Ở đây không ít người, đều từng tiến vào sáu đại thế giới, không có phương hướng, thần thức cũng lan ra không xa, tìm không thấy chỗ xác thực, có thể được một trận tâm, liền xem như may mắn, vị trước mắt này, vậy mà đạt được bốn cái...

Có cần khoa trương như vậy hay không?

Trên không, Trương Hoằng Thiên cùng Dương sư cũng đồng thời há to miệng, kém chút rơi xuống.

Loại tình huống này, là bọn họ đều không nghĩ tới.

- Đều ở trong tay ngươi?

Da mặt Nhan Thanh Cổ Thánh run lên.

Cường giả Chư Tử bách gia bọn họ, hao tốn vô số tâm huyết mới được một cái, tên này ngược lại tốt, một người lấy được bốn cái...

Còn để cho người ta sống hay không?

Bất quá như vậy cũng tốt, có thể nhanh mở ra chủ điện.

- Ừm!

Trương Huyền gật đầu, lại không có giấu diếm, cổ tay rung lên, Hàn Băng Tinh Thạch cùng cá chép bay ra, nhẹ nhàng vụt qua, rơi vào trên vách tường đại môn, trong nháy mắt ánh sáng càng hơn.

- Ngươi một người vì Danh Sư đường, kiếm lấy bốn danh ngạch...

Thấy hắn quả nhiên có bốn trận tâm, Nhan Thanh Cổ Thánh cười khổ một tiếng, lần nữa nhìn quanh:

- Còn thừa lại trận tâm của thế giới thạch lâm, không biết ở trong tay ai!

Đồng dạng không có người động đậy.

- Thế giới này, đâu đâu cũng có đá, ghi lại công pháp và võ kỹ, hẳn không có trận tâm a!

- Đúng vậy, thế giới này, ta ở bên trong đợi mấy canhgiờ, căn bản không có cái gọi là trận tâm!

- Trận tâm đến cùng là cái gì, mong báo cho...

...

Một hồi xôn xao, mọi người nhìn về phía Nhan Thanh Cổ Thánh ở trên không.

Trương Huyền cũng nghi ngờ.

Mọi người nói đúng là hắn kỳ quái.

Thế giới thạch lâm, hắn đi vào qua, chỉ cần tìm được trình tự công pháp liền có thể đi vào phân điện, dựa theo tình huống bình thường, là không có trận tâm, lại làm sao lấy ra, khảm nạm đến lỗ khảm?

- Thế giới thạch lâm quả thực không có trận tâm, bất quá... công pháp có thể đi vào Thánh Tích điện, hơn nữa lấy Thánh Tích Thạch đi, chính là trận tâm!

Tựa hồ đối với Thánh Tích điện biết cực kỳ kỹ càng, Nhan Thanh Cổ Thánh nói.

- Công pháp chính là trận tâm?

Trương Huyền ngẩn ngơ.

Trước đó còn nghĩ, hắn đạt được trận tâm của bốn đại thế giới, có chút xấu hổ, hiện tại mới phát hiện... Không phải bốn cái, là năm cái!

Thật sự là ngượng ngùng ah!

- Không sai! Chỉ cần tu luyện công pháp, khắc ở trong lỗ khảm cuối cùng, chủ điện liền có thể thuận lợi mở ra... bằng hữu đi vào thế giới thạch lâm, trận tâm đến cùng ở trong tay ai, còn xin đi ra...

Nhan Thanh Cổ Thánh gật đầu, đang muốn nói tiếp, Trương Huyền cách đó không xa lần nữa giơ tay lên.

- Làm sao vậy?

Trong lòng toát ra một linh cảm không lành.

- Khụ khụ... Cái trận tâm này cũng ở chỗ ta...

Trương Huyền xấu hổ cười một tiếng, tràn đầy ngượng ngùng.

- ...

Nhan Thanh Cổ Thánh.

- ...

Trương Hoằng Thiên.

- ...

Những người khác.

Ngươi ngượng ngùng cái lông a!

Ngượng ngùng là chúng ta có được hay không?

Bốn đại thế lực, mấy ngàn người, chỉ lấy được một trận tâm, một mình ngươi, đạt được năm cái...

Tất cả mọi người cảm thấy trong nháy mắt muốn chết.

Xấu hổ xong, Trương Huyền lần nữa đi tới trước cửa chủ điện, ngón tay điểm một cái, một bộ pháp quyết bị khắc vào lỗ khảm.

Ông!

Quang mang lóe lên, toàn bộ chủ điện không ngừng lay động, ngay sau đó đám người liền thấy đại môn kẹt kẹt, chậm chạp mở ra.

Ngay sau đó, một khí tức tuyên cổ bừng lên, để lộ ra vài vạn năm tang thương.

- Hiện tại danh ngạch đã xác định, chư vị, mau chóng lựa chọn tu luyện giả, đi vào chủ điện!

Thấy chủ điện rốt cục mở ra, Nhan Thanh đè xuống buồn bực trong lòng, lần nữa nói.