Chương 849: Nhớ nhung cô, muốn hôn cô

Nhiên Mộc Miên tiễn bố mẹ đi xong liền nhận được điện thoại của đạo diễn Khưu Quân Huy. So với gọi là đạo diễn, không bằng nói là “đại sư phụ” của Nhiên Mộc Miên.

Sau khi cô tốt nghiệp khoa đạo diễn, nhờ vào quan hệ của người bố vạn năng, cô đã trở thành đồ đệ dưới trướng vị đạo diễn nổi tiếng Khưu Quân Huy. Điều này khiến vô số bạn học tốt nghiệp cùng khóa cực kỳ hâm mộ.

Vì chuyện này cô còn được lên hot search một lần, được gọi là “đệ tử chân truyền của đạo diễn lớn”. Nhưng hot search này đã nhanh chóng bị phòng quan hệ xã hội dưới tay bố cô âm thầm làm việc để xóa đi.

Lần đầu tiên Khưu Quân Huy nhìn thấy Nhiên Mộc Miên còn cảm thán nói: “Với khuôn mặt này của AAA thật ra có thể làm diễn viên, làm đạo diễn cực khổ lắm”.

Nhiên Mộc Miên chỉ có thể mỉm cười đáp lại. Bố cô không muốn cho cô làm diễn viên ấy chứ!

Thật ra cô cũng chưa từng nghĩ đến việc làm diễn viên.

Dù sao ngoại trừ những người cực kỳ thân quen ra thì những người khác có đào cũng không đào ra được lại lịch của cô.

Mà mấy người bạn cùng phòng của cô Cố Thiên Ngân, Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái đều không được may mắn như cô.

Trong số ba người bọn họ, Cổ Thiên Ngân đi làm biên kịch rồi, mỗi ngày đều vò đầu bứt tai với viết kịch bản sửa kịch bản. Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái thì đi làm việc vặt ở hậu trường, lúc nào may mắn còn có thể cùng tham gia xây dựng tiết mục, học tập được những kiến thức thực tế.

Sau đó, Nhiên Mộc Miên liền cùng với Lăng Khiếu Nhật đi đến địa điểm tập hợp của đoàn làm phim Khưu Quân Huy.

Khưu Quân Huy vì kèm cặp đệ tử mới vào nghề như Nhiên Mộc Miên nên đã nhận quay một video quảng cáo của doanh nghiệp dài khoảng mười phút.

Việc bọn họ cần làm bây giờ chính là đi đến cao ốc của doanh nghiệp kia để tiến hành lấy cảnh thực địa.

Nhiên Mộc Miên đã nhìn qua tư liệu, công ty này là doanh nghiệp hùn vốn nước ngoài tháng trước mới tiến vào thành phố Thuận Canh, chủ yếu làm về lĩnh vực IT. Vì muốn gây dựng tiếng vang trong nước nên ông chủ mới có ý tưởng làm một video tuyên truyền cho công ty mình.

Tuy nhiên người bọn họ muốn gặp không phải là ông chủ của doanh nghiệp này mà là tổng giám đốc công ty này, bởi họ cần quay mấy cảnh trong phòng họp để làm tư liệu cho video quảng cáo.

Trước máy quay, Nhiên Mộc Miên ngồi bên cạnh Khưu Quân Huy, cầm bút ghi âm và giấy bút, cẩn thận ghi lại những chỗ quan trọng trong quá trình quay chụp và một số phương pháp xử lý.

Sau khi Khưu Quân Huy hô “đóng máy” liền đứng dậy bắt tay chào tổng giám đốc kia, cùng nói chuyện mấy câu.

“Mộc Miên đi cùng với thợ quay phim nhé, đi quay những nơi khác trong công ty về làm tư liệu”

Khưu Quân Huy quay đầu lại nhìn lướt qua rồi nói với Nhiên Mộc Miên đang chỉnh sửa ghi chép.

Nhiên Mộc Miên đáp lời, thu dọn những đồ vật trên tay, Lăng Khiếu Nhật bên cạnh giúp cô cầm túi xách rồi cùng với thợ quay phim Hoàng Vương rời khỏi phòng họp.

“Chúng ta phải đi đầu quay? Phải quay cái gì?” Hoàng Vương hỏi.

Nhiên Mộc Miên nghĩ một thoáng, nhếch khóe miệng cười nói: “Bắt đầu quay từ phòng làm việc của nhân viên đi! Trước tiên quay quy mô công ty! Sau đó chúng ta tiếp tục quay phòng nghiên cứu và phòng triển lãm của bọn ho.”

Trong quá trình quay phim này, Nhiên Mộc Miên cảm thấy hứng thú nhất chính là phòng triển lãm sản phẩm. Bởi vì trong phòng tất cả đều là những đồ công nghệ cao, ngoại trừ những sản phẩm gia dụng thông minh, còn lại đều là những máy móc trí tuệ nhân tạo – AI.

Vốn ban đầu bọn họ quay chụp dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác, sau đó Nhiên Mộc Miên tự mình chơi đùa với một chú chó Teddy robot luôn.

Con chó robot này có thể nghe hiểu được tất cả mệnh lệnh của cô, trình độ cute phô mai que gần như không thua gì thú cưng cả. Chắc hẳn chỗ khác nhau lớn nhất chính là những con chó robot này hoàn toàn không cần ăn uống ngủ nghỉ.

Lúc Nhiên Mộc Miên đang ngồi xổm chơi đùa với con chó Teddy robot cực kỳ vui vẻ, chú chó đột nhiên chạy vòng qua người cô, chạy thẳng ra hướng cửa phòng triển lãm.

“Ấy, không được để nó chạy ra ngoài đâu!” Cô gái hướng dẫn kinh ngạc kêu lên. Nhiên Mộc Miên vội vàng đứng dậy đuổi theo, nói một tiếng với cô gái hướng dẫn kia: “Tôi đi bắt nó lại đây “Lang Khiếu Nhật, giúp tôi dựng giá đỡ ba chân lên với” Hoàng Vương lập tức nói với Lăng Khiểu Nhật. Lang Khiếu Nhật nhìn thoáng qua bóng lưng của Nhiên Mộc Miên, quay lại giúp đỡ Hoàng Vương một tay.

Con chó Teddy robot kia biến mất ở chỗ ngoặt trên hành lang, Nhiên Mộc Miên vội vàng chạy theo, kết quả không cẩn thận lại đâm vào một bức tường thịt”.

Vào lúc cô bị hất ngược ra suýt ngã, một cánh tay đã kéo cô lại, kéo vào trong một vòng tay rắn chắc. Nhiên Mộc Miên ngẩng đầu lên theo bản năng.

Cô còn chưa kịp giật mình đã thấy bên hông mình bị xiết chặt giống như đang nhảy một điệu Waltz. Cánh tay đang giữ ở lưng cô kéo cô xoay một vòng vào cánh cửa bên trái.

Tiếng đóng cửa vang lên “cạch” một tiếng. Nhiên Mộc Miên theo bản năng lui lại một bước, lưng liền và mạnh vào cánh cửa phía sau.

Phía trước có một bóng đen đang đáp xuống, cô lại nghiêng đầu theo bản năng, tránh khỏi cái hôn bất ngờ của đối phương.

Đau đớn…

Là đau đớn trong lòng của anh.

Hôm nay anh mới về nước, là cổ đông lớn nhất của công ty này. Hôm nay anh đến công ty chỉ để xem xem tiến triển hạng mục ra sao.

Minh Tư Thành không ngờ được, cách biệt bốn năm, hai người họ lại vô tình gặp nhau trong công ty của anh.

Vào phút giây mà cô và vào anh, những nhớ nhung anh dồn nén trong lòng giống như hồng thủy mãnh thú xông ra, khiến cho anh như muốn nổ tung.

Hơi thở cực kỳ nóng của anh phải lên trên mặt cô.

Lúc này Nhiên Mộc Miên mới ý thức được hơi xấu hổ, khe khẽ dịch người sang bên cạnh, quay lại nhìn Minh Tư Thành, nhếch miệng cười một cái, lên tiếng chào có chút xa cách: “Hi, lâu rồi không gặp