Diệp Thanh cười nói: "Anh thiến Bạch Hải Phong, đương nhiên phải tìm hiểu tình hình của nhà họ Bạch thì mới có thể dễ dàng đối diện với sự trả thủ của họ chứ!"

"Ồ"

Diệp Thanh giải thích vậy cũng khá có lý, thế nên Tiểu Oánh Ức cũng không còn quá kinh ngạc nữa.

"Vậy nên đôi mèo kia chắc chắn không phải là do nhà họ Bạch thuê, mà sau khi anh đến Trúc Thành chỉ đắc tội với hai người, trừ nhà họ Bạch ra thì chỉ còn lại Nghiêm Thiếu Khoan. Mà cặp đôi mèo kia hiển nhiên là nhằm tới anh mà đến chứ không phải là nhẩm đến em, kẻ đứng sau thuê sát thủ cũng chỉ có thể là Nghiêm Thiếu Khoan."

Nghe Thanh phân tích, Tiếu Oánh Ức gật đầu liên tục, cô không thể không thừa nhận, lời nói của Diệp Thanh rất có lý.

"Nếu là Nghiêm Thiếu Khoan thì đúng là một chuyện phiền phức rồi."

"Vợ yêu, em không cần phải lo lẳng, anh ta không. gây ra được sóng gió gì đâu”

Thấy dáng vẻ tự tin này của Diệp Thanh, Tiếu Oánh ỨC lại thở dài một hơi thật sâu ở trong lòng. Đừng thấy hôm nay Nghiêm Thiếu Khoán tổn thất nặng nề ở trên thị trường chứng khoán mà coi thường, dù sao thì nhà họ Nghiêm cũng là gia tộc quyền lực với khối tài sản hơn trăm tỉ, vẫn không phải là người mà nhà họ Tiếu có thể đối phó được!

Thực sự không biết người này lấy tự tin ở đâu ra nữa?

Mặc dù hơi nghỉ ngờ Diệp Thanh có liên quan đến thần chứng khoán Đại Hoa, nhưng nghĩ lại Tiếu Oánh Ức lại cảm thấy mình suy nghĩ nhiều rồi.

Phải biết rằng, khi cô nhặt Diệp Thanh về, người này chỉ mặc một bộ quần áo màu trắng đã bị phơi đến mức bạc màu, vừa nhìn đã biết là một anh chàng. nghèo, hoàn toàn không có chút liên quan gì đến thần chứng khoán Đại Hoa cả.

Sao Diệp Thanh có thể có quan hệ với thăn chứng khoán Đại Hoa được chứ?

Đúng lúc này, Diệp Thanh đột nhiên nở nụ cười, nhếch miệng nói: "Ha ha... Vợ à, chắc những người này mới là do nhà họ Bạch phái tới này!

Tiếu Oánh Ức ngẩng đầu lên nhìn xuyên qua kính chắn gió, cô thấy mười bốn mười lăm tên đàn ông to. cao lực lưỡng đang đứng chắn trước xe BMW, người nào người nấy đều mang vẻ mặt dữ tợn hung ác. Ngôn Tình Xuyên Không

Sóng trước còn chưa dẹp xong lại có sóng khác tới tấn công, thật đúng là vô tận!

Tiếu Oánh Ức nhăn chặt mày lại, cô nhìn Diệp Thanh hỏi: "Làm sao bây giờ?”

"Còn có thể làm sao?” Diệp Thanh không thèm để ý nhếch môi nói: "Giế t chết hết là được rồi.

"Nhưng bọn họ có hơn mười người, chứ không phải là hai người đâu!"

"Ha ha... Hơn mười người này cộng lại còn không bằng cặp đôi nhà mèo kia đâu!"

"Anh chắc chắn chứ?"

"Vợ yêu à, em cứ nhìn xem anh dạy dỗ mấy tên khốn khiếp này như nào đi!" Diệp Thanh tràn đầy tự tin đẩy cửa xe ra rồi bước xuống, đi đến trước mặt những tên to con này.

"Mày chính là Diệp Thanh?” Tên to con dẫn đầu híp mắt đánh giá Diệp Thanh hỏi

"Là tao!" Diệp Thanh thản nhiên đáp.

"Là mày là ngon rồi, dám phế cậu Bạch, vậy mày

bỏ mạng lại đây đi!"

Diệp Thanh híp mắt nhìn lướt qua qua đám người cao to lực lưỡng trước mắt cười nói: "Ha ha... Ba của Bạch Hải Phong đúng là hào phóng nhỉ, vừa ra tay đã là hơn mười cao thủ Kình Khí, xem ra ông ta vẫn còn có chút bản lĩnh đấy:

Cao thủ Kình Khí?

Rất rõ ràng, Diệp Thanh nói vậy là đang trêu tức, Kình Khí cảnh chỉ là cảnh giới thấp nhất trong bảy cảnh của võ đạo, người có khí kình chỉ có thể coi là vừa mới đặt chân vào võ đạo mà thôi

Có điều đối với người thường mà nói thì võ giả Kình Khí cảnh đã được coi là cao thủ rồi.

"Không ngờ một bình thường vậy mà lại có thể phát hiện ra bọn ta là cao thủ Kình Khí, xem ra mày cũng có chút bản lĩnh đấy!” Tên võ giả dẫn đầu lạnh lùng nói, gã ta không cảm nhận được chút Kình Khí gì trên người Diệp Thanh, không có Kình Khí thì sao có thể là cao thủ được chứ?

Gã ta hơi khó hiểu, đối phó với một người bình thường thôi mà, tại sao Bạch Thừa Sơn còn cần gã phải mang theo đám anh em của mình đi cùng chứ?

Chẳng lẽ là nhiều tiền quá, không còn chỗ nào để tiêu nữa rồi?