Lôi Cương đứng bên trên miếng thiết sơn đen ngòm, trong lòng trở nên kinh nghi, thiết sơn này đúng là bất phàm, rơi xuống biển nham thạch mà không bị luyện hóa, kế đó Lôi Cương bay vào dòng nham thạch, hai tay đặt lên trên thiết sơn, trầm giọng quát khẽ, thiết sơn to đến trăm trượng bị Lôi Cương nhổ bật lên như khúc gỗ, điều khiến người khác kinh ngạc đó là thiết sơn thô ráp là vậy mà không hề dính một chút nham thạch nào cũng không hề bị nham thạch ảnh hưởng lấy một mảy may.

Tay phải đẩy thiết sơn, Lôi Cương nhìn chằm chằm vào hai chữ lớn mà đỏ phách ở dưới đáy thiết sơn: Trùng Diên. Suy nghĩ một lát Lôi Cương để thần thức thâm nhập vào trong miếng thiết sơn tên gọi Trùng Diên này thì phát hiện ra thần thức của hắn đã bị một sức mạnh vô hình ngăn cản, Lôi Cương cắn đầu ngón tay, chiết ra một giọt tinh huyết, ấn lên trên hai chữ trùng diên, tinh huyết nhanh chóng bị hai chữ lớn hút lấy, sau đó liền phát ra quang mang rực rỡ, một cỗ hắc vụ từ trong hai chữ lớn đó dần dần bay ra ngoài, bay về phía bụng Lôi Cương. Lôi Cương nghiêm mặt, không có ngăn cản mà để hắc vụ tiến nhập vào bụng hắn. Thần thức Lôi Cương không ngừng theo sau hắc vụ, phát hiện hắc vụ này đã tiến nhạp vào đan điền trong bụng hắn, hình thành một tiểu sơn to bằng ngón tay phía bên trên ba viên trân châu. Cùng lúc đó trong đầu Lôi Cương truyền đến một cơn đau nhẹ, có vẻ như đã có thêm vài thứ gì đó. Thần niệm Lôi Cương liền động, trầm giọng nói nhỏ với thiết sơn:

- Tiểu!

Ngọn thiết sơn liền cấp tốc biến nhỏ lại, Lôi Cương lộ vẻ vui mừng, lại thấp giọng nói một lần nữa:

- Đại!

Thiết sơn đã hóa nhỏ thành mười trượng đột nhiên to dần ra cho đến khi đạt được kích cỡ ngàn trượng thì mới dừng lại. Nhìn thiết sơn to lớn chọc trời, Lôi Cương vô cùng mừng rỡ, không ngờ hắn lại lấy được một tiên khí kì dị như thế. Tiếp đó Lôi Cương hô một tiếng nhỏ, biến thiết sơn thành một tiểu sơn to bằng ngón tay út rồi nuốt vào trong miệng, sau đó bay về phía tiểu đảo chỗ Hỏa Trập.

Lôi Cương định một thời gian nữa sẽ tiếp tục nghiên cứu Trùng Diên. Lôi Cương đoán không biết nam tử kia lấy được Trùng Diên khủng bố này từ đâu.

Nam tử nhỏ bé lúc trước tên là Ái Vũ, cũng là cao thủ có chút danh tiếng ở nam bộ Hỏa vực, tay cầm Trùng Diên hoành hành ngang dọc trong một tiểu thành. Cao thủ thềm muốn Trùng Diên chẳng phải là ít, đều đã bị Ái Vũ giết chết. Tu vi của Ái Vũ vốn bất phàm, đã đạt tới cương tiên địa giai, trong tay lại có thêm Trùng Diên, cho dù là đối đầu với cương tiên thiên giai thì cũng năm mươi năm mươi. Lại thêm Ái Vũ và hai tên huynh đệ kết bái như hình với bóng, chẳng bao giờ rời nhau, thế nên đã giết không biết bao nhiêu cao thủ cương tiên, đạo tiên muốn cướp Trùng Diên. Nói đến Trùng Diên thì đến cả Ái Vũ cũng không biết được uy lực chân chính của nó, chỉ biết mỗi lần xuất Trùng Diên ra là có thể quét sạch chướng ngại, cũng chẳng nghiên cứu nhiều.

Trùng Diên này là Ái Vũ mười vạn năm trước có duyên lấy được trong chí bảo. Nhờ có Trùng Diên mà Ái Vũ cả mấy vạn năm nay ở trong một tiểu thành tại nam bộ Hỏa vực tác oai hưởng phúc. Lần này gặp phải Lôi Cương, chả nghĩ ngợi gì liền xuất ra Trùng Diên định kích chết Lôi Cương, nào ngờ lại lật thuyền thành ra Lôi Cương được lợi.

Lôi Cương quay về đến tiểu đảo thì thấy Hỏa Trập vẫn còn ngồi chấp bằng ở đó chí có điều hai mắt đã mở, đang xem xét bản thân.

Lôi Cương từ từ xuất hiện trước mặt Hỏa Trập, nhìn Hỏa Trập nói:

- Ngươi tỉnh rồi? Đi, chúng ta về Di Hỏa tông.

Lôi Cương kinh ngạc phát hiện ở mi tâm Hỏa Trập xuất hiện một ấn kí màu đỏ kim, nhìn kĩ thì hóa ra là một đoàn hỏa diễm.

Hỏa Trập ngạc nhiên nhìn Lôi Cương, không hiểu hỏi:

- Sao vậy tiền bối?

Lôi Cương đem chuyện lúc trước Ái Vũ nói kể ra một lượt, Hỏa Trập nghe xong sắc mặt đại biến, ánh mắt hừng hực phẫn nộ, nói:

- Tiền bối, người nói toàn bộ cao thủ trong Dung Luyện giới đang truy sát chúng ta?

Sau khi thấy Lôi Cương gật đầu, Hỏa Trập phẫn nộ dị thường nói:

- Di Hỏa!! Ngươi đã vô tình thì đừng trách Hỏa Trập ta tâm ngoan thủ lạt!!

Tu vi của Hỏa Trập đã từ cương quân thiên giai đột phá đến cương hoàng huyền giai, đây cũng là nguyên nhân khiến Lôi Cương bất lực thầm than bất công. Tiếp đó, Hỏa Trập nói với Lôi Cương:

- Tiền bối, chúng ta đi Di Hỏa tông!

Lôi Cương gật đầu rồi hai người liền bay về phương đông.

Nửa thời thần sau Lôi Cương và Hỏa Trập đã xuất hiện trên không trung của Khiên Di đảo, nhìn hòn đảo phía dưới, hai người cấp tốc hạ xuống trước cửa tông môn của Di Hỏa tông. Sắc mặt hai người đanh lại nhìn về Di Hỏa tông ở phía trước.

Kêt giới vốn bao bọc Di Hỏa tông đã biến mất. Di Hỏa tông trước mắt đã bất thành hình hài, kiến trúc đổ nát, máu me vương vãi khắp nơi, từ bên trong Di Hỏa tông bay ra một mùi máu tanh nồng nặc khiến ai ngửi thấy cũng bắt buồn nôn. Lôi Cương sắc diện âm trầm đi vào trong Di Hỏa tông, nhìn những người nằm trên mặt đất phía trước toàn thân không có lấy một vết thương nhưng cũng chẳng có lấy một tia khí tức sinh mệnh nào cả.

- Cao thủ thật cường đại! Thủ đoạn thật hiểm độc.

Lôi Cương âm trầm trầm giọng nói, bước chân nhanh hơn, bay về phía mật khu. Sắc mặt Hỏa Trập tái xanh theo sau, nhìn đám đồng môn bao nhiêu năm bây giờ đều thảm tử toàn bộ, trong lòng Hỏa Trập vẫn không thể chịu đựng được, sự phẫn nộ của hắn đến từ Di Hỏa chứ không phải là đám đệ tử vô can của Di Hỏa tông.

Cả ngàn thi thể được xếp nằm ngay ngắn trên mặt đất, Lôi Cương đoán có người đã đem đám đệ tử Di Hỏa tông tập trung lại đây, trước là chất vấn sau là bạo phát uy thế của hắn chấn tử toàn bộ đám đệ tử này. Lôi Cương đoán tu vi của người này ít nhất phải đạt đến trình độ đạo thánh, cương thánh rồi. Khi Lôi Cương đi đến phía trước của đám thi thể thì thấy Di Hỏa và chấp sự trưởng lão tên Di Bình cũng nằm trên mặt đất, không có lấy một chút khí tức sinh mệnh nào.

Đệ tử của Di Hỏa tông to lớn phút chốc thảm tử toàn bộ, thủ đoạn quả thật hiểm độc, nhưng trong lòng Lôi Cương không có lấy nửa điểm xót thương. Nhìn Di Hỏa nằm trên mặt đất, đôi mắt mở to hỗn loạn còn vương cả nét kinh hoàng, trong lòng Lôi Cương xác định phải là do cường gia cương thánh, đạo thánh hạ thủ. Trầm ngâm giây lát, trong đầu Lôi Cương tái hiện lại diễn biến của sự việc, có lẽ là sau khi Di Hỏa tông phát ra tin tức treo thưởng hắn và Di Hỏa thì đã dẫn dụ đến đại cường địch, đẩy Di Hỏa tông vào chỗ diệt vong. Có lẽ Di Hỏa có nằm mơ cũng không ngờ sự tình lại trở nên thế này.

Chính vào lúc đó, ánh mắt Lôi Cương sắc lại, nhìn vào căn phòng nhỏ trước mặt, lạnh giọng gằn:

- Bước ra!

- Khục khục khục. Vẫn là đại trưởng lão anh minh, biết rằng vẫn còn dư nghiệt tồn tại.

Trong căn phòng nhỏ truyền ra một tiếng cười âm hiểm, cửa phòng bật mở, một nam tử mặc hắc bào bay ra. Nam tử này diện mạo mảnh khảnh, mắt sắc như gươm, hiện nét âm hàn, cười hiểm nhìn Lôi Cương.

Hỏa Trập đang run rẩy toàn thân nhìn xác chết của đám đệ tử Di Hỏa tông phía sau Lôi Cương nghe thấy tiếng nói âm hiểm nọ thì ngẩng đầu lên, đôi mắt như có lửa nhìn nam tử mặc hắc bào, lạnh giọng nói:

- Những đệ tử này đều vô can, vì sao ngươi lại giết hết toàn bộ bọn họ chứ?

Nam tử gầy gò mặc hắc bào nhìn chằm chặp vào đóa hỏa diễm trên mi tâm Hỏa Trập, mục quang đột nhiên ba động, ánh lên vẻ kích động, vui mừng nói:

- Hỏa anh, đúng là hỏa anh. Không ngờ tiểu lão nhi này quả thật đã không lừa bọn ta, ha ha ha ha, hỏa anh.

Nam tử gầy gò đột nhiên xuất hiện trước mặt Hỏa Trập, hai tay như vuốt ưng nắm chặt hai vai hắn.

Lôi Cương hừ lạnh một tiếng, thân hình vô thanh vô tức đứng chắn trước mặt Hỏa Trập, lạnh lùng nhìn nam tử mặc hắc bào.

- Tiểu bối, ta là hộ pháp Sư Lãnh của Hỏa Huyền tông, nếu ngươi không phải là đệ tử của tông này thì hãy khôn hồn mà rời đi, ta sẽ không làm khó ngươi. Còn nếu ngươi muốn ngăn ta dẫn hỏa anh đi thì, chết!

Nam tử mặc hắc bào lạnh lùng nói. Hắc bào nam tử mặc dù sắc mặt hiện sát khí nhưng trong lòng thầm kêu khổ, tu vi của hắc bào nam tử đã đạt đến cương tiên thiên giai, nếu là một tiểu tử cương quân huyền giai bình thường thì hắn sớm đã đại khai sát giới rồi nhưng không hiểu tại sao vào cái khoảnh khắc nhìn thấy Lôi Cương, hắc bào nam tử lại có một cảm giác nguy hiểm không gọi thành tên. Cảm giác chí nguy này hắn chỉ cảm nhận được trên người của đại trưởng lão mà thôi, thế nên hắc bào nam tử trong lòng đối với Lôi Cương có phần cố kị, không muốn giao phong.

- Hỏa Huyền tông?

Lôi Cương ngạc nhiên không ngờ Hỏa Huyền tông – một trong hai đại thế lực lớn nhất trong Dung Luyện giới cũng đã tham gia vào. Lôi Cương lạnh giọng nói:

- Đi, ta không giết ngươi!

Hắc bào nam tử ngây người, chớp mắt vẻ phẫn nộ phủ ngập khuôn mặt, hừ lạnh nói:

- Tiểu tử, muốn chết!

Tiếp đó liền đưa ra một bàn tay khô trắng nhợt, một luồng vụ thể đen thui từ trong tay phải xạ ra, vỗ vào bụng Lôi Cương.

Lôi Cương sắc diện bất biến, bàn tay phải nhanh như thiểm điện tóm lấy bàn tay khô của Sư Lãnh. Trong khi Sư Lãnh đang còn vừa kinh vừa nộ thì tay trái Lôi Cương đã nắm thành quyền nhanh như chớp đấm thẳng vào ngực Sư Lãnh. Sức mạnh khủng bố dũng động xuất ra, thân hình Sư Lãnh làm sao chịu đựng nổi sức mạnh hùng hậu như thế, bị kích bay đập lên tường của căn phòng nhỏ, căn phòng nhỏ liền đổ sập xuống, chôn luôn Sư Lãnh.

- Đạo hữu, ngươi thật muốn đắc tội với Hỏa Huyền tông ta sao? T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Sư Lãnh khuôn mặt bạo nộ bay ra từ đống đổ nát, tòa thân be bét, đứng trên không trung phẫn nộ nhìn chằm chằm Lôi Cương.

Một quyền của Lôi Cương đủ sức đánh chết Sư Lãnh nhưng hắn không muốn đắc tội với Hỏa Huyền tông. Dẫu sao Hỏa Huyền tông cũng được xưng là một trong hai đại thế lực lớn nhất Dung Luyện giới, nhất định sẽ có cao thủ lợi hại, thế nên lúc này hắn không thể đắc tội được.

- Đi đi, nếu không phải ta nể mặt Hỏa Huyền tông thì ngươi sớm đã hồn phi phách tán rồi.

Lôi Cương nhàn nhạt nhếch mắt lên nhìn Sư Lệnh rồi lạnh lùng nói.

- Ngươi!!

Sư Lãnh sắc mặt vừa kinh vừa nộ thân hình run lên, nhưng trong lòng thì dâng lên một cỗ lãnh ý, Sư Lệnh hiểu rõ những lời người này nói e rằng đều là thật, một cỗ lực lượng lúc trước tưởng chừng như đã chấn nát lục phủ ngũ tạng của hắn rồi. Sư Lãnh hừ lạnh một tiếng rồi lấy từ trong giới chỉ ra một thẻ tre, bóp nát, một đạo quang mang bay lên không trung, lạnh lùng nhìn Lôi Cương nói:

- Khẩu khí thật cuồng ngạo, ta muốn xem thử trước mặt đại trưởng lão ngươi còn cuồng ngạo được bao nhiêu.

Sắc mặt Lôi Cương dần trở nên âm trầm, lạnh lùng nhìn Sư Lãnh nói

- Nếu ngưoi đã cố chấp muốn chết, thì ta thành toàn ....... cho ngươi!

Chân phải Lôi Cương đạp mạnh lên mặt đất, thân hình đột nhiên biến mất.

- Graaaaaaaaooooooooooo ....................

Hai âm thanh như long khiếu hổ gầm vang lên, Hỏa Trập chỉ nhìn thấy trước sau Sư Lãnh phân biệt xuất hiện hai con tiểu long bốn màu, kích nhập nội thể Sư Lãnh. Khi thân hình Lôi Cương xuất hiện trở lại bên cạnh Hỏa Trập thì sắc mặt Sư Lãnh đã tái như gan lợn, không thể tin được trừng Lôi Cương rồi đột nhiên nổ tung, đến cương anh cũng không thể chạy thoát.

Cương anh thiên giai, không có lấy một chút lực phản kích!

- Đi! Đợi đại trưởng lão đó đến thì chúng ta sẽ phiền phức to!

Lôi Cương kéo theo Hỏa Trập trầm giọng nói, bay khỏi Khiên Di đảo.

Lôi Cương dẫn Hỏa Trập đi chưa được ba tuần hương thì trong Di Hỏa tông lại xuất hiện ba thân ảnh, trong đó dẫn đầu là một lão giả sắc diện hiền hòa mặc bạch y. Ngửi thấy mùi máu tanh trong không khí truyền lại, đôi mắt sáng như đuốc lóe lên tinh quang, trầm giọng nói:

- Sư Lãnh đã chết, đối phương là cao thủ, có lẽ là tiểu tử tên Cương Ma. Toàn lực tìm kiếm bốn phía. Trước khi Dung Hỏa tông tìm thấy hỏa anh, phải đưa được hỏa anh về Hỏa Huyền tông.