Chương 477

Hôn lễ hôm nay rất nhanh đã lan truyền đến tại toàn bộ các thế lực lớn nhỏ trên đảo Thanh Loan.

Có người suy nghĩ thấu đáo, thậm chí còn chưa đợi hôn lễ kết thúc đã vội vã rời đi, bởi vì trong lòng họ đều có chút dự cảm mơ hồ. Diệp Phùng đột nhiên xuất hiện, có lẽ sẽ thay đổi hoàn toàn thế cục hiện tại của đảo Thanh Loan!

Bọn họ muốn chuẩn bị tốt để có thể đối diện được với sóng gió phía trước.

“Diệp Phùng! Diệp Phùng!”

Trong biệt thự nhà họ Vũ, Vũ Thiếu Bảo hai mắt đỏ như máu, từng tiếng gào thét tràn ngập sự lạnh lẽo vô tận!

Anh ta từ nhỏ đã xuôi buồm thuận gió, dù cho ở nơi nào từ trước đến nay trong mắt người khác anh ta là một người bề trên

Mãi cho đến hôm nay, lại bị một người gần bằng tuổi, đè bẹp về cả thân phận lẫn thế lực, người luôn kiêu ngạo như anh ta có thể chấp nhận được sao? “Đủ rồi!”

Một âm thanh uy nghiêm vang lên, Vũ Khôn tự tin nhìn dáng vẻ bản thân của hiện tại, trong mắt lóe lên một tia thất vọng, tức giận nói: “Chỉ một chút thất vọng nho nhỏ như thế mà đã khiến con gục ngã rồi sao?”

“Nhìn cái bộ dạng bây giờ của con, bảo ba làm sao có thể yên tâm đem toàn bộ chuyện lớn nhỏ trong nhà họ Vũ này giao cho con quản lý được?”

Vũ Thiếu Bảo lúc này mới nhận thức được sai lầm của mình, cảm xúc cũng đỡ hơn một chút, nhưng trong lời nói vẫn còn rất không cam tâm: “Ba à, con thật sự xin lỗi!”

“Nhưng con thực sự không cam tâm!”

“Con từ nhỏ đến lớn, con chưa bao giờ thấy mất mặt như vậy!”

“Hiện giờ chỉ sợ con đã thành trò cười trên khắp cái đảo Thanh Loan này rồi!”

“Hi!”

“Không cam tâm thì làm được gì? Cậu ta là Đế Sư đấy!”

“Có thể khiến nam nhân khắp Thiên Triều cúi đầu nhìn, khiến nam nhân của nước Đại Phong liệt vào danh sách đen!”

“Thế giới này vô cùng rộng lớn nhưng có mấy ai có thể so sánh với cậu ta đây?”

Vũ Thiếu Bảo nghiến răng, nắm chặt bàn tay!

Nhìn dáng vẻ con trai bị chịu nhục, Vũ Khôn không thể không thở dài, bước lên phía trước vỗ vai của anh ta: “Thiều Bảo, con rất ưu tú, ba đã rất hài lòng về con rồi!”

“Nhưng con nhất định phải nhớ kỹ, ngoài kia còn rất nhiều người, khi chúng ta tự cho mình là vô địch thiên hạ thì khoảng cách dẫn đến sự diệt vong cũng sẽ không còn xa nữa!”

“Lúc này chỉ sợ toàn bộ cái đảo Thanh Loan này bất luận là ai cũng không nghĩ rằng đường đường là một Đế Sư lại che giấu thân phận rồi xuất hiện ở đây!”

“Có lẽ, Tác Thiên sẽ không phải trốn nữa, mà là vĩnh viễn sẽ không thể gặp lại…

Đường đường là một Đế Sư lại tự mình ra tay, hơn nữa tính cách của Tác Thiên lại vô cùng ngang bướng độc đoán, Diệp Phùng sao có thể để anh ta bảo toàn tính mạng? “Ba, không lẽ cứ mặc kệ như vậy sao?”

“Mặc kệ?”

Trong mắt Vũ Khôn hiện lên một tia sáng: “Nếu vị để sư Diệp này chỉ đến đảo Thanh Loan xem phong cảnh thì dù anh ta có đánh thẳng vào mặt nhà họ Vũ, ba cũng sẽ cắn răng nuốt xuống!”

“Nhưng hôm nay, anh ta lại tạo quan hệ với người bên nhà họ Tưởng, lại đúng vào thời điểm quan trọng này, khiến ba không thể không suy nghĩ.

Vũ Thiều Bảo cũng không phải đứa ngốc, nghe được lời nói của Vũ Khôn, ánh mặt khắc lóe lên: “Ba, ý ba là, Diệp Phùng lần này đến có khả năng là vì tổng tuyển cử sắp tới?”

“Không sợ việc khó khăn, chỉ sợ bất ngờ phát sinh vấn đề!”

Vũ Khôn nhìn anh ta một cái thật lâu: “Hơn nữa, hiện giờ anh ta trở thành con rể quý của Tưởng Huy, muốn tranh cũng không tranh được, nhưng có một người con rể ưu tú như thế, Tưởng Huy chẳng lẽ lại không có suy tính khác?”

Vũ Thiều Bảo gật đầu: “Không sai! Chúng ta nên làm gì bây giờ ạ? Nếu Diệp Phùng thật sự muốn nhúng tay vào việc này, dùng thế lực của anh ta e rằng sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến chúng ta!”

Vũ Khôn vẫn bày ra bộ dạng tính kể: “Nơi này dù sao cũng là đảo Thanh Loan, thế cục đặc biệt, tuy anh ta là Đế Sư cũng sẽ không dám xằng bậy, chuyện lớn như đính hôn, đệ tử của anh ta cũng chỉ phải người đến chúc mừng, dù không thân nhưng vẫn có thể nhìn ra!”

“Hơn nữa, con cũng đừng quên, Diệp Phùng hiện tại đang có quan hệ không tốt với nước Đại Phong, mà sau lưng Cao Tuấn Hùng chính là nước Đại Phong chống lưng, con cảm thấy, Cao Tuấn Hùng sẽ không tìm cách đối phó Diệp Phùng sao, nước Đại Phong sau lưng ông ta có thể dễ dàng buông tha cho Diệp Phùng sao?”

“Dù cho Diệp Phùng có là một con mãnh long thì ở trên địa bàn của chúng ta, lại cộng thêm nhà họ Vũ và Cao Tuấn Hùng hai bên cùng liên thủ, hươu chết về tay ai còn chưa chắc đâu!”

Vũ Thiếu Bảo khôn ngoan suy ngẫm lời nói của Vũ Khôn, rồi gật đầu một cái: “Ba, ba nói chỉ phải!”

“Con bây giờ sẽ đi tìm Cao Tuấn Hùng để thương lượng!”

“Vội cái gì!”

Vũ Khôn nhẹ nhếch miệng nói: “Người sốt ruột bây giờ là ông ta!”

“Việc chúng ta cần làm bây giờ chỉ là đợi Cao Tuấn Hùng chủ động đến tìm mà thôi!”

“Rốt cuộc, ai là người chủ động, ai là người có quyền lên tiếng, ai đang phải chịu khống chết”

“Đúng rồi… Nhân tiện hãy tìm cách liên lạc với sư môn của Tác Thiên, nói cho bọn họ biết đệ tử Tác Thiên của họ đã bị giết, hung thủ nghi ngờ là Đế Sư Diệp Phùng!”

“Những cái khác đừng nói lung tung, ba tin bọn họ tự biết phải làm gì!”

Trong mắt Vũ Khôn đang lấp lóe những đốm sáng!

Đế Sư Diệp Phùng, nếu anh đã muốn nước sông phạm nước giếng, vậy đừng có trách tôi, làm cái giếng này trở nên vấn đục!

Cùng lúc đó, ở thành phố Bắc Thái, Cao Tuấn Hùng bỏ điện thoại trong tay xuống, vẻ mặt bất lực xoa xoa lông mày: “Đau đầu thật đấy!”

“Mình sớm đã lường trước rằng Diệp Phùng không phải người tầm thường, nhưng lại chưa từng nghĩ địa vị của anh ta lại lớn như thế!”

“Để Sư thiên hạ à, ha ha, cậu đúng là cho Cao Tuấn Hùng tôi đây một cái vấn đề khó đấy!”

Tuy rằng ngoài miệng thì trêu chọc, nhưng sắc mặt ông ta càng ngày càng lạnh!

Là cánh tay đắc lực bên cạnh Cao Tuấn

Hùng, Triệu Phi Hổ hiển nhiên biết rõ nội tình, trong mắt lập tức xuất hiện một tia sát ý: “Thị trưởng thành phố, nước Đại Phong hỏi chúng ta khi nào sẽ động thủ với Diệp Phùng?”

“Hồ đồ!”

Cao Tuấn Hùng hung dữ nhìn gã: “Trong trận chiến ở cửa Lạc Thần, Diệp Phùng dùng sức lực của bản thân đã có thể xoay chuyển toàn bộ cuộc chiến, khiến nước Đại Phong đang giữ ưu thế phải tan tác rút lui!”

“Tuy rằng không biết anh ta dùng cách gì, cái loại nhân vật thiên kiêu này là người cậu có thể đối phó sao?”

Diệp Phùng ở cửa Lạc Thần mập mờ thể hiện thực lực của một đại tông sư, hai bên nước Đại Phong và Thiên Triều đã cùng lựa chọn phong tỏa tin tức!

Rốt cuộc, một đại tông sư trẻ tuổi như này, một khi lan truyền ra ngoài, có thể chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thanh danh Đại tướng Thiên Triều và uy nghiêm của quốc gia!

Cho nên, Cao Tuấn Hùng chỉ biết rằng trận chiến ở cửa Lạc Thần, là Diệp Phùng dùng sức lực của bản thân ngăn cơn sóng dữ, nhưng ông ta lại không biết được chi tiết bên trong, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự kiêng sợ của ông ta đối với Diệp Phùng, ông ta lại nghĩ đến cuộc gọi vừa rồi, các cán bộ cấp cao của nước Đại Phong đã hạ lệnh, mặc kệ dùng biện pháp gì cũng nhất định phải để Diệp Phùng ở lại đảo Thanh Loan

Nghĩ đến đây, sắc mặt ông ta không thể không ưu sầu: “Hơn nữa Diệp Phùng này, sớm không tới, muộn không tới lại cố tình chọn đúng lúc này để tới, lại còn đính hôn với con gái nhà họ Tưởng, trở mặt với nhà họ Vũ, nói không có mục đích gì, có đánh chết tôi cũng không tin!”

“Triệu Phi Hổ, cậu nói xem Diệp Phùng này cuối cùng là muốn làm gì?”

Triệu Phi Hổ toàn thân toát ra sát ý: “Tôi cũng không biết hắn muốn làm gì, nhưng nếu thị trưởng thành phố không muốn hắn sống, tôi đêm nay sẽ đi giết hắn!”

Xã hội đen Triệu Phi Hồ, giết người là bản năng, chỉ dùng tay không dùng não!

Cao Tuấn Hùng trừng mắt với gã một cái rồi thở dài, đứng lên: “Có lẽ lúc này nhà họ Vũ cũng có chung suy nghĩ với tôi!”

“Ha ha, Vũ Khôn, cái tên này có lẽ không nghĩ tới rằng cuối cùng người nhận thua trước lại là tôi!”

“Một khi tôi nằm quyền, việc đầu tiên sẽ là đá tất cả các bang phái cũ của nước Đại Phong này đi!”

Nói xong câu này, ông nhẹ lắc đầu, nói: “Triệu Phi Hổ, cậu lấy danh nghĩa của tôi, gửi thiệp gặp mặt cho Vũ Khôn đi!”

“Ngày mai, tôi sẽ đích thân đến tập đoàn Đại Thái để chào hỏi chủ tịch!”