Gần đây phát sinh hỗn loạn làm Lâm An thở một hơi thật dài, dường như muốn đem phẫn uất trong lòng toàn bộ nhổ ra.

Tống Thừa Nhiên ở bên cạnh nhìn cô tâm tình không thoải mái, trong mắt cũng để lộ ra chút lo lắng: "Đừng nghĩ nữa, đều đi rồi."

Lâm An quay đầu nhìn cánh tay phải Tống Thừa Nhiên bị băng bó một vòng cô lại thở dài.

Thấy hắn chuẩn bị gõ chữ ở trên bàn phím, cô vội vàng dọn cái ghế dựa đi qua: "Để cho em làm, để cho em làm!"

Cho dù đánh bàn phím không cần tiêu hao nhiều thể lực, cô cũng không muốn để Tống Thừa Nhiên làm việc.

Tống Thừa Nhiên nhướng mày, cảm thấy địa vị của mình bỗng nhiên nâng lên vài tầng.

Miệng hắn nói yêu cầu ghi vào tư liệu, Lâm An liền dựa theo mà làm.

Chờ đến lúc ghi vào thuật ngữ tiếng Anh chuyên nghiệp, phản ứng Lâm An hơi chậm, gõ từng chữ một.

Tống Thừa Nhiên cũng không giục, chậm rãi chờ cô đánh xong.

Tống Thừa Nhiên muốn uống nước, Lâm An liền lập tức đứng lên rót ly nước cho hắn uống, sợ hắn dùng một chút lực thì tay lại đau.

Tống Thừa Nhiên híp lại mắt cảm thán, một ngày như vậy cũng không tồi.

Tại đây một thời gian, cái đuôi Tống Thừa Nhiên nhanh dài.

Dần dần, Lâm An liền phát giác chính mình bị người nào đó lén lút lợi dụng, vì thế cô không hề tích cực chiếu cố hắn nữa.

Nhưng Tống Thừa Nhiên vẫn không biết mệt mà quấn lấy cô, Lâm An ném cho hắn một ánh mắt ghét bỏ, hắn cũng thích vô cùng.

Khi ở nhà, Tống Thừa Nhiên muốn đi tắm rửa, theo bản năng mà chuẩn bị cởi quần áo, chợt nghĩ tới cái gì, liền buông xuống tay phải cơ bản không có đau đớn.

Ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Lâm An, cô cảm thấy phía sau lưng lạnh cả người, quay đầu hỏi hắn: "Làm gì?"

Tống Thừa Nhiên: "Tắm rửa."

Lâm An hất cằm về phía phòng tắm: "Đi a."

Tống Thừa Nhiên quơ quơ tay phải, Lâm An ngây ngốc, lập tức đi qua cởi quần áo cho hắn.

Nhưng cô rõ ràng nhớ buổi sáng hôm nay, động tác mặc quần áo của hắn rất nhanh nhẹn mà.

Tính, rốt cuộc lần này Tống Thừa Nhiên cũng coi như là một cái công thần, cô hầu hạ hắn mấy ngày đi.

Từng nút thắt cởi bỏ, lộ ra ngực rắn chắc cùng eo bụng.

Ngón tay Lâm An thường đụng tới làn da hắn, cảm nhận được độ ấm nóng bỏng, từ trong lồng ngực hắn truyền đến tiếng tim đập vững vàng, chậm rãi cùng cô đan xen.

Lâm An cả kinh, cô không thể bị người này làm cho mê hoặc được.

Hai mắt cô khép lại, nhanh chóng cởi áo ngoài cùng quần lót của hắn, sau đó cũng không quay đầu lại mà đi ra ngoài cửa phòng tắm.

Đôi mắt Tống Thừa Nhiên ôn nhu chứa đựng đầy ý cười, hơi hơi tỏa sáng, hắn nói: "Lâm An, tay anh đau, không thể tự tắm rửa."

Huyệt thái dương Lâm An thịch thịch nhảy, lại sợ miệng vết thương bị nước vào, đành phải gục xuống bả vai xoay người cầm khăn lông đi qua.

Tống Thừa Nhiên đoán chắc cô luyến tiếc hắn, khóe miệng ẩn ẩn giương lên.

Hắn tích cực nâng tay phải lên để tiện cho cô hành động.

Vai rộng eo thon, hai viên tiểu thịt châu màu đỏ thẫm trước ngực một mảnh da thịt trắng nõn rất là rõ ràng, khe rãnh cơ bụng tung hoành rõ ràng, hai chân dài đường cong cơ bắp cường tráng lại không quá phận sở hữu nam tính ở giữa hai chân ngủ say.

Lâm An chỉ nhìn như vậy, liền đỏ mặt, ở dưới ánh đèn chói lọi càng không chỗ có thể ẩn nấp.

Độ mặt dày của Tống Thừa Nhiên đang dần dần gia tăng, nhưng sự xấu hổ trong xương cốt vẫn không thay đổi.

Mang tai cũng phiếm hồng, hắn mượn cớ lấy sữa tắm trên giá đưa cho cô.

"Anh đừng nghĩ chút có không." Lâm An cố ý ho khan vài tiếng, cầm lấy sữa tắm, dùng bông tắm nhúng nước rồi đem sữa tắm xoa thành bọt biển màu trắng ngà rồi chụp lên người hắn.

"A..." Tống Thừa Nhiên thấp không thể nghe thấy mà thở hổn hển một chút, cúi đầu yên lặng nhìn động tác của cô.

Lâm An đem bọt biển hướng trên người hắn hủy diệt, tay cô mơn trớn bả vai dày rộng, lại lau bọt biển ở trên ngực.

Mỗi nơi đi qua giống như đều mang theo một cỗ điện lưu, làm hắn tê tê dại dại.

Tay Lâm An cùng ngực hắn như gần như xa mà cọ xát, phảng phất như khác loại cực từ cùng đồng loại cực từ đồng thời tồn tại, tương hút lại tương phản.

Da thịt chỉ cách chút xíu, chỉ bị bọt biển hư ảo ngăn cản.

Tống Thừa Nhiên nhấp nhấp môi, ngón tay cô ấm áp nhẹ nhàng dùng sức ấn ở xung quanh eo bụng hắn, hắn nhịn không được từng đợt nóng lên.

Hắn không nên làm mình chịu tội.

Tay Lâm An mang theo bọt biển, mơn trớn phía sau lưng, cái mông cùng hai chân, lại chậm chạp không chạm vào cái bộ phận kia.

Tống Thừa Nhiên có chút chờ không kịp, hơi hơi đĩnh eo hông đem đồ vật đưa đến trong tay cô: "Còn có nơi này."

Kia độ nóng đồ vật làm cô sợ chút, Lâm An nhìn nó đã ngẩng đầu chậm rãi sung huyết biến cứng.

Chuẩn bị tâm lý, mới lại lấy sữa tắm trên tay, sau đó đôi tay liền bao ở mặt trên, nhẹ nhàng xoa động.

Đồ vậy Tống Thừa Nhiên co dãn còn khá tốt, cô có thể cảm nhận được một tầng da thịt bao vây lấy đồ vật bừng bừng sinh cơ.

Lâm An dùng bọt biển bao ở đầu của nó, rửa sạch đỉnh lỗ nhỏ, tiếp theo cọ xát khe mũ.

Động tác theo ngón tay càng thêm tùy ý, khoái cảm thổi quét cảm quan hắn.

Lâm An không biết có phải cô dùng sức không, côn th*t trong tay nhảy đánh một chút.

Cô ngẩng đầu, sắc mặt Tống Thừa Nhiên đã trở nên ửng hồng, âm thanh thấp thấp bảo cô tiếp tục.

Tiếp theo Lâm An rửa sạch cán, trên dưới nắm cán loát động, lại xoa xoa hai túi trứng phía dưới nặng trĩu, dùng bọt biển rửa sạch mỗi một chỗ.

Lâm An cảm thấy đã rửa sạch sẽ, muốn dùng nước ấm súc rửa bọt biển.

Cô còn chưa làm gì, đồ vật trong tay bỗng nhiên di chuyển lên.

Quy đầu ướt át theo sữa tắm bôi trơn một chút một chút mà đỉnh ở trong tay cô.

Tay cô cũng bị hắn bắt được, để cô tiếp tục nắm lấy côn th*t.

Mà hắn chủ động đĩnh eo bụng, đem chính mình hướng vòng lên bàn tay đưa đi, côn th*t càng lúc càng trướng đại.

Lông tơ Lâm An lập tức chợt dựng, khi nhìn đến băng vải trên tay phải hắn dính vào nước, cô lập tức liền nổi trận lôi đình: "Anh cái tên ngốc này, tay đang bị thương, còn suy nghĩ loại chuyện này."

Ánh mắt Tống Thừa Nhiên sâu thẳm, chuyên chú nhìn cô, cũng không giải thích.

Nâng lên hai tay cởi quần áo cô: "Muốn."

Lâm An thở phì phì, nhưng cũng biết nhu cầu của Tống Thừa Nhiên, không giải quyết hắn liền sẽ nghẹn.

Hắn sẽ không tự mình thủ dâm, cũng không nghĩ làm như vậy, ngày thường đều là cô loát giúp hắn.

Lâm An buông tiếng thở dài, mặc cho vừa rồi hắn còn lấy cớ "Tay đau" để cô giúp cởi quần áo, hai ba cái cởi sạch.

Tống Thừa Nhiên vừa tĩnh vừa sâu thẳm mà nhìn thân thể cô thật lâu, sau đó đột nhiên cúi thấp sâu hôn lên môi cô.

Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cái ót cô trấn an hắn, tiếp theo khớp hàm khẽ mở, môi khẽ nhếch, đầu lưỡi dò ra liếm láp môi cô.

"Ưm...!Nhẹ chút." Lâm An tựa như con thú nhỏ non mịn mà rầm rì một tiếng, hỏa toàn thân Tống Thừa Nhiên tựa như bị khơi mào.

Hắn bỗng nhiên quấn lấy đầu lưỡi cô, tiến quân thần tốc.

Hắn liếm mút môi dưới mềm mại, xoắn lấy đầu lưỡi cô, liếm hàm răng, nuốt sinh dịch chảy ra, ở trong miệng cô đấu đá lung tung.

Lâm An không khỏi thở phì phò, hai người hô hấp dồn dập, môi đau đớn ngứa, môi lưỡi giao triền, nước bọt tứ lưu.

Đôi tay phủ lên bộ ngực cô, bắt đầu thong thả xoa động.

Tống Thừa Nhiên nhẹ mổ cằm cùng tai của cô, tiếp theo liền đi gặm cắn xương quai xanh.

Mà hắn hoàn toàn gắng gượng lên, phân thân dữ tợn đã ngẩng lên chống ở bụng cô, ở gần rốn đỉnh lộng, lưu lại một mảnh.

"Đừng chọc em." Lâm An bị cứng rắn chọc mà có chút đau, môi bị hôn đến hồng nhuận, ánh mắt không tự giác trở nên mềm mại dụ hoặc.

Lại giương mắt, trong mắt nhìn thấy nóng cháy cùng yêu thích thuộc về đàn ông.

Tống Thừa Nhiên ôm lấy eo cô, nói: "Muốn vào."

Tiếp theo, rậm rạp mà hôn xuống.

"Mang áo mưa, muốn mang áo mưa, a..." Lâm An thấp thấp nói đến không tiếng động, cuối cùng biến mất ở trong hai người hôn môi.

Tống Thừa Nhiên không nguyện ý mang áo mưa, hắn muốn có con với cô, nhưng suy xét đến cô không muốn có đứa nhỏ nhanh như vậy, hắn hôn thấy đủ liền ngoan ngoãn mang áo mưa.

Cho dù cách tầng trong suốt, hắn vẫn cảm nhận được rất nhiều mềm mại ướt nóng thuộc về cô.

côn th*t tê ngứa khó nhịn, hắn có chút nóng vội mà thọc vào tiểu huyệt.

Hoa kính chặt hẹp lại làm hắn quất thẳng tới, bên trong vô số thịt mềm đều đang không ngừng mút hắn.

Không có quá nhiều kỹ xảo, hắn thở dốc bắt đầu thô lỗ mà đấu đá lung tung.

"A...!ưm ha..." Lâm An lại bị kích thích đến nói không ra lời, âm thanh cũng bị đâm cho đứt quãng.

Lâm An không kịp nuốt nước miếng theo khóe miệng không khép được chảy xuống, bị Tống Thừa Nhiên dùng đầu lưỡi cuốn đi, lại lần nữa hôn miệng cô, môi lưỡi giao triền kịch liệt.

Thân thể to lớn như vậy, làm Lâm An tính ái thể nghiệm càng vì làm càn cùng kịch liệt.

Hắn dùng sức đong đưa vòng eo, dưới háng thọc vào rút ra chọc cô rên rỉ liên tục.

Mỗi một tấc da thịt âu yếm, đều mang theo ôn nhu thương tiếc cùng sủng ái.

Tiếng thở dốc kiều nhu của cô lại chui vào tai hắn, chọc hắn càng thêm hưng phấn.

Hắn nảy sinh ác độc, nhiều lần đều hung hăng đụng phải cổ tử cung, như là muốn càng đi vào bên trong.

Cô chỉ cảm thấy huyệt bên trong bị thứ thô to gắt gao chống, căng đến thật no đủ, hoàn toàn ngăn chặn chất lỏng bên trong chảy ra.

Trên bụng ẩn ẩn có cái gì đỉnh lộng ra một hình tròn tròn, theo hắn thọc vào rút ra, khi thì biến mất khi thì hiện lên.

"Ưm...!A không được..." Lâm An kêu to, suýt nữa thở không nổi, khoái cảm tập trung lên bụng nhỏ, hoa huy*t như muốn phun trào cái gì.

Chính là cô vẫn luôn bị Tống Thừa Nhiên chặn, chất lỏng không chảy ra được, đã ở trên bụng cố tạo một cái bao nho nhỏ.

Tống Thừa Nhiên thở hổn hển, duỗi tay đè xuống bụng hơi nhô lên của cô nơi chính mình đỉnh lộng.

"A..." Lâm An chỉ cảm thấy cả người đột nhiên căng chặt, ngón chân cuộn tròn lên, một dòng nóng từ dưới thân đột nhiên phun ra ngoài.

Tống Thừa Nhiên bị kia cỗ nóng bao lại, thiếu chút nữa tinh quan khó giữ được.

Hắn lui lui, chất lỏng liền phun ra, thẳng tắp mà phun tung toé trên đùi hắn.

Tống Thừa Nhiên bị màn này kích thích thị giác mặt hồng tai đỏ, lại lần nữa đem côn th*t đâm vào, hoa kính tràn ngập chất lỏng sền sệt sau cao trào lại co rút nhanh, khoái cảm càng ngày càng tăng, Tống Thừa Nhiên lại dùng sức va chạm mấy chục cái rồi mới phóng xuất ra.

Chờ một giọt tinh dịch cuối cùng bắn trong cơ thể cô, Tống Thừa Nhiên mới thoả mãn mà rút ra đồ vật lấp kín, dâm dịch trắng tinh liền theo chân cô chảy xuống.

Lâm An mất đi sức lực, đã tê liệt ngã vào trong ngực Tống Thừa Nhiên, ôm lấy cổ hắn không phục mà nói: "Mới vừa tắm sạch cho anh, giờ lại tắm lần nữa."

Tống Thừa Nhiên cười nhẹ một tiếng: "Lần này anh tắm giúp em."

"Ngày mai em lại giúp anh."

————————————————

Eira: Còn chương nữa là hết truyện rồi mn ơi:))

Common for reading❤️.