Với phu nhân nghĩ đến lúc nãy nhìn thấy được những hình ảnh được đăng tải trên mặt trong lòng cảm thấy vô cùng tức giận, thế này mà là gia trưởng, như thế nào có thể không hỏi rõ ràng liền đánh con cái...... Không, nếu như Hàn Mộ Vi thật sự giống như tin tức trên mạng nói là tâm lý vặn vẹo yêu thích trộm đồ, thân là một người cha, ông ta không phải nên nhìn lại bản thân mình, có phải do chính mình không được tốt nên mới khiến con gái trở thành như vậy không phải sao? Như thế nào chưa hỏi gì mà đã đánh con bé rồi?
Nghĩ thôuli cũng biết, ông ta khẳng định căn bản không có cho Vi Vi cơ hội để giải thích, nói không chừng vừa nhìn thấy Vi Vi liền lập tức mắng chửi con bé thậm tệ......
Với phu nhân không biết, bà đoán cơ bản không có sai, hiện tại bà chỉ cảm thấy đau lòng cho đứa nhỏ này, con bé đã không còn mẹ mà cha ruột cũng chẳng cần......
Bà hoàn toàn tưởng tượng không đến, tiểu thư khuê các xuất thân hào môn có tiếng ở Đế Đô Vệ Như yên, kỳ thật bị Hàn Tử Tư đánh còn độc ác hơn nữa!
Cắt đứt điện thoại, với phu nhân nói: "Tiểu Lý, đưa tôi đi Giang Thành Nhất Trung một chuyến...... Vi Vi đứa nhỏ này cũng thật là, bị thương như thế mà còn đi học...... Trên mặt thương cũng không biết đã thoa thuốc gì chưa......"
trong giọng của Với phu nhân nói mang theo vài phần đau lòng, Tiểu Lý cũng nhìn đến cái kia Weibo, nghĩ đến tiểu nữ hài mang đến cho mình rất nhiều hảo cảm, cũng có chút không đành lòng, nhanh chóng gật gật đầu, đi ra ngoài chuẩn bị xe.
Mà bên kia, Hàn Mộ Vi căn bản đối với tất cả mọi sự việc còn chưa biết gì cả, đầu vẫn là nặng nề, lỗ tai không biết có phải hay không bị đả thương, tổng cảm giác có chút đau đớn, quá một lát liền có thể nghe được gián đoạn tính ong ong ong thanh âm......
Không có tiểu bao tử giám sát, cô lại quay về bản thân lúc trước, cả người thoạt nhìn giống bị chôn ở phía dưới mây đen, lạnh băng khó có thể thân cận.
Thời điểm đi vào Giang Thành Nhất Trung, cơ hồ những bạn học đều trừng mắt lớn nhìn coi, hoặc là ghé vào cùng nhau khe khẽ nói nhỏ.
Hàn Mộ Vi không coi ai ra gì mà đi vào phòng học, cô ở vị trí phía sau cùng, khi từ cửa sau bước vào lớp, phía trước đồng học cũng không bao nhiêu người phát hiện cô tới trường học, cũng liền không có khiến cho quá lớn chú ý.
Ngồi ở trên chỗ ngồi, thói quen mà tính cầm lấy sách vở ra đọc nài, nhưng đầu lại trầm trọng đến đau đến muốn gục xuống.
Sách mở ra trước mặt, lại một chữ cũng không đọc vào đầu được.
Hàn Mộ Vi mặt vô biểu tình mà khép lại thư, ghé vào trên bàn, thực mau liền ngủ rồi......
Các học sinh trong lớp dần đông hơn, càng nhiều người bắt đầu chú ý tới Hàn Mộ Vi đang ở trong lớp, có mấy người vừa cầm di động vừa nhìn Hàn Mộ Vi chỉ chỉ trỏ trỏ, muốn nhìn một chút trên mặt cô có phải thật sự bị đánh giống như ảnh trên mạng không, hoặc là nghĩ muốn quan tâm một chút tình trạng của coi. Nhưng Hàn Mộ Vi vẫn luôn nằm vào trên bàn, tới giờ học cũng không nhúc nhích, bọn họ căn bản không có cơ hội nhìn được.
Vào học, tiết đầu tiên là môn tiếng Anh
Nhan lão sư dạy tiếng Anh nhìn thoáng qua Hàn Mộ Vi, Nhan lão luôn luôn không thế nào thích Hàn Mộ Vi, cho dù cô hiện tại thành tích tăng cao, lần trước tiếng Anh còn thi được điểm tuyệt đối, Nhan lão sư cũng không đối Hàn Mộ Vi gia tăng hảo cảm, nhiều nhất là cảm thấy Hàn Mộ Vi không gây thêm phiền toái cho mình nữa.
Hiện tại nhìn đến Hàn Mộ Vi đang nằm trên bàn, Nhan lão sư thậm chí có chút khó chịu, cảm thấy Hàn Mộ Vi là không tôn trọng chính mình.
Bất quá, Hàn Mộ Vi hiện tại so với lúc trước cũng không có gì thay đổi, trên tiết học tiếng Anh Hàn Mộ Vi hoặc là ngủ hoặc là ngẩn người, Nhan lão sư cũng lười đến đánh thức Hàn Mộ Vi, trực tiếp giảng bài.
Nghỉ cách tiết 10 phút, cả lớp đa số đều đi ra ngoài.Nhưng Hàn Mộ Vi vẫn không ngẩn mặt lên vẫn luôn nằm ở đó.
Chu Quân Hào mấy ngày nay xin nghỉ, tựa hồ trong nhà có việc, Tề Tư Mẫn muốn quan tâm đến cô một chút, nhưng cô ta ở bên cạnh nói chuyện Hàn Mộ Vi cũng không có phản ứng, cô ta liền cho rằng Hàn Mộ Vi hiện tại không muốn nhiều lời, yên lặng mà rời đi.
Tiết thứ hai là tiết ngữ văn của giáo viên chủ nhiệm, Lý lão sư mới vừa nhận được thông báo từ hiệu trưởng, nhìn vẫn Hàn Mộ Bi đang nằm trên bàn học, nói: "em học sinh bên cạnh Hàn Mộ Vi, nói với em ấy một chút...... Hiệu trưởng tìm em ấy."
- ------