Thể Tôn

Chương 747: Tà Hồn Cổ ra oai

Tiếng trống của Tà Hồn Cổ dường như ẩn chứa sự ảo diệu của hỗn độn từ thời xa xưa nhất. Tiết tấu của mỗi một tiếng trống đều biến thành một khúc nhạc khiến người nghe phải sôi trào máu huyết, chẳng khác nào tiếng thiên ngoại ma âm câu dẫn hồn phách con người. Tinh Thiên Sát vận dụng thân hóa tinh không, vốn địn biến đổi âm thanh của hư không, không ngờ lại kinh động tới Tà Hồn Cổ trong cơ thể Lôi Cương.

Khi xưa cốt hài trong phân thân hành thổ của Lôi Cương cũng bị tiếng trống của Tà Hồn Cổ làm cho giật mình tỉnh giấc, có thể thấy được Tà Hồn Cổ ẩn chứa sức mạnh kỳ lạ đến cỡ nào. Nghe đồn, Tà Hồn Cổ có tổng cộng bảy cái, nếu như người nào tập hợp đủ Tà Hồn Thất Cổ, sẽ đủ sức đứng đầu thiên hạ. Có sự giúp sức của Thất Cổ, người đó sẽ có thể tác động đến cả hỗn độn, xuyên qua cả vạn giới hỗn độn. Lúc này, Lôi Cương tuy chỉ có một Tà Hồn Cổ, nhưng tiếng trống của nó vang lên đã ẩn chứa sức mạnh đáng sợ, người thường không thể chống đỡ nổi.

Đôi mắt của Tinh Thiên Sát dần đỏ ngầu lên. Tiếng trống của Tà Hồn Cổ ẩn chứa sức mạnh tà ác khiến y cảm thấy máu huyết trong cơ thể sôi lên, chiến ý vô tận từ sâu trong đáy lòng y cũng nổi lên, nếu y không phát tiết hết nguồn sức mạnh này nhất định thần hồn của y sẽ bị nổ tung. Không chỉ Tinh Thiên Sát, ngay cả Long U Nhi cũng thế. Đôi mắt vốn bình tĩnh của nàng cũng không còn giữ được vẻ lãnh đạm như bình thường nữa, mà ánh lên sự đấu tranh dữ dội.

-Ầm!

Tiếng trống vừa tang thương vừa cổ xưa liên tục vang lên. Từng tiếng âm như tiếng của đại dương mênh mông lan đi khắp chiến trường hỗn độn địa giai, khiến kết giới bao phủ quanh chiến trường địa giai trên mặt đất cũng rung lên mãnh liệt. Các cường giả hỗn độn thiên giai trấn thủ ở đây cũng giật mình tỉnh giấc, quét đôi mắt sáng rực nhìn về phía chiến trường hỗn độn địa giia rộng mênh mông ở bên dưới.

-A!!!

Gần một vạn cường giả hỗn độn địa giai ở chiến trường hỗn độn địa giai nghe thấy tiếng trống này đều không thể kìm nén nổi, chiến ý không biết vì sao đều trở lên điên cuồng. Những người trước đây vốn còn e sợ, vốn không dám đánh bừa, vốn sợ phải chết oan giờ đều không chút e ngại xuất hiện. Những người vốn đang chờ khôi phục sức mạnh trong động phủ trong các tường thành cũng mở mắt, bay ra khỏi động phủ.

Một trận hỗn chiến diễn ra trên chiến trường hỗn độn địa giai, đây là chuyện từ bao nhiêu năm qua chưa từng xảy ra.

Có lẽ Tinh Thiên Sát vẫn không thể hiểu được rằng, chính thần kỹ Thân hóa hư không của đại tôn Tinh Vũ do y vận dụng đã khơi dậy vật nghịch thiên nhất trên đời này, Tà Hồn Cổ.

Lôi Cương khiếp sợ nhìn tiểu cổ to chừng bằng móng tay cái hiện lên trên cổ tay phải của hắn. Toàn thân tiểu cổ này có màu đỏ rực, dường như là do máu thịt của hắn đúc lại mà thành. Từng hình hoa văn, họa tiết quỷ dị hiện lên trên tiểu cổ. Từng hình rồng màu đen quấn quanh tiểu cổ màu đỏ tươi. Bất chợt, đôi mắt của Lôi Cương sáng rực, hắn nhìn chằm chằm vào một hình hoa văn thiếu chút nữa hắn đã bỏ qua ở ngay chính giữa tiểu cổ.

Hình một bàn tay to cường tráng hơi nghiêng xuống, dường như đang đè lấy một cái gì đó, cũng giống như muốn lấy tay che trời vậy. Hình này Lôi Cương đã từng thấy qua. Trên trán của cốt hài của phân thân hành thổ có hình vẽ này, lẽ nào Tà Hồn Cổ này có liên quan đến bộ cốt hài đó? Lôi Cương hít sâu một hơi, thầm nghĩ bộ cốt hài này quả là phi thường. Cảm nhận từng tiếng trống từ trong tiểu cổ này phát ra, hắn không khỏi kinh ngạc, vì sao bản thân hắn hiện tại lại không bị tiếng trống tác động?

-Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp nơi. Lôi Cương vội quay đầu nhìn. Thấy cảnh tượng trước mắt, gương mặt hắn thoáng ngây dại đi.

Tinh Thiên Sát đang giao chiến với Long U Nhi?

Theo những gì Lôi Cương thấy thì rõ ràng Tinh Thiên Sát luôn đem lòng ái mộ với Long U Nhi, thế nhưng hiện tại y lại đang giao chiến với nàng sao? Hơn nữa, nhìn cách chiến đấu thì rõ ràng là từng chiêu của y đều muốn đoạt mệnh người. Lôi Cương không khỏi thầm than Tà Hồn Cổ này quả là cường đại mới có thể làm Tinh Thiên Sát mất đi lý trí như thế. Khi xưa, khi tiếng trống của Tà Hồn Cổ vang lên ở Cấm Lục Chi Địa, đã vượt qua mười hai ngọn núi mà vẫn có thể khiến các cường giả đỉnh đạo thánh cũng không thể chịu đựng nổi. Lôi Cương tin rằng uy lực của Tà Hồn Cổ hiện vẫn chưa thực sự xuất hiện.

Nhìn trận đại chiến trước mặt, Lôi Cương trầm tư suy nghĩ. Hắn vốn chẳng biết gì, cứ thế mà đến Thánh giới Hồng Hoang, Tà Hồn Cổ lại có trong người hắn, chẳng lẽ là do Tà Hồn Cổ bị giật mình tỉnh giấc khi bộ cốt hài xé rách hư không đưa hắn tới Thánh giới Hồng Hoang sao? Lôi Cương càng nghĩ càng tin chắc suy đoán của hắn là đúng, đột nhiên, một cảm giác nguy hiểm bao phủ lấy hắn. Lôi Cương không nghĩ gì nữa, nhanh chóng bước lên trước một bước, rời khỏi nơi này.

-Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên ở nơi Lôi Cương vừa đứng. Trận chiến giữa Long U Nhi và Tinh Thiên Sát đang đến hồi gay cấn. Từng đòn tấn công của bọn họ đều ẩn chứa sức mạnh hết sức đáng sợ. Lúc này, tiếng trống Tà Hồn Cổ vẫn vang lên như trước. Lôi Cương không biết làm sao để trấn áp nó, đành mặc kệ. Hắn hiện đang đứng ngoài trận chiến cả vạn thước, quan sát trận đại chiến giữa hai thanh niên thiên tài.

Tiếng trống của Tà Hồn Cổ dường như làm cho Tinh Thiên Sát phát cuồng lên. Toàn bộ thần khí địa giai đang mặc lúc đầu đã được y hạ xuống, y lại khoác lên chiến giáp màu vàng và thần khí thiên giai. Long U Nhi hiện đang bị một luồng sáng ba màu bao phủ lấy. Hai người này đều là cao thủ trẻ tuổi ở đỉnh hỗn độn địa giai. Cương khí của Long U Nhi cũng ánh lên màu lam, một luồng khí tức trong lành từ trong cơ thể nàng phát ra. Hiển nhiên Long U Nhi đã hoàn toàn lĩnh ngộ được hành thủy. Hành thủy của Lôi Cương mặc dù chưa đạt tới hỗn độn thủy long lực, nhưng hành thủy vẫn gợi lên một cảm giác khó tả trong hắn, dường như hành thủy có trong vạn vật vậy. Lúc này, hành động của Long U Nhi cho Lôi Cương biết được nàng chắc chắn đã đạt được hỗn độn thủy long lực. Lôi Cương cũng nhân đó mà thấy được chỗ ảo diệu của hỗn độn thủy long lực.

Những đòn tấn công của Tinh Thiên Sát cực kỳ sắc bén, gần như chiêu nào cũng ẩn chứa hỗn độn tam long dung hợp lực, uy lực thật không thể tưởng tượng được. Nhưng Long U Nhi cũng không hề kém cạnh, nàng tuy không có chiến giáp, nhưng thần khí trong tay nàng luôn phát ra ánh sáng bốn màu cũng là thần khí thiên giai. Nàng chính là người tài giỏi nhất trong lớp thanh niên của Long gia, ngày sau rất có khả năng sẽ trở thành gia chủ của Long gia. Chính vì vậy, Long U Nhi có thần khí thiên giai cũng không phải là điều đáng ngạc nhiên.

Những đợt tấn công qua lại của hai người khiến không gian liên tục rung lên, chẳng khác nào bị bóp méo cả. Dưới tác động của tiếng trống Tà Hồn Cổ, hai người xuất từng chiêu đều muốn đoạt mạng đối phương, quyết tâm tử chiến.

-Long U Nhi tuy mạnh nhưng tấn công lại không đáng sợ như Tinh Thiên Sát. Một kiếm của Tinh Thiên Sát phát ra đều kinh người, dung hợp hoàn toàn tam hành tấn công đối phương, không chỉ có hỏa, kim, lôi mà còn có cả hành thổ. Có lẽ y cũng đã lĩnh ngộ được hành thổ rồi, chẳng qua chưa đạt đến hỗn độn thổ long lực mà thôi. Nhưng kể cả như vậy thì Tinh Thiên Sát này cũng xứng là người có tài năng thiên phú bẩm sinh. Bằng vào tuổi của y mà có thể lĩnh ngộ tứ hạnh tứ hạnh thì quả thật không dám tưởng tượng. Long U Nhi chiến đấu với Tinh Thiên Sát mặc dù có thua đôi chút, nhưng cũng rất đáng nể. Từ ánh sáng nàng phát ra thì có thể thấy được nàng ta đã lĩnh ngộ được ba hành thủy, hỏa, thổ. Ba hành này vốn tương khắc lẫn nhau. Thổ khắc thủy, thủy khắc hỏa. Ba hành tương khắc như vậy mà nàng ta lại có thể dung hợp được, một khi uy lực gia tăng thì thật đáng sợ.

Lôi Cương giật mình, thầm nói. Muốn dung hợp hai hành tương khắc đã lĩnh ngộ được là chuyện hết sức khó khăn, nhưng một khi dung hợp được thì khả năng tấn công lại rất đáng sợ. Hai hành tương khắc phát ra uy lực thế nào không cần phải nói, chưa kể đến hai hành lôi và kim!

Mây đen trên trời cuồn cuộn, ánh chớp không ngừng lóe lên, sấm rền vang. Lôi hành lực cường đại tùy theo chiêu thức của Tinh Thiên Sát mà phát ra, lôi thiên ngập tràn trong không gian, chẳng khác nào ngân xà uốn lượn, lôi vân như đại dương mênh mông rung lên mãnh liệt. Đối mặt với những đòn tấn công mãnh liệt của Tinh Thiên Sát, Long U Nhi vẫn không hề biến sắc, ung dung đối phó.

Khí thế ngất trời như những con sóng lớn ập đến, tạo thành từng đợt chến động liên tục lan ra khắp bốn phía xung quanh. Nếu là bình thường, chắc chắn các cao thủ khác ở Tây Tháp Tinh đã đến đây quan sát trận chiến, nhưng hiện tại, tất cả đều không quan tâm. Ngay đến các cặp mắt của các cao thủ hỗn độn thiên giai trấn thủ nơi đây cũng đỏ ngầu, chiến ý dào dạt, bọn họ ra sức áp chế những xung động đang nổi lên trong lòng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

-Ầm ầm ầm!

Mặt đất nứt toác, vô số hài cốt nát vụn, chẳng còn sót lại chút gì. Một đám đất dựng lên, nén lại, cuối cùng tạo thành một thân thể mềm mại màu vàng đất. Lôi Cương chấn động, bóng người do đám đất này hình thành có dáng dấp giống y như Long U Nhi. Bầu trời lúc này cũng chợt đổ mưa, nước mưa càng lúc càng tuôn xuống xối xả, tạo thành một quả cầu nước lớn. Quả cầu này lại nhanh chóng biến hóa thành một thân người mềm mại màu lam, giống Long U Nhi. Từ người Long U Nhi lại phát ra ánh sáng màu đỏ, chiếu rực không gian vốn đang u ám. Da thịt nàng vốn trắng nõn giờ lại đỏ rực lên, chẳng khác nào hỏa tiên tử.

-Đây là….

Lôi Cương nhìn thổ hành, thủy hành biến hóa thành người mà khiếp sợ. Đây không phải là phân thân, nhưng hai hình người này lại ẩn chứa sức mạnh cực kỳ tinh khiết. Lôi Cương suy đoán, bọn họ đều là sức mạnh của các hành Long U Nhi lĩnh ngộ được hóa thành, khí tức từ người bọn họ phát ra chẳng hề kém của Long U Nhi chút nào. Cứ như vậy, có lẽ hiệu quả của bọn họ so với phân thân chắc cũng tương tự như nhau. Lôi Cương thầm than hỗn độn rộng lớn quả không thiếu gì chuyện lạ.

Lôi Cương không biết rằng đây chính là thần kỹ tối cao của Long gia. Nghe nói, người luyện đến cuối cùng có thể dùng sức mạnh lĩnh ngộ được tạo thành bảy phân thân, dĩ nhiên, trước đó tu luyện giả phải lĩnh ngộ được bảy hành đã. Hiện tại, Long U Nhi mới chỉ lĩnh ngộ được phân thân hai hành thổ, thủy mà thôi.

Ba Long U Nhi cùng bao vây, tấn công Tinh Thiên Sát, dần chiếm được thế thượng phong. Tinh Thiên Sát điên cuồng chém ra một kiếm hết sức cường đại, vô số thanh tiểu kiếm ba màu từ trong thần khí bắn ra. Tiểu kiếm ba màu giờ càng mạnh hơn trước. Lúc trước, chúng vốn là thần khí thiên giai, còn hiện tại là thần khí thiên giai, hiển nhiên hai loại thần khí này có ẩn chứa sức mạnh khác nhau.

Dường như cảm nhận được đòn tấn công cường đại của Tinh Thiên Sát, hành thổ của Long U Nhi đứng đầu, bản thân Long U Nhi đứng ở giữa, hành thủy chắn sau lưng nàng. Hai hành đứng trước sau tạo thành lá chắn, đảm bảo an toàn cho Long U Nhi.

Thấy đòn tấn công của bản thân không có hiệu quả, Tinh Thiên Sát đạp hư không, bổ một kiếm xuống hành thổ do Long U Nhi ngưng tụ thành nhằm phá nát hành thổ, nhưng tiếc rằng y đã quá xem thường hành thổ do nàng lĩnh ngộ được. Long U Nhi là thiên tài tuyệt thế Long gia đã chờ đợi trong cả vạn năm, khả năng lĩnh ngộ của nàng hết sức đáng sợ. Chưa đầy ba vạn năm ngắn ngủi nàng đã đạt được hỗn độn địa giai đủ để thấy được điều đó. Một kiếm ẩn chứa hỗn độn tam hành long lực thực vẫn chưa đủ để phá tan phân thân hành thổ của Long U Nhi.

-Ầm!

Tiếng trống Tà Hồn Cổ lại vang lên dồn dập, vừa mạnh mẽ vừa trầm trầm. Mỗi tiếng trống đều kích động đến từng ngóc ngách trong tâm hồn mỗi cường giả ở chiến trường hỗn độn địa giai.

-Thân hóa hư không!

Tinh Thiên Sát đột nhiên rống to lên, vận dụng thần kỹ của đại tôn Tinh Vũ. Y nhảy vào khoảng không, biến mất giữa bầu trời mênh mông. Bầu trời vừa sáng sủa giờ lại chìm vào bóng tối vô tận, không còn chút ánh sáng nào lóe lên. Không gian như bị tấm màn đen bao phủ.

-Hư không, đúng là lấy thân mình hóa thành hư không, chẳng khác nào cương khí cả. Thật không thể tin nổi a!