Thông Thiên Chi Lộ

Chương 530: Yêu thú trợ lực

"Đây là Tuyền cơ đan của Chân Võ."

Cổ Ngạc động chủ hiện thân, Bàn Long chân nhân không cần che giấu, vung tay ném một viên đan dược ngân quang lấp lánh cho Bạch Kiếm Không.

"Huyền Vũ chân nhân, Thất khiếu tiên đan?"

Ném "Chân Võ Tuyền cơ đan" cho Bạch Kiếm Không đoạn Bàn Long chân nhân nhìn Ngụy Tác, uy thế kinh nhân dâng lên.

"Hóa ra là vì Thất khiếu tiên đan của Huyền Vũ chân nhân." Ngụy Tác biết với đại tông môn như Chân Võ thì gã không nhận cũng vô dụng, nên cười lạnh: "Huyền Vũ chân nhân ngu xuẩn, định giết mỗ nên mới mất mạng, lẽ nào các ngươi định đòi lại đồ của y?"

"Được lắm! Nhất giới tán tu như ngươi mà trước mặt Chân Võ còn dám thế hả."

"Đến đây, để ta xem ngươi còn thủ đoạn gì!"

Bàn Long chân nhân vốn là trong cự đầu trong tu đạo giới, thân phận Chân Võ thái thượng trưởng lão hiển lộ bản tính thì khí diễm xung thiên, ngông nghênh cực điểm.

Thấy Ngụy Tác dám tranh cãi với mình, Bàn Long chân nhân điên cuồng bật cười.

Thần thức uy áp khuếch tán, trấn áp Ngụy Tác và Thanh Bình.

"Oành!"

Cùng lúc, trên đầu Ngụy Tác và Thanh Bình, thinh không mấy trăm trượng đột nhiên sụp xuống, rủ xuống màn sáng vàng.

Cũng như hoàng sắc quang hoa ngưng thành hình đàn tỳ bà, ép xuống Ngụy Tác và Thanh Bình.

Cùng lúc, cây cầu vàng dài hơn mười trượng xuất hiện trước mặt Bàn Long chân nhân.

Từng làn thanh hoàng sắc nguyên khí từ cây cầu tràn ra, hình thành một thanh hoàng sắc khô lâu đầu dồn vào Ngụy Tác.

"A!"

Thanh Bình kinh hô, nàng ta bị thần thức của Bàn Long chân nhân ép cho không kịp thi triển thuật pháp và pháp bảo, thế công của lão đã như núi lửa phun trào.

"Ngụy Tác, đấy là Nại hà kim kiều! Pháp bảo của thượng cổ Hoàng Tuyền tông! Huyền giai hạ phẩm pháp bảo, Nại hà hoàng khí có thể tổn hủy thai thể pháp bảo!" Thấy Bàn Long chân nhân tế xuất pháp bảo, lục bào lão đầu lên tiếng nhắc nhở Ngụy Tác.

"Huyền giai pháp bảo!" Ngụy Tác sầm mặt. "Ầm", kim đan hà quang của gã lại ngưng thành tử sắc viễn cổ thiên long, một họa quyển ràn rạt thủy linh nguyên khí từ kim đan hiện ra, ngọn sóng khổng lồ dâng lên, cùng hòa vào viễn cổ thiên long va chạm với hoàng sắc tỳ bà của Bàn Long chân nhân.

Cùng lúc, trước mặt gã xuất hiện một chiếc chìa khóa cổ đồng sắc chước, quang hoa rừng rực ngưng thành một chiếc cổ đồng sắc cự thuyền, cùng thái cổ hung hỏa giáng vào hoàng sắc khô lâu đầu.

"Oành!" "Oành!"

Hai tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên!

Hoàng sắc tỳ bà và thanh hoàng sắc khô lâu đầu đồng thời bị đánh vỡ.

"Xoạt!", một đạo ám kim sắc kiếm quang mấy trăm trượng, chém vào Bàn Long chân nhân.

"Chát!"

Mũi Bàn Long chân nhân phun ra hoàng khí, ngưng thành hoàng sắc tiểu long, chấn tan đạo ám kim sắc kiếm quang của Ngụy Tác.

Hơn trăm viên hoàng sắc tinh cầu từ tay Ngụy Tác rải xuống đất.

Tùy tức, Minh nguyệt lôi cầu bay lên dày đặc.

"Ngũ hỏa thần lôi!"

Cùng lúc, năm ngọn lửa cỡ quả dưa đột nhiên hiện lên trước mặt Bàn Long chân nhân, ở giữa là một tia sét xanh lè.

Đạo thuật pháp này của Thanh Bình.

"Hư không biến hóa!"

Cùng lúc, Bạch Kiếm Không nuốt xong một viên ngân sắc đan dược cũng miễn cưỡng vung tay, một dải sáng trong veo cuốn lấy năm ngọn lửa cỡ trái dưa ra ngoài mấy chục trượng.

"Hóa ra ngươi là Bá Khí chân nhân Ngụy Tác? Để ta xem ngươi bá khí thế nào."

Tiếng cười nhạo từ phía sau vang lên.

Nguyên khí dao động ép xuống đầu Ngụy Tác và Thanh Bình.

Phía dưới Ngụy Tác và Thanh Bình, Cổ Ngạc động chủ chân đứng trên phi độn pháp bảo tinh kim hắc sắc ngạc ngư, cách hơn nghìn trượng nữa trong mắt có vô số quang ti nhìn được bằng mắt thường chuyển động. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mười ngón tay lão có mười làn bạch quang lấp lánh, là bạch sắc tiểu ấn do quang hoa ngưng thành, liên tục chuyển động.

Cái ấn chuyển động nhanh, trên đầu Ngụy Tác và Thanh Bình, đạo đạo bạch sắc quang hoa dấy lên, ngưng thành sáu cây bạch sắc thạch trụ ép xuống.

Cổ Ngạc động chủ còn cách Ngụy Tác, Thanh Bình hơn ngìn trượng, dù thần thức như Ngụy Tác cũng không thể ở cự ly xa như thế mà phát động thuật pháp công kích.

Nhưng đạo thuật pháp của Cổ Ngạc động chủ tựa hồ có thể qua nguyên khí biến hóa quanh Ngụy Tác và Thanh Bình mà suy đoán, dùng mục quang xác định để trực tiếp phát động công kích!

Tu sĩ như Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ, thần thông quả nhiên hơn xa tu sĩ Kim đan cảnh!

"Oành!"

Tử sắc kim đan của Ngụy Tác lại rực quang hoa, viễn cổ thiên long và làn sóng chấn tan sáu cây trụ của Cổ Ngạc động chủ kích phát.

"Thanh Bình! Hủy Trường sinh bi đi! Xem chúng có ra được không!"

Cùng lúc, một viên đan châu kinh nhân từ tay Ngụy Tác dấy lên, gã lại nói.

"Tuyệt diệt kim đan!"

Thấy trong tay gã bay lên viên đan châu, Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ vốn nắm chắc tình hình đều nhợt nhạt mặt mày.

Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ có hiểu về gã, biết gã có pháp khí như Tuyệt diệt kim đan.

Cả hai cho rằng với thần thông và uy năng thuật pháp của mình, trừ phi từ đầu Ngụy Tác tế xuất Tuyệt diệt kim đan, không thì chỉ một chiêu là sẽ bị triệt để áp chế, cơ hội thi triển pháp khí này cũng không có.

Ngụy Tác không ngốc, đời nào lại dùng Tuyệt diệt kim đan nổ mình.

Từ lúc Cổ Ngạc động chủ hiện thân, Ngụy Tác và Bàn Long chân nhân giao thủ đều nằm trong tính toán của lão.

Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ hoàn toàn không ngờ là Ngụy Tác tấn thăng thành tu sĩ Kim đan lưỡng trọng, kim đan uy năng tăng vọt, tu luyện cả Trường hà thao thiên quyển thành bản mệnh pháp bảo, thực lực cao hơn dự liệu, mấy chiêu liền mà cả hai không thể áp chế nổi!

Hiện tại Ngụy Tác tế xuất chỉ là Tuyệt diệt kim đan do kim đan của Kim Chung thượng nhân luyện chế thành, nhưng với nó thì muốn cầm chân Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ để Thanh Bình hủy hoại Trường sinh bi ắt không khó.

"Được! Thế thì không ai mong ra nữa!" Thanh Bình cũng tỏ vẻ cứng rắn, định lấy Trường sinh bi ra hủy.

"Ngu xuẩn, không ai ra được thì có lợi gì, Ngụy tiểu tử, chúng ta giao dịch chứ?" Đúng lúc đó, một thanh âm đột nhiên vang lên.

Giọng nói lọt tai này của nữ, tựa hồ trực tiếp vang lên trong óc tất cả, dù là Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ cũng ong ong trong óc, khống chế chân nguyên không xuôi. Thanh Bình thì cứng người.

"Mị ma nữ lộc?" Ngụy Tác tỏ vẻ kinh hãi.

Nhìn theo, Ngụy Tác thấy ở mé trái, sau một công trình đổ nát quả nhiên xuất hiện thân ảnh Mị ma nữ lộc.

Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ, Bạch Kiếm Không đều lạnh cả cõi lòng, dù không biết Mị ma nữ lộc là yêu thú gì nhưng nhận ra đẳng cấp của nó.

Không biết Mị ma nữ lộc đến từ lúc nào, cách không đầy tám trăm trượng mà họ không phát hiện.

Nhất thời, Mị ma nữ lộc đến nên tình cảnh cực kỳ bạo liệt trầm tịch hẳn. Chỉ còn một viên Tuyệt diệt kim đan có uy áp và quang văn đáng sợ từ từ chuyển động trên tay phải Ngụy Tác.

"Giao dịch, muốn giao dịch với ta?" Ngụy Tác nhìn Mị ma nữ lộc đột nhiên hiện thân, bình tĩnh như thường hỏi, "Giao dịch thế nào?"

"Khe nứt không gian đó, ta biết." Mị ma nữ lộc trừng mắt nhì Ngụy Tác, cắn môi ra vẻ bị bức, "Không phải Trường sinh bi gì đó chứ đưa được ba người ra hả, ta và các ngươi là vừa đủ?"

"Ý ngươi là giúp bọn ta đối phó chúng?" Ngụy Tác hơi ngẩn ra.

"Ta xem rồi, thêm ta thì đối phó chúng tất không thành vấn đề. Ta giúp người đối phó chúng, ngươi đưa ta khỏi đây." Mị ma nữ lộc nhìn Ngụy Tác, thản nhiên, "Ngươi thấy thế nào?"

Ngụy Tác liếc nó.

Sự thực thì gã tế xuất Tuyệt diệt kim đan không phải để ngọc thạch câu phần, mà trong tình hình này gã biết chắc Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ sẽ phải bàn điều kiện. Chân chính giao thủ, trừ Tuyệt diệt kim đan ra, thực lực Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ đều trên gã, đối phương lại phòng bị, dù gã sử dụng hết Tuyệt diệt kim đan cũng bị tất là đối thủ.

Nhưng chỉ cần bức hai người dừng tay, cùng bàn điều kiện là còn cơ hội.

Mị ma nữ lộc đột nhiên mọc ra, còn giao dịch với gã thì vượt ngoài ý liệu.

"Được! Ta giúp ngươi đối phó chúng, ta đưa ngươi ra." Liếc Mị ma nữ lộc, Ngụy Tác gật đầu.

Mị ma nữ lộc có chủ ý gì thì điều kiện của nó, Ngụy Tác đương nhiên không cự tuyệt.