A Chấp theo Triệu Dịch hồi Hán Vương phủ, khiến nơi này mở ra một trận kích động.

“Vương phi, Vương gia đưa nữ nhân về.” Thiếp thất của Hán Vương phủ tin tức linh thông, cảm giác được nguy cơ liền lập tức tới mách lẻo.

“Cũng không phải lần đầu tiên Vương gia mang nữ nhân về, có gì hiếm lạ chứ.” Vương phi của Triệu Dịch là nhi nữ Trương thị của Hộ Bộ Thượng Thư. Nàng chưa từng đem mấy nữ nhân Triệu Dịch mang về phủ để vào trong mắt, lần này cũng không ngoại lệ. Nàng nghĩ bọn họ đều là tiện thiếp, mình mới là phi tần được cưới hỏi đàng hoàng, chủ mẫu của Hán Vương phủ, tiểu thiếp nào tới đây mà không lấy lòng mình, tuyệt đối không thể ở lại.

“Lần này không giống, nghe nói hồ mị tử kia lớn lên khuynh quốc khuynh thành, là nam nhân đều sẽ bị nàng mê hoặc, Vương gia cũng không ngoại lệ, còn nghe nói Vương gia muốn phong nàng làm bình phi*.” Thiếp thất châm ngòi thổi gió.

*Thiếp thất của Quân chủ sẽ được phong tước vị và được gọi là phi tần. Trong vài trường hợp, nam nhân có thể cưới cả hai người vợ chính có địa vị như nhau, đó gọi là bình thê, ở đây Triệu Dịch là Vương gia cho nên gọi là bình phi

“Làm càn, ai cho phép ngươi loạn truyền mấy tin tức như vậy, cẩn thận bổn vương phi xé miệng của ngươi!” Trương thị tức giận nói.

Thiếp thất thấy Vương phi nổi giận, nhanh chóng quỳ xuống xin tha.

“Đây là Hán Vương phủ, Vương gia há lại là hạng người sủng thiếp diệt thê sao? Hơn nữa, không phải mấy loại a mao a cẩu đều có thể trở thành bình phi của Hán Vương phủ!” Trương thị cười lạnh.

Bất quá Hán Vương phi rất nhanh đã phát hiện lần này không giống bình thường, Triệu Dịch vốn chưa bao giờ quản chuyện trong phủ, mấy nữ nhân hắn mang về đều sẽ đưa tới chỗ nàng để nàng dạy dỗ các quy tắc. Nhưng lần này, Triệu Dịch chẳng những đưa nữ nhân kia vào phòng riêng của hắn, chưa từng mang đến chỗ mình thỉnh an, mà thậm chí từ khi phu quân trở về, cũng chưa từng tới gặp mình, bản thân đến tìm hắn lại luôn bị ngăn lại ngoài cửa. Hơn nữa, từ miệng của mấy kẻ hầu hạ nữ nhân kia, nàng biết được nữ nhân kia mĩ diễm đến mức nào,  Hán Vương đối với nữ nhân kia hữu cầu tất ứng đến độ nào, hết thảy đều làm Trương thị cảm thấy bất an.

Kết quả đến ngày thứ ba kể từ lúc Triệu Dịch đem A Chấp hồi phủ, Trương thị không thể ngồi yên được nữa, muốn đến nhìn xem nữ nhân đã mê hoặc Hán Vương rốt cuộc có lai lịch gì.

“Vương gia đâu?” Hán Vương phi mang theo hết thảy thiếp thất của Triệu Dịch tới tìm A Chấp.

“Vương gia đã đi ra ngoài.” Thị vệ nói đúng sự thật.

“Chúng ta đi vào trong chờ Vương gia.” Hán Vương phi chính là thừa dịp Triệu Dịch vắng mặt, đến đánh đòn phủ đầu với A Chấp, không để nữ nhân không biết trời cao đất dày kia làm rối loạn quy củ.

“Vương gia không cho phép bất luận kẻ nào quấy nhiễu A Chấp cô nương.” Thị vệ ngăn lại đám người muốn đi vào trong.

“Ta chính là Vương phi!” Trương thị tức giận nói.

Thị vệ khó xử nhìn đám người Hán Vương phi khí thế sôi sục, lại không dám cho các nàng tiến vào.

“Để các nàng vào.” Thanh âm A Chấp truyền tới.

Thị vệ chần chừ một chút, lúc này mới để đám người Hán Vương phi vào trong.

A Chấp mặc một thân hồng y hoa bào, thập phần lười biếng nằm trên giường nệm, thoạt nhìn cực kỳ họa thủy khuynh thành khuynh quốc.

Nữ tử có thể trở thành nữ nhân của Triệu Dịch đều là dung mạo không tồi, bất quá hiện tại so với A Chấp, hết thảy đều phải ảm đạm thất sắc. Hán Vương phi nhìn đến dung mạo của A Chấp cũng vô cùng kinh hãi. Nàng vốn tưởng rằng đám hạ nhân kia phóng đại sự thật, hiện giờ vừa thấy quả nhiên giống hồ ly tinh, thầm nghĩ thật sự không thể lưu lại nữ nhân này.

“Ngươi có biết người trước mắt chính là Hán Vương phi hay không?” Một vị thiếp thất như Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó của Hán Vương phi, lớn tiếng kêu gào.

“Không biết.” A Chấp dùng ngữ khí thờ ơ đáp lại.

“Vậy ngươi có biết, đây là Hán Vương phủ?” Dù sao cũng là Hán Vương phi, so với những người khác vẫn là bình tĩnh lãnh đạm hơn một chút.

“Biết thì thế nào?” Giọng điệu của A Chấp vẫn không chút để ý hỏi lại, nghiễm nhiên không hề đem Hán Vương phi để vào trong mắt.

“Vậy ngươi phải biết rằng, ngươi ở trong Hán Vương phủ, phải theo quy củ của Hán Vương phủ mà hành sự.” Trương thị tỏa ra tư thái Vương phi, ngữ khí cũng là một bộ đương gia chủ mẫu.

“Vương gia nói, ta chính là quy tắc mới của Hán Vương phủ.” A Chấp cậy sủng mà kiêu.

“Vương phi, ngươi nhìn nàng xem, ỷ mình có vài phần tư sắc liền vô pháp vô thiên đến như vậy. Ta đây liền thay Vương phi giáo huấn nàng một chút, để nàng biết rõ thân phận của mình là gì!” Một thiếp thất không kìm nén nổi, chuẩn bị ra tay giáo huấn, dù sao thì dung mạo của A Chấp thật sự khiến cho hết thảy nữ nhân của Triệu Dịch đều cảm thấy khủng hoảng.

Khóe miệng A Chấp giương lên một mạt ý cười, trong lòng nàng vẫn luôn khó chịu, nhanh như vậy liền có người tự dâng tới cửa tìm cái chết.

Thị vệ thấy nữ nhân kia muốn đánh A Chấp lập tức đứng chắn trước nàng, đem nữ nhân kia đẩy ra.

Sắc mặt Hán Vương phi trở nên cực kỳ khó coi, nàng không ngờ hộ vệ lại nghiêng về phía A Chấp, hiển nhiên là Hán Vương bày mưu đặt kế.

“Đè xuống, tát mặt nàng, tát đến khi nào ta cao hứng mới thôi.” Ngữ khí A Chấp băng lãnh, hạ lệnh cho thị vệ.

“Ai dám!” Trương thị là muốn dùng tư thái Vương phi khiến hộ vệ kinh sợ.

“Ai dám vi phạm mệnh lệnh của ta, ta sẽ khiến cho kẻ đó phải chết, để xem Triệu Dịch sẽ nghiêng về phía người nào!” A Chấp gọi thẳng tên của Triệu Dịch.

Đám thị vệ hiển nhiên biết rõ A Chấp có được bao nhiêu sủng ái, sau khi cân nhắc liền quyết định nghe theo lệnh của nàng, đè vị thiếp thất vừa bất kính với A Chấp xuống, tát liên tục, hoàn toàn không màng đến sắc mặt xanh mét của Hán Vương phi.

Thanh âm tát mặt làm mấy thiếp thất còn lại nhìn mà kinh hãi không thôi, các nàng không ngờ được một tân thiếp mới bước vào phủ đã lớn mật như vậy, dám làm chuyện như thế!

Lúc này, Triệu Dịch từ bên ngoài trở về.

Một đám nữ nhân xúm đến vây quanh hắn cáo trạng.

“A Chấp, ai chọc ngươi không cao hứng?” Triệu Dịch không để ý đám nữ nhân kia, đi đến gần A Chấp, trong mắt hắn chỉ có nàng.

“Là nàng, ngươi nói xem, ta có thể giết nàng được không?” A Chấp chỉ tay về phía nữ nhân vừa bị đánh.

“Chẳng phải là ngươi muốn giáo huấn nàng sao?” Triệu Dịch nhìn nữ tử bị thị vệ tát cho chảy máu miệng, tuy rằng không được hắn sủng ái nhưng cũng không đến mức phải chết.

“Nhưng ta còn không vui, chính là muốn để nàng chết.” A Chấp dùng ngữ khí vừa ngây thơ vừa lãng mạn, nói ra những lời cay độc nhất.

Hết thảy nữ nhân ở đây nghe xong mà sắc mặt đại biến, đặc biệt là Hán Vương phi, nàng không thể tin nổi A Chấp lại làm trò trước mặt Triệu Dịch, đưa ra yêu cầu ác độc đến như vậy. Giờ phút này, tất cả mọi người đang đợi phản ứng của Vương gia.

Triệu Dịch tựa hồ đã quen với một A Chấp tính tình quái đản, cho nên cũng không ngạc nhiên, thậm chí còn cảm thấy đây là bản chất thật sự của nàng. Thời điểm yêu một người, có thể mù quáng đến mức hợp lý hoá hết thảy hành vi của người đó.