*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ah!"

Một cơn đau nhói xuyên qua cổ tay, An Nam lập tức ngã xuống mặt đất.

Lúc này, đôi tay của cô đã bị chặt sống bởi hai người bạn thân nhất của mình.

Chiếc vòng ngọc trên cổ tay cô nặng nề rơi xuống đất nhưng không hề bị hư hại gì.

Bạch Văn Bân nhặt chiếc vòng lên xem như bảo bối, trên mặt nở nụ cười tham lam.

“Nam Nam, cô còn không nguyện ý làm người phụ nữ của tôi, tôi không thể giữ lại cô rồi.”

Người phụ nữ bên cạnh ôm cánh tay nam nhân cười nói: "Anh họ là lỗi của chính cô ấy, cô ấy đáng bị chết!"

“Nếu tôi biết cha cô ấy tàn nhẫn như vậy, không cho cô ấy dù chỉ một miếng bánh mì, thì chúng ta đã hành động sớm hơn và chúng ta đã không bị đói lâu như vậy”.

An Nam ngã xuống mặt đất, khó tin nhìn bọn họ.

——Hai người này là cộng sự đã sát cánh cùng cô chiến đấu trong ngày tận thế của thảm họa thiên nhiên và đấu tranh để sinh tồn.

“Đang nhìn gì thế?” Tiền Oanh buông tay Bạch Văn Bân, cầm dao chặt xương hung hãn đi về phía An Nam.

"Lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi liền muốn cào nát khuôn mặt nhỏ nhắn của cô rồi!"

Nói xong, Tiền Oanh giơ dao lên và chặt xuống.

An Nam trên mặt đất mất quá nhiều máu, đã sớm mất đi khả năng phản kháng, cô chỉ cảm thấy mạng sống của mình đang trôi qua từng chút một trong đau đớn tột cùng...

Lúc hấp hối cô nghe được giọng nói ngọt ngào của Tiền Oanh.

"Anh ơi, hôm nay chúng ta có thịt để ăn rồi!"

Lúc này An Nam cảm thấy vô cùng hối hận.

Sao cô có thể ngu ngốc đến thế khi không nhìn rõ bản chất thực sự của hai con sói mắt trắng này.

Sau bốn năm sống sót, sau ngày tận thế, cô dù khó khăn đến đâu vẫn sống sót và cuối cùng chết trong tay người đồng đội đâm sau lưng!

Thật sự cô không muốn...

Nếu có thể làm lại từ đầu, cô nhất định sẽ không tha cho bọn họ!

...

"Ah!"

Lại một tiếng hét nữa, An Nam đột nhiên mở mắt, từ trên giường ngồi dậy.

Nhìn xung quanh, cô choáng váng vì cảnh tượng trước mắt.

Đây là...!ngôi nhà mà cô sống trước ngày tận thế?!

Cô không phải bị anh em Bạch Văn Bân g iết chết sao?

Nhiệt độ xung quanh thoải mái và ấm áp.

Kể từ khi thiên tai bất ngờ xảy ra, đã bốn năm nay An Nam chưa được trải qua thời tiết dễ chịu như vậy.

Cô ngạc nhiên cầm chiếc điện thoại bên cạnh lên, ngày 8 tháng 7 năm 2039.

Đây không phải là ba ngày trước khi tận thế tới sao!

Chuyện gì đã xảy ra? Rõ ràng cô đã chết vào năm 2043 rồi?

Vào ngày 11 tháng 7 năm 2039, một trận mưa lớn quét qua thế giới.

Chỉ trong vài ngày, thành phố biến thành đại dương bao la và vô số người chết.

Ban đầu nhiều người tưởng đó chỉ là một trận lũ lụt nhưng không ngờ đó lại là khúc dạo đầu cho ngày tận thế.

Mưa lớn, lũ lụt, nắng nóng gay gắt, mưa axit, sương mù dày đặc, động đất, cực lạnh...!Hết đợt thời tiết khắc nghiệt này đến đợt thời tiết khắc nghiệt khác đã biến thế giới thành Luyện Ngục trần gian.

Trong suốt bốn năm, cô phải vật lộn để sinh tồn và thảm họa thiên nhiên vẫn chưa kết thúc cho đến khi cô qua đời.

Có phải cô...!Tái sinh? Ba ngày trước khi tận thế diễn ra?!

An Nam sửng sốt, sau đó đột nhiên cúi đầu nhìn chiếc vòng ngọc trên tay.

——Nếu không có chiếc vòng tay ngọc bích này, cô có lẽ đã không sống sót qua năm đầu tiên của tận thế.

Cô cắn ngón tay phải của mình và nhỏ máu lên chiếc vòng ngọc.

Một giây tiếp theo, một tia sáng trắng lóe lên, trong ý thức của An Nam xuất hiện một không gian rộng khoảng 800 mét vuông.

Một bên là khoảng không bao la trắng xóa, một bên là căn nhà gỗ nhỏ có diện tích khoảng 60 mét vuông.

An Nam thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, không gian đã được tái sinh cùng cô.

Trong một trận thiên tai ở kiếp trước, cô bị thương và chảy máu sau khi bị người hàng xóm cướp bóc.

Những giọt máu nhỏ xuống chiếc vòng tay của cô và vô tình mở khóa được không gian.

Bất cứ thứ gì cô chạm bằng tay đều có thể được đưa vào không gian này.

Ngôi nhà nhỏ trong không gian có nước, điện và gas.

Cô có thể trốn trong đó trong trường hợp khẩn cấp, nhưng cô chỉ có 1 giờ mỗi ngày nếu vượt quá thời hạn, cô sẽ bị đuổi ra khỏi không gian.

Không gian bên ngoài ngôi nhà gỗ, không thể chứa sinh vật sống xâm nhập và đồ vật chỉ có thể được lưu trữ thông qua ý thức của cô.

Thời gian trong không này luôn đứng yên, có thể giữ cho thực phẩm dự trữ luôn tươi ngon.

Kiếp trước, mỗi khi gặp nguy hiểm, cô đều đem Bạch Văn Bân và Tiền Oanh trốn vào căn nhà gỗ nhỏ trong không gian, có thể sống sót qua bốn năm trong tận thế.

Không gian này có thể nói là một bí mật gian lận để sinh tồn trong ngày tận thế.

Tuy nhiên, khi cô mở khóa không gian ở kiếp trước, ngày tận thế đã đến từ lâu.

Cô không chỉ có ít nguồn vật tự, mà hầu hết mọi người đều đã hết dược phẩm và lương thực, không còn lương thực để dự trữ.

Cô chỉ có thể sống sót bằng cách cùng Bạch Văn Bân và Tiền Oanh tìm kiếm vật tư, sau đó cất giữ những vật phẩm thu vào trong không gian để tránh bị người khác cướp lấy.

Tiền Oanh là bạn học chung trường đại học với cô, sau khi tốt nghiệp bọn họ tình cờ sống cùng một tòa nhà trong cùng một khu cư xá.

Bạch Văn Bân là anh họ của Tiền Oanh, nhờ cô ấy gặp được An Nam liền phát động theo đuổi An Nam quyết liệt.

Dù An Nam từ chối rõ ràng nhưng anh ta vẫn tỏ ra tử tế.

Sau khi thiên tai ập đến, ba người là người quen, là hàng xóm nên đương nhiên ở lại với nhau để sinh tồn.

Dần dần, An Nam coi bọn họ như những đồng đội sát cánh cùng chiến đấu.

Ai ngờ hai người này vừa nghe nói nhà cô khá giả lại lợi dụng cô để lấy đồ dùng mà sinh tồn từ cha của cô.

Tuy nhiên, người cha cặn bã của cô không phải là một người cha yêu thương con gái mà là một người đàn ông Phượng Hoàng vô tâm.

Khi An Nam đang học năm cuối đại học, mẹ cô đột ngột qua đời vì một cơn đau tim.

Sau khi cha của cô là An Hưng Nghiệp thừa kế khối tài sản và công ty hàng tỷ đồng từ vợ, bản chất thật của ông ngay lập tức lộ diện.

Ông không chỉ mang về nhà một người phụ nữ mà còn có một cô con gái ngoài giá thú trạc tuổi An Nam.

Bà ngoại của cô lâm bệnh vì mất con gái, bà tức giận đến mức qua đời.

Ông ta thậm chí không quan tâm đ ến đứa con gái là cô, trực tiếp cắt đứt quan hệ và đuổi ra khỏi biệt thự sườn núi.

May mắn thay, khi mẹ cô còn sống, đã mua cho cô một căn nhà ở khu cư xá Phong Lâm Dật Cảnh nên cuối cùng cô cũng có chỗ để ở.

Tuy nhiên, trong lúc cô vẫn còn đắm chìm trong nỗi đau của gia đình tan vỡ thì thiên tai ập đến.

Khi tận thế ập đến, khu biệt thự sườn đồi nơi cha cô ở nằm trên một khu đất cao, những người giàu có nhiệt huyết đã vận chuyển rất nhiều nhu yếu phẩm vào đầu trận mưa lớn nên họ sống khá giả trong ngày tận thế.

Thế là An Nam chật vật hồi lâu, hết dược phẩm, lương thực, đã đưa anh em Bạch Văn Bân vượt qua bao khó khăn, nguy hiểm để đến được căn biệt thự giữa núi, mong được cầu xin người cha khốn nạn để được giúp đỡ.

Không ngờ, cha của cô, An Hưng Nghiệp, vẫn cặn bã như ngày nào, canh giữ vợ con mới và đồ ăn của mình, thậm chí không cho cô một miếng bánh mì.

Ông ta hoàn toàn không quan tâm đ ến sự sống hay cái chết của cô.

Bạch Văn Bân và Tiền Oanh thấy cô không còn ích lợi gì nữa, liền lộ rõ ​​khuôn mặt thật, muốn cướp không gian trong vòng tay của cô.

Thậm chí cuối cùng còn khiến cô chết thảm...

Đáng tiếc bọn họ không biết rằng chiếc vòng tay đã gắn chặt với An Nam một khi cô nhỏ máu để xác định chủ nhân với nó.

Ngay cả khi lấy đi chiếc vòng tay của cô, bọn họ cũng không thể chiếm được không gian của cô.

Kiếp này, cô muốn xem bọn họ có thể tồn tại được bao lâu nếu không có không gian của cô trợ giúp!

An Nam cay đắng nghĩ.

Mặc dù cô thực sự muốn trả thù hai người bọn họ ngay lập tức, nhưng điều quan trọng hơn bây giờ là tích trữ vật tư sinh tồn.

Ba ngày nữa sẽ xảy ra thiên tai, có rất nhiều thứ cần chuẩn bị.

Về phần hai anh em bọn họ, hãy để họ cố gắng phấn đấu trong ngày tận thế sắp tới.

Điều đó thú vị hơn nhiều so với việc chỉ giết bọn họ quá sớm!

Và người cha cặn bã.

Cô đã chết một cách bi thảm ở kiếp trước và cô có cơ hội tái sinh.

Trái tim An Nam lạnh lẽo.

Cô được sinh ra một lần nữa, cô sẽ không nói cho ông biết tin tức về ngày tận thế sắp xảy ra.

Cô muốn xem một chút vật tư ít ỏi mà ông ta có trong khu biệt thự có đủ để gia đình bọn họ tồn tại cả đời không!

Kiếp này cô chỉ quan tâm đ ến bản thân mình, trân trọng cơ hội tái sinh lần này và sống hạnh phúc ở tận thế kiếp này!

An Nam mở điện thoại lên và kiểm tra số dư thẻ ngân hàng.

Chính xác là 1 triệu.

Rất may An Hưng Nghiệp đã không thu hết tiền tiêu vặt của cô khi đuổi cô ra ngoài.

Số tiền này ở kiếp trước đã trở thành những dữ liệu vô nghĩa và giấy rác ở những ngày sau tận thế.

Kiếp này, cô sẽ biến tất cả thành vật tư và phát huy tối đa giá trị của chúng!