Sáng hôm sau không như dự tính, cô chả đụng Nhật Thiên một lần nào từ sáng tới giờ, trong lòng đột nhiên cũng cảm thấy nhớ nhung một cách kì lạ. Giờ nghỉ giải lao vì
vẫn còn một vài công việc cần bàn nên cô cùng trợ lý Chu xuống canteen
ăn trưa. Vốn thấy trợ lý Chu là một người có tác phong làm việc rất
nhanh nhẹn, chuyên nghiệp và cẩn thận nên nghĩ đi nghĩ lại cô thấy vị
trí của mình vốn không cần thiết. Gắp một miếng trứng cuộn đưa lên
miệng, Thanh Tâm ngẩng lên nhìn trợ lý Chu:
- Trợ lý Chu,tôi
vẫn không hiểu tại sao lại phát sinh thêm chức vụ thư ký ở đây. Nhìn
những công việc anh giao cho tôi, tôi lại thấy anh hoàn toàn có đủ khả
năng để giải quyết chúng.
- Cô vẫn chưa biết gì à?- Trợ lý
Chu dừng đũa nghiêm túc nhìn Thanh Tâm nói – Thật ra sắp tới tôi được
tổng công ty điều đến chi nhánh phía Bắc nên vị trí của tôi đương nhiên
sẽ chuyển sang cô. Mấy công việc tôi giao cho cô tạm thời là những công
việc cơ bản sau này cô sẽ phải làm.
Thanh Tâm hoàn toàn bất ngờ
trước thông tin này. Điều đó đồng nghĩa với việc cô sẽ phải tiếp xúc
trực tiếp nhiều hơn với Tổng giám đốc. Bỗng nghĩ đến người đàn ông hôm
qua làm cô mất ngủ, mặt cô lại bất giác đỏ lên.
- À tôi còn
quên chưa nói với cô một việc. – Trợ lý Chu như có điều gì khó nói, anh
có vẻ ấp úng – còn một việc nữa mà thư ký như cô cần phải sắp xếp.
Thanh Tâm ngờ vực hỏi:
- Còn chuyện gì nữa sao? Theo như tôi thấy tất cả những công việc anh dạy cho tôi đã đủ cho một thư ký rồi mà.- Thanh Tâm nhớ lại những tháng ngày
làm việc ở công ty cũ dường như khối lượng công việc cô phải đảm đương
còn ít hơn bây giờ.
- Chuyện này hơi tế nhị, cũng có thể coi
là chuyện riêng của Tổng giám đốc. Thế này đi cô sẽ là người tiếp nhận
một vài cuộc gọi riêng tư của Tổng giám đốc, cũng như sắp xếp cuộc hẹn.
Đối tượng cũng có thể là tình nhân của Tống giám đốc- càng về cuối giọng của trợ lý Chu càng nhỏ dần.
Hai chữ “tình nhân” làm Thanh Tâm phun ngay ngụm nước vừa uống vào mặt trợ lý Chu.
- Tôi…tôi xin lỗi- cô vội lấy khăn giấy đưa cho trợ lý Chu
- Không sao, lúc đầu khi tiếp nhận công việc này tôi cũng rất sốc nhưng cô phải hiểu thực ra nói là riêng nhưng nó vốn là những cuộc gọi không quan
trọng nên mới giao cho thư ký quản lý. Cô cũng không cần quá bận tâm.
Cũng đúng, đàn ông luôn có nhu cầu sinh lí rất cao, đặc biệt là những người
đàn ông tầm tuổi như anh nên việc anh có một vài cô nhân tình là rất
bình thường- Thanh Tâm tự nhủ như vậy nhưng trong lòng không khỏi cảm
thấy khó chịu. Bỗng điện thoại trên bàn làm việc kêu lên. Cô nhanh nhẹn
bắt máy
- Alo, phòng Tổng giám đốc Tập đoàn Tô thị xin nghe.
- Thư kí Đình, cô lập tức sang trung tâm thương mại dưới tầng 4 mua một bộ đầm nữ dự tiệc.
Giọng nói trầm thấp không thể lẫn vào đâu được, là Tô tổng.- Anh có gì phân phó nữa không ạ?-Cô hỏi.
- Cứ mua một bộ váy vừa với dáng cô là được. Mua xong thì lên gặp tôi- Nói xong liền cúp máy.
- À…khoan đã tổng giám đốc… Tút tút. Cô vốn định hỏi có yêu cầu gì cho bộ váy
không. Có lẽ là anh sắp đi dự tiệc, việc một doanh nhân thành đạt như
anh đi dự tiệc có đại mĩ nữ đi chung là chuyện rất bình thường. Nghĩ đến đây trong lòng lại cảm thấy chút ghen tị, cùng là nữ nhân, cô không tự
nhận mình xinh đẹp nhưng cũng thuộc dạng thanh tú thế mà những buổi tiệc tùng đi theo cặp của cô chỉ đếm trên đầu ngón tay. Khẽ thở dài, Thanh
Tâm chậm bước vào thang máy rồi xuống thẳng tầng 4.
Tầng 4 của
trung tâm thương mại là nơi tập trung những nhãn hiệu thời trang nổi
tiếng, cô cũng không còn xa lạ với nơi này vì chính cô cũng có thẻ hội
viên vip ở nơi đây_ chính là món quà anh rể Nghĩa Tử tặng cô hồi còn
đang tán chị gái. Rảo bước qua những nhãn hiệu thời trang chọn lựa, cuối cùng cô cũng chọn được một bộ váy ưng ý. Một chiếc váy tay lỡ màu đen,
chân váy đuôi cá dài cộng với chất liệu ren ôm sát cơ thể vô cùng tôn
dáng. Điểm nhấn của chiếc váy chắc là vùng lưng để trần vô cùng quyến
rũ. Đằng nào cũng đi chọn Thanh Tâm hăm hở mang lễ phục đi thử.
- Ôi tiểu thư quả là có mắt chọn. Chiếc váy này rất hợp với dáng của cô, rất tôn da.- một nhân viên tư vấn mỉm cười chuyên nghiệp nói.
Thanh
Tâm đưa mắt nhìn vào trong gương. Hiệu quả của chiếc váy quả không sai,
làn da trắng nõn của cô thật nổi bật nhất là phần lưng mượt mà vô cùng
quyến rũ. Chiếc váy đuôi cá ôm trọn cơ thể, khoe ra đường cong đầy đặn
của cô.
- Buổi tối bên ngoài có lẽ thời tiết hơi lạnh, tôi
nghĩ quý khách nên mua thêm một chiếc áo khoác lông chồn đang bán rất
chạy trong cửa hàng.- Nói rồi người nhân viên đưa ra chiếc áo lông màu
trắng vô cùng sang trọng.
Dẫu sao cũng là tiền công ty,
Thanh Tâm vui vẻ nhận lấy chiếc áo rồi khoác lên trên người. Phải công
nhận là rất đẹp. Thanh Tâm đưa mắt nhìn giá của hai món đồ không khỏi
xuýt xoa. Dù sao cũng hiếm có cơ hội mặc trên mình những bộ cánh như
vậy, không ghi lại kỉ niệm thì thật là đáng tiếc. Nghĩ là làm, cô rút
ngay điện thoại ra. Chụp xong cô nhanh chóng thay đồ ra cho nhân viên
gói lại rồi quay trở lại bàn làm việc. Chỉnh lại trang phục, cô gõ cửa
rồi tiến vào phòng Tổng giám đốc, nhẹ nhàng nói:
- Thưa Tổng giám đốc, bộ váy anh yêu cầu tôi để trên ghế, còn công việc chiều nay anh sẽ có cuộc họp vào lúc 3 giờ chiều.
- Cô cầm bộ váy đó đi. Tối nay cô cùng tôi sẽ đi tham dự buổi tiệc chào đón
thiếu gia tập đoàn Mặc thị trở về. 8 h tối nay chúng ta sẽ xuất phát từ
công ty, tôi cho cô 2 tiếng chuẩn bị. Xong việc rồi cô có thể ra ngoài.
Thanh Tâm quay trở lại bàn làm việc, vẫn chưa kịp tiêu hóa những chuyện vừa
mới xảy ra. Đầu tiên mua váy hộ anh ta, rồi bây giờ lại cùng anh ta đi
dự tiệc khiến cô cảm thấy vô cùng hồi hộp, có chút mong chờ. Đây cũng
không phải lần đầu Thanh Tâm đi dự tiệc cùng cấp trên nhưng đây là lần
đầu tiên cô sánh vai với một người đàn ông đẹp trai, lịch lãm thế này.
Đúng 8 giờ, một chiếc ô tô đen đã đậu trước cổng công ty, Thanh Tâm nhẹ
nhàng bước đến rồi ngồi vào trong xe. Hôm nay cô chỉ trang điểm nhẹ, mái tóc lượn sóng xõa xuống hai vai kết hợp với chiếc váy ren trông càng mỹ lệ. Trong xe phảng phất hương bạc hà quen thuộc- là hương thơm chỉ
thuộc về riêng anh. Tô Nhật Thiên đưa mắt nhìn sang người con gái đang
ngồi bên cạnh. Hôm nay cô rất đẹp, những đường cong đầy đặn ẩn hiện
trong làn váy ren. Khi cô vào trong xe, anh ngửi thấy mùi hương hoa hồng nhàn nhạt quanh quẩn trong xe vô cùng dễ chịu. Có lẽ đây là mùi hương
thuộc về cơ thể cô chứ không phải mùi của bất cứ loại nước hoa nào. Mùi
bạc hà hòa quyện với hương hoa hồng làm bầu không khí trở nên vô cùng
quỷ dị.