- Đây là lúc đại nhân mới tới, ngươi hẳn cũng nghĩ như ta vậy thội.
- Đúng vậy a, một tiểu tử mười mấy tuổi đến làm đề đốc đại nhân, thống lĩnh chúng ta, thật đúng là không tưởng a! Giang Hiểu khẽ thở dài.
- Bất quá, đề đốc đại nhân cũng sẽ không nghĩ tới, vị thống lĩnh đại nhân này của chúng ta đến giang thành, liền không muốn hắn đi à nha!
Uông đại đồng khẽ giật mình, chợt hiểu được, hai người đồng loạt cười lên ha hả.
- Nói cũng đúng, không thể tưởng được đề đốc đại nhân của chúng ta, cuối cùng lại thành bộ dáng này a!
- Tốt rồi, đừng nói nhiều như vậy, không có tác dụng gì đâu, Đại Đồng, sự tình đại nhân giao cho ngươi xử lý, ngươi làm tốt chứ?
- Đã liên lạc với người của Liên hoàn rồi! Nói đến sự tình Tiểu Báo Tử giao cho, sắc mặt Uông Đại Đồng có chút nghiêm chỉnh, lộ một tia chần chừ.
- Lạ nhỉ, Giang đại nhân, ngươi làm như vậy, không có vấn đề chứ?
- Coi như là có vấn đề, cũng không phải sự tình chúng ta nên suy nghĩ! Giang Hiểu liếc mắt nhìn hắn.
- Đại Đồng, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, hiện tại chúng ta đã đứng chung một thuyền với đại nhân, chỉ có thể cùng đi với hắn mà thôi, chẳng lẽ, ngươi còn có ý nghĩ gì khác.
- Không, đương nhiên không! Uông Đại Đồng vội lắc đầu.
- Ta đương nhiên không có ý nghĩ gì, chỉ là lo lắng đại nhân sẽ gặp phiền toái.
- Phiền toái? Sẽ có phiền toái gì? Trên mặt Giang Hiểu lộ ra một tia lãnh ý.
- Chúng ta là thủy quân Giang thành, không phải là thủy thổ phỉ, đồ đạc của bọn hắn bị cướp, về phần nơi để hàng, đó là tài sản của chúng ta, chúng ta muốn cho ai, không cho ai, đều là chuyện của chúng ta, không thể nói cái này với cái kia, đạo lý đơn giản như vây, ngươi lẽ nào không hiểu?
- Hiểu, đương nhiên hiểu, nhưng vạn nhất xảy ra chuyện gì thì sao?
- Ngươi chỉ là người phụ trách cung ứng lương thảo cho thủy quân chúng ta, nếu không có gì rõ ràng, cũng không tới phiên ngươi nói! Giang hiểu liếc nhìn hắn dò xét, nhẹ nhàng nói.
- Đúng, đúng vậy! Uông Đại Đồng rùng mình trong nội tâm một cái, không dám nói thêm cái gì.
Lúc này, từ hướng bến cảng, truyền đến một hồi âm thanh ồn ào.
- Bắt đầu nữa à? Chứng kiến tình hình nơi bến cảng, trên mặt Giang hiểu lộ ra nụ cười thản nhiên, ánh mắt chăm chú nhìn vào chiếc thuyền lớn ở bến cảng.
- Đây là thuyền chở hàng của Nam Vịnh a?
- Các bạn đang đọc truyện tại kiếm giới chấtruyenfull.vn.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL- Đúng vậy, là kho hàng của Nam vịnh, thuộc một chi nhánh của Minh Nghĩa Kinh Viện! Uông Đại đồng gật đầu nói.
- Từ giờ trở đi, phàm là thuyền chở hàng của Minh Nghĩa Kinh Viện, đỗ tại bến cảng Giang Tâm đảo, dùng hàng của chúng ta, phải tận lực làm khó dễ bọn chúng.
- Rõ rồi, rõ rồi!
"Xiuuu... uu" Bên ngoài Giang tâm đảo ước chừng hai mươi dặm mặt nước, một đạo nhân ảnh màu đen liên tục chớp động trên mặt sông, mỗi lúc lóe lên, bóng người liền biến mất tại chỗ, đồng thời xuất hiện chỗ khác cách chỗ cũ hơn trăm trượng, vài lần như thế, khoảng cách bóng đen đã hơn mười dặm so với lúc bắt đầu rồi.
- Hô hô hô hô! Ngoài một giang ghềnh, thân hình Tiểu Báo Tử đột ngột xuất hiện, hắn vừa xuất hiện, liền khom người xuống, hung hăng thở phì phò, sắc mặt trắng bệch.
- Oa, Tam giới tiểu na di quả thật không dễ dàng tu luyện, dịch chùyển cự li ngắn không thành vấn đề, nhưng khi dịch chùyển cự ly dài mà nói, nội khí hao tổn và áp lực thân thể không đơn giản như vậy, với cường độ của thân thể ta hiện tại, tối đa chỉ có thể kiên trì được mười tám lần dịch chùyển.
Tiểu Báo Tử nằm trên một tảng đá lớn bên bờ sông, ánh mắt chớp động, nhìn huyết châu tí ti xuất hiện trên cánh tay mình, âm thầm suy tư trong nội tâm.
- Da thịt của ta có chút không chịu được, nhưng cốt cách có thể chịu đựng được mấy lần.
Đúng vậy, cốt cách của hắn có thể chịu đựng được.
Sau khi chữa thương lần trước, hắn phát hiện cường độ cốt cách của mình tăng lên nhiều, xa xa đạt tới cảnh giới Rèn Cốt giới, thậm chí, hắn hoài nghi cường độ cốt cách hiện tại của mình, có phải đạt tới cường độ Dịch cân giới hay không, nhưng đáng tiếc, cường độ và cường độ cốt cách cũng không cân đối, không có huyết nhục bao phủ, cốt cách cường thịnh mấy cũng không có chỗ hữu dụng, cái này là sự thật, một sự thật tàn khốc.
- Nếu như liều mạng, đại khái trong mười giây có thể dịch chùyển ra hơn ba mươi dặm, chỉ sợ đã đạt tới cực hạn rồi! Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng.
Trong mười giây, dịch chùyển hơn ba mươi dặm!
Đây là một số liệu cực khủng bố, cho dù là cường giả cửu phẩm, triển khai hoàn toàn tâm pháp cũng không thể nào làm được như vậy, đây cũng là chỗ mà Tiểu Báo Tử tin tưởng nhất, vô luận là đối mặt với cường giả cấp bậc gì, đánh không lại, hắn đều có thể đào tẩu, bởi vì, về mặt nào đó, hắn không sợ hãi bất kỳ ai.
Nằm trên tảng đá nghỉ ngơi chốc lát, thể lực Tiểu Báo Tử đã khôi phục, đứng thẳng lên, nhìn về hướng Giang tâm đảo, ánh đèn dầu từ xa xa truyền đến, trên mặt hắn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nơi đó là địa bàn của hắn, tuy rằng hiện tại rất nhỏ và đơn sơ, nhưng ít nhất, hắn cũng đã có một căn cơ nhỏ rồi, đương nhiên, hắn cũng minh bạch, căn cơ này cũng không vững chắc, tuy rằng hiện tại kinh doanh ở Giang tâm đảo có chút khởi sắc, bất quá, chỉ cần triều đình đưa ra một tờ điều lệnh, liền có thể điều hắn đi đến một địa phương hoàn toàn xa lạ khác, mà hắn căn bản không có lực phản kháng, dưới tình huống như vậy, nếu hắn muốn khống chế Giang tâm đảo, chỉ có một lựa chọn, đó là buông bỏ thân phận hiện tại, dùng thân phận thủy thổ phỉ khống chế Giang tâm đảo, nhưng lựa chọn như vậy, vô luận như thế nào hắn cũng không muốn làm, cho nên, sau khi việc kinh doanh buôn bán của Giang tâm đảo có chút thành quả, hắn liền cẩn thận từng li từng tí, đến khi sự tình Vương Xà giết chết ba vị Vương Tử Bắc Nguyên xảy ra, cùng với một loạt tin tức truyền đến, lúc này mới phát sinh sự tình.
Đối với thái độ triều đình, ngược lại Tiểu Báo Tử không có suy nghĩ gì, chỉ là bộ dáng nói ngoài miệng mà thôi, ai biết sau lưng sẽ có hành động gì, nhưng hành vi và phản ứng của Minh Nghĩa Kinh Viện, làm hắn xem thường cực độ, cái cảm giác khinh thường này càng lúc càng khiến hắn không vừa mắt, cuối cùng, như vì vậy mà ảnh hướng đến việc tu luyện của hắn, cảm giác như phóng thích cỗ ức chế này ra ngoài, hắn mới có thể an tâm tu luyện, sau khi cân nhắc hắn liền đưa ra một chủ ý điên rồ.
Làm khó dễ!
Ta sẽ không giống như Tổng đốc Vân Châu Mã Thiên Trường, trực tiếp khiêu chiến với Minh Nghĩa Kinh Viện, càng không tìm Minh Nghĩa Kinh Viện mà gây phiền toái, nhưng ta có thể làm khó dễ ngươi a, dù sao kỷ luật thủy quân Giang thành gần đây cũng không tốt lắm, tuy rằng hắn đã sửa trị qua một phen, quân kỷ đã khá hơn nhiều, nhưng mấy tên gia hỏa càn quấy này, trong một đêm mà biến thành Bát Lộ quân, có cho vàng Tiểu Báo Tử cũng không tin được a, cho nên, trong quá trình thuyền đỗ tại cảng, trên đường vận chùyển hàng hóa, thậm chí thời điểm ngươi gặp thủy thổ phỉ, ta lấy lý do chính đáng để làm khó dễ ngươi a, ta có thể ko giết được ngươi, nhưng có thể làm ngươi buồn nôn tới chết, kiếp trước ta là nhân viên công vụ, mấy trò này, Tiểu Báo Tử rất thành thạo a.