Bị soi mói như kiểu người không đứng đắn Ái Nghi cũng chẳng để tâm, cô giữ nguyên ý cười chờ đợi câu trả lời.

Lý An Thành tuy không phải quá xấu tính nhưng để người khác hồi hộp trông mong đối với anh là thú vui vô cùng tao nhã.

Anh nghiêng người ngồi dậy, dùng duy nhất ngón trỏ nâng cằm của cô lên cao, môi mỏng khép mở buông lời trêu chọc:"Nếu không phải tôi tận mắt nhìn thấy cô tỉnh dậy trong quan tài, thì tôi sẽ nghĩ cô đang thầm đơn phương tôi đấy."Anh liếc nhìn đống túi nằm lộn xộn trong góc tường, chìa bàn tay hơi nổi gân xanh ra trước mặt cô, khó chịu:"Trả ví." Ái Nghi cắn cắn môi, giờ phút này mới biết hối lỗi, cô thò tay vào túi nhỏ dưới thân váy móc ra chiếc ví da màu đen, cúi thấp đầu, dâng bằng hai tay, điệu bộ hết sức cung kính:"Tôi hứa...!nhất định sẽ không có lần sau."Lý An Thành không nói gì, cầm lấy ví rồi mở ra xem thử, như anh đã nghĩ, một xu cũng chẳng còn, "Cô có biết phụ nữ cầm ví của đàn ông rồi tiêu tiền của người đó có ý nghĩa gì không?"Ái Nghi ngước mặt lên nhìn, lắc đầu không biết.

Lý An Thành vỗ nhẹ chiếc ví da lên má cô, âm trầm dễ nghe bay nhảy trong không khí:"Là vợ, là người nằm chung một giường.

Nhưng mà tôi không có hứng thú yêu đương với kiểu người lừa đảo giống như cô, nên liệu mà trả đủ cho tôi cả vốn lẫn lời, thiếu một đồng.

tôi móc thận của cô ra để bán đấy."Anh đứng lên, chắp tay sau lưng như một nho sĩ, bỏ lại thêm một câu trước khi trở về phòng:"Muốn được tôi giúp đỡ, còn phải xem tâm trạng của tôi thế nào đã."Cửa phòng ngủ đối diện với sofa bị đóng lại, Ái Nghi híp mắt, thở hắt ra một hơi, lầm bầm mắng chửi nhưng tuyệt nhiên không dám phát ra thành tiếng.Tính tình của Lý An Thành rất khó chiều nhưng cũng còn có tình người, bị cướp tiền gặp người khác chắc chắn đã đi trình báo, anh ta còn đợi cô về để hỏi tội xem như đã cho cô một ân huệ.

Tính nết của cô cũng không phải quá hiền lành, chỉ có điều đang mang phận nhờ vả.

nhịn nhục một chút vẫn hơn.Ái Nghi mang đống đồ mới mua về cất gọn gàng vào một góc sau đó mới đi tắm, lúc trở về chiếc sofa không một chút mềm mại cô lại lẩm bẩm thầm mắng Lý An Thành thêm vài lần mới nằm xuống ngủ.***Lâm Thục Khuê kết thúc phân cảnh bị đuối nước nằm trong bộ phim sắp ra mắt, từ dưới hồ bơi đi lên, toàn thân ướt sũng, hai trợ lý nhanh nhẹn tiến tới choàng khăn, lau tóc, một người ghé sát vào tai cô, nói nhỏ: "Chị Lâm, giám đốc tới.".