*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thợ Làm Bánh Số 12 Phố Mộc Lan

Trans: Ying Ying

Chương 14: Dọn nhà

Sáng thứ bảy, sau một đêm mưa bầu trời đã trong trở lại, ánh nắng bao phủ khắp căn phòng tầng 4.

Phía trong lồng, Tước gia vẫn kiên nhẫn kêu gào, tạo ra những tiếng "bang bang bang" kháng nghị, Y Bạch mặc áo ngủ, tay bưng cốc nước đi xuống lầu để bắt đầu một ngày mới. Lầu dưới dường như rất náo nhiệt, Y Bạch cảm thấy có chút mờ mịt.

Thu dọn ổ rồi thêm nước vào bình cho Tước gia, từ cửa sổ lầu ba nhìn xuống, Y Bạch thấy vài chiếc xe giao hàng cùng một số nhân viên đang qua lại bận rộn dưới lầu.

Y Bạch bừng tỉnh trong nháy mắt, đang có người muốn dọn đến đây?

Một thanh niên tóc vàng, mặc áo đen đang chỉ huy các nhân viên chuyển chiếc giường trẻ em vào lầu dưới, ngoài các nhân viên chuyển đồ còn có hai dì lau dọn trong ngoài, xem ra có người muốn dọn vào lầu dưới.

Y Bạch dựa vào cửa sổ, một bên uống sữa đậu nành một bên im lặng quan sát.

Đưa mắt nhìn xa một chút.

Trong lòng không nhịn được suy đoán, hàng xóm mới có phải là cậu thanh niên tóc vàng kia. . . . .

Y Bạch hướng mắt nhìn ra đường Hướng Dương, ánh mắt đột nhiên dừng lại.

Một chiếc Range Rover màu đen đang chậm rãi chạy đến, phía sau còn có một xe chở hàng loại nhỏ.

Trong lồng ngực Y Bạch bắn ra một loại cảm giác thần kỳ, giống như có một cỗ máy sức mạnh xuất phát từ tim chạy "rần rần" ra khắp toàn thân.

Chiếc Range Rover chậm rãi dừng lại trước cửa, xe chở hàng phía sau cũng lần lượt dừng theo, cửa xe mở ra, một người mặc quần vận động màu xám nhạt, trên người mặc áo thun trắng, đầu mang kính mát. Là Tư Việt!

Tư Việt từ trong xe bước xuống, khẽ ngẩng đầu nhìn lên. Y Bạch đang bưng cốc sữa đứng bên cửa sổ nhìn xuống, trong nháy mắt cậu có một loại ảo giác kì lạ chính mình đã bị đối phương phát hiện ra. Cậu không biết tại sao mình phải hoảng loạn đặt vội cốc sữa đậu nành xuống bàn, nhanh chóng chạy lên lầu đánh răng rửa mặt, thay quần áo.

Trời ạ, sao Tư Việt lại tới đây? Dọn nhà giúp bạn hay sao? Hay là. . . .

Một ý nghĩ hoang đường xuất hiện trong đầu Y Bạch.

Cùng lúc đó, thanh niên tóc vàng dưới lầu bước lên chào hỏi Tư Việt.

"Lão tứ, tôi đã nhờ nhân viên quét dọn phòng ở rồi, điện trong nhà đều được thay mới, dụng cụ nhà bếp thì tôi có nghe Tiểu Thanh Thanh nói cậu đã đặt trên mạng hết rồi, cũng không nghĩ tới cậu thu xếp nhanh gọn như vậy! Tuần trước nói thuê nhà, tuần này đã dọn ngay đến!"

"Cảm ơn nhé lão Tần, cũng hết cách rồi, Andy sắp nhập học, tình huống khẩn cấp mà. Nào Andy, đến chào chú Tần đi con!"

Nói rồi anh bế Andy từ trên ghế trẻ em phía sau ra ngoài, phó lái Mike cũng nhanh nhẹn từ trên xe nhảy xuống.

"Ai u! Mấy tháng không gặp mà Andy của chúng ta đã sắp được đi học rồi này! Nào nào nào, để chú Tần nhìn xem con có thêm được tí thịt nào không?" Tần Hán Vũ vui vẻ chào hỏi bé con rồi bế phốc lên ôm vào lồng ngực, chốc chốc lại đưa lên thật cao khiến cậu bạn nhỏ cười khanh khách không ngừng.

"Đúng rồi, Tiểu Thanh Thanh cũng đang trên đường tới đây, nói một lát nữa sẽ đến, tôi giúp cậu xem chừng chuyện dọn nhà, cậu xem thử những thứ đồ mới đặt này nên để ở đâu đi."

"Ok, cảm ơn nhé!"

"Chú ơi, con muốn uống nước ạ." Andy bi bô nói.

"Chú có mua nước trái cây đặt ở trên khay trà, con nhìn thấy không, tự mình đi lấy uống đi nhé."

Tần Hán Vũ chỉ về hướng cửa sắt sát phòng, dắt tay Andy lại gần hơn để bé nhìn thấy, nhóc con tia được ly nước trái cây đặt trên bàn liền phóng nhanh vào nhà. Tần Hán Vũ tiếp tục nói chuyện cùng Tư Việt.

. . . . . . .

Y Bạch thay một bộ quần áo khác, trên lưng đeo balo, từ cầu thang ngoài hành lang đi xuống. Vừa vặn đối mặt với Tư Việt đang nói chuyện cùng Tần Hán Vũ.

"Này! Anh định dọn đến đây sao?" Y Bạch căng thẳng nắm chặt quai đeo balo, trong giọng nói mang theo sự hồi hộp cùng hi vọng mà chính cậu cũng không nhận ra.

"Đúng vậy, trùng hợp là dưới lầu nhà cậu, nhờ lão Tần hết cả, đây là phòng của hắn ta. Lão Tần, đây là Y Bạch, là bạn của tôi."

Tư Việt không chút kẽ hở kéo tay Y Bạch đến gần mình giới thiệu cho lão Tần.

Lão Tần đánh giá chàng trai đang ngại ngùng trước mặt, áo sơ mi ngắn tay màu trắng phối cùng quần jeans màu bò, mái tóc mềm mại ngay nếp, đôi mắt to lấp lánh mỗi khi nhìn Tư Việt, bởi vì được giới thiệu mà mang chút ngượng ngùng xấu hổ. Sau đó, tặng cho Tư hồ ly một ánh mắt hiện rõ ý "anh đây đã biết hết rồi!".

[*] tụi này cũng biết cả rồi hahaha

"Ơ! Thật trùng hợp nha lão tứ, đã kịp quen biết hàng xóm mới rồi à, không tồi không tồi, có thể chăm sóc lẫn nhau nha!"

Y Bạch chẳng biết có phải ảo giác hay không, hai chữ "Chăm sóc" được Tần Hán Vũ nói đặc biệt rõ ràng tròn chữ, cậu cảm thấy có chút đỏ mặt rồi.

"Chào Y Bạch nhé! Cậu vẫn còn là học sinh sao? Vì vậy chú Bạch mới cho cậu thuê phòng trên lầu hả?" Lão Tần vừa gặp như đã quen, dễ dàng bắt chuyện cùng cậu trai đang ngại ngùng.

"Chào Tần tiên sinh, Bạch Cách là cậu hai của tôi, sắp đến giờ đi làm của tôi rồi, trước đây cậu hai để lại cho tôi ở, cứ xem như là cho thuê đi."

"Ồ ồ, hóa ra toàn là người quen cả, chú Bạch cùng cha tôi là bạn học thời đại học, duyên phận nha! Để tôi nói cậu nghe. . . ."

Tác giả có lời muốn nói:

La la la, đã chuyển tới rồi nha.

Hello, cũng khá lâu rồi mình mới trồi đầu lên nhỉ??? Hiện giờ học sinh đang nghỉ hè rồi nhaaaa, có được ti tí thời gian edit lại vì đam mê rồi hahaha Mong mọi người đừng quên tuiiiii