ ót nói: "ta bỗng nhiên nghĩ tới một biện pháp tốt từ nay không cần ai chết mà ba tộc có thể chung sống hòa bình rồi."
"Hả?" Tô Trường An sững sờ, chẳng biết sao cuộc nói chuyện lại nhảy tới chỗ này, nếu có thể giải quyết tranh chấp của ba tộc, đây cũng là chuyện tốt. Vì vậy hắn đè xuống sự không vui trong đáy lòng nhìn về phía Bắc Thông Huyền.
"Ngươi nhìn a." Bắc Thông Huyền có chút chế nhạo nói ra: "Cô nương Thanh Loan kia của ngươi mặc dù là người của Tinh Thần các nhưng nàng cũng là tỷ tỷ của sư mẫu Ngô Đồng ngươi... Ưm, cái quan hệ này có chút phức tạp. Bất quá mặc kệ thế nào thì nàng cũng là con gái Yêu Vương, tâm ý của tiểu cô nương Hạ Hầu Túc Ngọc kia dường như cũng thích ngươi, đến mức tiểu công chúa Man tộc ngay cả Đế Giang tinh phách cũng cam lòng đưa cho ngươi. Cho nên, chỉ cần ngươi đều cưới các nàng vào gia môn, từ đây ba tộc một nhà."
Tô Trường An giờ đây mới hiểu được Bắc Thông Huyền đang lấy hắn để nói giỡn, sắc mặt hắn hồng hồng nhưng cũng không có tâm tư đi cãi lại.
"Đế Giang tinh phách rốt cuộc là vât gì?" Hắn hỏi, vẻ mặt nghiêm túc không nên có ở cái tuổi thiếu niên này của hắn.
Phản ứng của Tô Trường An làm nét vui vẻ trên mặt Bắc Thông Huyền dừng lại, những lời kia đương nhiên là vui đùa, y không đành lòng nhìn âm trầm đè nặng đáy lòng cậu trai này, cho nên vừa rồi mới trêu chọc một phen. Nhưng y chưa từng nghĩ tâm Tô Trường An đã lạnh giá đến tình trạng như thế. Liên tiếp đả kích đã khiến cho thiếu niên từng thờ phụng Thiên Lam đạo không gì sánh được tạo thành trùng kích lớn là có thể nghĩ tới.
Đáy lòng y thở dài một hơi, rốt cuộc thu hồi tâm tư của bản thân, sắc mặt đồng dạng nghiêm túc.
"Đế Giang tinh phách là chí bảo truyền thừa của Vương tộc Đế Giang thị ở Man tộc, bên trong bao hàm sức mạnh truyền thừa Man tộc, thậm chí bồi dưỡng đến mức tận cùng có thể triệu hồi ra chân thân Đế Giang, hai vị sư thúc Thiên Quyền Thiên Xu năm đó là chết dưới chân thân Đế Giang."
Tô Trường An nghe nói những lời này thì mày nhíu lại càng sâu, của quý như vậy vì sao Ma Thanh Linh lại truyền cho bản thân? Tô Trường An trăm mối không cách giải. Nhưng hắn cũng không muốn miệt mài theo đuổi, hiện tại hắn có chuyện quan trọng phải làm, có người quan trọng hơn còn đang chờ hắn đi giải cứu.
"Kế tiếp ta nên làm thế nào?" Tô Trường An hỏi.
Ngữ khí của hắn trầm thấp, vẻ mặt lạnh giá dị thường nhưng Bắc Thông Huyền có thể cảm giác được, đáy lòng Tô Trường An cấp bách.
Đây cũng không phải là chuyện tốt, có cái gọi là dục tốc bất đạt nhưng y cũng không muốn nói trắng ra. Bởi vì y biết rõ Tô Trường An hiện tại không cách nào nghe người khác nói lời như vậy, "trong cơ thể ngươi mặc dù đã tề tựu truyền thừa ba tộc, sức mạnh Tinh Quân cùng máu Chân Thần."
"Tinh linh của Ngô Đồng, Mạc Thính Vũ và Sở Tích Phong để lại ngươi đã sớm luyện hóa, bây giờ trùng tu cũng không có bao nhiêu độ khó. Đế Giang tinh phách mặc dù uy lực vô cùng nhưng mỗi lần biến đổi truyền thừa đều cần phải bồi dưỡng lần nữa, muốn hàng phục cũng không phải vấn đề. Mà mấu chốt nhất chính là máu Chân Thần trong cơ thể ngươi." Thanh âm Bắc Thông Huyền trầm thấp nói ra.
Tô Trường An sững sờ, nhớ tới thời điểm rời khỏi Trường An thì Hoa Phi Tạc muốn hắn tìm Bắc Thông Huyền, nói y có thể giải quyết hậu hoạn trong cơ thể hắn. Mà trên thành Lai Vân, Trấn Tây Thần Hậu cũng từng nói qua, Thần tộc không phải là không thể chiến thắng. Thần Huyết có thể chiếm đoạt lòng người thì trái lại con người cũng có thể thôn tính Thần Huyết.
Tô Trường An nghĩ tới đây thì trong lòng không khỏi nóng lên.
"Ngươi có biện pháp?" Hắn hỏi.
"Tất nhiên có." Bắc Thông Huyền khẽ gật đầu. "Nhưng mà biện pháp này cũng không dễ dàng, thậm chí có thể nói cửu tử nhất sinh."
"Được." Tô Trường An lại nhẹ gật đầu, đối với đoạn phía sau Bắc Thông Huyền nói dường như không nghe thấy.
"Chúng ta bắt đầu đi." Hắn nói ra lần nữa, trong giọng nói là chân thật kiên định đáng tin.
---o0o---