Xích Âm Tử Dương kết hợp Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, cộng thêm Ý Thiên sâu trong linh hồn dung hợp đặc tính ma khí của ma quân, làm cho hắn trở thành người bị nam nhân đố kỵ, làm cho nữ người không thể kháng cự.
Ánh mắt Ý Thiên có tính xâm lược, có năng lực nhiếp hồn đoạt phách.
Dực Kiều Long trong lúc vô tình mất phương hướng, chờ nàng tỉnh táo thì Ý Thiên đã ôm nàng vào lòng, hôn hít bờ môi đỏ mọng của nàng, vuốt ve bộ ngực nhu nhuyễn của nàng.
Sắc mặt Dực Kiều Long tràn đầy đỏ ửng, xấu hổ mê người, không dám đối mặt ánh mắt Ý Thiên, nhẹ nhàng giãy dụa thân thể, tránh bị Ý Thiên xâm nhập.
Ý Thiên rất ưa thích Dực Kiều Long thẹn thùng như vậy, tay phải xâm nhập vào trong quần áo của nàng, tùy ý đi bóp nắn bộ ngực mà nam nhân khác phải mê mẫn, thỏa thích hưởng thụ cảm giác mỹ diệu này.
Dực Kiều Long thở hổn hển, rên rỉ mê người, ánh mắt mang theo xấu ỏổ và hưng phấn, tâm linh ngẫu nhiên xuất hiện dấu vết giãy dụa, nhưng thân thể không bài xích Ý Thiên vuốt ve an ủi.
Sau nửa ngày quần áo Dực Kiều Long cởi sạch, thân thể lung linh, dáng người mỹ diệu hiện ra trước mặt Ý Thiên.
Thân là nữ nhân long tộc, dáng người Dực Kiều Long cao gầy mà tráng kiện, so với nữ nhân bình thường cao hơn không ít, đường cong lung linh, tỉ lệ hoàn mỹ.
Da thịt của Dực Kiều Long không tính là rất trắng, bộ ngực trắng ngần hiện ra, vòng eo thon hết sức nhỏ, đường vòng ưu mỹ và hai mông rất tròn, cặp đùi thẳng tắp không tỳ vết, lúc này đang được Ý Thiên tẩy lễ.
Đầu ngón tay của Ý Thiên đang xẹt qua da thịt bóng loáng của Dực Kiều Long, đi vào u cốc mẫn cảm ở giữa đùi nàng, đang tìm hạt ngọc đang ẩn nấp sau bụi cỏ râm.
Ý Thiên dẫn dắt tâm thần Dực Kiều Long, đầu ngón tay của hắn như có ma lực, tê dại khó chịu, làm cho Dực Kiều Long như khóc như tố.
Vuốt ve nhụy hoa mê người của Dực Kiều Long, Ý Thiên càng hưng phấn, bắt đầu mút lấy hạt châu trên ngực nàng, chẳng khác gì đánh động tâm linh Dực Kiều Long.
Hai chân Dực Kiều Long run rẩy, khi ngón tay của Ý Thiên không ngừng trêu đùa u cốc, toàn thân của nàng không ngừng run rẩy, bờ môi cũng bị Ý Thiên phong bế.
Tay trái Ý Thiên không ngừng xoa bóp hạt châu hồng nhạt trên ngjwc Dực Kiều Long, tay phải thì không ngừng bơi lội trong u cốc của nàng, thưởng thức mỹ vị của thánh nữ Dực Kiều Long này.
Dực Kiều Long toàn thân vô lực, khi bị Ý Thiên vuốt ve hạ thân, ánh mắt mê ly.
Trên giường lớn, Ý Thiên hôn hít toàn thân Dực Kiều Long, hai tay vuốt ve đường cong mê người của nàng, ánh mắt tập trung vào u cốc đẫm nước hồng hồng.
Sau khi thưởng thức các nơi, làm cho Dực Kiều Long hoàn toàn hãm sâu vào dục vọng, bờ môi đỏ mọng đang nuốt dục căn của Ý Thiên, vô ý thức liếm láp khiến Ý Thiên cực kỳ hưng phấn.
Trong người Dực Kiều Long có cấm chế đặc thù. Đó là Thiên Long Thần Điện bảo vệ tấm thân xử nữ của thánh nữ.
Lúc trước Ý Thiên còn là Vũ Đế cũng đã nắm giữ cách phá giải, hôm nay Ý Thiên đã là Vũ Thánh, càng không thèm quan tâm.
Lúc này binh lâm thành hạ thì Dực Kiều Long đột nhiên bừng tỉnh, toàn thân căng cứng, cái miệng nhỏ nhắn kinh hô.
Ý Thiên cười ha hả, dục căn dùng sức, một lần hành động đâm thủng phòng tuyến thân thể Dực Kiều Long, công chiếm u cốc khuê mật của nàng.
Dực Kiều Long quát to một tiếng. Hai chân vòng qua lưng Ý Thiên sau đó run lên kịch liệt, Ý Thiên thoải mái rên rỉ.
Cùng thời khắc đó trong người Dực Kiều Long xuất hiện lực lượng đáng sợ, đang vận dụng phương thức nào đó.
Ý Thiên sớm có phòng bị, vận dụng Vạn Vật Nguyên Khí Tỏa, phối hợp thủ pháp nhất định chặt đứt lực lượng kia vận hành, cuối cùng hóa giải bom hẹn giờ trong người của Dực Kiều Long.
Đến lúc đó Ý Thiên bắt đầu tận tình hưởng thụ.
Dực Kiều Long tuy là nguyên âm chi thân, nhưng thể chất long tộc không tệ, trong Âm Dương song tu, nam nư quan hệ càng kiệt xuất.
Dực Kiều Long cũng hơi vô lực thừa nhận, nhưng dưới tẩy rửa cường lực của Ý Thiên giúp tu vị của nàng tăng vọt, trực tiếp từ Thánh Đế tấn thăng làm Huyễn Đế, hoàn toàn bay vọt về chất.
Sau khi mưa gió trôi qua, Dực Kiều Long dần dần bình tĩnh, nhìn qua Ý Thiên, Dực Kiều Long ánh mắt phục tạp, u oán hỏi:
- Vì cái gì không giết ta?
Ý Thiên xoa bóp mỹ ngọc trên ngực Dực Kiều Long, ngón tay khuấy động hạt châu hồng nhạt. Chuyện này khiến thân thể mẫn cảm của Dực Kiều Long run nhẹ.
- Sao ta phải giết ngươi chứ, giữ lại không tốt sao?
Dực Kiều Long sững sờ một chút, cắn răng nói:
- Chúng ta lập trường đối địch, ngươi có lẽ phải giết ta.
Ý Thiên cười nói:
- Lập trường cải biến là được, ta cùng với Thiên Long Thần Điện có cừu oán, không có nghĩa là có cừu oán với mỗi người của Thiên Long Thần Điện. Giống như hiện tại ngươi nằm trên giường của ta. Ta thưởng thức thân thể mỹ diệu của ngươi, đây là một loại hưởng thụ, hoàn toàn không quan hệ ân cừu.
Dực Kiều Long phản bác nói:
- Thế nhưng mà không công bằng với ta...
Ý Thiên cười nói:
- Công bằng không có nghĩa là ân oán, không có đánh nhau, cũng không có ta và ngươi gặp nhau, thân thể ngươi, tâm ngươi đã tiếp nhận ra, vì cái gì ngươi không muốn nhìn vào sự thật chứ?
Dực Kiều Long hơi tức giận, nàng hận chính mình mềm yếu, hận thái độ của mình với Ý Thiên.
Ý Thiên dùng Xích Âm Tử Dương Quyết không chỉ tác dụng lên thân thể nữ tử, còn chinh phục nội tâm của các nàng.
Kết hợp dáng vẻ tuấn mỹ của Ý Thiên, cộng thêm sức hấp dẫn kinh người, Dực Kiều Long phản ứng như vậy là rất bình thường.
Ý Thiên xoay người nằm lên người Dực Kiều Long, dùng hành động tiến thêm một bước chinh phục tâm linh yếu ớt của nàng, làm cho Dực Kiều Long nhanh chóng mất phương hướng trong tình dục của nàng, hoàn toàn say mê trong mị lực của Ý Thiên, dần dần quên đi thân phận của mình.
Lần lượt mất phương hướng, lần lượt say mê.
Khi Dực Kiều Long từ trong mê ly tỉnh lại, u oán và hận ý trong mắt trước đây cũng biến mất, mà chuyển biến thành vui sướng.
Ý Thiên nằm trên giường, nhìn qua Dực Kiều Long dịu dàng ngoan ngoãn, trong nội tâm đột nhiên sinh ra ý niệm, hắn thả Thiên Long Thần Điện Chung Uyển Ngọc ra.
So với tự do, Chung Uyển Ngọc vô ý thức lưu ý hoàn cảnh chung quanh, sau khi nhìn rõ Ý Thiên cùng Dực Kiều Long ở trên giường, mỹ phụ này tức giận và thẹn thùng.
- Ý Thiên, ngươi ghê tởm cầm thú, vậy mà...
Dực Kiều Long kinh hô một tiếng, bật thốt lên nói:
- Sư phó! Sao ngươi ở nơi này, chuyện này... Chuyện này...
Ý Thiên cười mà không nói, nhìn qua hai sư đồ này xấu hổ, trong lòng có khoái ý nói không nên lời.
Chung Uyển Ngọc tức giận muốn chết, nàng chính là cao thủ Thiên Long Thần Điện, là sư phó thánh nữ Dực Kiều Long, hôm nay ở trong tẩm cung của Ý Thiên nhìn thấy Ý Thiên và đồ nhi của mình trần truồng làm tình với nhau, đây quả thật là chuyện không thể tha thứ.
Mà càng tức giận là, Ý Thiên đang vẻ mặt khiêu khích nhìn qua Chung Uyển Ngọc, còn động tác xoa bóp bộ ngực trắng nõn của Dực Kiều Long, bộ dáng say mê hưởng thụ.
- Vô sỉ, ta muốn giết ngươi.
Dưới cơn thịnh nộ, Chung Uyển Ngọc phóng qua phía Ý Thiên, phất tay đánh ra một chưởng, hóa thành long trảo lợi hại, muốn đưa hắn vào chỗ chết.
Dực Kiều Long hoảng sợ nói:
- Không muốn, sư phó, các ngươi...
Ý Thiên cười tà mị, hắn hôm nay chính là Vũ Thánh, cần gì quan tâm Chung Uyển Ngọc là Ảnh Đế chứ.
Tâm niệm khẽ động, Ý Thiên tựu dùng Vạn Vật Nguyên Khí Tỏa phong cấm tu vị Chung Uyển Ngọc, đồng thời còn dùng lực lượng nhu hòa kéo thân thể của nàng tới bên cạnh mình, vừa vặn rơi vào trên giường Ý Thiên.
Sắc mặt Chung Uyển Ngọc kinh biến, nàng hét to một tiếng, hai tay nhanh chóng thu về che ngực, đáng tiếc toàn thân vô lực nằm bên cạnh Ý Thiên.
Ý Thiên cười đắc ý, hai tay thoáng di động, vừa vặn bắt lấy bộ ngực cao ngất của Chung Uyển Ngọc, cảm giác mềm mại như bông và rất co dãn.
- Ah, thật lớn, so với đồ nhi của ngươi còn lớn hơn, thoải mái hơn.
Chung Uyển Ngọc kêu một tiếng, Dực Kiều Long vẻ mặt kinh ngạc nhìn qua một màn này, thẳng đến khi Chung Uyển Ngọc thét lên khiến Dực Kiều Long bừng tỉnh, nàng mới vội vàng nói:
- Ý Thiên, ngươi không nên tổn thương sư phó của ta.
Ý Thiên ôm Chung Uyển Ngọc không thể động đậy, một bên vuốt ve bộ ngực mê người của nàng, lại hôn lên bờ môi đỏ mọng của nàng, cười nói:
- Yên tâm, ta sẽ không giết nàng.
Chung Uyển Ngọc vừa thẹn vừa giận, giọng căm hận nói:
- Ý Thiên, có gan ngươi giết ta, nhanh giết ta.
Ý Thiên cười tà nói:
- Ngươi thật không sợ chết?
Chung Uyển Ngọc giận dữ hét:
- Ta cận kề cái chết cũng không muốn rơi vào trong tay súc sinh như ngươi.
Ý Thiên dáng tươi cười lạnh lẽo, khẽ nói:
- Ta muốn thành súc sinh, đồ đệ của ngươi thành cái gì?
Dực Kiều Long hôm nay còn không đoán ra tính tình của Ý Thiên sao, sợ hắn giết sư phó, vội vàng khuyên nhủ:
- Sư phó, ngươi nên bớt tranh cãi, ta khuyên Ý Thiên, hắn sẽ buông tha ngươi.
Chung Uyển Ngọc vừa thẹn vừa xấu hổ, bộ ngực cao ngất bị Ý Thiên vuốt ve, hạ thân tê dại, chuyện này khiến Chung Uyển Ngọc vô cùng xấu hổ.
Nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, Chung Uyển Ngọc nói:
- Chỉ cần hắn không đụng vào ta, ta sẽ không mắng hắn.
Dực Kiều Long nhìn qua Ý Thiên, cầu xin tha thứ nói:
- Ý Thiên, ngươi nên tha cho sư phó của ta, ngươi nếu muốn ta có thể thỏa mãn ngươi.
Ý Thiên lắc đầu nói:
- Ngươi muốn mạng của nàng chỉ có một cách, nếu không nàng nhất định phải chết.
Dực Kiều Long nghe vậy biến sắc, Chung Uyển Ngọc thì mắng:
- Chết thì chết, ta thà chết cũng không chịu khuất phục.
Ý Thiên cười tà nói:
- Chết còn không sợ, ngươi cần gì quan tâm chuyện khác.
Tay phải vung lên, Ý Thiên chấn vỡ quần áo trên người Chung Uyển Ngọc, lộ ra thân thể mềm mại mê người, dáng người có lồi có lõm còn hấp dẫn hơn cả Dực Kiều Long.
Chung Uyển Ngọc kinh hô một tiếng, trên mặt biến sắc.
Dực Kiều Long sắc mặt phức tạp nhìn qua Ý Thiên, lại nhìn qua sư phó, cuối cùng mới tới bên cạnh Chung Uyển Ngọc, thấp giọng khuyên nhủ:
- Sư phó, nghe đồ nhi một câu, hắn. . . Hắn. . . Không phải người xấu, chỉ cần ngươi không cố ý khiêu khích hắn, hắn sẽ không giết ngươi.
Chung Uyển Ngọc khó thở, tức giận nói:
- Ngươi là nghịch đồ, ngươi. . . Ngươi. . .
Ý Thiên thoáng phong bế bờ môi của Chung Uyển Ngọc, xoay người nằm lên người của nàng, trên hai tay vuốt ve u cốc hạ thân của nàng, làm cho nàng toàn thân vô lực, Chung Uyển Ngọc toàn thân run rẩy.
Dực Kiều Long vô cùng mâu thuẫn, có loại khuất nhục không hiểu, thế nhưng mà nàng lại không muốn sư phó chết trong tay Ý Thiên.
Nhân tính là thiện biến, tử vong là đáng sợ, trừ phi là không có lựa chọn, nếu không không có người nào lựa chọn đi chết.
Dực Kiều Long đã tiếp xúc thân mật với Ý Thiên, biết rõ đó là cảm giác rất kích thích.
Sư phó Chung Uyển Ngọc trở ngại thân phận không cách nào tiếp nhận, nhưng cũng không thể gạt bỏ khoái hoạt trong quan hệ nam nữ.
Giờ khắc này Dực Kiều Long chần chờ thành toàn cho Ý Thiên một rồng hai phượng.
Khi tay phải Ý Thiên xâm nhập vào giữa hai chân Chung Uyển Ngọc, đầu ngón tay xâm nhập vào u cốc đỏ thẫm của nàng, Chung Uyển Ngọc đang giãy dụa phát ra một tiếng thở dài, toàn thân không còn khí lực.
Ý Thiên hưng phấn, Chung Uyển Ngọc trừ mỹ mạo kinh người, dáng người mê người ra, thân phận càng khiến Ý Thiên hứng thú.
Đặc biệt là trước mặt Dực Kiều Long xé nát mặt nạ cao quý của Chung Uyển Ngọc, đây tuyệt đối là chuyện cực kỳ hưởng thụ.
Tách hai chân Chung Uyển Ngọc ra, Ý Thiên thỏa thích vuốt me thân thể mê người của nàng, cũng kéo Dực Kiều Long qua, miệng của nàng lại ngậm lấy dục căn của hắn.
Chung Uyển Ngọc cảm thấy vô cùng thẹn, hai sư đồ bị Ý Thiên thỏa thích nhục nhã, đây quả thật là không chịu nổi.
Kỳ thật Ý Thiên chưa từng nghĩ sẽ có kết quả như thế, nhưng mà đối với Thiên Long Thần Điện, Ý Thiên có thù hận mãnh liệt, chỉ vì lúc trước Ý Thiên tên là Hoa Thiên Long, xông vào Thiên Long Thần Điện, tại U Minh đảo còn trải qua tra tấn không thuộc về mình.
Hôm nay Ý Thiên làm như vậy, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Có thể quan báo tư thù, lại có thể tiến thêm một bước kích thích dục vọng của bản thân, làm cho hắn hưởng thụ diễm phúc vô thượng.
Cảnh đêm u tĩnh, xuân quang như lửa.
Sau khi binh lâm thành hạ, Chung Uyển Ngọc hai mắt hoảng sợ, duyên dáng gọi to:
- Không... Không muốn... Ý Thiên... Ah...
Cửa thành nóng rực đã bị công phá, tiến vào trong lòng chảo ấm áp.
Cảm giác nóng rực này bao phủ tâm linh Chung Uyển Ngọc, khiến òoàn thân của nàng run rẩy, hai chân cũng run rẩy.
Một khắc này Chung Uyển Ngọc dùng sức giãy dụa, trên người đã sớm bị trói buộc, kết quả lại làm cho Ý Thiên hít sâu một hơi phát ra tiếng rên rỉ say mê.
- Sư phó hương vị xác thực khác với đồ đệ.
Hơi có vẻ ngả ngớn nói lời kích thích Chung Uyển Ngọc cùng Dực Kiều Long, lại thôi động dục vọng Ý Thiên tiến tới đỉnh phong.
Ý Thiên không hề băn khoăn, tận tình hưởng thụ, Âm Dương Tạo Hóa Quyết cùng Xích Âm Tử Dương trong lúc vô hình tiến thêm một bước.
Chung Uyển Ngọc lớn tiếng nhục mạ, lớn tiếng bác bỏ, nhưng không kiên trì bao lâu cuối cùng bị rên rỉ say mê thay thế, thần phục dưới háng Ý Thiên.
Sau đó Ý Thiên bắt đầu thỏa thích hưởng thụ hai sư đồ này, loại quan hệ mập mờ cấm kỵ khiến người ta kích thích hưng phấn, mặc dù Ý Thiên có vô số nữ nhân, hắn cũng phải say mê trong đó.
Một đêm này Ý Thiên dùng thân hình mê người chinh phục Chung Uyển Ngọc, Dực Kiều Long.
Khiến cho hai nữ nhân như đóa hoa nở rộ, một rồng hai phượng, đạt được hưởng thụ thật lớn.
Một đêm trôi qua, tu vị của Ý Thiên tăng thêm một bước, không tính là rõ ràng.
Mà Dực Kiều Long cùng Chung Uyển Ngọc song song đạt tới Ảnh Đế đỉnh phong, khoảng cách Vũ Thánh chỉ kém một đường.
Sáng sớm Ý Thiên đi vào Càn Nguyên đại điện, toàn bộ cao thủ đã tới, chờ Ý Thiên ra lệnh.
Hôm nay là ngày Ma Thần Tông cử hành kết minh đại hội, nhưng mà Bát Cực Thần Điện và Âm Dương Hòa Hợp Phái không thể ngồi yên không quan tâm tới.
Vì phá hư, hoặc suy yếu thực lực Ma Thần Tông, Ý Thiên nhất định sẽ có hành động.