Thiên nga trắng kết hôn rồi.

Hôn lễ rất long trọng.

Cậu vui lắm.

Bởi vì cuối cùng cậu được gả cho người mình yêu.

Cậu cười rồi lại khóc, xinh đẹp tựa như tiên tử trong truyện đồng thoại.

Công đứng bên cạnh, nhẹ nhàng lau đi nước mắt của cậu.

Hôn lên mí mắt cậu.

“Đừng khóc.

“Em chỉ là… chỉ là vui quá thôi.

Nước mắt của Thiên nga trắng tựa như thủy tinh vẩy vào vạt áo lễ phục của Công.

“Em yêu anh lắm.

Công sờ mái tóc mềm mại của Thiên nga trắng.

Cuối cùng hắn đã leo lên được nấc thang lên trời kia một cách vững vàng.

Chờ cái ngày hắn thăng quan tiến chức là có thể vứt bỏ người trong lòng đi rồi.

Đến lúc ấy hắn có thể bắt đầu một gia đình mới, một hạnh phúc mới.

Hắn nghĩ vậy, nhưng hai cánh tay ôm Thiên nga trắng trong ngực lại siết chặt lại.

.