(*mua theo nhóm là mô hình kinh doanh khuyến khích nhiều người kết thành nhóm, mua chung mặt hàng chào bán trên website để được ưu đãi giá. Ở Việt Nam các website theo mô hình này có muachung.com, khuyenmaivang.com,...)

Hôm sau khi Dụ Tranh Độ đi làm chỉ thấy toàn bộ văn phòng bao phủ một tầng áp suất thấp, các đồng nghiệp quỷ rất sầu thảm, hoàn toàn khác xa với dáng vẻ vui sướng trước khi nghỉ lễ.

Thậm chí ngay cả Khang Tấn cũng đội lệch tóc giả nữa.

Ý chí chiến đấu đang tăng cao của Dụ Tranh Độ bị bọn họ đạp một cái tụt dốc không phanh, cậu hỏi: "Mọi người làm sao thế, là di chứng hậu nghỉ lễ à?"

Tuy nói là đi làm nhưng cảm giác cũng chẳng khác như đi thăm mộ lắm nhưng không phải mấy người vừa đội mồ sống dậy à...

Khang Tấn vừa thấy cậu đã nhào lên: "Tiểu Dụ, cuộc sống sau này của tụi tôi đều phải nhờ vào cậu hết dó."

Dụ Tranh Độ bắt được tóc giả của cậu ta, nhìn thấy đỉnh đầu chói lóa của cậu ta khiến cậu không dám nhìn thẳng, vội vã trả bộ tóc giả lại: "Có chuyện gì thì nói, đừng động tay động chân."

Khang Tấn ủy khuất đội tóc giả lại, nói: "Hai năm nay nước mình đề cao càn quét các tập tục cổ hủ, không cho phép ở bên ngoài đốt đồ này nọ nên năm nay tụi tôi chỉ được nhận rất ít đồ cúng. Còn có nhiều người bị tư tưởng phương Tây ảnh hưởng dùng hoa tươi để tảo mộ. Cả nhà tôi cũng mang hai bó hoa cúc, không có lấy một bộ quần áo mới..."

Cậu ta càng nói càng buồn: "Năm nay chắc tôi không còn được làm Nam Vương thời thượng nhất rồi...."

Dụ Tranh Độ không kìm được mà nói: "Trước đây cậu cũng đâu phải..."

Khang Tấn: "..."

Cậu ta chẹp chẹp miệng, hai giọt nước mắt muốn rơi cũng rơi không nổi: "Hàng năm cõi âm đều tổ chức thi đấu cuộc thi thời trang, tôi đều giành giải quán quân mà..."

Dụ Tranh Độ nghe vậy thì hai mắt trợn trừng, nhất thời không biết nên khiếp sợ cõi âm còn có loại thi đấu này hay là nên sợ vì Khang Tấn có thể đoạt giải quán quân. Một người đồng nghiệp khác là Khuất Lữ thấy vậy thì cho cậu đáp án: "Cậu ta nói thiếu rồi, những người thi đấu cuộc thi đó chỉ toàn là các cụ ông trên bảy mươi, tám mươi và do các bác gái bình chọn..."

Dụ Tranh Độ: "...Xem ra cuộc sống dưới cõi âm thật nhàn nhã."

Khuất Lữ khịa Khang Tấn xong thì trở lại với nỗi phiền muộn của chính mình: "Phải làm sao bây giờ? Mười năm nữa tôi mới đi đầu thai mà cứ theo xu hướng này thì mấy năm sau sẽ càng nghèo hơn, có khi ngay cả bột giặt cũng thiếu."

Dụ Tranh Độ nghe vậy cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ: "Hết cách rồi. Quả thật đốt giấy bên ngoài rất nguy hiểm, đề xuất này cũng không sai. Sau này sẽ càng ngày càng nghiêm ngặt hơn thôi."

Mọi người nghe thế thì lại càng thêm ưu sầu.

Dụ Tranh Độ nghĩ một chút rồi nói: "Chờ phát tiền lương rồi tôi sẽ đốt cho mỗi người một bộ quần áo."

Khang Tấn lại muốn nhào lên người Dụ Tranh Độ: "Có một đồng nghiệp là người sống ở công ty thật sự là quá tốt rồi."

Khuất Lữ trái lại thở dài một tiếng: "Chúng ta còn có Tiểu Dụ giúp đỡ chứ những quỷ hồn khác chỉ có thể dựa vào vận may."

Mọi người nói chuyện một lúc thì Lục Linh Tê thông báo Dụ Tranh Độ rằng Ngụy Tiêu cùng với bạn của hắn ta đã tới.

Đi cùng Ngụy Tiêu, một là CEO của công ty khoa học kỹ thuật phát triển trí năng nhân tạo Thừa Phong – Thôi Kiến Lan, một là CEO của tập đoàn giải trí tổng hợp Ưu Phỉ - Dương Tín.

Hai người này rất thân thiết với Ngụy Tiêu nên rất hiểu chuyện con gái của Ngụy Tiêu, bởi vậy khi Ngụy Tiêu nói với họ sẽ tới La Phong lấy đá đổi vận thì hai người là nhóm người đầu tiên muốn mua.

Mà lần này họ tới La Phong là vì muốn đo âm khí.

Thì ra lần trước Ngụy Tiêu ôm thái độ mua thử dịch vụ đo âm khí của La Phong, kết quả lại tốt ngoài mong đợi.

Mẹ hắn ta năm nay đã bảy mươi bị bệnh thấp khớp nhiều năm qua. Sau khi Ngụy Tiêu có tiền không biết đã mời biết bao nhiêu bác sĩ cũng không chữa được. Không ngờ tới là sau khi La Phong kiểm tra mới phát hiện thì ra chân mẹ hắn ta không phải là bị thấp khớp mà là bị âm khí quấn quanh. Sau đó La Phong còn phân tích số liệu thì suy đoán thời gian âm khí quấn lấy, mẹ hắn ta nghĩ một lúc mới nhớ đoạn thời gian đó là khi bà lúc còn trẻ đã từng trực lớp đêm, lúc tan giờ thì đã đi qua một nghĩa trang.

Thời gian khá khớp nên người nhà Ngụy Tiêu lập tức tin tám chín phần. Sau đó La Phong đã chỉ cho họ cách để giải trừ âm khí, sau đợt trị liệu thì sức khỏe của mẹ Ngụy Tiêu cải thiện rất nhiều.

Thôi Kiến Lan và Dương Tín mua ngọc nhưng đối với đo âm khí thì vẫn ôm thái đọ hoài nghi, vừa bắt đầu đều không muốn mua.

Mà sau đó không lâu lắm họ đã thấy có chút hối hận. Sau khi họ lấy ngọc thì mới biết công ty này đúng là có thực lực. Họ đều là những người chinh chiến trên thương trường nhiều năm, ít nhiều gì vẫn có đắc tội một số người, sau lưng bị tiểu nhân ám hại vẫn có. Cứ quanh năm suốt tháng như thế khó tránh khỏi tinh thần bị giảm sút. Thế nhưng từ sau khi đeo ngọc bên người thì cảm giác khó chịu quấn quanh tự nhiên giảm bớt.

Đợi đến khi nghe được chuyện mẹ của Ngụy Tiêu xong họ mới thật sự hối tiếc không kịp, vội vã tìm Ngụy Tiêu nhờ làm người trung gian để mua dịch vụ này. Thế nhưng hiện giờ La Phong đã bắt đầu chính thức đưa vào hoạt động nên không còn có thời gian phục vụ riêng cho ai. Hai người này không thể làm gì khác hơn là nhờ Ngụy Tiêu dẫn đường để họ tự mình tới cửa để kiểm tra.

...

Dụ Tranh Độ quen đường làm kiểm tra cho Thôi Kiến Lan và Dương Tín. Chương trình đo âm khí sau khi được update nhiều lần thì kết quả kiểm tra càng chuẩn xác và chuyên nghiệp hơn.

Hai người Thôi Kiến Lan và Dương Tín xem xong kết quả thì càng thở dài, thật sự là không phục không được.

Đặc biệt là Dương Tín, kiểm tra ra thì thấy trên người ông ta có một số điểm nhạt nhưng không phải là do quỷ. Theo căn cứ La Phong phân tích thì hẳn là ông ta đã đi qua không ít nghĩa trang, nơi đó tuy không còn quỷ nhưng trên đất vẫn còn một ít âm khí.

Dương Tín suy nghĩ lịch trình của mình gần đây rồi nhờ thư ký tìm tư liệu.

Tập đoàn Ưu Phỉ là tập đoàn giải trí tổng hợp, trong đó bao gồm bất động sản và giải trí. Năm ngoái có lấy được một mảnh đất ở phía đông Tứ Xuyên, định xây một công viên trò chơi, quãng thời gian trước Dương Tín hay ở lại đó.

Chờ tư liệu được gửi tới mới biết thì ra mảnh đất đó trước kia là chiến trường, nơi chôn của rất nhiều tử thi, mà do thời gian trôi qua quá lâu rồi nên giờ không người biết, phải đặc biệt nhờ tới bộ ngành liên quan kiểm tra lại thông tin mới tra ra được.

Dương Tín sao còn dám không tin nữa, hai người Dương Tín và Thôi Kiến Lan giờ chuyển biến thái độ hệt như đã được gặp cao nhân.

Dương Tín không yên lòng lại hỏi: "Đúng rồi, nếu nói như vậy thì mảnh đất kia của chúng tôi chẳng phải là còn âm khí sao? Không biết quý công ty có thể giúp chúng tôi giải trừ âm khí đó không?"

"Chúng tôi không có dịch vụ này." Thương Khuyết nhấc mí mắt, "Ông tìm đạo sĩ làm phép là được rồi."

Dương Tín nghe vậy thì cảm thấy tiếc nuối: "Ầy, mảnh đất kia chúng tôi đã từng mời đại sư tới xem phong thủy nhưng không được tỉ mỉ như các cậu. Tính ra tôi vẫn tin các cậu hơn."

Thương Khuyết nhún vai: "Thật sự không được."

Dương Tín dừng một chút rồi nói: "Nếu không thì vầy đi. Không cần biết các cậu có dịch vụ này không thì vẫn mời các cậu tới đó xem một chút. Tất cả phí dụng sẽ do công ty chúng tôi chi trả. Mặt khác, tôi sẽ trả hai mươi vạn để trả phí phục vụ, các cậu xem được không?"

Lần này Thương Khuyết còn chưa đáp thì Dụ Tranh Độ đã mở miệng trước, nói năng rất có khí phách: "Được."

Thương Khuyết chậm rãi liếc nhìn Dụ Tranh Độ một cái rồi gật đầu: "Vậy thì được."

Hắn nói xong thì từ bên cạnh máy tính lấy mã QR doanh nghệp giơ lên trước mặt Dương Tín và Thôi Kiến Lan: "Mời hai người thanh toán phí kiểm tra hôm nay."

Dương Tín: "..."

Thôi Kiến Lan: "..."

Dụ Tranh Độ cạn lời: "...Anh lập mã QR khi nào vậy?"

Thương Khuyết khẽ mỉm cười: "Hai ngày trước vừa mới xin."

Hiện giờ công ty thu lệ phí cũng nhiều nên làm thêm mã QR để quét cho tiện, thật sự là vô cùng hiện đại.

Dương Tín cùng Thôi Kiến Lan yên lặng lấy điện thoại ra quét mã trả tiền.

Nói thật, bọn họ là boss lớn thế này rồi thì khi ra ngoài rất ít khi tự mình trả tiền, hầu như là công ty trả. Trong khoảnh khắc này, bọn họ đã cảm nhận loại cảm giác chúng sinh bình đẳng đã lâu họ không được cảm nhận.

Trả xong tiền, Thương Khuyết muốn tiễn khách thì đột nhiên thấy Thôi Kiến Lan nhích lại gần, nghiêm túc hỏi: "Thương tiên sinh, Tiểu Dụ, tôi muốn đưa đo âm khí vào mục kiểm tra sức khỏe của nhân viên chúng tôi. Không biết các cậu có nhận không?"

Dương Tín, Ngụy Tiêu: "...???"

Dụ Tranh Độ cũng ngạc nhiên: "Kiểm tra sức khỏe nhân viên? Công ty của ông có bao nhiêu người?"

"Tất nhiên là không phải toàn bộ nhân viên." Dương Tín nói, chủ yếu là do dịch vu kiểm tra âm khí này của La Phong thật sự không rẻ, so với kiểm tra sức khỏe toàn diện thì đắt hơn nhiều, muốn mở rộng cho toàn bộ công ty là điều không thể, "Chỉ là muốn kiểm tra cho một số nhân viên kỳ cựu cùng với cấp cao của công ty kiểm tra thôi. Người phù hợp với điều kiện này thì chắc khoảng chừng tầm ba, bốn trăm người."

Dương Tín và Ngụy Tiêu nghe vậy cũng lộ vẻ cân nhắc, nhất thời động tâm, nhân viên kỳ cựu cùng nhân viên cấp cao đều là nòng cốt của công ty. Chỉ cần bọn họ xảy ra vấn đề sẽ mang tới tổn thất cho công ty số tiền rất lớn, tuy giá kiểm tra khá cao nhưng tuyệt đối là có lời nên hai người cũng lên tiếng: "Tôi cũng muốn cho công ty tôi kiểm tra."

"Đúng đúng, tôi cũng muốn thêm mục kiểm tra này cho công ty tôi."

Đây chính là đơn đặt hàng số lượng lớn nha, Dụ Tranh Độ càng động tâm hơn bọn họ.

Thương Khuyết cũng muốn kiếm tiền nhưng vẫn có chỗ khó xử: "Chúng tôi không có nhiều người..."

Dụ Tranh Độ lập tức cắt ngang lời hắn: "Chúng ta có thể tuyển thêm người!"

Thương Khuyết nhìn sang chỉ thấy trong mắt Dụ Tranh Độ sáng rực lên ngọn lửa: "Sếp, đây là thời điểm công ty chúng ta mở rộng quy mô!"

Không chỉ như vậy, Dụ Tranh Độ còn chuyển hướng ba người kia: "Ba vị lão tổng, công ty chúng tôi còn chuẩn bị thêm dịch vụ truyền tin cõi âm, chỉ cần phù hợp điều kiện đưa ra thì mọi người có thể có cơ hội đối thoại với người thân đã mất. Bây giờ tuy dự án vẫn còn trong giai đoạn chuẩn bị nhưng vì mọi người là khách quen nên ưu tiên quyền dùng thử."

Ba vị lão tổng: "...???"

Tuy nghe không hiểu cậu đang nói rốt cuộc là phục vụ cái gì nhưng ba vị lão tổng chỉ ngẩn người một thoáng rồi không chút do dự mà gật đầu: "Mua."

Thương Khuyết: "..."

Dụ Tranh Độ thật đúng là nhân viên tận tâm vì công ty!

...

Cùng ngày, tất cả quỷ hồn chưa đi đầu thai nhận được tin nhắn tuyển dụng:

[Tuyển dụng:

1. Chuyên viên vận hành: Kết nối các công ty lớn, cung cấp dịch vụ kiểm tra sức khỏe tại chỗ cho khách hàng. Yêu cầu: Vẻ ngoài tốt một chút, không được để hình dạng thê thảm, mặt xanh miệng đen xì.

2. Chuyên viên hỗ trợ khách hàng: Tư vấn cho khách hàng các thông tin về gói dịch vụ của công ty. Yêu cầu: Thái độ tốt và kiên nhẫn, không cần quỷ chết vì xuất huyết não hoặc bệnh tim.

3. Chuyên viên truyền tin: Sàng lọc tư liệu để chọn khách hàng, lựa ra khách hàng đủ tư cách để phục vụ dịch vụ truyền tin cõi âm. Yêu cầu: Có khả năng viết tốt, từ chối quỷ bất cẩn hay vụng về.

Tất cả các vị trí trên đều dùng tiền dương gian để trả lương, cũng cung cấp dịch vụ mua vật phẩm dương gian, quỷ hồn lĩnh tiền lương có thể mua đồ dương gian. Công ty chúng tôi sẽ phục vụ thờ cúng và đốt nhang.

Cần chú ý: Sau khi nhận chức và thực tập xong sẽ nhận được phúc lợi "Người sống có thể thấy được" nhưng nhân viên cần phải tuân thủ điều lệ công ty, nghiêm cấm lợi dụng đặc quyền của nhân viên mà gặp mặt người thân ở dương gian.

Giới thiệu tóm tắt về công ty: Công ty trách nhiệm hữu hạn quản lý nhân sinh có thực lực mạnh mẽ, phúc lợi tốt, nắm giữ độc quyền kỹ thuật truyền tin hai giới âm dương, cũng là cõi âm duy nhất có nhân viên là người sống. Công ty chúng tôi luôn chào đón bạn.

CV gửi cho: [email protected] ***.com]

Dụ Tranh Độ nhìn thấy tin nhắn:??? Mấy người quảng cáo mà còn đưa tôi vào là sao? Tôi không muốn nổi tiếng trong đám quỷ giới mấy người đâu!

...