Khi Hoàng Thượng nhận được tin động trời Long Khiếu Thiên muốn thành thân cùng người chết,lập tức cấp tốc chạy tới vương phủ chuẩn bị  ngăn cản lễ thành thân hoang đường nhất từ trước đến nay.Khi ông đi tới phát hiện nơi nơi giăng đèn kết hoa,mỗi một cánh cửa đều dán chữ hỉ đỏ thẩm nhưng tân khách đến tham gia chỉ có một số người quen:Thái tử, thái tử phi,Tô Tam,tổng quản cùng đám người trong Ninh phủ,ai cũng mặt ủ mày ê sắc mặt căng thẳng,không có một chút không khí vui vẻ.

Long Kinh Vũ đi vào hỉ đường chỉ thấy Long Khiếu Thiên mặc một thân tâng lang quỳ gối trước lễ đường,trong tay ôm thi thể người chết cũng mặc áo đỏ,đang chuẩn bị  bái đường.

” Tham kiến Hoàng Thượng!.” Ở đây ngoài trừ Long Khiếu Thiên cùng người chết bên cạnh hắn mấy người khác đều quỳ xuống hành lễ Long Kinh Vũ.

Long Kinh Vũ khoát tay áo,bảo bọn họ không cần quỳ,tất cả tâm tư đều đặt trên người Long Khiếu Thiên,” Thiên nhi,con tỉnh táo cho trẫm,Ninh Đan Hi đã chết, còn bái đường cái gì? Con đừng làm càn!”

” Đan Hi của ta không phải đang sống rất tốt sao? Hắn không phải dựa vào bên người ta sao,làm gì chết?”Long Khiếu Thiên giọng nói trống rỗng như rơi vào ảo cảnh hạnh phúc giả tạo,mặc cho ai cũng không thể kéo hắn khỏi ảo cảnh có Ninh Đan Hi còn sống.

“Con đường đường là một Vương gia,lại vì một nam tử khiến mình giống người điên,quả thực mất mặt xấu hổ!”Long Kinh Vũ vô cùng tức giận,cũng nhìn không được hành vi hắn lừa mình dối người,đi đến phía trước muốn cho hắn một bạt tai hy vọng có thể đánh tỉnh hắn.

“Phụ hoàng bớt giận,thập tứ đệ không phải cố ý như thế.”Long Khiếu Đường đúng lúc đi ra khuyên can,” Bắt đầu từ ngày hôm qua nhìn thấy Ninh Đan Hi chết về sau đó đệ ấy vẫn bộ dạng thế này,mặc kệ chúng ta khuyên hắn thế nào,nói hắn biết người này đã chết,hắn đều không chịu tin,còn ôm chặt thi thể y không cho bất luận kẻ nào nhích đến gần,hắn dường như kiên trì cho rằng người trong ngực y còn sống,chẳng những giúp y tắm rữa,chải tóc lau mặt,thậm chí sống cùng y chung một phòng,cùng ngủ một giường, ngay cả thi thể Ninh Đan Hi mặc áo hỉ cũng một mình đệ ấy tự thay,theo nhi thần suy đoán,đệ ấy chắc bị kích thích quá nên điên rồi.”

“Cái gì?” Long Kinh Vũ nghe đến chữ “điên” giống như bị đả kích quá lớn,lui từng bước về phía sau,ông kinh ngạc trừng mắt nhìn khuôn mặt cười ngây ngồ của Long Khiếu Thiên,không ngừng nói lời ngon ngọt với người chết,bất luận kẻ nào cũng nhìn ra được hắn đầu óc không bình thường,ông vốn nghĩ sau khi Ninh Đan Hi chết,Long Khiếu Thiên nhiều lắm thương tâm một khoảng thời gian dần dần sẽ phai nhạt,rồi sẽ bắt đầu cuộc sống mới, tuyệt đối không nghĩ tới đổi lấy kết quả thành như hiện tại.

Là ông làm sai rồi sao? Ông không nên giết Ninh Đan Hi sao?

“Đan Hi,chúng ta cùng bái đường,đầu tiên phải nhất bái thiên địa.”Long Khiếu Thiên ôm xác Ninh Đan Hi chuyển hướng quỳ ngoài cửa cúi đầu,tiếp theo lại xoay người sang Long Kinh Vũ cúi đầu,”Nhị bái cao đường, hiện tại chúng ta chính thức kết làm vợ chồng,trời cao chứng giám,ta nhất định sẽ làm ngươi hạnh phúc,mặc kệ  ai cũng không có thể chia rẽ ngươi và ta.” Hắn lại ôm lấy y đi vào trong tân phòng sau hậu viên,” Bây giờ là động phòng,ta thật sự  rất vui vẻ.”

” Ai trong các ngươi nhanh ngăn lại hắn!” Long Kinh Vũ từ trong hoảng sợ lấy lại tinh thần,”Chẳng lẽ thật nhìn nó cứ tiếp tục như vậy?”

Long Khiếu Đường hé ra khuôn mặt đau khổ,lắc đầu không nghe theo.Trong không khí ngột ngạt,chân mọi người đều giống mọc rể,buồn bã không ai muốn động.

Lý Vân Nương rơi lệ,đau lòng khóc nức nở nói,”Tại sao có thể như vậy? Là ta sai,nếu ta vẫn ở lại không đi,thì Ninh đại ca sẽ không chết.”

“Không phải là ngươi sai!”Long Khiếu Đường ôm vai nàng dịu dàng an ủi,” Đừng tự trách,xảy ra chuyện như vậy ai cũng không muốn.”

Lý Vân Nương khóc thương tâm,”Ta cho tới bây giờ  không nghĩ đến Ninh đại ca cùng Vương gia chính là một đôi,hôm nay rốt cuộc bọn họ có thể ở cùng nhau,tại sao một người chết một người bị điên? Trời cao tội gì hành hạ đôi uyên ương số khổ này!”

Long Khiếu Đường nén đau đớn trong lòng thở dài một hơi,” Ta không cách nào ngăn cản trận bi kịch này xảy ra,thật sự không có tư cách làm huynh trưởng đệ ấy.”

Tô Tam cúi đầu,” Đều do ta sai,ta lúc ấy hẳn nên khuyên Ninh công tử không nên tiến cung,lúc ấy ta chỉ lo an nguy của Vương gia,mà không lo lắng đến  an toàn tính mạng của hắn.”

“Là lỗi của trẫm.”Trên khuôn mặt Long Kinh Vũ lộ vẻ khổ sở giống như chớp mắt già đi rất nhiều,”Trẫm ban Ninh Đan Hi cái chết,tự cho rằng có thể gọi con trai quay về,ngược lại hại nó bị điên,trẫm thực hối hận!”

Lý Vân Nương đột nhiên vùng khỏi cánh tay Long Khiếu Đường,quỳ xuống trước mặt Long Kinh Vũ,” Hoàng Thượng,xin ngài nghĩ biện pháp cứu Ninh đại ca,chỉ cần y có thể sống lại,Vương gia nhất định sẽ khôi phục bình thường,ta xin ngài hu hu!”

“Vân Vương,nàng cũng điên giống đệ ấy sao?”Long Khiếu Đường đưa tay đỡ lấy nàng,” Người đã chết làm sao có thể sống lại!”

“Đường Nhi nói đúng,trẫm thân là chưởng quản thiên hạ,lại cứu không được một người chết,cũng cứu không Thiên nhi trở về,”Long Kinh Vũ lắc đầu,” Trẫm tìm Thiên nhi,rồi lại mất đi nó.”

Lý Vân Nương nghe không cách nào cứu,sắc mặt nàng trắng bệch lòng đau như đao cắt,chỉ có thể che mặt khóc,giống như muốn khóc hết nước mắt.

Tổng quản Ninh phủ yên lặng đứng bên cạnh,giống như gặp ma nhìn sang hướng tân phòng, miệng thì thào lẩm bẩm:”Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt, thiếu gia và Thần Hằng rốt cục có thể thực hiện nguyện vọng khi còn trẻ,kết làm người yêu ở chung với nhau cả đời,đợi chờ nhiều năm như vậy bọn họ cuối cùng có thể được như ý nguyện.”

Cả sảnh đường khóc thảm thiết,chỉ có Long Khiếu Thiên ở trong tân phòng vẻ mặt vui vẻ,ôm thi thể Ninh Đan Hi cùng nhau nằm trên tân giường,đem tất cả mọi người ngăn cách bên ngoài,đem hết tất cả hỗn loạn cách xa,bỏ xuống hồng trần.Ở trong mắt hắn chỉ có một mình Ninh Đan Hi,ở trong trời đất cũng chỉ có mỗi Ninh Đan Hi,cuộc đời này chỉ muốn có y bên cạnh,những chuyện ngày xưa đã hóa thành mây khói.

Người hắn yêu nhất đang trước mắt cũng vĩnh viễn sống trong lòng hắn.