Selina và Jiro dựa vào nhau ngủ suốt đêm ngoài bãi biển. những tia nắng sớm mai và tiếng sóng biển đánh thức họ trong khung cảnh vô cùng lãng mạng nhưng đâu biết là… ở nhà đang chờ họ đón họ bằng khung cảnh… mất mạng. Selina và Jiro tay trong tay mở cửa vào nhà và ngay lập tức cảm nhận đựoc không khí không bình thuờng. cô nhìn vào trong và nhận ra…vấn đề là anh Calvin đang ngồi trên ghế giận dữ nhìn cô

-vào đây! – bây giờ anh không còn là anh Calvin mà là thầy Calvin.

Selina im lặng buớc vào trong và ngồi xuống bên cạnh Ella trong khi Jiro ngồi xuống bên cạnh Chun. Mỗi ngừoi ngồi 1 bên. Calvin lia mắt về phía các chàng trai rồi quay sang phía Selina

-anh không có ở nhà và các em thế này? – Calvin cao giọng – nói xem tối qua em ở đâu?

Selina cắn môi không thể trả lời

-còn em! – Calvin nhìn sang Ella – em đang làm cái gì vậy? không phải em đã nói với anh là em đã quên cậu ta sao? Cậu ta làm gì ở đây? Trong phòng em.

-Em… đã nói dối anh – Ella ngẩn đầu lên – em không thể thôi nghĩ về anh ấy

-Tự chúng tôi tìm tới đây – Jiro lên tiếng biện minh cho Selina

-Tôi không hỏi anh – Calvin giận dữ hét vào mặt Jiro – im đi!

Selina nhìn sang Hebe và thấy tuy Calvin đang giận dữ hét lên nhưng… tay anh đang nắm chặt tay Hebe. “ồ…vậy ra họ thực sự đã…. 1 viện binh tuyệt vời!” Selina hơi cuời và bĩu môi phụng phịu về phía Hebe nhưng cô lại lắc đầu. Selina nhíu mày còn Hebe lại le lữoi, cô cũng đâu dám trêu vào Calvin khi anh đang nổi giận. và bây giờ thì cả Ella cũng quay lại nhìn Hebe bĩu môi giận dỗi. Hebe đành quay sang nhìn Calvin hít 1 hơi thật sâu.

-để tôi đi lấy nước cho mọi ngừoi

Hebe rời khỏi chổ và chỉ đi đuợc mấy buớc, Hebe đã té ra đất bất tỉnh. Calvin lập tức ngưng lại và chạy lại ẵm lấy Hebe về phòng. Sau lưng anh, Selina và Ella đang mỉm cừoi… thế mới hay! Anh hùng khó qua ải mỹ nhân!

---------------

-anh biết em giả vờ thôi – Calvin đặt Hebe xuống giừong – mở mắt ra đi!

Anh ngồi xoay lưng lại với Hebe. Giọng anh hơi cau có

-em tiếp tay cho 2 ngừoi đó… anh đang nói chuyện nghiêm túc chứ không phải đùa giỡn…

Calvin đang la Hebe nhưng cô đã bật ngừơi ngồi dậy và… dùng tuyệt chiêu “môi áp môi” để ngăn cơn giận của anh.

-em hư như thế này bắt đầu từ khi nào hả? – Calvin làu bàu nhưng anh…cũng hôn đáp trả cô

Hebe cừoi khúc khích giữa những nụ hôn của họ. chưa bao giờ Hebe biết là hôn Calvin lại có thể làm cô thích thú và say mê đến thế, cái cách cô ở trong lòng anh và đựoc anh nâng niu, ôm ấp còn tuyệt vời hơn lúc cô hạ thủ 1 con mồi. tay cô vòng quanh chặt cổ anh kéo anh vào sâu trong miệng mình hơn nữa. 1 lúc sau Calvin hơi đẩy Hebe ra, anh liếm môi nhìn cô

-honey – Hebe nhõng nhẽo – anh phải…

-đựoc rồi – Calvin cắt ngang – em muốn nói cho Ella và Selina chứ gì…. Anh chỉ lo cho tình trạng của mấy em bây giờ thôi…nên anh không muốn có thêm phiền phức gì.

-Nhưng nếu có thể sống bên nhau hạnh phúc thì dù chỉ 1 ngày em cũng đánh đổi, lẽ ra anh phải hiểu điều này chứ?

-Hebe à…. – Calvin thở dài – em không hiểu ba anh đâu… anh thực sự còn không biết ông ấy là con ngừoi như thế nào.. nếu có thể anh chỉ e là anh chỉ có thể cứu em…

Hebe nhìn Calvin ngạc nhiên. Mắt cô mở to chớp chớp chờ đợi câu trả lời từ anh.

-nếu em là vợ anh, ông ấy sẽ không thể làm gì… nhưng Selina và Ella thì khác… nhưng em an tâm, anh sẽ không để chuyện gì xảy ra…

Hebe thấy Calvin trầm ngâm như vậy cô cũng rất buồn.. chợt cô vòng tay qua cổ anh, để cằm lên vai anh

-mặc kệ đi anh, còn bao nhiêu ngày vui thì mình cứ huởng, em không quan tâm. Làm sát thủ tụi em cũng biết là có thể chết bất cứ lúc nào, anh đừng lo..

Calvin im lặng gật đầu. nhưng anh làm sao nỡ để các cô em gái và Hebe chết đuợc, họ như những ngừoi thân thực sự của anh…anh vỗ vỗ vào tay Hebe rồi cũng tự trấn an mình. Hebe nói cũng đúng, chưa chắc anh có thể làm gì ba anh…vậy có lẽ anh nên để cho Ella và Selina sống hạnh phúc như những gì 2 ngừoi ấy muốn.

-------------------

Calvin im lặng chẳng nói gì trong suốt buổi ăn, anh cũng cố gắng làm cho không khí vui vẻ nhưng anh lại không thể thốt nên lời nào. Hebe biết sở truờng của Calvin là đóng băng cảm xúc… nên cô mở đầu

-ngày mai tụi mình làm 1 buổi tiệc được không?

Ella và Selina ngẩn đầu lên nhìn Hebe. Calvin cũng cau mày nhìn qua, không biết cái đầu tinh quái Hebe lại nghĩ ra trò gì nữa

-anh có muốn làm đám cứoi với em không? – Hebe mỉm cuời nhìn Calvin

-em…đúng là Hebe Tain – Calvin bật cười – việc này phải để anh hỏi chứ?

-Vậy bây giờ anh hỏi đi – Hebe bĩu đôi môi xinh

Calvin chỉ nhìn cô mỉm cừơi rồi vuốt nhẹ vào mũi cô. Anh im lặng phớt lờ yêu cầu đó.

-------------------

Hebe bực bội ném mạnh vỏ sò về phía trước. có lý do gì mà Calvin không cầu hôn cô chứ? Không lẽ anh chưa hiểu rõ tình cảm của cô? Hay anh không yêu cô sau tất cả những việc đó??? “chúa ơi, nếu thế thật mình phải làm sao đây? Mình… mình chưa nghĩ tới tình huống này…nếu lỡ 1 ngày anh Calvin thật sự vẫn không thể yêu mình…mình…không đuợc! Hebe Tain không thể ngồi yên chờ vận mệnh tới, mình phải hỏi anh ấy cho ra lẽ.” Hebe vừa xoay lưng lại đã va phải 1 vòm ngực rắn chắc ngay trứoc mặt. Hebe nhăn nhó nhìn lên và bắt gặp ngay ánh mắt chế diễu của Calvin đang nhìn cô. Hebe hứ anh 1 cái rồi nhích thân mình ra xa khỏi anh. Khoanh tay trứoc ngực 1 cách giận dỗi, Hebe bắt đầu hờn giận anh

-có chuyện gì vậy?

-…. Anh đang tự hỏi mình đã làm gì cho cô Tain giận…

-Anh có yêu em không?

-Có quan trọng không? – Calvin nheo mắt cừoi cừoi

-Anh…. – Hebe dậm mạnh chân – nếu anh không yêu em sao anh cứ trêu đùa em? nếu anh không yêu em sao anh còn quan tâm em làm gì?

-ồ..thì ra là vậy – Calvin gật gù ra vẻ đã hiểu – nhưng anh cũng đùa với Selina và Ella, anh cũng quan tâm tới họ…. không lẽ anh cũng phải yêu họ?

-anh… - tới lúc này thì Hebe không nhịn đưọc nữa, cô quay phắt lại – Calvin Choi, anh muốn làm em tức giận phải không? đuợc! nếu anh đã nói thế, Hebe Tain cũng hiểu anh muốn gì.

Hebe quay ngoắc lưng bỏ đi, cô mím chặt môi cố không cho nứoc mắt trào ra. Tuy đã nghĩ tới anh từ chối yêu cô nhưng sao đau lòng quá. Muốn khóc nhưng với bản tính kiêu căng, nứoc mắt lại không thể chảy ra. Sao phải khóc vì anh khi còn quá nhiều cơ hội chờ cô phía trứoc? Sao phải khóc vì anh khi anh không yêu cô? Sao phải khóc vì anh khi… anh chẳng nhận ra tất cả những gì cô đã cố gắng…. Hebe bóp chặt tay đến nỗi những lằn gân xanh hằn lên dứoi làn da trắng mịn chợt có 1 bàn tay nhẹ nhàng nắm chặt lấy nó và kéo Hebe ngựoc về sau. Tới lúc này thì đúng là ấm ức không chịu nỗi, Hebe bật khóc và đánh mạnh vào ngực Calvin…. Calvin phì cười, ai nói Hebe của anh không con nít?

-ngoan nào nhóc con – Calvin vỗ về cơn giận Hebe

-không cần! – Hebe vùng vẫy trong vòng tay anh – không có anh Hebe Tain chưa từng nghĩ mình không sống được.

-ai da… ai mà dám dành vợ với Calvin Choi vậy nhỉ?

-Ai hả? có chứ…. – Hebe ngừng lại khi những dòng chữ cuối cùng chạy qua đầu cô - vợ à?..... anh nói lại lần nữa đi.

Calvin mỉm cừoi rồi ôm lấy gương mặt của Hebe trong lòng bàn tay, như có 1 luồng điện chạy ngang tâm trí, Hebe cảm thấy mỗi lần nhìn vào mắt Calvin, cô lại càng yêu anh hơn. Anh khó đóan, anh không chiều chuộng cô nhưng cô biết là anh có 1 vị trí rất đặc biệt mà suốt cả cuộc đời này cô không thể tìm ngừoi thay thế…

-nhìn vậy đủ rồi, chú rể Calvin có tính làm đám cứoi không vậy? – Jiro từ đằng sau thò đầu lên cắt ngang

giật mình Hebe đẩy Calvin ra. Bây giờ cô mới nhận ra sau lưng Calvin còn có cả Chun, Ella, Jiro và Selina. Họ đang cừoi thầm với nhau.

-mình và Chun đã chuẩn bị - Ella khoác tay Chun bứoc tới trứoc mặt 2 ngừoi với 2 chiếc hộp trên tay

-bọn anh sẽ là cô dâu và chú rễ phụ cho em – Chun cừoi – chúc mừng em!

-bọn mình là ngừoi chứng hôn đây! – Selina háy mắt với Hebe

-Calvin….. – Hebe xúc động đến sắp sửa trào nứoc mắt, cô ngẩn lên nhìn anh – anh…..

-Hebe Tain, em sẽ lấy anh chứ? – Calvin dịu dàng hôn vào trán cô

-Yes! – Hebe gật đầu không chút chần chừ

-Chờ chút! Chúng ta còn 1 vị khách mời – Calvin ra vẻ bí mật

Mọi ngừoi ngạc nhiên, ai lại đựoc mời tới dự tiệc cứoi bí mật này? Và trong lúc mọi ngừơi suy nghĩ, Calvin đã lấy điện thoại bấm số

-Alo, mẹ! hôm nay con sẽ đám cưới với ngừoi phụ nữ con yêu. Com mong mẹ cũng có thể nghe đựoc giờ phút con và cô ấy thành hôn với nhau….

-Mẹ ơi, con chào mẹ! con là Hebe đây ạ - Hebe hét vào điện thoại trong lúc 1 tay cô vòng sang ôm chặt lấy Calvin, hạnh phúc quá đỗi!

Cuối cùng thì ứoc mơ cũng thành sự thật, chưa bao giờ trong “Hell Angel” lại nghĩ Hebe là người lấy chồng đầu tiên và lại càng không nghĩ chú rễ là Calvin…. Bây giờ thì Hebe đã có thể an tâm bên cạnh anh – 1 cuộc sống rồi sẽ bình yên. Khi Calvin đẩy chiếc nhẫn vào ngón tay Hebe, anh đã tự nhủ “Hebe, em hãy tin anh! Không cần biết có bao nhiêu khó khăn phía trứoc, anh cũng sẽ vì em làm hết tất cả. chúng mình sẽ cùng nhau xây dựng 1 mái nhà thật hạnh phúc em nhé!”.

Hebe nhìn anh âu yếm rưng rưng nứoc mắt khi anh lồng nhẫn vào tay cô “chúa ơi! Con thật không ngờ chồng con chính là Calvin…nó cứ như 1 giấc mơ không có thật. cuộc đời mình đã trải qua nhiều giấc mơ mà giấc mơ này là đẹp nhất..xin ngừoi đừng bao giờ cho con tỉnh giấc. con sẽ là ngừoi vợ hiền của anh ấy!”

Họ trao nhẫn cho nhau, trao cả trái tim và niềm tin…. có thể tình yêu của họ không bắt đầu bình thừơng như ngừoi khác, có thể tình yêu của họ đến quá bất ngờ nhưng họ biết, chỉ có ngừoi này mới chính ngừoi thích hợp dành cho họ - 1 nửa họ luôn tìm kiếm và nó thật hoàn hảo khi ráp vào nhau.