*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 747: Hai bọn họ đều đi theo

Minh Tư Thành nhìn Nhiên Mộc Miên, trong ánh mắt toàn là nét cưng chiều nở nụ cười, dứt khoát thay đổi mặt của dao rĩa trên tay để cho giống với Nhiên Mộc Miên.

Bùi Hạ Sênh liếc nhìn Minh Tư Thành, lập tức không còn gì để nói nữa.

Còn Lang Khiếu Nhật thì cứ cắt, dường như cảm thấy dao rất dư thừa nên trực tiếp cầm rĩa xiên miếng bít tết, nhét tất cả vào miệng.

Nhiên Mộc Miên ngẩn người nhìn Lang Khiếu Nhật, không hiểu tại sao trong đầu lại nhớ đến cảnh mình bị một con sói xám khổng lồ tấn công bất ngờ ngoài cửa phòng thí nghiệm của ông ngoại ngày hôm đó.

Lang Khiếu Nhật ăn cơm dường như có thể dùng “ăn như hổ đói” để hình dung.

Nhiên Mộc Miên thấy Lang Khiếu Nhật giống như sắp bị nghẹn thức ăn thì lập tức đưa cốc của mình cho Lang Khiếu Nhật.

Lang Khiếu Nhật vừa mới đưa tay ra thì chiếc cốc đang ở giữa không trung đã bị Minh Tư Thành cướp đi mất.

Sau đó Minh Tư Thành vẫy tay, gọi phục vụ rót thêm hai ly nước trái cây.

Bên kia, Bùi Hạ Sênh nhân khoảng thời gian ngắn ngủi khi Minh Tư Thành và Lang Khiếu Nhật rời đi để nói chuyện với Nhiên Mộc Miên về chuyện của Lang Khiếu Nhật.

“Này, em gái nhỏ, đừng trách tôi không nhắc nhở cô trước!

Người đàn ông đó rất nguy hiểm đấy!” Bùi Hạ Sênh nghiêm túc nói.

Nhiên Mộc Miên lại không thèm nghe.

Cô biết ông ngoại phái Lang Khiếu Nhật đến bên cạnh cô nhất định là có mục đích gì đó.

Nhưng trước mắt mà nói Lang Khiếu Nhật không hề làm tổn thương cô.

Chỉ là nếu theo dõi cô thì rốt cuộc theo dõi cô cái gì chứ?

Nhiên Mộc Miên vẫn chưa tìm ra được manh mối trên người Lang Khiếu Nhật, nhưng ít nhất, có lẽ nó không nguy hiểm như Bùi Hạ Sênh nói.

“Anh ta là vệ sĩ riêng của tôi, chị nghĩ nhiều rồi” Nghĩ đến đây, Nhiên Mộc Miên đáp lại Bùi Hạ Sênh một cách hờ hững.

Bùi Hạ Sênh kéo dài ngữ điệu đầy ẩn ý: “Ô, hóa ra là vệ sĩ à”

“Còn chị thì sao? Vừa nãy nhìn bản lĩnh của chị thì chị cũng cùng đẳng cấp với các chú vệ sĩ của nhà tôi” Nhiên Mộc Miên vừa múc kem vừa thờ ơ nói.

Bùi Hạ Sênh nhướng mày cười đầy ẩn ý: của cậu chủ nhỏ nhà họ Minh mài “Không phải là bạn gái cũ thì tốt” Nhiên Mộc Miên bình tĩnh cười.

Bùi Hạ Sênh dần dần thu lại nụ cười trên khuôn mặt, kinh ngạc nhìn Nhiên Mộc Miên, chất vấn: “Lời này của cô là có ý gì?”

“Lần đầu tiên gặp chị, chị đã nói chị là người phụ nữ của Minh Tư Thành. Bây giờ có vẻ như là không phải vậy” Nhiên Mộc Miên khẽ cười.

Thực ra cô cũng không biết bản thân mình đang vui mừng điều gì.

“Tôi sẽ nói cho cô biết một bí mật, thấy thế nào?” Bùi Hạ Sênh giả vờ quyến rũ vuốt tóc đuôi ngựa, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên: “Tôi không chỉ là vệ sĩ của cậu chủ nhỏ, mà còn là bạn tình trên giường của anh ấy! Chúng tôi thường sống cuộc sống rất tình. Ôi trời! Sao tôi lại nói loại chuyện này với một nhóc con ngây thơ chưa biết sự đời như cô như chứ? Đàn ông mài Khi không có bạn gái sẽ luôn có một người bạn trên giường cố định như vậy. “

Nụ cười của Nhiên Mộc Miên dần dần cứng đờ, sắc mặt cũng rất xấu.

Nhưng ngay lập tức, cô lại thẳng lưng ngạo nghễ, giống như công chúa điện hạ cao cao tại thượng, khinh thường Bùi Hạ Sênh, nói: “Nhà họ Minh là gia đình quan chức, gia giáo rất nghiêm khắc, Minh Tư Thành tuyệt đối sẽ không làm ra mấy chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt như thế này đâu”

“Cô” Bùi Hạ Sênh ngay lập tức bị câu nói của Nhiên Mộc Miên khiến cho không thể phản bác lại được câu nào.

Cô gái này thực sự rất hung dữ!

Nhiên Mộc Miên khẽ cười, cầm thìa kem nhỏ lên, cho một thìa kem vừa múc vào trong miệng, tự mình tán thưởng: “Ừm, kem này vị vani vẫn là ngon nhất.”

Bùi Hạ Sênh ngước mắt lên, nhìn thấy Minh Tư Thành và Lang Khiếu Nhật đang tiến lại đây thì điềm nhiên như không, cười: “Cũng đúng! Suy cho cùng thì kem vị vani mới là vị kem cổ điển nhất mà!”

Nhiên Mộc Miên nghe cô ta nói vậy thì chỉ cười mà không nói gì.

Sau khi Minh Tư Thành và Lang Khiếu Nhật ngồi xuống, bầu không khí giữa Nhiên Mộc Miên và Bùi Hạ Sênh cuối cùng cũng dịu đi.

Nhìn thấy sự nhiệt tình của người sói đẹp trai dành cho nữ chính trên màn ảnh, không hiểu tại sao Nhiên Mộc Miên lại nghĩ đến Lang Khiếu Nhật.

Trọng tâm của cô không phải là sự nhiệt tình của người sói đối với nữ chính, mà là danh tính của “người sói”.

Tôi cũng là vệ sĩ .