Phòng chữ Thiên là gian phòng tốt nhất của Duyệt Văn khách sạn, gian phòng này rất lớn, thậm chí còn có phòng đọc sách và phòng tiếp khách.
- Có ý tứ!
Tiểu Báo Tử vừa mới bước vào cửa, thần sắc hơi động một chút, trên mặt xuất hiện một tia biểu lộ cổ quái, nhưng biểu lộ này chỉ lóe lên tức thì, liền điềm nhiên như không có việc gì, đi đến bên giường.
Bên giường có một giá áo, đem áo khoác cởi ra, treo lên kệ, Tiểu Báo Tử đi đến cái bàn đặt ở giữa gian phòng.
Trên bàn ấm trà và chén trà đã sớm chuẩn bị tốt, thò tay kiểm tra, nước vẫn còn nóng.
- Xem ra cái khách sạn này đã chuẩn bị đầy đủ rồi a!
Tiểu Báo Tử thì thào lẩm bẩm, thò tay xách ấm trà lên.
Trong nháy mắt xách ấm trà lên, một đạo hào quang bích lục mạnh mẽ từ cái vòi ấm trà bắn vào cổ tay của hắn.
Nhanh đến cực điểm.
Nhanh đến tình trạng Tiểu Báo Tử không thể ngờ tới, cho nên hắn đã có chuẩn bị sẵn tâm lý cũng không thể né tránh.
Một cảm giác tê tê từ trên cánh tay của hắn truyền tới, cơ hồ trong nháy mắt, cả cánh tay phải của hắn đã bị tê dại.
- Độc tính thật mạnh a!
Mục quang của Tiểu Báo Tử lóe lên, hắn đã nhìn rõ chân diện mục của đạo hào quang vừa rồi, đó chính là một con nhện toàn thân màu bích lục và nhỏ như hạt đậu nành.
Lúc này, còn nhện màu bích lúc này đang bám gắt gao trên cổ tay phải của hắn, toàn thân tê dại.
Theo đạo lý, khi con nhện cắn trúng Tiểu Báo Tử, Bách Độc Hàn Quang Chướng sẽ tự động hộ chủ.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Mà nọc độc của con nhện màu bích lục này vô cùng mạnh mẽ, nhưng mà, cơ thể của hắn đã được Bích Linh Vạn Độc Châu ân cần sắc sóc, lại tu thành Bách Độc Hàn Quang Chướng, bởi vậy, sau khi con nhện này cắn trúng tay của Tiểu Báo Tử chỉ làm hắn tê dại mà thôi, liền bị Bách Độc Hàn Quang Chướng hấp thu hoàn toàn, cánh tay của hắn đã trở lại bình thường, mà con nhện bị hàn khí Bách Độc Hàn Quang Chướng đông cứng lại, không thể nhảy ra được.
- Rất tinh vi sát cục a!
Tiểu Báo Tử mỉm cười, đầu ngón tay gảy nhẹ, bắn con nhện màu bích lục này rơi xuống mặt bàn.
- Đội xe của ta rời đi cũng không ẩn mật, hẳn bọn họ sẽ đoán được ta sẽ nghỉ ngơi ở Tùng Giang thành, lại từ nhân số chúng ta mà phán đoán được chỉ có thể ở trọ trong Duyệt Văn khách sạn, mà với thân phận của ta, đương nhiên sẽ ở trong gian phòng chữ Thiên, cho nên trước đó đem con nhện nhỏ này vào để bên ấm tràn, ôm cây đợi thỏ, chỉ cần thời điểm ta uống trà, nhất kích tất sát.
Chỉ trong chốc lát, Tiểu Báo Tử đã đoán ra được quan hệ nhân quả trong đó, nhìn thì rất đơn giản, nhưng đó lại là sát cục.
- Xem ra người muốn giết ta rất có lòng tin đối với tiểu chút chít này a.
Tiểu Báo Tử nhìn con nhện nhỏ đang nằm cứng ngắt trên mặt bàn, nhớ tới lai lịch của nó.
- Bích Lân Ngũ Độc, một trong chín loại kịch độc hung tuyệt nhất trong thiên hạ, đáng tiếc, các ngươi tuyệt đối không ngờ rằng, ta có Bích Linh Vạn Độc Châu trong người a.
Tiểu Báo Tử luyện chế Bách Độc Hàn Quang Chướng, lại có Bích Linh Vạn Độc Châu phòng thân, có thể giải tất cả độc vật, hơn nữa tướng mạo của con nhện này quá mức làm người ta chú ý, cho nên chỉ cần liếc nhìn là nhìn ra được lai lịch của nó.
Một trong chín loại kịch độc của thiên hạ, Bích Lân Ngũ Độc xếp thứ nhất.
Vì cái gì mà nó được xếp thứ nhất.
Bởi vì chỉ có đem năm loại độc tố hợp thành với nhau, mới có thể được xưng là một trong chín loại kịch độc hung tuyệt nhất, mà khi tách năm loại này ra, cho dù chỉ dùng một chút, cũng có thể giết chết cường giả Thất Bát phẩm, cho nên nó được xưng là một trong chín loại kịch độc không có thuốc giải a.
Chỉ cần một lượng kịch độc rất nhỏ cũng có thể độc chết cường giả Cửu phẩm, chỉ có như vậy mới có thể đưa thân vào hàng ngũ chín đại tuyệt độc. Mà lúc này Tiểu Báo Tử trúng phải loại kịch độc mạnh nhất, tuy Bích Linh Vạn Độc Châu có thể hóa giải, nhưng cũng không nhất định là hắn có thể hóa giải ngay được.
Không thấy vừa rồi cánh tay phải của Tiểu Báo Tử bị tê dại hay sao?
Chỉ đến lúc độc tố lan ra khắp cánh tay phải của hắn, Bích Linh Vạn Độc Châu mới có thể đem độc tố này hóa giải hoàn toàn.
Bích Linh Vạn Độc Châu có thể giải vạn độc, nhưng mà, cần phải có thời gian.
Hiện tại Tiểu Báo Tử không muốn suy nghĩ rốt cuộc là ai muốn giết hắn, mà là hắn đang nhìn con Bích Lân Ngũ Độc trên mặt bàn, khóe miệng co quắp hai cái.
- Con nhện bình thường không chịu nổi ý niệm trong đầu của hắn, ta lại muốn nhìn, con Bích Lân Ngũ Độc này có thể tiếp nhận được hay không.
Nghĩ tới đây, hắn lúc này liền khởi động Hỏa Hồng Tình, đem hồn phách trong con Bích Lân Ngũ Độc rút ra. Sau đó đem một tia ý niệm tiến vào trong thân thể của nó.
- Lạnh quá!
Một cổ kỳ hàn từ trên người Bích Lân Ngũ Độc truyền tới, thiếu chút nữa đông cứng cả tia ý niệm trong trong đầu của hắn.
- Khá lắm, Bách Độc Hàn Quang Chướng đúng là lợi hại!
Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng, hắn nhắc tay truyền một cổ nhiệt lực vào mặt bàn, qua một hồi lâu, ý niệm trong đầu của Tiểu Báo Tử mới trì hoãn lại, lúc này ý niệm trong người con nhện đã không còn lạnh lẽo nữa.
Đây chính là một loại cảm giác rất kỳ diệu, lúc này Tiểu Báo Tử mới thử khống chế thân thể của Bích Lân Ngũ Độc, rất thuận lợi, dù có chút uốn éo, nhưng rất nhanh, Tiểu Báo Tử liền quen thuộc loại cảm giác này, không giống với quá trình sử dụng phi kiếm, hắn có thể thông qua ý niệm trong đầu mà cảm giác được cảm giác của Bích Lân Ngũ Độc, mắt nó khép lại, tuyến độc của nó, còn có, âm thanh chói tai và nóng nảy.
Đây chính là loại âm thanh mà chỉ có Bích Lân Ngũ Độc mới có thể nghe được, mà sau khi nghe được âm thanh này, Tiểu Báo Tử cảm giác được thân thể Bích Lân Ngũ Độc bắt đầu có một phản ứng muốn rời khỏi.
Chỉ là thân thể a.
Hồn phách của nó sớm đã bị Tiểu Báo Tử rút ra, đã sớm hồn phi phách tán, hiện tại ý niệm trong đầu của Tiểu Báo Tử đang thay thế cho hồn phách của nó.
Dùng ý niệm trong đầu thay thế hồn phách, như vậy, con Bích Lân Ngũ Độc này có thể được xem là thân thể nối dài của Tiểu Báo Tử, mà bên trong hồn phách của con Bích Lân Ngũ Độc này đã bị hạ cấm chế, cũng theo hồn phách của nó mà tiêu tán, huống chi, Tiểu Báo Tử biết rõ, cũng không phải con Bích Lân Ngũ Độc này bị hạ cấm chế, cũng không giống như quá trình liên hệ tâm hồn giữa hắn và tiểu Độc, nó đã bị thuần hóa a.