“Lý Phong, nếu ta thua thì hoa Tử Hải này cho ngươi.” Lý Hải Võ trầm giọng nói.

“Được.” Lý Phong gật đầu.

Lý Hải Võ nghe vậy thì vô cùng vui vẻ: “Vậy chúng ta tới sân chiến đấu thôi.”

Lúc anh ta ở vào Luyện thể cảnh tầng thứ tư đã bị Lý Phong hung hăng đánh cho một trận, mà khi đó thực lực của Lý Phong mới chỉ ở Luyện thể cảnh tầng thứ ba.

Điều này chính là một sự sỉ nhục đối với anh ta.

“Không cần, ở đây luôn.”

Lý Phong cười: “Ta ra quyền đây.”

Hắn huy động hữu quyền, cứ như vậy tấn công Lý Hải Võ.

“Hừ! Lý Phong, ngươi tưởng thực lực của ta vẫn còn giống như trước kia sao?” Lý Hải Võ cười lạnh.

Tay phải anh ta nắm thành quyền, nhanh chóng đánh về phía Lý Phong.

Hai nắm đấm ẩn chứa sức lực kinh người va chạm với nhau.

Trên mặt Lý Hải Võ ban đầu mang theo ý cười lạnh, nhưng ngay sau đó vẻ mặt đã đột biến.

Ngay khi tiếp xúc với nắm đấm của Lý Phong, anh ta chỉ cảm thấy có một sức lực khổng lồ đánh úp về mình.

Thân thể anh ta không chịu nổi sức lực này, cả người lập tức lùi về sau.

“Khai Sơn quyền thức thứ sáu?” Lý Hải Võ biến sắc, ngây người nhìn Lý Phong.

Nếu như xét về thực lực đơn thuần thì Luyện thể cảnh tầng thứ năm có thể hoàn toàn nghiền ép được Luyện thể cảnh tầng thứ tư, đây là chuyện đương nhiên, không cần bất cứ kỹ xảo gì.

Nhưng Khai Sơn quyền lại điều động sức lực của cả thân thể.

Có thể thực lực chỉ có một phần, nhưng khi điều động sức lực toàn thân thì hoàn toàn có thể nâng cao thành hai phần.

Thế nên, cho dù Lý Phong có áp chế cảnh giới luyện thể của mình ở tầng thứ tư, nhưng tổng lực lượng vẫn có thể vượt qua Lý Hải Phong.

“Ngũ ca lợi hại quá!”

“Ha ha, Lý Tiểu Bàn, ngươi đột phá tới Luyện thể cảnh tầng thứ năm thì Ngũ ca cũng đột phá tới Luyện thể cảnh tầng thứ tư, ngươi vẫn không phải đối thủ của Ngũ ca.”

Những người khác cũng nhìn thấy tình hình chiến đấu ở nơi này, lập tức cười nói.

“Ngươi thua rồi.” Lý Phong thu tay lại, mỉm cười nói.

Lý Hải Võ vẻ mặt vô cùng khó coi, nhưng cuối cùng vẫn phải ném hoa Tử Hải ra.

Anh ta hừ lạnh một tiếng, không nói thêm lời nào nữa, mặt mày xám xịt rời đi.

Dám cược thì dám nhận thua, nhưng trong lòng anh ta vẫn vô cùng đau lòng.

Hoa Tử Hải đó chính là cha anh ta cho anh ta sau khi anh ta đột phá đến Luyện thể cảnh tầng thứ năm, để anh ta củng cố thực lực của mình.

Chỉ là anh ta còn chưa dùng thì đã chạy đi tìm Lý Phong gây chuyện.

“Ha ha, Ngũ ca, Lý Tiểu Bàn còn chủ động dâng linh dược nhất phẩm nữa.” Lý Nham Thạch cười to.

Giọng nói của cậu ta rất lớn, đến cả Lý Hải Võ đang đi trên đường cũng có thể nghe được.

Sắc mặt anh ta trầm xuống, bước chân không tự giác được mà đi nhanh hơn.

“Được rồi, ta đi tu luyện đây.”

Lý Phong vẫy tay giải tán mọi người, sau đó trở về đình viện của mình.

“Hô!, “Ha!”

Lý Phong vừa quay trở lại chỗ của mình thì đã nghe thấy được một âm thanh non nớt.

Một cô bé đang hua hua nắm tay nhỏ nhắn của mình, nhưng vừa mới huy động vài cái thì đã đứng thở hổn hển.

Cô bé nhìn thấy Lý Phong thì hai mắt sáng lên, vội vàng gọi: “Ca ca.”

“Tiểu Vũ, muội đang làm gì thế?” Lý Phong nhanh chóng bế em gái mình lên, đồng thời lấy cho cô bé một viên kẹo.

“Muội đang luyện võ.”

Cô bé ăn kẹo, vui vẻ nói: “Chờ Tiểu Vũ luyện võ xong là có thể cùng ca ca ra ngoài rồi.”

Lý Phong nghe vậy thì trong lòng như cứng lại.

Hắn xoa đầu cô bé, mỉm cười: “Được, về sau ca ca nhất định sẽ tìm cơ hội đưa Tiểu Vũ ra ngoài.”

Hắn nhanh chóng đưa cho cô bé những đồ ngon mà mình vừa mua trên phố.

Lý Phong chơi với em gái một lúc rồi trở về trong viện của mình.

Hắn vung tay lên, trước mắt lập tức xuất hiện rất nhiều đồ vật.

Ba chiếc nhẫn không gian, một hoa Tử Hải, hai cục đá to bằng quả bóng.

“Để xem trong cục đá này có gì?”

Lý Phong vô cùng mong chờ, bổ hai cục đá này ra.

Đây là hắn ở trên quảng trường nhà họ Tôn lấy được.

Cục đã bị bổ làm đôi, sau đó, một bông hoa màu đỏ và một loại quả màu xanh to gần bằng nắm tay trẻ con xuất hiện trước mặt hắn.

“Linh dược nhất phẩm hoa Hồng Ngọc, linh dược nhất phẩm quả Thanh Viên.”

Lý Phong nhìn hai linh dược nhất phẩm trước mắt, hơi mỉm cười.

“Quả nhiên là có linh dược!”

Sau đó, hắn lại nhìn về phía ba chiếc nhẫn không gian, nhanh chóng vung tay phải lên.

Lập tức lại có thêm bốn loại linh dược nữa xuất hiện.

“Bên trong nhẫn không gian của hai thanh niên nhà họ Triệu kia chỉ có một linh dược nhất phẩm, mà trong nhẫn không gian của Triệu Thiên Cường lại có tận ba, ngoài ra còn có một linh dược nhị phẩm!”

Lý Phong nhìn về loại quả màu vàng tản ra mùi thơm thoang thoảng, trông như quả hồ lô kia, trong lòng vô cùng ngạc nhiên.

Linh dược nhị phẩm, quả Kim Hồ, thời gian trưởng thành là 20 năm!

Trên thực tế, đây là đồ mà cha của Triệu Thiên Cường vừa mới cho anh ta.

Triệu Thiên Cường còn chưa kịp luyện hóa thì đã bị Lý Phong đạt được.

“Vậy là ngoài quả Kim Hồ là linh dược nhị phẩm thì ta đã có được sáu loại linh dược nhất phẩm rồi!” Gương mặt Lý Phong tràn đầy vẻ vui mừng.

Trên quảng trường nhà họ Tôn kiếm được hai cái, đám người Triệu Thiên Cường bốn cái, về đến nhà thì Lý Hải Võ lại chủ động dâng lên một cái nữa!

Lúc trước Lý Phong còn đau đầu vì chuyện linh dược, nhưng bây giờ hắn đã có được không ít rồi!

“Bây giờ xem điểm sáng thần bí hấp thu như thế nào rồi!”

Lý Phong hít một hơi, trong mắt tràn ngập vẻ mong chờ.

Hiện giờ, đông đảo linh lực có liên quan đến sự tiến bộ của hắn.

Hắn cầm linh dược nhất phẩm hoa Hồng Ngọc, sau đó giải phóng sự áp chế chỗ điểm sáng thần bí trong trái tim.

Bùm!

Trong nháy mắt, điểm sáng thần bí lập tức biến thành một cơn lốc xoáy, điên cuồng hấp thu linh lực của hoa Hồng Ngọc.

Chưa đến một giây, linh lực của hoa Hồng Ngọc trong tay Lý Phong đã hoàn toàn biến mất.

Hắn khẽ chạm một chút, hoa Hồng Ngọc lập tức tan thành tro tràn, chớp mắt đã tiêu tán hoàn toàn ở trong không trung.

Ong...

Sau khi hấp thu xong linh lực của hoa Hồng Ngọc, điểm sáng thần bí kia rõ ràng là lại sáng hơn một chút.

“Tiếp tục hấp thu!”

Trong mắt Lý Phong tràn đầy vẻ hưng phấn, hắn lại tiếp tục cầm lấy một loại linh dược nhất phẩm nữa.

...

Từng loại linh dược biến thành tro tàn, vài giây sau, sáu loại linh dược của Lý Phong đều đã biến mất, trong tay hắn chỉ còn lại quả Kim Hồ.

Cho dù quả Kim Hồ là linh dược nhị phẩm, thế nhưng dưới ảnh hưởng của điểm sáng thần bí thì cũng không có sức phản kháng.

Chưa tới một giây, toàn bộ linh lực của nó đã bị hấp thu hết, biến thành tro tàn.

Sau khi hấp thu sáu linh dược nhất phẩm và một linh dược nhị phẩm thì điểm sáng thần bí kia sáng như ánh sao.

Bùm!

Hắn hơi vận chuyển công pháp một chút, từng luồng linh lực thuần túy tản ra, từ trái tim lưu chuyển khắp toàn thân Lý Phong, bị hắn không ngừng hấp thu!

Chỉ là một điểm sáng nho nhỏ, nhưng lúc này Lý Phong lại có thể cảm nhận được linh lực nồng đậm ẩn chứa bên trong đó.

“Linh lực này chắc đủ để ta đột phá đến Luyện thể cảnh tầng thứ sáu.”

Trong mắt Lý Phong tràn đầy vẻ mong chờ.

Điểm sáng thần bí này cắn nuốt linh dược, biến thành linh lực thuần túy để hắn dễ dàng hấp thu, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ tăng trưởng thực lực của hắn!