Trên giang hồ nếu luận về anh hùng sẽ là người như thế nào?
Có thể chăng là người võ nghệ cao cường, vang danh thiên hạ.
Hoặc sẽ là kẻ mưu cao chí ngạo, thế sự nắm trong tay
Đông Phương nổi gió
Hồng thủy chảy về sông Liêu còn chẳng nhiều bằng máu anh hùng đổ
Anh hùng, chính là kẻ ngu dốt nhất!
“ Một hôm, Thanh Thủy nghe tin Cẩn quốc có chiến, không khỏi bàng hoàng: “ Công chúa, Cẩn quốc loạn như vậy rồi sẽ về tay ai.”
Thương Nguyệt lười biếng mỉm cười: “ Thiên hạ là thiên hạ của lang sói, nhân sinh bất quá chỉ là một hồi máu đổ. Ngươi chờ xem.””
Nàng - Đông Phương Thương Nguyệt, ngũ công chúa Phỉ quốc, vô dụng háo sắc, ngu dốt hủ lậu.
Nàng - Thương Nguyệt, dạ đế của chính trường, hắc đạo cũng chỉ là vật trong tay. Một thân nữ nhi đứng trên đỉnh của quyền lực, cao cao tại thượng
Nàng đến,
Họa thủy hồng nhan
Thất quốc,
Một trận định thế cục
Kẻ thắng làm vua kẻ thua làm giặc!
Nam Chính:
Hắn - Thác Bạt Quân - Dạ Đế của Duệ quốc
Chỉ cần có thể nhìn ngắm vạn dặm gấm vóc giang sơn, hề chi hậu thế phán xét?
Xưng danh thiên hạ đệ nhất gian thần. Hoàng đế đối hắn cung kính nghe lời, quần thần đối hắn vừa căm vừa sợ. Thiên hạ này mình hắn duy ngã độc tôn.
Hắn nói: " Thiên hạ này anh hùng không thiếu, quân tử không thiếu, thiếu duy nhất chính là gian thần như ta."
Hắn - Hách Liên Gia Nhĩ - Nhị Vương gia Chiêu Thương Quốc
Trên hắn là Thái tử Tín, mẫu tộc hùng mạnh, dưới hắn là hoàng tử Xuyên, hoàng đế yêu thích. Hắn âm ngoan, quyết liệt, hắn tàn bạo, thầm trầm. Hắn dùng dã tâm của hắn lấn át dã tâm của người, thiên hạ sợ, chính là người như hắn.
Vì người nhật nguyệt vô song, xem giang sơn như họa, nghe tế thủy trường lưu, vận người sinh ra đế hóa thành rồng
Giang sơn này, không ai đem đi được!
Hắn nói: " Phụ hoàng nói bổn vương không được, quần thần nói bổn vương không phải, thiên hạ nói bổn vương không nên. Vậy thì, bổn vương càng phải làm!"
Hắn - Úc Huyên - Đệ nhất công tử Phỉ quốc
Hắn ba tuổi viết thơ, bốn tuổi phổ cầm, năm tuổi danh chấn thiên hạ. Hắn tài hoa trác tuyệt, cầm nghệ vô song. Đáng tiếc, lại là thân nam nhi ở nữ tôn quốc, một thân kỳ tài lại không đất dụng võ.
Chỉ nhớ năm đó tài hoa nở rộ, một cái nhấc tay cũng chấn động thiên hạ
Hắn nói: "Thương Hàn bất tài, không dám nói mưu sự như Gia Cát chỉ có thể cố hết sức mình, trung quân, vì quân, dâng quân thiên hạ."
Hắn - Mộ Dung Hàn - Thái tử Minh quốc
Nghe nói Minh quốc có mỹ ngọc, Thái tử Huyên mỹ mạo vô song, thích nhất là mặc màu đỏ. Nghe nói y sống trong nhung gấm lụa là, thích nhất là đập vỡ lưu ly. Cuồng ngạo như vậy, rực rỡ như vậy, thiên hạ chính là yêu quý nhất kẻ như hắn.
Hắn nói: " Thiên hạ là cái gì? Bách tính lại là cái gì? Cô không phải anh hùng, càng không có hứng làm anh hùng."
Hắn - Tư Không Thần - Chiến Thần Hải quốc
Thiên hạ nói, Duệ quốc có đệ nhất gian thần, Phỉ quốc có đệ nhất kỳ tài, Minh quốc lại là đệ nhất mỹ ngọc còn Hải quốc xa xôi, dân phong thô lậu lại xuất ra đệ nhất anh hùng. Thiên hạ cần, chính là y.
Y cao ngạo, y lạnh lùng, y không màng biến hóa thế gian. Thứ y muốn chỉ là bảo vệ yên bình của mảnh đất này.
Giữa loạn thế gian nguy, trầm ngâm lâu dài
Tự hỏi ai là minh chủ?
Hắn nói: " Thái bình, đời này liệu ta có thể chiêm ngưỡng không?"
Hắn - Vũ Văn Cẩn - Hoàng đế Vân quốc
Năm Bích Vân đế thứ nhất, quốc thái dân an. Năm Bích Vân đế thứ hai, dân phong khoái lạc. Năm Bích Vân đế thứ ba, yên hoa thịnh thế.
Hắn sinh ra để làm minh chủ của thiên hạ.
Thiên hạ này còn có thứ ôn nhu hơn nụ cười của y không?
Hắn nói: "Thiên hạ này vốn là thiên hạ của vạn dân. Trẫm thân là minh chủ tất sẽ lo cái lo của thiên hạ, an cái an của bách tính."
Còn Tiếp.