~

~~~ Tại nhà nó. 9h45’~~~

Hiện tại nó đang có 1 “cái đuôi” bám theo. Vâng đó chính là nhỏ. Lí do nhỏ “bám theo” nó chình là vì ở nhà lâu quá rồi nên muốn đi bar.

– An chị nói ở nhà là ở nhà mà. -nó hơi gắt lên.

– Nhưng mà chị hai ơi em ở nhà chán lắm rồi!!!

Thật ra nó, cô và nhỏ cũng mới từ Mĩ về VN. Nghỉ ngơi được 1 ngày thì nó bắt nhỏ đi học nhưng sau đó nó được nghe tên vệ sĩ nói rằng nhỏ hay bị các bạn trêu đùa nên mới rủ cô đi học để bảo vệ nhỏ. Hôm nay nó muốn đi bar vì lâu ngày chưa “tái xuất giang hồ” mà chỉ để cho Ken quản lí thôi (Gen: Tí nữa Gen giới thiệu Ken là ai cho!) nhưng khổ nỗi là nhỏ cũng muốn đi.

– Chị hai không nói gì tức là đồng ý rồi nhá. Chị xuống nhà trước đi, em thay đồ xong rồi xuống liền. -nhỏ chớp ngay lấy cơ hội lúc nó suy nghĩ.

Nó nhìn nhỏ rồi chỉ biết lắc đầu thở dài.

Xuống nhà nó đã thấy cô ngồi ở đấy từ bao giờ. Cô hỏi:

– Đi luôn không?

– Đợi con An đã. -nó trả lời.

– Tao tưởng mày không cho nó đi cơ mà.

– Nó đòi. -nói xong nó ngồi xuống chiếc ghế đối diện với cô. Nó suy tư một lúc rồi nhìn đôi mắt xanh saphia của nó vào một khoảng không vô định. Nó hỏi cô:

– Tao sợ một lúc nào đó An cũng sẽ giống Thiên. Hy sinh vô nghĩa vì tao.

Thấy nó thế cô bèn an ủi:

– Sẽ không vì tao nghĩ Thiên…chưa chết.

– Mày nghĩ một chiếc xe đua lao xuống vực cao 2000m thì người lái xe có còn cơ hội sống sót không? -nó cười nhạt nói – Tao chỉ mong rằng An sẽ không như Thiên mà thôi.

– Thôi quên chuyện của 2 năm trước đi. Không nghĩ nữa mà bây giờ chỉ đợi An xuống là đi thôi. -cô an ủi.

Hai người nói chuyện dưới phòng khách nhưng trên góc khuất của cầu thang lại có một cô gái âm thầm khóc một mình vì nhớ người anh trai song sinh của mình.

—–10h5′—–

– Onee-chan ơi, chúng ta đi thôi. -nhỏ đã lau sạch nước mắt rồi xuống dưới nhà để đi bar.

– Vậy chúng ta đi thôi Nhiên. -cô lên tiếng.

Sau đó nó, cô và nhỏ tiến đến bar Night – bar dành cho các cậu ấm cô chiêu. Phục vụ ở đây rất đắt đỏ vì hệ thống âm thanh của bar là hệ thống âm thanh siêu hạng Enigma Veyron đẳng cấp chỉ có 8 cái của thế giới và phục vụ ở đây toàn là những người mẫu, diễn viên nổi tiếng ở Châu Á.

Bước vào bar thì 3 cô bị bảo vệ chặn lại bảo:

– Các cháu à, chỗ này chỉ dành cho các công tử tiểu thư con nhà giàu thôi. Còn các cháu thì không nên…

Chưa để ông ta nói hết thì cả 3 người đều giơ 3 chiếc thẻ V.I.P có nạm đá quý rất đẹp lên làm cho ông bảo vệ ngớ cả người ra. Ví sao ư??? Rất đơn giản vì những ai có chiếc thẻ V.I.P nạm đá quý kia dành cho 10 người có sức ảnh hưởng lớn với thế giới.

Hôm nay nó mặc một chiếc áo croptop màu đen có in chữ Cherry màu trắng cùng chiếc quần đen bó sát ôm lấy đôi chân dài của nó. Cô thì chọn một chiếc áo phông dài ngang đùi màu trắng để che đi chiếc quần short màu đen và lộ ra đôi chân trắng không chút tì vết. Còn nhỏ thì chọn một chiếc áo phông màu đen đi đôi với cô nhưng lại mặc quần bó dài màu trắng. Cả 3 cô gái hôm nay đều đi một giày Adidas màu trắng có gắn thêm đôi cánh ở 2 bên, đây chính là 3 đôi giày độc nhất vô nhị trên thế giới dành cho 3 người đứng đầu bang ANGEL do chị họ nó và nhỏ thiết kế.

Chọn một gần sân khấu bọn nó ngồi nhâm nhi những li rượu vừa được phục vụ đưa ra. Đang ngồi nói vài chuyện vặt thì có một tên công tử việt kiều lại gần cô gạ gẫm nói:

– Cô em xinh đẹp, đêm nay muốn đi chơi với anh không?

Vì rất dị ứng và không muốn đụng tay đụng chân nên cô nói với hắn:

– Em rất sẵn lòng nếu anh thắng được em. OK không???

– OK em yêu. -tên sở khanh này có vẻ là người mới.

Thấy cô như vậy thì nó và nhỏ chỉ nhâm nhi rượu và xem kịch sắp diễn ra. Cô bảo:

– Em muốn thi võ với anh được không?

Tên sở khanh nhếch mép nói:

– Được với em yêu thì anh yêu sẽ nhẹ tay. (Gen: Ọe thằng này tởm quá)

Chỉ chờ có thế cô vung đôi chân dài của mình lên đá thẳng vào mặt của tên đó và chưa dừng tay…à nhầm chân, cô tiếp tục vung chân nhằm vào cằm của tên sở khanh và đá. Cuối cùng thì tên đó đập đầu quá mạnh vào tường nên chết.

Vừa lúc đó có một giọng âm trầm vang lên sau lưng 3 cô gái:

– Đừng tự tiện phá phách khi không có chủ của quán ở đây.