Ngụy Tác nheo mắt, lấy viên bảo thạch hồng quang cực kỳ chói lòa lên xem kỹ.

Dù là linh quang kinh nhân của bảo thạch này hoặc dáng vẻ Âm Lệ Hoa hớn hở khi lấy được nó đều khiến gã khẳng định nó bất phàm.

Đến gần thì mùi máu tanh xộc vào mũi gã.

Trong bề mặt trong veo lại thập phần nhu hòa, tạo cho người ta cảm giác là hồng sắc dịch thể.

"Đây là... Đây là Huyết tinh thạch!"

Giọng lục bào lão đầu tiên kinh nghi, rồi khẳng định, oa oa kêu lên.

"Huyết tinh thạch? Lão đầu, đây là Huyết tinh thạch?!" Ngụy Tác cũng không tin nổi hô khẽ.

"Chắc không sai! Thử dồn chân nguyên xem." Lục bào lão đầu oa oa kêu to.

Ngụy Tác dồn chân nguyên vào bảo thạch rực hồng quang.

Gã dồn tử sắc chân nguyên vào, hồng sắc bảo thạch chợt mờ bớt hồng quang, bên trong ngập tử quang như đang tiến hành chuyển biến huyền ảo tột bậc, mấy tích tắc sau, hồng sắc bảo thạch chảy ra một giọt hồng sắc linh dịch đặc sệt.

Giọt hồng sắc linh dịch có mùi máu tanh nhàn nhạt, ẩn ước có mùi u lan.

Giọt hồng sắc linh dịch nhỏ ra, lục bào lão đầu hớn hở, oa oa loạn kêu lên, "Tam thanh thánh huyết! Ngụy Tác, đây là tam thanh thánh huyết, thiên cấp liệu thương thánh dược! Nhục thân bị thương thế nào cũng chỉ cần tâm mạch không trọng thương, dù mới chết thì chỉ một giọt là cứu được!"

"Huyết tinh thạch!"

Mắt Ngụy Tác hiện rõ thần sắc kinh hỉ tột bậc, nhanh chóng lấy ra một bạch sắc ngọc bình, cho hồng sắc linh dịch vào.

Giọt hồng sắc linh dịch nhỏ ra, hồng quang của hồng sắc bảo thạch ảm đạm hẳn.

Hiện tại không cần lục bào lão đầu nói, Ngụy Tác đã hiểu rõ bảo thạch này là gì.

Trước đây gã đọc được trong sách cổ giới thiệu về tinh thạch kỳ dị này. Huyết tinh thạch là do xương cốt của viễn cổ cửu cấp cao giai yêu thú Lục dực huyết phượng hóa thành, nghe nói cửu cấp tối đỉnh giai yêu thú thực lực kinh nhân này khi thọ nguyên gần hao tận thì đều bay về nơi cố định gửi nắm xương tàn. Lâu dần, ở nơi vùi chôn nhiều xương cốt Lục dực huyết phượng sẽ hình thành tinh thạch kỳ dị này.

Lục dực huyết phượng theo điển tịch ghi lại thì dùng huyết dịch cao giai yêu thú làm thức ăn, tinh thạch kỳ dị này có uy năng hấp nạp huyết dịch yêu thú, giết xong một con mà đặt tinh thạch cạnh nó thì máu sẽ nhanh chóng bị hút sạch. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hút đủ yêu thú huyết dịch, tinh thạch này được tu sĩ dồn chân nguyên thì sẽ chuyển hóa, chảy ra "Tam thanh thánh huyết"!

Hồng sắc linh dịch "Tam thanh thánh huyết" có tác dụng tu bổ với nhục thân tu sĩ, là thiên cấp liệu thương thánh dược dược hiệu cực kỳ kinh nhân.

Tinh thạch này trân quý tột bậc, tại thượng cổ tu đạo giới cũng hiếm hoi như Tử hồ hoa, có một viên thì khi cần thiết có thể giữ mạng hoặc cứu bạn.

Không ngờ tế đàn lại đặt bảo vật này.

Vốn Ngụy Tác rất thèm bảo vật trên tế đàn nhưng e dè thực lực của Âm Lệ Hoa, định lén bỏ đi, không ngờ Âm Lệ Hoa lại dâng bảo vật vào tay gã.

Thu bảo vật lại, Ngụy Tác nhanh chóng kích phát ba thanh bạch sắc cốt kiếm.

Quả nhiên, ba cây kiếm đầy hỏa diễm phù văn hóa thành ba làn bạch sắc hỏa diễm.

Từng làn hàn ý kinh nhân từ bạch sắc hỏa diễm phát ra, không khí nhanh chóng kết thành băng hoa.

Ngụy Tác dùng chân nguyên bao lấy, ba làn bạch cốt lãnh hỏa kỳ dị quấn lại thành một ngọn to hơn.

Ngụy Tác chỉ tay, bạch cốt lãnh hỏa đánh xuống nền đá.

"Bốp!"

Bạch cốt lãnh hỏa như cắt vào đậu hủ, dễ dàng phá được lớp đã rồi quanh đó động một tầng sương trắng, trong vòng năm, sáu trượng đông cứng lại, tích tắc bạch cốt lãnh hỏa thu hồi thì tất cả đã nát vụn.

Ngụy Tác tùy ý phất tay, bụi bay phơi phới, xuất hiện một hố sâu bảy, tám trượng!

Trong mắt Ngụy Tác tỏ vẻ kinh hãi.

Tại Chập Khí hải, gặp tu sĩ xõa tóc cưỡi "Long diên", Ngụy Tác được biết bạch cốt lãnh hỏa có thể cộng lại.

Gã đã thử, uy lực một làn bạch cốt lãnh hỏa tương đương với một món linh giai hạ phẩm pháp bảo.

Vốn Ngụy Tác tưởng tượng rằng uy lực bạch cốt lãnh hỏa có thể hợp lại nhưng không quá mạnh, giờ lấy được ba ngọn của Âm Lệ Hoa thì thử xem uy năng, không ngờ lại cao hơn cả linh giai trung phẩm pháp bảo, cộng thêm một ngọn gã sẵn có thì sẽ đạt đến uy năng linh giai thượng phẩm pháp bảo.

Với uy năng này cộng lại, thêm mấy ngọn bạch cốt lãnh hỏa chẳng phải sẽ đạt đến đạo giai pháp bảo sao?

Ngụy Tác chợt nảy ra ý nghĩ kinh hãi đó nhưng không không rõ rằng bạch cốt lãnh hỏa luyện chế không dễ, trong tay tu sĩ Kim Đan kỳ của Âm Thi tông cũng chỉ có ba, bốn ngọn. Kỳ Tử Vũ vì là con riêng của Âm Mị Ly nên mới có một ngọn. Bạch cốt lãnh hỏa còn quý hơn Tử ma anh nhiều.

Tiên cổ tu sĩ đó cũng không hiểu uy lực chân chính của bạch cốt lãnh hỏa, bẳng không đã không dám nói là gom ba mươi kỷ ngọn thì y bỏ chạy, với tu vi của y, chỉ cần gom được bảy, tám ngọn là đủ lấy mạng.

Bạch cốt lãnh hỏa bay lại trước mặt Ngụy Tác, biến thành ba ngọn rồi trở lại hình dạng ba thanh bạch sắc cốt kiếm.

Ngụy Tác hơi trầm ngâm, hiểu uy lực bạch cốt lãnh hỏa cộng lại tuy mạnh nhưng kích phát lại cần thời gian, không thể coi là con bài tẩy để khi cực chẳng đã sẽ lấy ra hạ đối thủ, chỉ khi nào đấu pháp mà không nguy hiểm đến tính mạng mới sử dụng.

Trừ Huyết tinh thạch và ba ngọn bạch cốt lãnh hỏa, nạp bảo nang của Âm Lệ Hoa còn một lá bạch quang trường phan, một mặc lục sắc viên bát, một tấm hoàng sắc ngọc phù, một thanh sắc Đan bình và một linh thạch đại.

Thu ba ngọn bạch cốt lãnh hỏa lại, Ngụy Tác cầm hoàng sắc ngọc phù lên, thần thức quét vào, sắc mặt lại biến đổi.

Hoàng sắc ngọc phù ghi lại địa đồ Tiểu thiên giới nhưng số lượng khu vực cực ít, chỉ là một góc của một phần bên ngoài, là nơi người Âm Thi tông đã tra xét. Thanh sắc tháp lâm, hoàng sa sa mạc hay hắc sắc cự điện gã đang đứng đều không có trong địa đồ, hiển nhiên Ngụy Tác đã vào trong sâu Tiểu thiên giới, xem ra có hay không có địa đồ này cũng thế.

Thu hoàng sắc ngọc phù lại, Ngụy Tác nhìn là bạch quang trường phan và mặc lục sắc viên bát.

Bề ngoài hai món pháp bảo này khiến gã nhíu mày.

Bạch quang trường phan vẽ hình bạch cốt thi sơn, trên núi đủ các loại các dạng hình người cong queo như ở a tì địa ngục, mặc lục sắc viên bát có vô số phù văn quỷ ảnh, như vạn quỷ đi trong đêm.

Thường thì pháp khí mà nữ tu xinh đẹp tu vi cao tuyệt sử dụng đều rất đẹp đẽ, nhưng hai món pháp bảo của Âm Lệ Hoa ngập âm khí, thập phần quỷ dị, nhìn vào là khó chịu.

Ba ngọn bạch cốt minh hỏa đối với Kim Đan kỳ đại tu sĩ như Âm Lệ Hoa, uy lực khẳng định không đủ, nhưng ngoài bạch cốt lãnh hỏa thì nàng ta còn hai món pháp bảo chứng tỏ phẩm giai đều bất phàm.

Xác định giá hai món pháp bảo không có cấm chế đặc biệt nào, Ngụy Tác thử kích phát hai món.

Chân nguyên dồn vào bạch quang trường phan, bạch sắc quang hoa rung lên, không phản ứng gì, có vẻ pháp bảo này có cách điều khiển đặc biệt. Chân nguyên dồn vào mặc lục sắc viên bát quỷ ảnh trùng trùng thì trận lục quang rực lên, tiếng quỷ khóc thê thiết vang lên, lục quang quỷ ảnh liên miên tràn ra, cơ hồ tích tắc sau, trong vòng năm sáu mươi trượng trước mặt gã toàn là quỷ ảnh.

"Âm khí lợi hại quá! Ngụy Tác, pháp bảo này ít nhất cũng có uy lực đạo giai hạ phẩm!" Giọng lục bào lão đầu oa oa kêu lên.

Ngụy Tác gật đầu, tâm niệm máy động, toàn bộ lục sắc quỷ ảnh hựu thu về mặc lục sắc viên bát, gã biết viên bát là một món pháp bảo thuộc loại công kích.

Thu hai món pháp bảo lại, Ngụy Tác mở thanh sắc Đan bình và linh thạch đại, Đan bình đựng hơn mười viên nhũ bạch sắc Đan dược, là Thiên nguyên bổ chân Đan có dược lực gấp mười lần Hồi nguyên Đan, linh thạch đại của tu sĩ Kim Đan kỳ quả nhiên thập phần kinh nhân, có hơn năm nghìn viên thượng phẩm linh thạch, tương đương với thị năm mươi vạn viên hạ phẩm linh thạch.

"Cơ Nhã!"

Thu hết mọi thứ xong, gã lại vận chân nguyên gọi to mấy lần, không thấy phản ứng gì mới lướt về phía hắc sắc cự điện