Cô lắc lắc đầu, khẽ cười cười, "anh cũng không có thực xin lỗi tôi, tôi cũng không đem chuyện đó để ở trong lòng. An Thừa, chúc phúc anh cùng Tiểu Vũ!"

Quý An Thừa là lần đầu tiên nhìn thấy biểu tình của cô như vậy, giống như là đang buông xuống được một thứ gì đó, cười đến ôn nhu như thế......

Trong lòng nhịn không được căng thẳng, anh ta tiến lên một bước, muốn bắt lấy tay của cô, lại bị Hàn Mộ Vi nhanh hơn một bước tránh thoát.

Cách đó không xa quý mẫu thấy một màn như vậy, nhíu mày.

Bà ta là không phản đối nhi tử chính mình cùng Hàn Mộ Vi có cái gì, nhưng là, hiện tại là hiện trường anh ta cùng Hàn Mộ Vũ đính hôn, người nhiều như vậy, thấy một màn như vậy không biết sẽ nghĩ như thế nào đâu......

Giương giọng nói: "An Thừa, lại đây!"

Quý An Thừa còn muốn nói cái gì, nghe được lời này, tay nhịn không được run lên, chậm rãi thu trở về.

Không có Hàn Mộ Vũ cổ vũ, lại nghe được Hàn Mộ Vi chính miệng chúc phúc, Quý An Thừa căn bản không dám cùng cô thông báo nói chính mình thích cô. Đành phải nhìn cô miễn cưỡng mà cười, xoay người về tới bên cạnh Quý mẫu thôi.

Đầu bên kia, quý mẫu nhìn chằm chằm tầm mắt sắc bén hai người bọn họ lúc này mới thu trở về, lại nhịn không được nhìn Hàn Mộ Vi liếc mắt một cái.

Con bé...... Khi nào càng lớn càng giống Vệ Như Yên?

Quý mẫu trong lòng không vui, từ trước mọi thứ bà ta luôn bị lép vế phía sau Vệ Như Yên, cũng may, chồng của bà ta tuy là mất sớm, nhưng bà ta còn có một đứa con trai ưu tú lại còn biết nghe lời, không giống Vệ Như Yên, ngay cả lúc còn sống chồng mà còn không giữ được, còn con gái thì ngu si, cuối cùng còn đem chính mình tìm đường chết......

Cuối cùng, bản thân ở phương diện nào đó so Vệ Như Yên hảo rất nhiều!

Bà ta là tuyệt đối sẽ không cho phép nhi tử ưu tú của chính mình cùng con gái của Vệ Như Yên ở bên nhau!

Ánh mắt của bà ta thật sự đáng sợ, nhưng Hàn Mộ Vi lại không cảm thấy sợ hãi, xoay người, Hàn Mộ Vi đi đến bàn ăn buffet, cầm lấy cây gấp, lựa những món ăn mà mình yêu thích lấy lên.

Tiểu bao tử nói, hiện tại là thời gian dùng cơm, cô cần thiết bảo đảm cơm ba nữa bình thường. Hiện tại thời gian này, không có bất luận cái gì sự tình so ăn cái gì quan trọng!

Dĩ vãng cái kia Hàn Mộ Vi, ở người nhiều như vậy trường hợp, là tuyệt đối không thể sẽ chính mình đi lấy ăn, cô quá để ý sự tồn tại của những người xung quanh

Mà hiện tại, cô căn bản là không coi ai ra gì, thậm chí còn nghĩ, nhà hàng này làm đồ ăn không tệ a, có cơ hội có thể lại đến.

Chính thời điểm ăn, bên cạnh một cái kích động thanh âm đột nhiên vang lên:

"Trời ạ! Thật là cháu a......"

Hàn Mộ Vi ngẩng đầu, liền nhìn đến một gương mặt nhỏ nhắn có vài phần quen thuộc, ánh mắt đi xuống......

Tiểu nam hài nhìn cô chớp chớp mắt, "Chị gái... xin chào!"

Thì ra là hai mẹ con mà lần trước cô cứu giúp trong sự cố tai nạn!

Hàn Mộ Vi mím môi, có chút bất an mà nhìn nhìn chung quanh, còn tôt, sự tồn tại của cô không quá lớn, không có ai hiện giờ chú ý đến cô.

"Cô nương, lần trước thật là đa tạ cháu đã cứu mẹ con chúng tôi, bằng không hôm nay khả năng cháu liền không thấy được chúng ta......"

nữ nhân trẻ tuổi kích động mà cầm tay cô, Hàn Mộ Vi theo bản năng mà muốn thu hồi tay về, nhưng nữ nhân trước mặt quá kích động, Hàn Mộ Vi căn bản tránh thoát không được, "Lần đó lúc sau cô liền vẫn luôn ở tìm cháu, muốn mang Nguyên Nguyên hảo hảo cảm tạ cháu một chút...... Không nghĩ tới vẫn luôn tìm không thấy cháu, cũng hỏi thăm không được tin tức của cháu...... Không nghĩ tới hôm nay sẽ tại đây gặp được cháu, tiểu cô nương, chúng ta quả nhiên là có duyên phận a......"

Nữ nhân trẻ tuổi quá kích động, đã khiến cho yến hội đại sảnh những người khác chú ý.

Một vị phu nhân giống như nhận thức được nữ nhân trẻ tuổi, đã đi tới, "Với phu nhân! Chị cũng tới à...... Vị này chính là?"

Nghi hoặc ánh mắt nhìn về phía Hàn Mộ Vi.

Vị kia được xưng là Với phu nhân tuổi trẻ nữ nhân kích động nói: "A Linh, lần trước tôi không phải đã kể lại với cô rồi sao? Tôi cùng Nguyên Nguyên thiếu chút nữa bị xe tải đụng vào, là vị tiểu cô nương này cứu chúng tôi một phen, chúng tôi mới có thể may mắn thoát nạn......"

- ------