Thông Thiên Chi Lộ

Chương 451: Thú mang lại điềm lành

"Đến rồi!"

"Thông linh địa mẫu lại trông thế kia hả."

Ngụy Tác và bọn Phong Tri Du nín thở, bất động quan sát Thông linh địa mẫu.

Thông linh địa mẫu có vẻ lấp ló đó kêu lên hưng phấn "cô cô", ở giữa sơn cốc không chỉ có hơn mười viên thanh sắc đan dược, còn hơn mười nhánh linh dược khác nữa.

Lại líu lo mấy tiếng đoạn Thông linh địa mẫu lao bổ vào đống linh dược, nhìn miệng nó ăn linh dược thì miệng ở dưới bụng.

Trương Châu Dự và bọn Ngụy Tác nhìn nhau, hoàng quang lóe lên tên tay, hoàng sắc trận kỳ hiện ra.

Phất mạnh lá cờ, một hoàng sắc quang mạc đột nhiên dấy lên bao lấy nửa sơn cốc có Thông linh địa mẫu.

Cùng lúc, Phong Tri Du tế xuất một hỗn kim sắc viên bát pháp bảo, một đạo kim hoàng sắc phù lục cũng hiện lên trong tay Sư Phi Thanh.

Ngụy Tác vung tay, bình tĩnh như thường thả cả Hắc cốt minh quân, Pháp vương thái điệp và Phệ tâm trùng ra.

"Cô cô cô!"

Tíc tắc hoàng sắc quang mạc hình thành, Thông linh địa mẫu nhận ra, kêu lên hoảng sợ rồi toàn thân sáng lên hắc hôi sắc quang hoa, hình thành một quang tráo. Yêu thú nhát gan này không dám giao thủ với bọn Ngụy Tác, thân thể chìm ngay xuống đất.

Ngụy Tác và Sư Phi Thanh không động thủ, thân ảnh loáng lên, trực tiếp lướt lên phía trên yêu thú này.

Mặt Phong Tri Du đỏ lên vì hưng phấn, dồn chân nguyên vào, hỗn kim sắc viên bát bừng lên ô quang, bao trùm Thông linh địa mẫu.

Thông linh địa mẫu chìm xuống chậm hẳn, xem ra ô quang của Phong Tri Du có lực hút rất cao.

Nếu là yêu thú thực lực kém cỏi hoặc pháp kh khác, có lẽ đã bị ô quang hút đến chỗ hỗn kim sắc viên bát nhưng Thông linh địa mẫu đầy man lực nên chỉ nháy mắt sau đã chui xuống đất. Chỉ có dải ô quang vẫn dính lên mình nó.

Uy năng ô quang không ngớt giảm đi, chỉ mấy tích tắc nữa thì Thông linh địa mẫu sẽ thoát.

"Chát!"

Mặt đất phía dưới tựa hồ vang lên tiếng xung kích đùng đục.

Cùng lúc, Sư Phi Thanh tỏ vẻ sắp khóc đến nơi, kích phát kim hoàng sắc phù lục cầm đã lâu.

Phù lục cỡ bàn tay như dùng tinh kim luyện chế thành hóa thành hơn nghìn tia sáng vàng, bắn vào chỗ có âm thanh.

"Cách!", trong vòng mấy trăm trượng được ánh sáng vàng bắn vào, mặt đất cứng lại, nứt nẻ như biến thành một vật hỗn hợp giữa tinh kim dung dịch và đất ngưng kết lại.

"Ngụy Tác, trông vào huynh đệ!"

Trương Châu Dự hú lên, phất hoàng sắc trận kỳ, hoàng sắc quang tráo lập tức sinh ra lực hút kéo từng tảng đất mấy trăm cân lên không.

Thông linh địa mẫu bị bao phủ trong hắc hôi sắc quang hoa hiện rõ thân ảnh.

Nó kinh hoảng cực độ, bên dưới toàn là bạch sắc tinh kim cực kỳ trầm trọng, dày kinh nhân.

Không hề do dự, mục quang Ngụy Tác lóe lên, hai dải hắc quang, một dải chất nhầy nhiều màu và kim sắc tinh quang quang trụ ập xuống đầu Thông linh địa mẫu.

Hai làn hắc quang một là hắc sắc quang trụ của Hắc cốt minh quân phát ra, một là thái cổ hung hỏa của gã, kim sắc tinh quang quang trụ là kim sắc pháp bảo của gã.

Trừ Phệ tâm trùng không biết chui đi đâu thì công kích ở mức này gần như toàn lực của gã. Nguồn: http://truyenfull.vn

Ngụy Tác hiện tại chỉ sợ thiện chứ không sợ ác, thấy Thông linh địa mẫu không muốn chạy trốn, gã đương nhiên không định giết nó, dù nó được xếp vào thất cấp trung giai, thì gã cũng tự tin tiếp được công kích. Nếu lực công kích không đủ, chưa biết chừng nó sẽ chạy mất.

"Cô cô!"

Quả nhiên, Thông linh địa mẫu kêu lên sợ hãi cực độ, cái sừng vàng trên đầu sáng bừng hoàng sắc quang hoa, cái đầu tròn xoe cũng trắng xóa, phát sáng rực.

"Oành", thái cổ hung hỏa và kim sắc tinh quang quang trụ va vào hai dải quang hoa, uy năng tương đương, cùng tan vỡ. Hắc cốt minh quân phát ra hắc quang quang trụ chậm hơn một chút, xung kích vào hắc hôi sắc quang hoa bên ngoài nó, khiến nó run lên, màu quang hoa nhạt đi.

"Phù!"

Chất nhầy của Pháp vương thái điệp cũng trùm lên.

Ngụy Tác không hề dừng tay, thanh quang lóe lên trước mặt.

Trên minh Thông linh địa mẫu đột nhiên có thêm mấy cái vòng đồng cỡ cổ tay trẻ con, lấp lánh thanh quang.

"Cách!", Thông linh địa mẫu lại lóe lên bạch quang, mấy cái vòng đồng tan nát.

Lại thêm hai làn hắc quang và kim sắc tinh quang quang trụ ập tới.

Cơ hồ cũng như lần công kích trước, Thông linh địa mẫu liều mạng chịu đòn, chống lại hắc quang và kim tinh quang trụ, nhưng cũng dính thêm chất nhầy của Pháp vương thái điệp.

Bị chất nhầy của Pháp vương thái điệp dính vào, Phong Tri Du cũng toàn lực thi triển hỗn kim sắc viên bát lôi kéo, Thông linh địa mẫu chỉ di động được không đầy năm, sáu trượng.

Thông linh địa mẫu bị dải chất nhầy thứ hai dính phải thì không động đậy được, hai làn hắc quang cũng bừng lên, Ngụy Tác không kích phát kim sắc pháp bảo mà kim hoàng lưỡng sắc quang hoa lóe lên, phi kiếm cánh cửa được tế xuất.

Uy năng của phi kiếm cánh cửa còn hơn cả kim sắc pháp bảo.

"Cô cô cô!" Cảm thụ được uy năng phi kiếm cánh cửa, Thông linh địa mẫu như biết không chạy được, liều mạng kích phát hoàng sắc quang hoa trên sừng và bạch quang trên đầu, không ngừng ré lên, gật đầu liên tục với Ngụy Tác như xin gã dù giết nó cũng không cần dùng phi kiếm biến thái như thế.

"Đừng sợ, bọn ta không định giết ngươi, chỉ cần một đoạn sừng. Thực xin lỗi, nhưng bọn ta đã chuẩn bị không ít linh dược đủ cho ngươi mọc lại." Thấy Thông linh địa mẫu như thế, Phong Tri Du cũng không nhẫn tâm, ra hiệu cho Sư Phi Thanh.

Y tỏ vẻ lạnh lùng với Thông linh địa mẫu, lấy từ nạp bảo nang ra mấy nhánh linh dược, ném cho nó.

Thông linh địa mẫu vốn có phẩm giai còn trên cả Dương chi điểu của Ngụy Tác nhưng không có linh tính như thế, nhất thời không hiểu lời Phong Tri Du, vẫn kêu "cô cô cô" hoảng sợ rúm người lại.

"Chuyện gì hả? Ngụy Tác, huynh đệ giở thủ đoạn gì thế?"

Phong Tri Du và Trương Châu Dự, thậm chí Sư Phi Thanh nãy giờ làm màu làm mè cũng tròn mắt, cạnh Thông linh địa mẫu lóe lên một cái bóng trong veo.

Cùng lúc Thông linh địa mẫu chật vật chống lại hắc sắc quang hoa thì cái bóng đốt nhẹ, Thông linh địa mẫu chợt cứng người.

Chỉ tích tắc đó, phi kiếm cánh cửa của Ngụy Tác chém lên Thông linh địa mẫu giác.

"...!"

Sư Phi Thanh vốn khôi phục vẻ lãnh khốc, làm màu làm mè cũng không nén được nuốt nước bọt.

Phi kiếm cánh cửa của Ngụy Tác rất nặng nhưng cắt lại cực kỳ sắc bén, Thông linh địa mẫu giác bị cắt một khúc nhỏ, trông như thúy ngọc.

"Chả trách gọi là Bá Khí chân nhân, quá nhiều thủ đoạn."

Trương Châu Dự không nén được kêu lên. Cắt Thông linh địa mẫu giác xong, cả ba lại thấy tay Ngụy Tác lóe lên thanh hắc sắc quang hoa, thủy tinh quỷ trảo chụp đoạn sừng lên.

Thấy Ngụy Tác đắc thủ, Trương Châu Dự tấm tắc, Phong Tri Du thu hỗn kim sắc viên bát pháp khí lại.

"Cô cô!"

Thông linh địa mẫu vốn lúc bị chém cũng kêu lên, cho rằng chết chắc, giờ thấy Ngụy Tác và Phong Tri Du thu pháp bảo, mình lại còn sống, trước mặt có thêm mấy nhánh linh dược thì nó không hiểu.

Kêu một lúc, Thông linh địa mẫu có phần nghi hoặc nhìn bọn Ngụy Tác, chỉ vào linh dược rồi chỉ vào bọn gã.

"Cho ngươi đấy." Động tác này của Thông linh địa mẫu khiến Phong Tri Du không nén được lên tiếng.

"Không phải chứ?" Ngụy Tác và Trương Châu Dự suýt nữa bổ chửng vì Thông linh địa mẫucõ vẻ hiểu ra, cô cô mấy tiếng, hào hứng thanh toán sạch mấy nhánh linh dược rồi nhìn bọn Ngụy Tác chằm chằm, không chạy mà gật đầu nịnh nọt, như ăn chưa đã, muốn xin thêm.

"Chả trách sách cổ đều nói Thông linh địa mẫu tuy nhát gan nhưng trời sinh thân cận với tu sĩ, là thú mang lại điềm lành không giết được."

Bọn Phong Tri Du đổ sạch nạp bảo nang ra mới tìm được mấy thứ có ích với Thông linh địa mẫu cho nó ăn, Thông linh địa mẫu có ý muốn cọ cọ vào bọn Ngụy Tác biểu thị thân thiết.