Thông Thiên Đại Thánh

Chương 714: Hải cung, trấn long mạch, nhập bí cảnh (2)

- Về sau, về sau là lúc nào?

Nữ Thổ Bức bất mãn kêu lên.

- Ngươi không biết số mệnh là cái gì à Ngươi có biết, một khi ngươi có chín đầu long mạch như vây, tương lai ngươi..

- Chín đầu long mạch ở chỗ này, không thể chạy đi đâu được, kiến tạo cái gì còn được, còn kiến tạo cung điện lớn như thế, thật sự quá đáng chú ý rồi, không phải lúc, không phải lúc!

Chu Báo dao động.

- Nghe xong lời Chu Báo nói, Nữ Thổ Bức tựa hồ suy tư trong chốc lát, gật đầu cười nói.

- Ân, ngươi nói vậy cũng có đạo lý, hiện tại kiến tạo cung điện như thế đích thật quá chói mắt, bất quá cứ để chín đầu long mạch bị đè như vậy, quả thực cũng không được tốt, ngươi xem như vậy, trước tiên kiến tạo một cái chủ điện, đè Địa sát hậu thổ chi khí xuống, thấu ra một điểm số mệnh, ý ngươi thế nào?

- Được, chỉ cần không quá gây chú ý, hơn nữa tài lực của ta cũng có thể gánh vác!

Chu Báo gật đầu, cười khổ nói, hướng hai người Giang Hiểu và Chu Sẹo vẫy vẫy tay.

- Ách, hai người các ngươi tới đây một chút. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- Đại nhân, ngài có gì phân phó?

- Giới thiệu thoáng một phát, đây là Lão Kim Kê, là đốc công biệt viện chúng ta, trước đây là hắn nghe các ngươi, nhưng hiện tại các ngươi phải nghe hắn, chỉ cần hắn muốn gì, yêu cầu gì, các ngươi đều phải đáp ứng a!

- Vâng, đại nhân!

- Còn có một vị biên bức tiên sinh này, là phụ tá Lão Kim Kê, sự tình phương diện công trình, các ngươi đều phải nghe theo hắn, hắn nói cái gì thì làm theo, nghe rõ chưa?

- Nghe rõ, nghe rõ!

Đầu hai tên này gật lia lịa.

Vùng đất Chín đầu long mạch hội tụ!

Đây là khái niệm gì?

Phải biết rằng, trên thế giới này, đại đa số mọi người đều thập phần mê tín, đặc biệt là số mệnh a, chuyện long mạch như vậy, thường xuyên xuất hiện trong đủ loại bình thư, trong truyền kỳ a, có thể nói là xâm nhập nhân tâm, đặc biệt là những người xuất thân từ tầng dưới chót xã hội như Giang Hiểu, Chu Sẹo

Vừa nghe nói lãnh địa Chu Báo do chín đầu long mạch hội tụ, tim hắn đập liên hồi, cảm xúc bành trướng ra, cũng không biết làm sao cho tốt.

Hoàng đô Đại Tấn, Tây Kinh thành, được xưng là vùng đất Long Hưng, khai sáng ra một khối cơ nghiệp như vậy, cũng không quá đáng chỉ có một đầu long mạch mà thôi, còn nơi này là chín đầu long mạch, chín đầu a!

Cái này chẳng phải nói Chu Báo là chủ tử của bọn hắn sao? So với hoàng đế Đại Tấn, Chu Báo có số mệnh làm hoàng đế hơn.

Bọn hắn đều là những người lăn lộn theo Chu Báo từ lúc hắn còn mười ba mười bốn tuổi, có thể nói là nhóm ngọn nguồn đầu tiên, nếu như Chu Báo thật sự trở thành hoàng đế, như vậy bọn họ đều là khai quốc công thần.

Loại chuyện này chỉ phát sinh trong truyền kì, bỗng nhiên lại sinh ra trên người bọn hắn, khiến bọn hắn như ở trong mộng cảnh.

- Hai người các ngươi mộng tưởng hão huyền cái gì đấy? Một gã thuật sĩ giang hồ nói mà các ngươi cũng nghe?

Chu Báo chửi nhỏ một tiếng, kéo hai tên đang ở trong cõi mộng tưởng hão huyền tỉnh lại, lúc hai người hồi phục tinh thần, ngẩng đầu lên, chỉ thấy mỗi một mình Chu Báo đứng trước mặt mình.

- Đừng nhìn, hai người bọn họ đều đi rồi!

Chu Báo hung hăng trợn mắt liếc nhìn hai người bọn hắn.

- Những lời chúng ta nói vừa rồi, các ngươi cũng nghe được rồi hả?

- Vâng, đại nhân!

- Nghe thì nghe, chỉ cần các ngươi không nói ra là được, ta xem bộ dạng nổi giận đùng đùng của các ngươi, phảng phất như muốn ăn thịt người, là chuyện gì xảy ra a?

- Là, là ...

Lúc này, Giang Hiểu và Chu Sẹo cũng không biết nói gì cho phải, ậm ừ một hồi lâu, Chu Sẹo mới nói.

- Là người mà ngài gọi là Lão Kim Kê, đốc công kia ấy, đột nhiên cầm bản vẽ chạy đến trước mặt chúng ta, muốn mở rộng nền tảng theo bộ dạng bản vẽ, muốn thêm tiền thêm nhân thủ, mà chúng ta lại không biết thân phận của hắn, đương nhiên không làm, vốn hắn chỉ là một đốc công bình thường, lại không nghĩ hắn lôi chúng ta đến tìm đại nhân lý luận!

- Ha ha, không có gì lớn cả, Lão Kim Kê này là một bằng hữu của ta tới hỗ trợ đấy, chỉ là hắn không muốn cho người khác biết rõ thân phận của mình, cho nên mới dùng thân phận đốc công để che dấu!

- Vâng, vâng, thuộc hạ rõ rồi!

Kỳ thật Lão Kim Kê ở đằng kia đã đến trước mặt Chu Báo, không khách khí kêu to hai chữ "Tiểu tử" .

- Tiểu tử, thời điểm này, bọn hắn đã biết rõ thân phận Lão Kim Kê không bình thường rồi, về sau lão biên bức ngu ngốc kia chạy tới, ngay cả người ngu cũng minh bạch đây là hệ thống thủ hạ khác của lão bản Chu Báo, hoặc là một cỗ lực lượng khác.

- Còn có, các ngươi đã biết Lão Kim Kê bọn hắn là bằng hữu của ta, như vậy, về sau nếu gặp được sự tình gì không giải quyết được thì cứ tìm hắn a, thằng này là cường giả bát phẩm, có lẽ không có vấn đề gì không giải quyết được.

- Cường giả bát phẩm?

Giang Hiểu và Chu Sẹo mãnh liệt nuốt nước miếng, đột nhiên cảm giác hơn nửa đời người sống vô dụng rồi, mấy năm trước, thời điểm bọn hắn làm tiểu binh trong thành, đừng nói cái gì cường giả, coi như là cao thủ tứ phẩm, ngũ phẩm cũng không thấy qua bao nhiêu lần, cường giả kia, tựa như thần tiên trong truyền thuyết, bay trên trời đấy, không phải dưới mặt đất.

Nhưng bây giờ thì sao?

Từ sau khi đi theo Chu Báo, hết thảy đều thay đổi, cao thủ tứ phẩm ngũ phẩm liền không để trong mắt bọn hắn rồi, không nói bản thân Chu Sẹo đã là cao thủ ngũ phẩm, ngay cả Giang Hiểu là một trong những gã gia hỏa trong cao tầng thủy quân không am hiểu võ công cũng đã đột phá cảnh giới tam phẩm, tu vi đạt đến Tứ phẩm, trước kia chỉ nghe kỳ danh chứ không thấy một cường giả nào, hiện tại bọn họ xuất hiện trước mắt bọn hắn như lồng đèn kéo quân, không chỉ cường giả thất phẩm, ngay cả cường giả bát phẩm, thậm chí cường giả cửu phẩm cũng nhìn thấy thường xuyên, nói gì đâu xa, bọn hắn vừa mới tranh cái đến đỏ mặt tía tai với một cường giả bát phẩm, thiếu chút nữa thành đánh lộn tới nơi rồi.

Cũng may mắn là chuyện đó không xảy ra a!

Hai người bọn hắn, một tứ phẩm, một ngũ phẩm, nếu thật sự cùng cường giả bát phẩm đánh lộn, liền chết cũng không biết mình chết như thế nào, suy nghĩ lại thái độ vừa rồi với Lão Kim Kê kia, trong nội tâm sợ hãi một hồi.

- Đừng hoảng hốt, tuy Lão Kim Kê không phải là một gia hỏa có lòng dạ khoáng đạt, nhưng cũng không so đo với hai người các ngươi đâu!

- Tạ, tạ đại nhân!

- Tốt rồi, chuyện biệt viện lúc này, hai người các ngươi để ý vào, Lão Kim Kê đòi tiền thì đưa tiền, nhưng cũng nhớ kĩ, cái gì cũng có giới hạn, đồng dạng như lúc nãy, thật sự đụng phải loại không nói đạo lý, cứ trực tiếp đến tìm ta, gần đây có khả năng ta phải bế quan, có thể ta phải ly khai một thời gian, nếu thực sự đụng phải loại không nói đạo lý thì đi tìm Vương Xà, hắn đã bế quan trong mỏ khoáng này!