Thể Tôn

Chương 702: Trận chiến giành cốt hài

Lôi Cương toàn thân phát ra sát khí dữ dội, tạo thành một luồng khói đen sì, tà khí từ người hắn phát ra chẳng khác nào Ma thần xuất hiện.

-Thế nào? Đến hai người các ngươi cũng muốn chiếm lấy tiểu tử này sao? Có điều, người này sớm đã được bản tôn để mắt đến rồi. Hai người các ngươi muốn có được tiểu tử này còn phải hỏi xem bản tôn có đồng ý hay không.

Trong hư không bất chợt vang lên một giọng nói hồn hậu, chứa đựng sự uy nghiêm. Giọng nói này chắc chắn phải xuất phát từ một người nắm trong tay sinh mạng của hàng nghìn vạn người.

Lôi Cương đảo mắt nhìn Chiến Long và Minh Lôi. Luồng khí đen kia lan đến cổ hắn rồi ngừng lại. Ánh mắt hắn hết sức uy nghiêm, cùng bá đạo.

-Vạn ma chi tổ?

Minh Lôi nhìn chằm chằm Lôi Cương hiện tại. Lão trầm giọng nói, ánh mắt lóe lên. Chiến Long nghe được lời Minh Lôi nói, con ngươi chợt co rụt lại. Y nhíu mày, kiêng dè nhìn Lôi Cương, trầm giọng nói:

-Thái Cổ giới, Vạn ma chi tổ sao?

Lúc này, suy tính trong lòng Chiến Long càng trở lên phức tạp. Vốn dĩ y đã coi Lôi Cương chẳng khác nào vật trong lòng bàn tay mình, một Minh Lôi xuất hiện không nói, giờ lại thêm Thái Cổ giới Vạn ma chi tổ nữa. Chiến Long trùng xuống, Thánh giới hồng hoang và Thái Cổ giới đã từng tranh đấu với nhau, mặt dù y chưa từng giao thủ với Vạn ma chi tổ, nhưng uy danh của lão ma đầu này chẳng khác nào sấm vang bên tai.

-Vạn ma chi tổ, người đừng vọng tưởng. Mau quay về đi. Người này nếu có bất cứ chuyện gì không hay xảy ra, thì cho dù có phải san bằng cả Thái Cổ giới, ta cũng phải giết bằng được ngươi.

Lớp sương trắng bao phủ khuôn mặt Minh Lôi dần biến mất, gương mặt lão hiện rõ.

Đôi mày kiếm chẳng khác nào thiên lôi của Minh Lôi nhướng lên. Đôi mắt lão trừng mở, tựa như nhìn thấu cả vạn vật của thế gian, vẻ mặt không giận mà uy, khiến người khác phải sinh lòng kính sợ. Lão cứ như thế đứng nơi đó, nhưng lại hết sức uy nghiêm. Có điều, dung mạo lão quả thực có vài phần giống với Lôi Cương.

-Ngươi…

Vạn ma chi tổ nhìn chằm chằm Minh Lôi, khẽ nhếch miệng cười nhạt, nói:

-Khẩu khí lớn lắm!

Giọng nói của y vừa dứt, luồng sát khí nồng nặc phía sau đã tách ra, hóa thành một thanh kiếm đen sì, bắn về phía Minh Lôi. Nhưng thanh kiếm đen do sát khí ngưng tụ mà thành vừa xuất hiện, một tia thiên lôi đã từ trên trời giáng xuống, tấn công thanh kiếm khiến nó nát vụn.

-Chẳng qua cũng chỉ là một tàn hồn mà thôi. Lão phu muốn xem ngươi làm thế nào để gây nên sóng gió đây.

Minh Lôi hờ hững nói. Thiên lôi trong hư không đột nhiên ầm ầm giáng xuống, luồng sáng màu tím sậm thoáng hiện, giáng xuống mặt đất. Vô số tia thiên lôi chẳng khác nào những con rắn bạc bắn về phía Lôi Cương.

Vạn ma chi tổ lùi lại mấy bước. Toàn thân được sát khí đen sì bao vây, luồng sát khí bao phủ cả nửa bầu trời này hóa thành vô số thanh kiếm đen ngăn cản thiên lôi. Vạn ma chi tổ đột nhiên biến mất. Một tiếng xé gió vang lên, lần thứ hai xuất hiện lão đã ở cách Minh Lôi chưa đến một trượng. Một quyền của lão giáng thẳng xuống người Minh Lôi. Minh Lôi không hề biến sắc, cũng không kiêng kỵ đây là thân thể của Lôi Cương, kiên quyết loại bỏ tàn hồn của Vạn ma chi tổ.

Chỉ thấy cánh tay phải của Minh Lôi vươn ra nhanh như chớp, biến hóa thành một đầu rồng màu tím, đỡ lấy một quyền của Vạn ma chi tổ.

-Ầm…

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Chấn động giữa hai luồng tia sáng màu tím và màu đen làm không gian xung quanh rung lên. Chiến Long đứng một bên quan sát, chưa động thủ. Y hết sức do dự. Hai người kia hiện giờ đều là kẻ địch của y, Lôi Long ngăn cản y đoạt xá, nhưng tàn hồn Vạn ma chi tổ lại ở trong cơ thể của Lôi Cương, có lẽ lão đã ở trong thần hồn của hắn từ lâu rồi. Chiến Long không thể hiểu được vì sao Vạn ma chi tổ không trực tiếp nuốt lấy thần hồn của Lôi Cương.

-Lôi Long, ngươi chính là Lôi Long.

Vạn ma chi tổ bị dính một đòn của Minh Lôi, bị đẩy đi xa hơn mười trượng mới dừng lại được trên không. Lão hết sức ngạc nhiên, cẩn thận đánh giá Minh Lôi, rồi đột nhiên lẩm bẩm, nói:

-Không đúng, ngươi không phải là Lôi Long. Nhưng sao ngươi lại có khí tức của Lôi Long?

Minh Lôi không đáp lời, liên tục giáng thiên lôi xuống tấn công Vạn ma chi tổ. Lão lạnh lùng nhìn chằm chằm Vạn ma chi tổ, nói: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

-Ra khỏi cơ thể hắn mau!

-Tuy đây chỉ là tàn hồn của bản tôn, nhưng ngươi muốn bức bản tôn ra khỏi cơ thể hắn thì còn phải xem bản lĩnh của ngươi đến đâu đã.

Vạn ma chi tổ liên tục cười nhạt. Lần này lão có thể không chế Lôi Cương hiển nhiên là do lúc trước hắn đã vận dụng trận pháp lục hoàng nên mới bị yếu đi. Lão đã nhân cơ hội đó mà chiến lấy cơ thể hắn, có điều lão vẫn chưa chiếm được toàn bộ thần hồn của Lôi Cương, nếu không trùng diên sáu màu đã lại xuất hiện trấn áp lão rồi.

-Cuồng vọng!

Minh Lôi cười nhạt, bất thần xuất hiện trước mặt Vạn ma chi tổ. Tay trái lão nhanh như chớp nắm lấy Vạn ma chi tổ, tay phải ẩn chứa lực lôi hành lão lĩnh ngộ được, tấn công vào bụng "Lôi Cương. Chỉ trong khoảnh khắc, lão đã chém ra cả trăm quyền. Mỗi một quyền đều ẩn chứa sức mạnh hỗn độn lôi long lực vô cùng cường đại. Đòn tấn công vừa giáng xuống cơ thể Lôi Cương, không gian xung quanh đã xuất hiện đầy lôi điện.

Thần hồn của Vạn ma chi tổ đang chiếm giữ Lôi Cương cơ hồ sắp bị đánh bật ra khỏi cơ thể hắn. Khoảnh khắc Minh Lôi đánh ra một quyền cuối cùng hóa thành một con lôi long ập đến bụng Lôi Cương, dịch thể màu đen trong thần hồn của Lôi Cương cũng bị tấn công. Lúc này, màu da vốn đang đen sì của hắn cũng khôi phục lại màu vốn có. Tàn hồn của Vạn ma chi tổ bị đẩy ra hóa thành một thanh niên mặc áo bào đen, khiếp sợ nhìn Minh Lôi. Bất chợt, con ngươi của thanh niên này co rụt lại, một luồng thiên lôi to lớn trăm trượng giáng xuống người y.

Tàn hồn của Vạn ma chi tổ tan thành mây khói.

Tại Thái Cổ giới, Mỗ Nhất tinh, một người thanh niên mặc áo bào đen đang ngồi xếp bằng trên mặt đất chợt mở bừng mắt. Nói là y ngồi trên mặt đất, kỳ thực là trên vô số đống hài cốt chồng chất lên nhau mà thành.

-Người này rốt cuộc là ai? Vì sao lại có khí tức của Lôi Long? Hừ, mặc kệ lão là ai, muốn chiếm lấy bộ cốt hài này còn phải xem bản tôn có đồng ý hay không đã.

Lúc này, y phá cốt ra, lao vào không trung, biến mất.

Tiêu diệt xong tàn hồn của Vạn ma chi tổ, Minh Lôi liếc mắt nhìn Chiến Long, nói:

-Ta cho ngươi một cơ hội, muốn sống hay là chết?

Hiển nhiên lão đang cảnh báo Chiến Long, nếu còn quyết tâm đoạt xá, nhất định lão sẽ đánh chết y, còn nếu y từ bỏ, lão sẽ không động đến y.

Khuôn mặt Chiến Long co quắp lại, cả thần hồn của y như cũng run lên, lửa giận trong lòng y bốc lên. Y thân là đại tôn, có địa vị cao quý, từ bao giờ lại bị người uy hiếp như vậy?! Hít một hơi thật sâu, Chiến Long gắng kìm nén lửa giận trong lòng, tuy y cảm nhận được thực lực của Minh Lôi, nhưng vẫn chưa thể đánh giá được hết sức mạnh của lão. Y chỉ có thể nhẫn nhịn. Sau đó, y gằn từng chữ một:

-Ngươi chính là Lôi Long?

-Sống hay chết?

Minh Lôi tiếp tục nói. Chân phải lão bước tới trước một bước, lôi điện lóe lên khắp nơi trên trời, tiếng sấm phát ra càng long trời lở đất hơn.

Chiến Long nhìn chằm chằm Minh Lôi, nhanh chóng suy nghĩ. Khí tức của Minh Lôi buộc y phải nể sợ, mà hiện thời lão còn đang ở trạng thái thần hồn, chưa khôi phục nguyên dạng. Đối với các cao thủ cùng cấp, chiến đấu dưới dạng thần hồn cực kỳ bất lợi, nhưng cốt hài của Lôi Cương thì Chiến Long cũng không đành lòng buông thả. Chợt, nghĩ ra chuyện gì đó, ánh mắt y lóe lên, Chiến Long nói:

-Sống!

-Nếu còn để ta nhìn thấy ngươi tìm cách đánh hắn, thì có san bằng của hồng hoang, ngươi cũng đừng hòng chạy trốn khỏi sự truy sát của ta.

Minh Lôi lạnh lùng nói.

-Đạo hữu, ngươi chính là Lôi Long phải không?

Chiến Long thoáng trầm ngâm, hỏi lại.

-Lôi Long là ta, ta cũng không phải là Lôi Long.

Minh Lôi liếc mắt nhìn Chiến Long, thản nhiên nói.

Chiến Long chấn động, kinh ngạc, không tin vào mắt mình nữa. Y hít một hơi thật sâu, không nói thêm lời nào nữa, hóa thành một luồng sáng rời khỏi nơi này. Trên đường rời khỏi tinh cầu, Chiến Long vẫn còn hết sức hoảng sợ: "Lôi Long là ta, ta cũng không phải là Lôi Long". Lẽ nào lão là… Chiến Long thoáng run rẩy. Lúc trước, y vẫn còn do dự, vốn muốn đoạt xá xong sẽ tìm cách khôi phục thực lực rồi chiếm lấy cốt hài. Nhưng giờ y đã biết được một chuyện, Minh Lôi không phải để mắt tới bộ cốt hài đó, mà là muốn bảo vệ Lôi Cương.

Chiến Long vừa rời đi chưa được bao lâu, không gian cách đó không xa chợt nhiên bị rách ra. Một lão giả mặc áo bào đen xuất hiện. Người này chính là Vạn ma chi tổ từ Thái Cổ giới tới. Lão nhanh chóng bay về phía khối tinh cầu kia.

Cùng lúc đó, ở Thánh giới hồng hoang, trong đại điện nguy nga lộng lẫy ở tinh vực Vạn Tiên, một người thanh niên vận áo trắng mở mắt. Ánh mắt gã lóe lên, gã lẩm bẩm nói:

-Hắn đã tới Thánh giới hồng hoang rồi sao? Lẽ nào hắn đã có đầy đủ sức mạnh đã nuốt của bản tôn?