Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1191: Thiên Lôi lại hiện, Tiên Khí hiển uy

- Ồ? Đây là chuyện gì!

Sau khi tinh quang đại trụ oanh kích nhập vào lôi điện hải dương được một lần hô hấp, chuyện cổ quái tình sinh ra, cảnh tượng chung quanh trong giây lát liền biến đổi, vốn hải dương vẫn còn, lôi vân màu đỏ trên bầu trời vẫn còn, nhưng hải dương tựa hồ trong nháy mắt nhỏ đi gấp mấy vạn lần, biến thành một cái ao nhỏ, mà lôi vân trên đỉnh đầu cũng không giống như trước, rộng khắp phía chân trời nữa, biến thành giống với bề ngoài của cung điện, chỉ là một mảnh trên đỉnh đầu thôi.

Lôi điện thủy trì, một ít khối Lôi vân màu đỏ!

Không gian cảnh tượng chuyển biến cực nhanh, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Ngọc Thái Hư

- Mới vừa rồi là ảo cảnh, hiện giờ mới là không gian thật sự!

Phượng Cửu tiên sinh híp mắt, thoáng như ý thức được cái gì đó, mở miệng nói

- Chúng ta vừa rồi đều lâm vào trong ảo cảnh cả!

- Ảo cảnh? Ảo cảnh thật lợi hại a, nếu như ta không xuất động Đại Tinh Túc Cung thì hiện giờ chỉ sợ vẫn còn mất phương hướng trong Đại Tinh Túc Cung đấy!

- Đúng vậy, nếu như ta đoán không lầm thì, ở đây hẳn là ảo trận đã thất truyền từ Thượng Cổ, Thái Hư Ảo Cảnh, chúng ta vừa rồi tất cả đều mất phương trong ảo cảnh!

Phượng Cửu tiên sinh nói ra.

- Cửu tiên sinh là ảo thuật đại gia, ngươi xem, chúng ta bây giờ nên làm gì? !

- Nếu trận đã bị phá, như vậy, cứ đi về phía trước đi!

Phượng Cửu tiên sinh nhìn hắn một cái nói.

Ảo trận bị phá, bất quá lại cũng không phải bị kĩ xảo cường đại phá, mà là bị lực lượng vô biên của Chí Tôn Tiên Khí Đại Tinh Túc Cung phá, lực lượng của Đại Tinh Túc Cungchẳng những vẻn vẹn phá hủy ảo trận, hiển nhiên còn phá hư không gian vô cùng chắc chắn chung quanh không còn một mảnh, không gian chung quanh đều hiện ra một tia khí tức tàn phá.

Thoáng như mạt nhật hàng lâm vậy.

Gia hỏa có tư cách đi vào Lôi Đế hành cung này, tu vị thấp nhất cũng là Thất kiếp Thiên Quân.

Hơn nữa bản thể bọn hắn còn là Yêu Tiên, thực lực căn bản thâm bất khả trắc, tuy rằng bị sét đánh bay ra, nhưng sức chiến đấu vẫn còn, thực lực vẫn còn, tuy nhiên sau khi Phượng Cửu tiên sinh tế ra Côn Luân Kính, không có chút sức phản kháng nào, bị Côn Luân Kính trấn áp, cho dù là Ngọc Thái Hư cũng căng thẳng bồn chồn trong lòng.

Côn Luân Kính, đây cũng không phải là Tiên Khí bình thường, đây là Quân Thiên Tiên Khí trong truyền thuyết ah, mặc dù nói vào thời kì Thượng Cổ truyền thuyết Côn Luân Kính này nhận lấy trọng thương, rơi xuống một cảnh giới, nhưng ngay cả như vậy thì ít nhất cũng là một kiện thượng phẩm Thái Hạo Tiên Khí, hơn nữa rơi vào trong tay Tiên Cung nhiều năm như vậy, rất có thể đã trở thành một kiện cực phẩm Thái Hạo Tiên Khí, hơn nữa bản thân nó là Quân Thiên Tiên Khí, dù cho bị đánh vỡ, cũng có được một tia tiên linh ở trong đó, bởi vậy, cho dù là không đấu được với Chí Tôn Tiên Khí Đại Tinh Túc Cung của mình, nhưng nếu như muốn toàn thân trở ra trong tay mình lại là một chuyện rất dễ dàng, nói một cách khác, chính mình tuy rằng có được Chí Tôn Tiên Khí, có ưu thế rất lớn, nhưng Phượng Cửu này cũng sẽ không sợ mình.

- Đáng tiếc Côn Luân Kính này đã tổn hại rồi!

Nhìn thấy sắc mặt khác thường của Ngọc Thái Hư, Phượng Cửu tiên sinh khe khẽ thở dài, nhưng trong lòng lại cười trộm.

- Linh Tiêu Điện các ngươi có tích lũy mấy vạn năm, có thể tích lũy ra một kiện Chí Tôn Tiên Khí, Tiên Cung chúng ta cũng không phải dễ trêu, không có Chí Tôn Tiên Khí, ít nhất cũng xuất ra được một kiện Quân Thiên Tiên Khí, tuy rằng đã bị tổn hại nhưng so với Thái Hạo Tiên Khí bình thường thì ưu thế vẫn lớn hơn nhiều.

Thu Yêu Tiên, Phượng Cửu kỳ thật không ngừng tay, đầu ngón tay gõ lên tấm gương, chỉ thấy Côn Luân Kính kia lập tức tản mát ra hào quang bảy màu, sau một lần hô hấp, lôi điện hải dương của toàn bộ không gian và lôi vân màu đỏ đều biến mất không còn gì nữa, còn lại cũng chỉ là lôi tinh đầy đất, cảnh tượng hoàn toàn giống với thông đạo ban nãy

Tuy rằng trước kia đã nói qua với Phượng Cửu tiên sinh mỗi người một nửa, bất quá lúc này Ngọc Thái Hư lại không ra tay, bởi vì vô luận là thu Yêu Tiên hay là phá vỡ ảo cảnh, đều là công lao của Phượng Cửu tiên sinh, đều là hắn ra tay, Ngọc Thái Hư không cần thiết phải ăn mảnh vào lúc này, đắc tội Phượng Cửu tiên sinh.

Sau khi vơ vét hoàn toàn tất cả lôi tinh, hai người lại tiếp tục tiến nhập vào một đường hầm khác. Quá trình cũng đại thừa tiểu dị, bọn hắn thập phần ăn ý thay phiên tiến hành, nương theo Côn Luân Kính và một kiện Tiên khí khác trong tay Ngọc Thái Hư, ở trong thời gian thật ngắn, bọn hắn vậy một mẻ hốt gọn tất cả thất bát kiếp Thiên Quân trong Hải Vực, đây là chuyện mà hai người không hề nghĩ đến, chẳng qua chỉ đi một chuyến đến Lôi Đế hành cung liền bắt mấy tên thất bát kiếp thiên quân trong Hải Vực, điều này thật sự trong lịch sử của Thất Thần Vực và Hải Vực từ trước đến này chưa từng có qua.

- Tốt, thật sự là quá tốt rồi, lại tiêu diệt được một gã Yêu Tiên, chúng ta mỗi người đều bắt được sáu gã Bát kiếp Thiên Quân rồi, ha ha ha ha, lần này, chúng ta thế nhưng đã hung hăng quét mất thể diện của Hải Vực ah!

- Đúng vậy, nghĩ đến Hải Vực Thiên Hoàng đối với chuyện như vậy cũng sẽ thập phần đau đầu a!

Phượng Cửu tiên sinh cũng cười, ở sâu trong ánh mắt liên tục chớp lên hàn mang, có trời mới biết hắn suy nghĩ cái gì.

- Ồ, nơi này là!

Khi hai người đi vào cuối cùng đường hầm thứ mười ba, tất cả đều sửng sờ, bởi vì không giống với mấy đường hầm lúc trước, một tên Yêu Tiên cũng không có, có chăng chỉ là lôi điện hải dương bình thường như lúc trước thôi, nhưng lôi điện hải dương này so với mấy lôi điện hải dương ở cuối thông đạo lúc trước lại không hề hợp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Cửu tiên sinh, ngươi xem, nơi này là không phải có cái gì cổ quái đấy chứ? !

- Ân, có cổ quái, rất cổ quái!

Phượng Cửu cũng gật đầu nói, cảm thấy một cổ sát khí nghiêm nghị ập thẳng đến, hai người đồng thời biến sắc, đều có chút lui về phía sau một bước.

- Cạc cạc cạc cạc cạc cạc! Lại tới hai tên nữa ah, xem ra hôm nay mấy người chúng ta thật sự có thể ăn no một bữa rồi!

Ngay khi hai người đồng thời lui về phía sau, một hồi tiếng cười khó nghe vang lên bên tai bọn hắn, hơn mười đạo bóng đen từ trong lôi điện hải dương lao ra, khí cơ bàng bạc lập tức tập trung vào hai người.

- Thiên Lôi! !

- Nhân Tiên!

- Nhân Tiên Tam hoa tụ đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên! ! !

Áp lực khủng bố tựa như Thái Sơn áp đỉnh, từ trên trời giáng xuống, hai người đều là Bát Kiếp Chân tiên, Thiên Quân nghiệp vị, nhưng chống lại bất kỳ một đạo nào trong hơn mười đạo áp lực này, đều cảm thấy từng đợt tim đập nhanh.

Hơn mười đạo bóng đen chui ra từ trong lôi điện hải dương vậy mà đều có tu vị Nhân Tiên cấp, ba tên gia hỏa cầm đầu, thậm chí đã đạt đến cảnh giới Tam hoa tụ đỉnh, ngũ khí triều nguyên trong truyền thuyết, căn bản không không phải bọn hắn có thể chống lại được.

Tam hoa tụ đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên!

Loại cấp bậc Nhân Tiên này, chỉ cần một ánh mắt, liền có thể hoàn toàn chấn nhiếp một gã Bát kiếp Thiên Quân, thậm chí hồn phi phách tán, dùng ánh mắt sát nhân, kỳ thật không phải một câu chuyện cười.

May mà hai người đều có Tiên Khí hộ thân, bằng không thì dưới tình huống như vậy, hai người căn bản không có bất kỳ lực ngăn cản nào, xác định chắc chắn bị những Thiên Lôi này ăn tươi nuốt sống.

- Chết tiệt, vậy mà đi tới hang ổ của Thiên Lôi!

Trong lòng hai người đồng thời thầm mắng một tiếng, nhưng lập tức, ánh mắt liền phát sáng lên.

- Đây không phải ảo cảnh, đây mới lôi điện hải dương thật sự, Vạn Kiếp Lôi Trì nói không chừng ở trong lôi điện hải dương này cũng nên!

- Ha ha ha ha ha ha ha, không tệ, không tệ, cũng có chút kiến thức đấy. Ngươi nói không sai, ở sâu trong lôi điện hải dương này, quả thực có một tòa Vạn Kiếp Lôi Trì. Bất quá tòa Lôi Trì này đã sớm chìm vào chỗ sâu trong Lôi điện hải dương, coi như là đám huynh đệ chúng ta cũng không cách nào lẻn vào chỗ sâu trong hải dương được, hai người các ngươi bất quá chỉ có tu vị Quỷ Tiên, có bản lĩnh gì mà đòi đoạt Vạn Kiếp Lôi Trì chứ? ! ?

Thiên Lôi là một loại sinh linh, bình thường mà nói, lớn lên đều thập phần nhỏ bé, gầy trơ cả xương, đứng thắng lên thì vóc dáng cũng chỉ được nửa trượng thôi, đồng đảng sau lưng triển khai, cũng chỉ có bộ dáng chừng nửa trượng, nhưng bên trong bọn Thiên Lôi này, dáng người của ba tên cầm đầu vậy mà rất lớn, cả người đầy cơ bắp, không khác gì thường nhân cả, bộ dáng cũng không xấu xí như những Thiên Lôi khác, trái lại thập phần quy củ, mày rậm mắt lớn, cũng không khác gì những trang hán bình thường cả, tuy nhiên, đó là nếu như trên đầu chúng không có sừng.

- Quả nhiên ở chỗ này, Vạn Kiếp Lôi Trì quả nhiên ở chỗ này!

Nghe được câu trả lời khẳng định của Thiên Lôi cầm đầu, Ngọc Thái Hư kinh hĩ quá đỗi, không còn có tâm tư đi nghe Thiên Lôi kia nói nữa, chỉ khẽ quát một tiếng, tinh quang lại lần nữa xuất hiện trên người hắn, mà ở một bên, Phượng Cửu tiên sinh tế ra Côn Luân Kính, một đạo kính quang, bảo vệ toàn thân.

- Côn Luân Kính, ngươi thậm chí có cả Côn Luân Kính!

Lúc vừa bắt đầu, Thiên Lôi cũng không chú ý đến tinh quang trên người Ngọc Thái Hư, nhưng kính quang của Côn Luân Kính lại hấp dẫn sự chú ý của hắn, trông thấy Côn Luân Kính, bọn hắn đều cả kinh, sau đó, trên mặt tất cả đều lóe ra thần sắc cực kỳ tham lam nhìn Côn Luân Kính kia, thoáng như muốn một ngụm nuốt nó vào vậy.

- Tốt, tốt, tốt, thật tốt quá, không thể tưởng được Vu Tà ta thậm chí còn có cơ hội đạt được Côn Luân Kính, ha ha ha ha!

Đại hán Thiên Lôi cầm đầu nở nụ cười, khoát tay, liền tung một trảo về phía Côn Luân Kính, trong một trảo này chớp động lên một đạo điện quang màu tím quỷ dị.

- Côn Luân Kính, ngăn cản cho ta!

Tu vị Thiên Lôi ra tay đã đạt đến cảnh giới Tam hoa tụ đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên, so với Phượng Cửu tiên sinh thì cách xa vạn dặm, đặt ở bình thường, một đầu ngón cái là đã có thể ấn chết Phượng Cửu tiên sinh vạn lần rồi, cho nên, hắn biết rõ Phượng Cửu tiên sinh có Côn Luân Kính nơi tay, nhưng cũng không để ý.

Phượng Cửu tiên sinh cũng không dám lơ là, tế lên Côn Luân Kính, khẽ quát một tiếng, kinh quang của Côn Luân Kính bắn thẳng ra.

- Hừ, chỉ là sự giãy giụa của con sâu cái kiến!

Thiên Lôi kia nhìn cũng không nhìn.

- Kinh quang như vậy mà muốn ngăn cản Tử Tiêu Điện Trảo của ta, quả thực muốn chết!

Cạch! một tiếng, đại thủ của Thiên Lôi kia trực tiếp xuyên qua kính quang Côn Luân Kính, ôm đồm trên Côn Luân Kính.

- Ách!

Sắc mặt Phượng Cửu tiên sinh tái đi, lực lượng cường đại đột nhiên xuất hiện thiếu chút nữa đã chấn thần hồn của hắn phải xuất ra ngoài, mãnh liệt cắn đầu lưỡi một cái, hắn mới ổn định lại tinh thần của mình, phù một tiếng, một ngụm máu phun lên Côn Luân Kính

Lập tức, kính quang đại phóng, bắn về phía đại thủ.

- Tốt, rất tốt, lại có chút tâm huyết, ta thấy ngươi còn chưa vượt qua chín lần lôi kiếp a, ha ha ha ha!

Một tay bị bắn ra, tên Thiên Lôi kia cũng không có tức giận, ngược lại giống như nhìn thấy món đồ chơi gì đó thú vị, ha ha nở nụ cười, bàn tay bị bắn ra thoáng cái liền trực tiếp vươn vào trong lôi vân màu đỏ trên không trung, bắt đầu quấy động

- Tiểu tử, để cho ta tới giúp đỡ ngươi đi, xem thử người có thể vượt qua Cửu Tiêu Tử Lôi cướp, thành tựu Nhân Tiên vị hay không!

Theo tay hắn quấy động trên không trung, lôi vân màu đỏ trên bầu trời vậy mà thời gian dần qua biến ảo nhan sắc, lập tức, liền từ màu đỏ biến thành màu xanh sau đó lại thành vàng, cuối cùng, tạo thành một mảnh tử mang khiến người khác nhìn mà tim đập nhanh.

Oanh! ! !

Lôi Vân màu tím hình thành, một đạo lôi trụ màu tím từ trên bầu trời đánh thẳng xuống dưới, ở giữa Côn Luân Kính.

PHỐC!

Nhận lấy trọng kích của Cửu Tiêu Tử Lôi, Phượng Cửu tiên sinh thoáng như liên tục bị lôi kiếp tấn công, cả người đều lún vào trong mặt đất, kính quang của Côn Luân Kính thoáng cái cũng mờ đi.

Bất quá, hiển nhiên Thiên Lôi kia cũng không muốn cho hắn bất cứ cơ hội nào, khẽ quát một tiếng, đạo lôi quang thứ hai lại lần nữa đánh xuống

Lúc này đây, lôi quang màu tím cũng không bổ trúng mục tiêu của nó, trực tiếp đánh vào trong một mảnh tinh quang.

- Đại Tinh Túc Pháp, oanh cho ta! ! !

Đối mặt với sự uy hiếp của mười mấy tên Nhân Tiên, hơn nữa còn là Thiên Lôi mạnh hơn nhiều so với Nhân Tiên bình thường, Ngọc Thái Hư rốt cục cũng không dám che dấu thực lực của mình nữa, toàn lực thúc dục lực lượng của Đại Tinh Túc Cung.

Thật thể Đại Tinh Túc Cung dừng trên đỉnh đầu Ngọc Thái Hư, chỉ có lớn chừng đầu Ngọc Thái Hư, nhưng lại kích phát ra hơn mười mấy quang đoàn màu bạc, bắn về phía mấy chục Thiên Lôi.

Nhanh, thật sự quá là nhanh.

Nhanh tới cực điểm.

Theo cảm giác bị khóa định, đến bị Ngân Quang đánh tới, bất quá chỉ là chuyện trong nháy mắt.

- Chí Tôn Tiên Khí, điều này sao có thể? !

Lúc bị đánh trúng, Thiên Lôi cầm đầu đang chuẩn bị kích phát đạo Cửu Tiêu Tử Lô thứ ba, dưới áp lực của Chí Tôn Tiên Khí, liên tiếp lui về phía sau.

Không ai tránh khỏi một phát pháo này, có một nửa Thiên Lôi bị đuổi giết ngay tại chỗ, mà trong một nửa còn lại, cũng có đại bộ phận nhận lấy trọng thương, hú lên quái dị, chui vào lôi điện hải dương vô tận.