Thể Tôn

Chương 471: Cố gắng đột phá

Nhóm Không gian Chân Hỏa.

Tiểu Giác ngồi xếp bằng bên cạnh Lôi Cương, nét mặt hết sức đề phòng, cảnh giác nhìn xung quanh. Hơi thở từ người nó tản ra xung quanh khiến cho đám tiên thú không dám tới gần.

Trong không gian những đám mây lửa liên tục bay về phía Lôi Cương. Chúng do linh khí thuộc tính Hỏa ngưng tụ lại mà thành.

Lúc này, Lôi Cương cũng không còn lĩnh ngộ hệ Hỏa mà đang cố gắng đột phá Ngũ Hành thể tu. Qua lời nói của Thái Huyền thì sau khi Ngũ Hành thể tu đạt tới phần thứ tư, lực lượng và sự phòng ngự của thân thể sẽ tăng lên. Điều đó khiến cho Lôi Cương càng mong đợi, kiên quyết đột phá phần thứ ba. Do không có Thái Huyền chỉ điểm nên linh khí thuộc tính chỉ đành dựa vào ngộ tính của mình để đột phá. Đối với phần thứ ba, Lôi Cương đã đạt tới mức cao nhất chỉ còn cách phần thứ tư một khoảng nhỏ. Lúc này thứ mà Lôi Cương cần đó chính là tìm ra một con đường, nếu không thì cả đời Lôi Cương chỉ đành dừng ở tầng thứ ba.

Hắn vận hành ba tầng của Ngũ Hành thể tu một cách điên cuồng, liên tục công phá tầng thứ tư.

Thời gian trôi qua cực nhanh, trong nháy mắt đã qua một năm, Lôi Cương vẫn xếp bằng ngồi trên mặt đất, không hề có dấu hiệu thức tỉnh. Tiểu Giác vẫn cảnh giác nhìn xung quanh, mây mù đỏ như lửa trong không gian gần như biến mất chỉ còn tiếng gió rít vù vù. Không gian Chân Hỏa đã phục hồi lại sự yên lặng vốn có của nó. Có điều, Hỗn Hỏa châu đã bị tiểu Giác tóm được. Việc không gian Chân Hỏa bị phá nát chỉ là vấn đề thời gian. Hơn nữa, linh khí thuộc tính Hỏa ở đây không còn chỗ để sản sinh. Một khi không gian Chân Hỏa bị phá thì tiên thú nơi này sẽ tràn vào trong biển dung nham. Tới lúc đó, có lẽ biển Dung nham sẽ trải qua một trận gió tanh mưa máu.

Ngày hôm đó, Lôi Cương đột nhiên mở mắt, lân giáp nhanh chóng phun ra. Ánh mắt của hắn không hề có mục tiêu cứ nhìn thẳng về phía trước. Hắn đang ngồi xếp bằng đột nhiên vọt lên không trung. Khi Lôi Cương xuất hiện đã cách đó xa cả vạn thước. Tiểu Giác chớp mắt rồi tan vào hư vô, bám theo Lôi Cương.

Lúc này, Lôi Cương vẫn chưa tỉnh táo mà đắm chìm vào trong việc lĩnh ngộ Ngũ Hành thể tu. Trải qua một thời gian dài, Lôi Cương hiểu được rằng nếu chỉ vận hành Ngũ Hành thể tu thì không thể đột phá. Vì vậy mà hắn dự tình tìm ngoại lực, giống như đặt mình vào trong sự nguy hiểm để có được sự đột phá.

- Graooo! - Một tiếng gầm vang lên, lan tới tận chân trời. Khí thế của Lôi Cương bộc phát khiến cho đám mãnh thú tức giận ngửa mặt lên trời mà gầm rống. Trong khoảng thời gian ngắn, không gian vang lên những tiếng gầm liên miên không dứt khiến cho cả không gian chấn động. Một con Hỏa giao chui ra khỏi mặt đất rồi há to miệng phóng về phía Lôi Cương đồng thời phun ra một ngọn lửa.

Hành động lần này của Lôi Cương quá khiêu khích đối với sự sinh tồn của nhóm tiên thú trong không gian Chân Hỏa, làm bùng lên cơn giận của chúng cùng với sự hung hãn. Có điều đó cũng chính là ý muốn của Lôi Cương. Lúc này, hắn đang cần giải phóng lực lượng trong cơ thể, cần có sự nguy hiểm để kích thích bản thân đột phá. Hỏa Giao lao tới, ngọn lửa của nó phun ra chưa kịp chạm đến người hắn thì đã nổ tung. Lực lượng từ hai nắm đấm của Lôi Cương xóa bỏ sự phòng ngự của Hỏa Giao rồi chui vào trong cơ thể khiến cho nó bị nổ tung. Một mùi máu tanh tỏa ra xung quanh.

- Graooo! - Đám hung thú xung quanh dường như ngửi thấy mùi máu trong không gian nên nổi cơn hung dữ. Tất cả đều gầm lên điên cuồng rồi nhanh chóng lao về phía Lôi Cương. Từng ngọn lửa tức giận được chúng phun ra, dường như muốn làm cho hắn ngã xuống. Nhưng chỉ với một vài ngọn lửa đó đối với Lôi Cương không hề có một chút uy hiếp. Hắn như một tia chớp xoẹt qua giữa các ngọn lửa. Mối lẫn xuất hiện là lại có một con Hỏa giao nổ tung mà chết.

Trong khoảng thời gian ngắn, mùi máu tanh tỏa ra nồng nặng. Mà linh khí thuộc tính hỏa cũng trở nên dày đặc một cách khác thường. Mỗi một con Hỏa Giao chết đi đều tỏa ra lực hệ Hỏa tinh thuần. Lực hệ Hỏa nhanh chóng tập trung vào trong cơ thể của Lôi Cương. Từ từ, từng làn ánh sáng màu hồng tỏa ra ở sau lưng của hắn. Dưới sự di chuyển nhanh chóng của Lôi Cương những tia sáng màu hồng bị kéo dài chẳng khác nào một dòng suối nhỏ đỏ như máu.

Tiểu Giác ở xa lẳng lặng quan sát tất cả mọi chuyện. Nó không có ý định nhúng tay. Nó hiểu được Lôi Cương làm vậy cũng là có nguyên nhân. Sau khi tiểu Giác có được Hỗn Hỏa châu cũng không có nhận sự kế thừa ngay lập tức. Nó cần một chỗ yên tĩnh để kế thừa lực lượng. Hiển nhiên, không gian Chân Hỏa cũng không phải là chỗ thích hợp. Bỗng nhiên, sắc mặt của tiểu Giác hơi thay đổi, liếc mắt nhìn về bên phải với ánh mắt e ngại. Đột nhiên, tiểu Giác nhìn hẳn về phía đó, sắc mặt từ từ trầm xuống. Nó quay sang nhìn lôi Lôi Cương với ánh mắt lo lắng.

Gần ba mươi tám con Hỏa Giao dưới tốc độ tấn công của Lôi Cương liên tục rơi xuống đất. Không trung biến thành màu đỏ, mặt đất cũng như thế. Sau khi đánh chết xong, Lôi Cương nhìn về phía Đông của không gian Chân Hỏa rồi nhanh chóng bay đi. Nguồn: http://truyenfull.vn

Một lúc sau, một tiếng gầm khiến cho không gian rung chuyển, mặt đất xuất hiện những con sóng cát tản ra xung quanh. Lôi Cương nhìn đám mây lửa đang bay tới với một sự nghiêm túc. Một đám kiến lửa khổng lồ đang bay tới. Phía trên đám mây do kiến lửa tạo thành có một con kía lửa rất to. Đôi mắt của nó tản ra sự hung hãn nhìn Lôi Cương chằm chằm. Con kiến lửa này hoàn toàn khác với những con khác không chỉ về tể hình mà còn đôi răng nanh sắc bén dài chừng nửa trượng như được chết tạo từ kim cương. Con kiến lửa khổng lồ gầm lên một tiếng khiến cho bầy kiến lửa như nổi điên lao về phía Lôi Cương.

Thể hình của Lôi Cương đột nhiên biến thành lớn đạt tới hai trượng. Hắn nắm chặt hai tay rồi đấm ra hai nhát. Một thứ lực lượng tinh thuần tạo thành một con sóng lan về phía trước khiến cho dám kiến lửa bị đánh nát thành một lỗ hổng. Đám kiến lửa phía trước bị nổ tung nhưng không làm cho đám kiến lửa phía sau dừng lại mà tốc độ của chúng còn nhanh hơn. Hai nắm đấm của Lôi Cương liên tục đánh về phía trước. Từng đạo lực xuyên qua không gian lao tới. Nhưng Lôi Cương đã quá coi thường số lượng kiến lửa. Ở đây đâu chỉ có một vạn mà phải nói là mười vạn, thậm chí cả trăm vạn con kiến lửa. Nguyên nhân kiến lửa độc bá không gian Chân Hỏa cũng là do số lượng khổng lồ của chúng khiến cho cả thần thú cũng phải e ngại.

Nhưng lúc này, Lôi Cương chẳng hề e ngại. Có thể nói, hắn bây giờ chẳng biết tới thứ gì có thể uy hiếp. Cho dù có biết thì Lôi Cương cũng phấn đầu quên mình mà lao vào trong đàn kiến. Uy hiếp! Thực sự lúc này, Lôi Cương rất cần một thứ uy hiếp để đột phá Ngũ Hành thể tu. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc Lôi Cương phải mạo hiểm mạng sống để đột phá.

Lớp Bàn thạch tự động xuất hiện, Lôi Cương xông thẳng vào trong đám kiến lửa. Vô số những con kiến lửa điên cuồng cắn xé lớp Bàn thạch. Nhưng gần như khong được tới một lần hô hấp chúng bị nổ tung. Chỉ trong một cái hô hấp có tới cả ngàn con kiến lửa bị chết. Lực lượng thân thể của lôi Lôi Cương bùng nổ có thể nói là hết sức khủng bố. Chỉ cần một quyền có thể khiến cho cả ngàn con kiến bị chết. Nhưng với số lượng kiến lửa ở đây thì con số đó chẳng thấm vào đâu . Thậm chí như vậy giúp cho càng nhiều con kiến có cơ hội gặm nhấp lân giáp của Lôi Cương

Con kiến lửa màu đỏ trắng ở trên không trung nhìn chằm chằm trận đấu bên dưới, ánh mắt nó không giấu một sự hung dữ. Con kiến lửa này là thần thú cấp chín đỉnh, cũng có thể gọi là Kiến lửa vương trong không gian Chân Hỏa. Ở trong không gian Chân Hỏa, Kiến lửa muốn đạt tới cấp chín là điều vô cùng khó khăn. Nhưng trong không gian Chân Hỏa có một con Hỏa giao đạt tới Hỏa Long. Còn từ trước tới nay, chưa có con kiến lửa nào đạt tới thần thú. Kiến lửa vừa mới sinh ra chỉ là linh thú cấp bảy hạ phẩm. Sau khi trải qua tu luyện, lúc trưởng thành mới đạt tới tiên thú cấp tám. Còn Hỏa giao vừa mới ra đời đã là cấp bẩy thượng phẩm. Vì vậy mà năm tháng Kiến lửa vương tu luyện không hề kém hơn Hỏa Long bao nhiêu. Kiến Lửa vương chợt ngâm lên một tiếng. Đám kiến lửa đang công kích Lôi Cương liền bay về bên người nó nhanh chóng tạo thành một thanh kiếm to dài tới cả vạn thước, đánh về phía Lôi Cương.

Kiến Lửa vương nhìn xuống bên dưới. Cái nanh chừng nửa trượng của nó hơi nhếch lên. Đồng thời, linh khí thuộc tính HỎa trong không gian nhanh chóng tập trung vào miệng nó. Linh khí thuộc tính Hỏa cuồn cuộn bị nén ép tới bằng một cái ngón chân cái. Ngay lập tức, hạt châu đỏ như lửa lao về phía Lôi Cương.

Lực lượng tinh thuần liên tục qua mỗi một con kiến rồi ngưng tụ vào trong thanh kiếm khổng lỗ. Dưới mỗi quyền của Lôi Cương, những con kiến đang ngưng tụ thành thanh kiếm lại chết một nửa. Đột nhiên, Lôi Cương dừng lại, đồng tử co nhỏ nhìn một tia lửa đang lao về phía mình. Theo bản năng, Lôi Cương cảm nhận được một sự uy hiếp mạnh mẽ. Hắn khẽ khép hai nắm đấm định ngăn cản tia lửa đó.

"Oành!" Đúng lúc này, tia lửa xuất hiện giữa hai tay Lôi Cương khiến cho hắn nghe thấy âm thanh vỡ nát của cốt giáp. Một sự đau đớn từ trên mu bàn tay tỏa ra. Điều khiến cho Lôi Cương kinh hãi đó là cơn đau vẫn chưa dừng lại, chạy theo hai tay mà lên tới trên người, hai chân và đỉnh đầu. Hắn cảm thấy toàn thân như bị một ngọn lửa thiêu đốt. Mặc dù trước đó, ngọn lửa của Hỏa giao không thể khiến cho Lôi Cương bị thương. Nhưng lúc này, ngọn lửa do Kiến lửa vương ngưng tụ, nén ép lại đâu phải là thứ mà ngọn lửa của Hỏa giao có thể so sánh?

- A! - Lôi Cương ngửa mặt lên trời mà gầm lên. Toàn thân hắn bốc lên một ngọn lửa. Hai mắt Lôi Cương đỏ như lửa nhìn Kiến lửa vương đang lơ lửng trong không trung chằm chằm. Một thứ lực hút cực mạnh từ trái tim của Lôi Cương phát ra khiến cho ngọn lửa đang thiêu đốt hắn nhanh chóng bị hút vào trong đó ròi hóa thành lực lượng cuồng bạo, tràn ngập trong cơ thể và kinh mạch của Lôi Cương. Mà đúng lúc này, Lôi Cương có một sự thay đổi nghiêng trời lệch đất. Cơ thể hắn nhanh chóng thay đổi, vốn vẫn có thể nhìn thấy một chút cơ bắp thì bây giờ biến mất. Lực lượng cuồng bạo từ vị trí trái tim nhanh chóng theo kinh mạch tản ra, tập trung vào từng vị trí trong cơ thể của Lôi Cương. Trong cơ thể tràn ngập lực lượng khiến cho hắn phải hét lên một tiếng. Lôi Cương đột nhiên giơ chân phải dẫm lên đất rồi lao về phía Kiến Lửa vương.

Kiến Lửa vương đang lơ lửng như cảm nhận được sự uy hiếp liền phát ra một tiếng rít chói tai. Đám kiến lửa ngưng tụ thành thanh kiếm nhanh chóng lao về phía Kiến Lửa vương. Nhưng lúc này, tốc độ của Lôi Cương đã đạt tới mức cao nhất, đột nhiên uất hiện trước mặt Kiến Lửa vương. Bàn tay to lắn của hắn mang theo lốc xoáy đánh lên mồm của Kiến Lửa vương.

Tiếu Giác đang lơ lửng ở cách đó không xa. Đột nhiên, đồng từ trong mắt co lại mà không tin vào mắt mình.