《Hồ yêu khuynh thành và kẻ bạc tình》là một bộ phim rất tuyệt vời! Lúc vừa nghe tên phim, Tô Nặc đã định từ chối không tiếp, ai ngờ Chung Ly Phong Bạch lại bám riết không tha, mỗi ngày đều bám dính lấy hắn lải nhải, dùng hết các phương pháp biện luận để chứng minh nhân vật này vừa nam tính lại dũng mãnh, vô cùng có khí khái đàn ông, quả thật không còn ai hợp hơn Tô Nặc!

“Mỗi ngày mặc sa y đỏ thẫm liếc mắt đưa tình xung quanh mà cũng gọi là có khí khái đàn ông?!” Yêu nghiệt Tô sắc bén chỉ ra điểm mấu chốt! Ngoài ra phần miêu tả Hiên Viên Vô Lệ, đa số đều là “làn da nõn nà, mặt như hoa đào, mắt long lanh, lông mày tà mị”, cái nào cũng tràn đầy khí chất dụ dỗ, rốt cuộc nam tính dũng mãnh đàn ông ở chỗ nào!

“Cậu không thể chỉ nhìn bề ngoài mà phải nhìn cả nội tâm!” Chung Ly Phong Bạch vô cùng nghiêm túc, “Chỉ bằng một mình Hiên Viên Vô Lệ đã có thể khiến cho cả võ lâm nổi lên một trận huyết vũ tinh phong, việc này chẳng lẽ còn chưa đủ đàn ông?!” Quả thật phải gọi là ngầu quá xá!

*huyết vũ tinh phong: mưa máu gió tanh.

Nghe có vẻ đúng. . . Tô Nặc sờ sờ cằm.

“Hơn nữa Hiên Viên Vô Lệ còn là kẻ có võ công cao nhất trong phim!” Chung Ly Phong Bạch tiếp tục phóng đại, “Để đạt được giá trị cuộc sống, mỗi ngày có biết bao anh hùng hào kiệt đuổi theo hắn luận võ, gần như sắp phát điên!” Thật ra nguyên nhân chính là do Hiên Viên Vô Lệ quá xinh đẹp, vì vậy tất cả các đại hiệp giang hồ đều cúi lạy dưới váy hắn, mỗi ngày đều đuổi theo muốn đánh bại hắn để trói về nhà hợp thể, nhưng chuyện này hiển nhiên không thể nói ra!

Là một đạo diễn chất lượng, nhất định phải biết cách chọn lọc!

Vì thế Tô Nặc rất không có ý chí cách mạng bị thuyết phục luôn!

Bây giờ nghĩ kĩ lại, thật sự quá sơ ý!

“Khi nào bắt đầu quay phim?” Âu Dương Long vừa lái xe vừa hỏi.

“Ngày mốt.” Tô Nặc vô cùng rầu rĩ, điều an ủi duy nhất là vai diễn không nhiều, tầm hai ngày là có thể quay xong.

Ngày mốt? Ngài giám đốc sờ sờ cằm, gửi tin nhắn cho thư kí —— Cuộc họp thứ hai tạm thời hủy bỏ, tôi có việc không đi được.

Còn về việc gì. . . Cần phải nói nữa sao?

Sáng sớm thứ hai, Đới An lái xe, đúng giờ đưa người mẫu Tô đưa đến studio!

“Chào buổi sáng.” Âu Dương Long ngồi bên cạnh đạo diễn, đặc biệt nghiêm túc.

. . . . .

“Sao anh lại ở đây?” Tô Nặc dùng sức chớp mắt, còn tưởng là mình nhìn lầm!

“Tôi theo Mục Thu tới đây.” Âu Dương Long đứng lên, “Hắn là nhà đầu tư của bộ phim này.”

“Chào cậu.” Tổng giám đốc Mục đưa tay phải ra, trông cực kì sáng lạn!

“Chào anh.” Bên ngoài ra vẻ lịch sự lễ phép nhưng trong lòng Tô Nặc đã phát cuồng, bị người quen nhìn mình diễn trò rất xấu hổ! Mình cũng không phải là diễn viên chuyên nghiệp, nhất định sẽ luống ca luống cuống! Quá đáng thiệt, sáng sớm không ngủ không đi làm chạy tới studio làm cái gì! Biểu tình còn hưng phấn như vậy! Người mẫu Tô lặng lẽ nắm chặt tay, định tịch thu một ít thẻ người tốt của hắn!

“Hoá trang đi.” Chung Ly Phong Bạch chào hỏi Đới An, “Hoá trang và tạo hình xong thì vào chỗ, chúng ta chuẩn bị khởi động máy.”

Tô Nặc đành phải lúng túng đi tới phòng hóa trang, thuận tiện cầu nguyện trong lòng 5 phút sau Âu Dương Long đột nhiên nhận được điện thoại khẩn cấp nói công ty có việc, chuyện này nhất định sẽ xảy ra!

“Anh lại tới đây làm gì?” Chung Ly Phong Bạch nhìn thấy Mục Thu liền đau đầu.

“. . . . .” Thật ra tổng giám đốc Mục hoàn toàn vô tội, hắn là bị Âu Dương Long kéo tới, nhưng loại lí do ngu xuẩn này sao có thể nói ra miệng được, vì thế hắn thâm tình nói, “Tối qua anh ngắm nhìn bầu trời đầy sao sáng, ngôi sao nào cũng giống như ánh mắt của em.”

. . . .

Âu Dương Long cảm thấy mình sắp ói ra, vì vậy quyết định né xa hắn một chút, tiếp tục mong chờ tạo hình cổ trang của Tô Nặc.

“Bộ đồ này nặng quá!” Sau khi thay quần áo xong, Tô Nặc đau khổ đứng trước gương, cảm thấy Chung Ly Phong Bạch đúng là đồ lừa đảo, trang phục lúc trước mình thử đâu có giống cái này đâu!

“Bởi vì Hiên Viên Vô Lệ là mĩ nhân.” Nhà tạo mẫu giải thích, “Cho nên trang sức phối hợp tương đối nhiều.”

Toàn thân sáng lấp lánh. . . Cái tên giáo chủ ma giáo này nhất định là sợ bị đuổi giết cho nên mới quấn châu báu đầy người như thế! Tô Nặc ngồi trên ghế nhìn thợ trang điểm bôi phấn thơm cho mình, cảm thấy sống không bằng chết!

Một tiếng trôi qua rất nhanh, nhìn yêu nghiệt nhỏ trong gương, thợ trang điểm tán thưởng, đúng là khuynh quốc khuynh thành!

Tô Nặc lại vô cùng buồn bực, “Tôi có thể không diễn không?”

“Đương nhiên là không!” Chung Ly Phong Bạch vô sỉ ôm đùi hắn, “Nếu cậu không diễn, tôi sẽ chết cho cậu xem.”

“Được rồi.” Tô Nặc vô lực vẫy vẫy tay, đứng lên muốn đi ra ngoài, ai ngờ bất cẩn giẫm lên tà áo, ngã cái bẹp xuống đất!

“Ối!” Nhất định sẽ ngã rất thê thảm!

“Á!!!!!” Chung Ly Phong Bạch kêu còn lớn hơn hắn, bởi vì ngay thời khắc mành chỉ treo chuông đây, đạo diễn Chung vì người quên mình, bay nhào tới lót dưới người Tô Nặc, bị Tô Nặc đè thiếu chút nữa phun sữa! Đau đớn hơn là trên đai lưng của Hiên Viên Vô Lệ có đinh tán vô cùng bén nhọn, Chung Ly Phong Bạch có cảm giác như mình bị một bản đinh quấn quanh!

“Cao thượng quá.” Nhân viên công tác đều cảm động đến hai mắt tưng rưng.

“Mau đỡ ông đứng dậy!” Chung Ly Phong Bạch suy yếu hét lên.

Ôi!

Sự thờ ơ kia!

Đã ăn sâu vào xã hội!

Nhìn xem!

Mọi người cứ trơ mắt ra!

Khi người khác gặp phải tình huống xấu hổ!

“Đạo diễn không sao chứ?” Tô Nặc ngượng ngùng nói, “Tôi thật sự không quen.”

“Không có gì.” Đạo diễn Chung ngồi trên ghế thở hổn hển, “Chỉ cần cậu diễn cho thật tốt là đã giúp tôi rất nhiều rồi.”

Nói đến nước này, Tô Nặc đành phải xốc vạt áo, cẩn thận bước ra ngoài.

Âu Dương Long nhìn thấy hắn từ xa, hai mắt lập tức tỏa sáng!

“Xem bộ dạng đói khát của chú em kìa!” Mục Thu tỏ thái độ khinh bỉ.

Ngài giám đốc dĩ nhiên không để ý đến hắn, lập tức bước tới nghênh đón.

“Sao anh vẫn chưa đi?” Tô Nặc vô cùng ai oán.

Âu Dương Long nín cười, “Nhìn được lắm.”

. . . . .

Được lắm em gái anh! Tô Nặc gần như muốn khóc.

Thật sự quá dọa người!

“Chuẩn bị bắt đầu!” Đạo diễn Chung làm việc rất nghiêm túc, Mục Thu nhịn không được bắt đầu tán thưởng, đúng là quá gợi cảm!

Cảnh đầu tiên là Hiên Viên Vô Lệ bị minh chủ võ lâm đuổi giết, hắn hoảng hốt chạy bừa vào trong một gian nhà nhỏ, cắt đứt việc ấy ấy của thư sinh và hồ yêu. Hồ yêu vừa thấy Hiên Viên Vô Lệ liền nhất kiến chung tình, phất tay một cái, một trận gió ma quỷ nổi lên, lập tức cho minh chủ võ lâm lãnh đủ!

*nhất kiến chung tình: yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Mặc dù Tô Nặc là người mẫu nhưng thỉnh thoảng cũng đóng vai khách mời lớn nhỏ trong phim, vì vậy đóng cảnh hốt hoảng chạy trốn chỉ là chuyện nhỏ! Đạo diễn Chung còn đặc biệt nhấn mạnh, để có thể làm nổi bật cảm giác chân thật, Hiên Viên Vô Lệ phải vừa chạy vừa cởi quần áo, bởi vì hắn mặc một thân sa y đỏ thẫm rất dễ gây chú ý, vô cùng bất lợi cho việc bỏ trốn!

Non xanh nước biếc, mĩ nhân mặc sa y đỏ thẫm vừa chạy thất thểu vừa cởi quần áo, hình ảnh này thật sự rất đẹp mắt.

Âu Dương Long gãi gãi cằm.

“Bây giờ chú em không còn thích thầm nữa à?” Mục Thu khinh bỉ nói.

“Ờ.” Ngài giám đốc thẳng thắn trả lời.

Tổng giám đốc Mục có chút hâm mộ ghen tị và căm hận, hi vọng đạo diễn cũng có thể vừa chỉ đạo vừa cởi quần áo!

Cánh cửa căn nhà gỗ nhỏ khép hờ, Tô Nặc khập khiễng chạy vào, bộ dạng vô cùng chật vật.

“Ối!!!!!” Thư sinh thất kinh!

“Lão nương chưa kêu, ngươi kêu cái gì!!” Hồ yêu đẩy thư sinh xuống người mình, khoác quần áo hưng phấn đi đến trước mặt khách không mời.

Hiên Viên Vô Lệ chỉ mặc một bộ lý y màu trắng, trong lúc hấp tấp đã sơ ý làm áo trễ xuống hơn nửa đầu vai, ánh mắt hốt hoảng khóe miệng chảy máu, quả thật chính là người gặp người thương!

*lý y: tương tự như áo lót.

“Yêu nghiệt! Mau nhận lấy cái chết!” Minh chủ võ lâm râu quai nón cầm đao xông vào.

“Chỉ bằng ngươi?” Hồ yêu cười lạnh, bàn tay trắng nõn phất một cái, minh chủ lập tức hộc máu chết ngắt, ngửa mặt lên trời té cái đùng xuống đất!

Máu bắn tung tóe đầy mặt thư sinh, vì thế hắn cũng trợn mắt ngất xỉu.

“Đa tạ cô nương đã cứu giúp.” Tô Nặc chống tay muốn đứng lên, ai ngờ hồ yêu lại đột nhiên bổ nhào về phía trước, áp hắn xuống đất.

“Đừng đi vội thế.” Hồ yêu tựa vào trước ngực Hiên Viên Vô Lệ, mị nhãn như tơ hai má thẹn thùng, hai khối trước ngực trắng nõn sinh động, đặc biệt mãnh liệt!

Tô Nặc cảm thấy hoa mắt!

Sắc mặt giám đốc Âu Dương tối sầm.

Mục Thu vô cùng sung sướng khi người gặp họa, đồng tình khoác vai hắn.

“Đều do thiếu hiệp không tốt, cắt đứt chuyện vui vẻ của ta.” Hồ yêu hờn dỗi, “Bây giờ ta phải làm thế nào đây?”

“Vị cô nương này, xin cô tự trọng.” Yêu nghiệt ma giáo cự tuyệt thẳng thừng.

Hồ yêu cười khanh khách, sau đó chậm rãi cởi áo ra, ý đồ dùng sắc dụ dỗ.

Hiên Viên Vô Lệ vẫn không có phản ứng, bởi vì dựa theo kịch bản, nhân vật này thật ra là nữ, vì vậy sẽ không động tâm!

Nhưng ngài giám đốc đã bắt đầu nhịn không nổi! Nếu Chung Ly Phong Bạch không kêu ngừng đúng lúc, có thể hắn sẽ đánh tên đạo diễn kia bất tỉnh rồi đưa về nhà cho Mục Thu dạy dỗ!

“Diễn tốt lắm!” Chung Ly Phong Bạch vỗ tay, “Rất nồng nàn, hai người thật sự không muốn suy nghĩ về việc tăng thêm màn hôn?!”

Âu Dương Long thật sự rất muốn trét keo lên miệng hắn!

“Thôi khỏi đi.” Tô Nặc và hồ yêu đồng loạt từ chối.

Đạo diễn Chung vô cùng tiếc nuối.

“Nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa sẽ có thợ trang điểm đến trang điểm lại.” Đới An đưa chai nước cho Tô Nặc.

“Nóng quá.” Tô Nặc đổ mồ hôi đầy đầu, mùa hè mà còn bắt người ta mặc nhiều như vậy!

Vừa dứt lời, bên cạnh đã có người đưa qua một cái quạt điện nhỏ.

Đúng là mưa rơi đúng lúc!

“Vừa kêu người đưa tới.” Âu Dương Long cười thật hiền hoà.

“Cảm ơn giám đốc Âu Dương.” Đới An kinh ngạc.

Tuy rằng cánh quạt hơi nhỏ nhưng gió thổi rất mạnh! Gió mát thổi vào mặt, Tô Nặc nhịn không được lập tức đưa cho Âu Dương Long thêm mười cái thẻ người tốt!

Thấy Tô Nặc vẫn còn chảy mồ hôi, Đới An đi qua bên kia lấy khăn tay cho hắn.

“Có mệt không?” Âu Dương Long hỏi.

“Không sao.” Tô Nặc phẩy quạt, “Quay xong cảnh tiếp theo là tôi có thể đi rồi.”

“Tiếp theo là cảnh gì?” Âu Dương Long cầm kịch bản.

Sau khi cuốn Hiên Viên Vô Lệ về huyệt động, hồ yêu vừa định làm chuyện cầm thú thì bị đại hiệp Long Cửu Tiêu văn võ song toàn bắt gặp! Đại hiệp Long Cửu Tiêu hăng hái làm việc nghĩa, xông tới vật lộn với hồ yêu! Thật ra nội dung tới đây vẫn còn rất bình thường, nhưng “bình thường” hiển nhiên không phải là phong cách của Chung Ly Phong Bạch, phải xuất hiện thêm một bước ngoặt làm mù mắt khán giả mới đủ tân tiến!

Ngay sau đó, hồ yêu bị khí phách của Long Cửu Tiêu hấp dẫn! Cô ả lập tức vứt bỏ Hiên Viên Vô Lệ, quay sang bắt đầu quyến rũ đại hiệp! Càng cao siêu hơn là, Hiên Viên Vô Lệ cũng bị khí khái đàn ông của Long Cửu Tiêu khuất phục! Vì thế hắn rơi lệ, đau khổ nói, “Cả đời ta phiêu bạc bên ngoài, người nào tiếp cận ta cũng có mưu đồ, không ngờ hôm nay lại có người chịu liều mạng vì ta, ơn nghĩa này không biết đền đáp thế nào, chỉ có tấm thân này, mong đại hiệp không ghét bỏ.”

Cái tình tiết này! Âu Dương Long cảm thấy đầu mình ong ong.

Lật đến trang tiếp theo, lại còn cùng tên Long kia. . . Lên giường?! “Rốp” một tiếng, chai nước bị ngài giám đốc biến thành một tác phẩm nghệ thuật kinh hoàng!

“Á!” Người mẫu Tô không kịp đề phòng, bị nước văng đầy mặt, vì thế vô cùng buồn bực.

Xem kịch bản thôi mà. . . Sao kích động dữ vậy?

___________

Đinh tán