CHƯƠNG 49: CHÂN TƯỚNG 3
Editor: Luna huangLòng của Mạnh Thanh Hoan lộp bộp một chút, nàng lập tức ngồi thẳng người, giả bộ dáng thành thạo văn tĩnh. Cũng may La An đã trở về, để lòng khẩn trương của Mạnh Thanh Hoan buông lỏng một chút.La An trình lên đồ soát được ở Trương phủ, ai biết Dạ Đình Giang xem qua mấy thứ này, đột nhiên phất tay áo hất đổ hết đồ trên ngự án, sợ đến bách quan vội vã ở trên mặt đất, như lâm đại địch.“Thái tử, ngươi làm chuyện tốt.” Dạ Đình Giang nộ, đem đồ La An trình lên ném đến dưới chân của Dạ Huyền Tân.Thư này phiêu phiêu đãng đãng rơi rơi trên mặt đất, Dạ Huyền Tân còn không biết xảy ra chuyện gì, hắn quỳ trên mặt đất nhìn mấy thứ này, vẻ mặt kinh ngạc: “Phụ hoàng, không phải là nhi thần, nhi thần oan uổng!”“Oan uổng? Trên thư chính là ấn giám thụ mệnh đông cung, ngân phiếu này chính là tư ấn của đông cung, ngươi còn luôn miệng nói oan uổng? Thái tử, ngươi thực sự là làm cho trẫm quá thất vọng rồi, trẫm biết ngươi luôn bất hòa với Ly nhi, nhưng ngươi cũng không nên vu hãm hắn như vậy.”Dạ Đình Giang nộ: “Truyền ý chỉ của trẫm, thái tử thất đức khó có thể gánh vác trọng trách thiên hạ, từ ngay hôm nay phế trừ thái tử vị, cải lập vi Bình vương.”Theo ra lệnh một tiếng này, bách quan hạo hạo đãng đãng mở miệng vì thái tử cầu tình: “Hoàng thượng, trăm triệu lần không thể. Phế lập thái tử chính là đại sự, không thể qua loa như vậy a!”Dạ Đình Giang cũng là tức bất tỉnh đầu, hắn nhìn bách quan đầy đất, cuối cùng đưa mắt đặt ở chỗ Lâu Vũ Thần, giọng nói bình tĩnh một chút hỏi hắn: “Ý tứ của Lâu tướng?”Lâu Vũ Thần đứng ở giữa long liễu long trả lời: “Sự quan trọng đại, thần cho rằng nên để Đại Lý tự tra rõ việc này, nếu chứng thực việc này chính là thái tử bày mưu đặt kế gây nên, lại phế lập không muộn.”Dạ Đình Giang gật đầu nói rằng: “Được, việc này cứ giao cho Đại Lý tự điều tra, từ ngay hôm đó thái tử cấm túc ở đông cung, tất cả chuyện trong triều tạm giao cho Hiên vương cùng Lâu tướng xử lý.”Vọng Thư Uyển.comHắn dừng một chút lại nói: “Lưu Hồng cùng Mạnh Đức Hoài vu hãm Hiên vương quả thật tội lớn, niệm bị người hiếp bức miễn kỳ tử tội. Lưu Hồng cách chức thái y biếm làm bình dân, Mạnh Đức Hoài quan giáng một bậc, đình phụng nửa năm.”“Hoàng thượng thánh minh.” Bách quan cúi người cúi đầu, đối với xử lý như vậy của Dạ Đình Giang không có nghi.Tâm tình cuar Dạ Đình Giang thoải mái một chút, ánh mắt của hắn đảo qua mọi người cuối cùng rơi vào chỗ Mạnh Thanh Hoan, đột nhiên mở miệng nói: “Nếu Cửu cô nương Mạnh gia cùng Hiên vương thụ thượng thiên ban ân phù hộ tử mà phục sinh, như vậy việc minh hôn tự nhiên không tính. Sau này ngươi vẫn là lấy danh nghĩa của cửu tiểu thư Mạnh phủ ở Mạnh phủ, về phần hôn sự của ngươi, trẫm sẽ vì ngươi làm chủ.”Mi tâm của Dạ Quân Ly chợt nhảy, trong con ngươi thoát ra một liệt hỏa, còn không đợi hắn mở miệng, chợt nghe thanh âm ôn lãnh của Mạnh Thanh Hoan đáp: “Đa tạ hoàng thượng.”Dạ Đình Giang khẽ ân, giọng nói hòa hoãn rất nhiều: “Vốn nên vốn nên là tịch yến vì Lâu tướng đón gió tẩy trần, không nghĩ tới sinh ra việc này. Hôm nay trẫm cũng mất hăng hái, ngày khác định vì định vì Lâu tướng bổ túc, thời gian không còn sớm, tất cả giải tán đi.”Hắn khoát khoát tay, đi xuống ngự tọa, kèm theo một tiếng của thái giám: “Hoàng thượng khởi giá.”Bách quan hô vạn tuế quỳ tiễn hoàng thượng loan giá rời đi, đợi hoàng thượng đi xa, bách quan mới đứng dậy đều tự hàn huyên nghị luận lần lượt rời đi.Không bao lâu, trên quan tinh thai chỉ còn lại có Dạ Quân Ly cùng Mạnh Thanh Hoan.“Ta đi gặp phụ hoàng, để Lưu Cảnh tiễn ngươi về.” Áo bào của Dạ Quân Ly chợt vung lên xoay người liền đi.Mạnh Thanh Hoan đột nhiên ngăn cản đường đi của hắn chặn ở trước mặt của hắn, sắc mặt nặng nề nói: “Dạ Quân Ly, lẽ nào ngươi vẫn chưa rõ sao? Hoàng thượng mượn cơ hội để ta ly khai ngươi, là vì cho ngươi thú Trường Nhạc công chúa, ngươi nếu cố ý đi gặp hắn, sẽ không sợ giận dữ giết ta?”