"Dùng đạo pháp đoạt hồn"? Trống ngực Lôi Cương đập nhanh. Mặc dù đạo pháp đoạt hồn thuộc về công pháp tà đạo tàn nhẫn, nhưng không thể phủ nhận, đó là một giải pháp khiến tu vi được nâng cao lên một cấp bậc mới trong khoảng thời gian ngắn. Chỉ có điều tu luyện tâm pháp như vậy thì rất dễ tẩu hỏa nhập ma, rất dễ bị phản phệ. Cho nên, thông thường tu luyện giả không dám bí quá hoá liều. Nhưng mà cũng có không ít hạng người lớn gan, chiếm đoạt thần hồn kẻ khác để nâng cao tu vi của mình, nếu mà khống chế thích đáng, thì tốc độ tu luyện so với kẻ khác đều nhanh hơn rất nhiều.

Mối nguy bao phủ trong lòng Lôi Cương khiến cho hắn lại nghĩ đến việc bí quá hoá liều, nhưng lý trí lại khiến hắn tỉnh táo lại.

Lôi Cương thở hắt ra, ánh mắt nhìn về phía không trung, đột nhiên nội tâm hắn chấn động. Vài đạo thần thức cùng đảo qua mình, mà những thần thức này cũng đều là cao thủ cương đế, đạo đế thiên giai. Sau một lát suy nghĩ, sát khí trong mắt Lôi Cương bắn ra bốn phía, cơ thể hắn bình tĩnh hướng về phía ngoài thành Cửu U mà rảo bước.

Khi Lôi Cương vừa ra khỏi thành Cửu U, thì hơn mười bóng người hiện ra tại cổng thành Cửu U, ánh mắt đám người cau lại nhìn về hình bóng đang từ từ đi xa phía trước.

- Truy đuổi! Hãy lưu một thông báo lại cho chấp sự!

Một gã đàn ông trung niên trong đám người khẽ quát một tiếng, rồi hướng về phía bóng dáng Lôi Cương mà bay đi, vài tên còn lại cũng bám theo sau đó, cũng có người bay theo hướng ngược lại.

Sau khi mười tên cao thủ cương đế, đạo đế này đuổi được mười dặm, thì lại đột nhiên phát hiện ra bóng người phía trước đã biến mất trong tầm mắt. Ban đầu bọn chúng còn sửng sốt, rồi cơ thể lại đột nhiên chấn động, thần thức tản ra, cảnh giác bốn phía.

- Các ngươi là ai, vì sao lại bám theo ta?

Trong hư không vang lên một âm thanh vô cùng lãnh đạm, khiến cho mười tên cường giả cả kinh. Sắc mặt gã đàn ông thủ lĩnh trung niên kia nhanh chóng biến đổi. Sau đó gã cao giọng nói:

- Thống lĩnh Cương Ma, chúng tôi là đồ đệ U Phủ, lần này đến đây chẳng qua là muốn tìm thống lĩnh Cương Ma mà thôi.

Sau một lát im lặng trong hư không, một tiếng nói lại kéo dài:

- Vì sao lại khăng khăng tìm ta?

- Thống lĩnh Cương Ma, tại hạ đây cũng không biết. Không chỉ có U Phủ, mà ngay cả Địa linh tông và Phụng Thiên, cũng đang đi tìm thống lĩnh.

Nội tâm gã trung niên hơi thấp thỏm, theo như thanh âm truyền đến trong hư không, gã nghe thấy một tiếng căm phẫn.

- Hãy quay về nói với U Phủ và tông chủ Địa Linh tông rằng, nếu mà truy đuổi ta, thì đừng có trách ta không khách khí.

Âm thanh vô cùng lãnh đạm trong hư không lại vang lên.

- A? Ta muốn xem ngươi không khách khí như thể nào. Tiểu tử, hãy cũng lão phu đi đến Địa linh tông, hi vọng ngươi không nên rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.

Đúng lúc này, một tiếng mỉa mai vang lên. Bóng dáng một gã mặc áo màu đen, không thấy rõ dáng dấp hiện ra trong hư không. Mặc dù không thấy rõ dáng dấp bên ngoài của người này, nhưng từ thân hình và âm thanh của y, thì y hẳn là một ông già.

Lão giả mặc áo đen xuất hiện khiến cho sắc mặt của mười tên đệ tử Cương Đế, Đạo Đế của U Phủ run lên, ánh mắt hơi khác lạ và sợ hãi nhìn lão giả.

- Cao thủ đạo tiên hoàng giai!!

Khí thế mạnh mẽ tỏa ra từ lão giả này. Y thấp nhất cũng là cao thủ đạo tiên hoàng giai, đệ tử U Phủ nhìn nhau, rồi lại nhìn về phía sau.

- Tiểu tử, hãy ra đây với lão phu!

Âm thanh của lão giả mặc áo đen lại vang lên, rồi lão chìa ra một bàn tay như bộ xương khô hướng về phía không trung mà túm lấy. Chỉ thấy không gian đột nhiên bị vặn vẹo, rồi một bàn tay to lại hiện ra. Nhưng trong lòng bàn tay to lại đột nhiên hiện ra một bóng người.

Đó là Lôi Cương.

Lôi Cương ngưng đọng, nhìn chằm chằm vào lão giả mặc áo đen này, trong ánh mắt hắn đầy vẻ cảnh giác.

- Thống lĩnh Cương Ma mà mọi người đòn cũng chỉ tầm thường thế này thôi. Cương đế hoàng giai, hừ, dù cho ngươi có giết được Cương Tiên hoàng giai trong mấy giây, nhưng lão phu là Đạo Tiên địa giai mà ngươi cũng có thể giết trong mấy giây sao?

Âm thanh của Lão giả mặc áo đen đầy vẻ châm chọc. Rồi tấm áo choàng đen từ từ hạ xuống, để lộ ra một bộ xương khô. Có thể nói lão già này vô cùng xấu, đỉnh đầu lão trụi chỉ có vài sợi tóc thổi, trên khuôn mặt chỉ có một lớp da bao bọc. Song chỉ có điều, tướng mạo của lão giả kia khiến cho gã đầu lĩnh trung niên run rẩy, gã nhìn lão giả mặc áo đen, sợ hãi nói:

- Quỷ Thổ?

Câu nói của gã trung niên khiến cho chín tên đệ tử U Phủ còn lại chấn động, sắc mặt bọn chúng liền tái nhợt, có mấy tên đệ tử định bụng trốn khỏi nơi này.

Quỷ Thổ! hàng năm chinh chiến cùng với Địa linh tông, đệ tử U Phủ đã từng nghe nói đến cái tên Quỷ Thổ. Nó khiến cho đệ tử dưới cương tiên của U Phủ nghe đến cái tên Quỷ Thổ đã sợ vỡ mật. Quỷ Thổ này, hắn khác với cao thủ Địa linh tông. Trước tiên không nói đến tu vi rất mạnh, mà ngay cả thủ đoạn giết người cùng với mức độ độc ác đều làm cho kẻ khác sợ hãi. Mà y là hạng người điển hình bắt nạt kẻ yếu. Khi hai phương chiến đấu, thì y chuyên ra tay hạ thủ tu luyện giả có tu vi dưới cương tiên, y không mảy may có chút khí phách cường giả nào.

Lúc này, Quỷ Thổ này vừa xuất hiện, thì mười tên đệ tử U Phủ đều lui lại, ánh mắt sợ hãi nhìn Quỷ Thổ.

Quỷ Thổ quay đầu, nhìn về phía gã trung niên, hung quang trong mắt y lóe ra, tay phải khô như gỗ hướng phía mười tên đệ tử mà vung lên, trong nháy mắt, một bàn tay to vô hình nắm lấy mười tên. Mười tên còn chưa kịp kêu lên thảm thiết, thì cơ thể bọn chúng đã nổ tung, rồi cương anh của mười tên từ trong tay bay ra. Quỷ Thổ hướng về phía cương anh chạy trốn, cười một tiếng, rồi tay phải y liên tục chớp động vài cái. Cương anh của mười tên cùng hướng về phía y mà bay ngược lại.

- Ầm…

Một âm thanh trầm thấp, buồn bã vang lên. Cương anh của mười tên hóa thành linh khí tinh thuần vô cùng nồng nặc. Ánh mắt Lôi Cương khẽ mở ra, phần bụng hắn từ từ co vào, miệng hé rộng ra, rồi đột nhiên hấp một cái, toàn bộ linh khí dày đặc bên người kia lập tức bay về phía miệng Lôi Cương.

Trong giây lát, cương anh bị nghiền nát của mười tên tỏa ra linh khí đều bị Lôi Cương hấp thụ vào trong thân thể. Ngay tức khắc, Lôi Cương cảm thấy sự đầy ứ toàn thân, cây nhỏ trong đan điền cuồng hấp thụ, rồi từ từ lớn lên.

Khuôn mặt Quỷ Thổ ngưng đọng, chuyển hướng sang Lôi Cương. Y cau mày nhìn hắn chằm chằm, trong ánh mắt cũng có vẻ kinh nghi. Ngay lập tức sắc mặt y lạnh lẽo, rồi vung tay phải lên, không trung đột nhiên đông lại tạo thành một mũi kiếm dài đến mười trượng hướng về phía Lôi Cương mà chém tới.

Đang hấp thụ, đột nhiên da đầu Lôi Cương tê dại, nhìn mũi kiếm bổ tới. Sắc mặt Lôi Cương run lên, hắn căn bản không kịp né tránh. Dưới tình thế cấp bách, Lôi Cương hạ thấp một phần cơ thể xuống. Mặc dù tránh được mũi kiếm, nhưng mũi kiếm công kích xung quanh khiến cho quần áo của Lôi Cương đều rách nát. Đã bị uy hiếp, cốt giáp từ trong cơ thể Lôi Cương nhanh chóng phun ra, rồi trong nháy mắt bao phủ lấy hắn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- A, đây chính là cốt giáp đặc biệt của Cương Ma mà mọi người vẫn kể lại hay sao? Khặc khặc, ta muốn nhìn một chút, ngươi không thể chống lại một kích của lão phu đâu.

Quỷ Thổ tỉ mỉ quan sát cốt giáp ở nửa dưới của Lôi Cương. Sau một lát, y nhe răng cười, rồi ngay lập tức hai mắt y trợn tròn, miệng phun ra một chữ "bạo", rồi theo thanh âm vang lên. Xung quanh Lôi Cương đột nhiên xuất hiện một lực nổ rất mạnh, đánh cho hắn bay đi.

Quỷ Thổ khinh thường nhìn Lôi Cương bay đi, lắc đầu, lẩm bẩm nói:

- Xem ra, tin đồn đều là thêu dệt mà thôi.

Trong lúc Quỷ Thổ muốn bắt Lôi Cương quay về, thì lại đột nhiên phát hiện ra hắn đã biến mất.

Quỷ Thổ ngẩn ra, thần thức y nhanh chóng lan rộng ra, trong khoảng thời gian ngắn, y cũng không phát hiện ra khí tức của Lôi Cương.