Sắc mặt của Thịnh Minh Huyên trở nên khó coi. Khanh Hoan lại giở trò gì đây, muốn làm anh ta chú ý à?

 

Anh ta vừa định chất vấn đã nghe thấy một giọng nói mềm mại, nhẹ nhàng vang lên: “Tiền bối Thịnh, anh đừng trách Khanh Hoan, Khanh Hoan không ức hiếp em.”

 

Thịnh Minh Huyên quay đầu, thấy Chu Noãn Noãn còn vương lệ trên gò má nhưng vẫn cố gắng nở nụ cười với anh ta: “Em vẫn luôn rất sùng bái tiền bối, nếu có thể…”

 

Đôi mắt cô ta ngập tràn sự mong đợi: “Tiền bối có thể hướng dẫn nhóm chúng em được không?”

 

Tổng đạo diễn cũng vội vàng giảng hòa: “Minh Huyên à, vòng đấu thứ nhất của chúng tôi, một trăm thí sinh mạnh nhất sẽ chia thành mười nhóm, một nhóm mười người. Nhóm của Noãn Noãn có thực lực mạnh nhất gồm sáu người lớp và bốn người lớp B.”

 

Tổng đạo diễn vốn không định nhắc đến Khanh Hoan - thành viên duy nhất của lớp F, chừa lại chút mặt mũi cho cô gái nhỏ nhưng tóc hime lại không buông tha cơ hội tốt như vậy để trào phúng Khanh Hoan, sau đó tiếp lời: “Còn có một lớp F nữa, Khanh Hoan, cậu bước lên trước đi, suýt nữa đạo diễn Tống đã không nhìn thấy cậu rồi.”

 

Tóc vàng nắm cánh tay của Chu Noãn Noãn, bày ra vẻ mặt tươi cười ngọt ngào: “Đạo diễn Tống, vòng thứ nhất là tự do lập nhóm. Lúc trước bọn em là nhóm có đội hình mạnh nhất, nếu không phải vì Noãn Noãn nhất quyết muốn dẫn theo Khanh Hoan thì bọn em sẽ không bao giờ suy xét cho thành viên lớp F.”

 

Trong lòng tổng đạo diễn không thoải mái, song cũng không biểu hiện ra bên ngoài, vừa định nói lướt qua vậy mà lại nghe Thịnh Minh Huyên tiếp nhận lời nói của tóc vàng, lạnh lùng liếc Khanh Hoan: “Chỉ mong cô sẽ không phụ sự quan tâm của thí sinh Chu Noãn Noãn với mình.”

 

Lời thì là lời hay nhưng giọng điệu lại mỉa mai lạnh nhạt. Hơn nữa mọi người đều biết, Khanh Hoan hát hay múa đều chẳng ra gì, một nhóm vương giả lại dẫn theo người bất động như cô.

 

Thịnh Minh Huyên nói xong đã có thấy thực tập sinh không nhịn được mà cười thành tiếng.

 

Những bình luận đau lòng cho Chu Noãn Noãn bắt đầu ào lên:

 

[Thật sự hy vọng Noãn Noãn đừng quá tốt bụng như vậy, thắng vòng thi nhóm đầu tiên thì cá nhân cũng được thêm điểm. Chắc Noãn Noãn vì vậy mới kéo Khanh Hoan vào nhóm này nhỉ!]

 

[Đau lòng cho Noãn Noãn, cô ấy suy nghĩ cho Khanh Hoan mà lại chẳng suy nghĩ cho mình. Khanh Hoan chẳng làm gì được, nhưng kéo chân lại là đứng nhất đấy. Nhóm vốn ổn định, vững vàng nhất cũng có thể bị cô ta kéo lại phía sau.]

 

[Đừng nói gì nữa. Noãn Bảo bọn mình chịu khó giúp Noãn Noãn ngốc của bọn mình có thêm phiếu bầu đi. Haizz, rõ ràng là rất có thực lực, lại bị Khanh Hoan làm hại…]

 

Tổng đạo diễn và Thịnh Minh Huyên ngồi một bên, các thí sinh luyện tập yên tĩnh ngồi ngoài cửa để tiếp tục hóng hớt mà không bị đuổi về phòng tập.

 

“Noãn Noãn à, hai ngày nay cậu không luyện tập, vậy có làm được không?” Tóc vàng tìm một ống kính, lôi kéo Chu Noãn Noãn rồi lo lắng hỏi.

 

“Tớ…” Trông Chu Noãn Noãn không được tự tin cho lắm, nhìn Khanh Hoan đang đứng bên kia: “Hay là tớ và Khanh Hoan đứng người quan sát, các cậu cứ nhảy trước một đoạn rồi tớ và Khanh Hoan nhảy sau.”

 

Cô ta nhìn Khanh Hoan rồi bổ sung: “Nhảy đoạn đơn giản nhất nha, tớ sợ Khanh Hoan, em ấy…” Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

Tóc vàng rất vui vẻ.

 

Đối với những người có nền tảng vũ đạo như họ thì học nhảy rất nhanh. 

 

Chỉ cần quan sát vài lần là có thể nhảy theo, nó thuộc những động tác cơ bản.

 

Khanh Hoan và Chu Noãn Noãn đều mới ra mắt được nửa đường, tuy hai ngày nay Chu Noãn Noãn không đến sân tập luyện nhưng có huấn luyện viên cá nhân luôn luyện tập với cô ta. Nhà Chu Noãn Noãn có tiền, huấn luyện viên cá nhân được trả lương rất cao còn chuyên nghiệp hơn thầy dạy vũ đạo của bọn họ. Chu Noãn Noãn dám nói muốn biểu diễn trước mặt Thịnh Minh Huyên thì tức là cô ta đã học được kha khá rồi.

 

Còn về phần Khanh Hoan...Tóc vàng khinh khỉnh hừ một tiếng.

 

Cho dù Noãn Noãn đích thân dạy cho cô, rồi cho cô một tuần thì phế vật kia cũng không thể nhảy được.

 

“Được rồi, vậy bọn tớ nhảy đoạn đơn giản nhất!” Tóc vàng cố ý cao giọng, đàng hoàng nói với Chu Noãn Noãn, “Đoạn này siêu đơn giản luôn, chỉ cần là người có chút đầu óc thì quan sát một lần là nhảy được ngay!”

 

Hừ, đợi một chút. Khanh Hoan nhảy không được mà Chu Noãn Noãn nhảy tốt, vậy thì chuyện Khanh Hoan không có đầu óc là rõ như ban ngày rồi à?

 

 

Khanh Hoan vốn chẳng chú ý đến việc Chu Noãn Noãn và tóc vàng nói gì, ánh mắt của cô đang đảo quanh nhóm thí sinh đang khởi động làm ấm người.

 

Bởi vì Thịnh Minh Huyên đang ngồi đây nên các cảnh phát sóng trực tiếp trên kênh chính đều ở trong phòng luyện tập, mà các thí sinh ở đây đều cố gắng để xuất hiện trên màn ảnh.

 

Vậy nên phần khởi động cũng khoa trương hơn mọi ngày.

 

Một cô gái ép chân lên tận đầu.

 

Ôi~

 

Khanh Hoan cảm thán.

 

Một cô gái khác cũng không chịu yếu thế, vắt cả hai chân lên cổ.

 

Quào~

 

Khanh Hoan lại cảm thán lần nữa.

 

Tóc hime học ballet từ nhỏ, cơ thể vô cùng dẻo dai. Thấy dáng vẻ chưa hiểu sự đời của Khanh Hoan thì biết độ dẻo dai của Khanh Hoan chắc bằng không.

 

Cô ta dời mắt về phía Khanh Hoan: “Hoan Hoan à, cậu không làm khởi động làm nóng người sao? Lát nữa mà bị căng cơ thì không tốt đâu.”

 

Khanh Hoan chớp mắt, lặng lẽ ghi lại trong lòng: 

 

Hóa ra loại công pháp này tên là khởi động.

 

Ở thế giới tu tiên trước kia của cô, mọi người đều thích khuôn mặt thô ráp, khiếm khuyết, cơ thể thì càng cứng càng tốt.

 

Nếu bạn đi trên đường mà lỡ bước một bước lớn, bất cẩn xoạc chân(*) một cái thì sau này bạn sẽ không thể gặp ai nữa.

 

(*) Như kiểu này nè:

 

Mà cái pháp lực kỳ quái trong cơ thể cô không chỉ thay đổi diện mạo của cô, mà còn làm cơ thể cô ngày càng mềm dẻo hơn.

 

Khanh Hoan được tóc hime mời thì âm thầm kiểm tra cơ thể của mình một chút.

 

Có lẽ là thời gian pháp lực trở lại chưa được bao lâu nên nửa người trên của cô vẫn hơi cứng như nguyên chủ.

 

Chân cũng không được dẻo lắm, không thể vắt chân lên cổ khoa trương như vậy được.

 

“Có thể là tôi không được…” Khanh Hoan hơi do dự.

 

“Không sao đâu.” Tóc hime thấy Khanh Hoan không nói lời nào thì hài lòng cong môi, nhiệt tình lôi kéo Khanh Hoan: “Nào, cậu với tớ cùng đi chung.”

 

Cô ta nhón chân, giãn hai tay rồi nhảy lên không trung như một con thiên nga nhỏ, sau đó lờ mờ phát hiện có thứ gì đó phát sáng từ từ bay lên.

 

Vừa quay đầu lại đã thấy Khanh Hoan lướt qua người cô ta với thứ ánh sáng dịu nhẹ.

 

Tóc hime trợn mắt há mồm, chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn theo Khanh Hoan. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

Cô ta trơ mắt nhìn Khanh Hoan tách hai đùi, một trước một sau thành hình chữ mã (*) hoàn hảo ngay trên đỉnh của đường parabol.

 

(*) Hình minh họa:

 

Cô tình cờ nhảy đúng lúc tia nắng chiếu vào từ cửa sổ, trong nháy mắt, cổ cô duyên dáng ngẩng lên, góc nghiêng tinh tế được tắm trong ánh sáng vàng lấp lánh.

 

Ánh nhìn của mọi người đều bị thu hút bởi dáng người cao quý, xinh đẹp như thiên nga nhỏ của cô.

 

[Hừ, không hổ danh là phế vật, ngay cả độ dẻo dai cơ bản nhất cũng không có!]

 

Những bình luận trào phúng Khanh Hoan này hiện lên đúng lúc Khanh Hoan trong tư thế hình chữ mã, lơ lửng dưới chân Khanh Hoan.

 

Bên môi Khanh Hoan có ý cười nhàn nhạt.

 

Giống như sự châm chọc thầm lặng.

 

Gõ nhiều vậy thì có ích gì không?

 

Còn chẳng dài bằng chân cô.

 

[A a a, đẹp quá đi!]

 

[Ai nói Khanh Hoan không dẻo dai hả, quỳ ra đây chịu đánh đi!]

 

[Khanh Hoan từng học múa ballet rồi nhỉ? Cú nhảy này, nếu không có mấy năm kiến thức căn bản thì không làm được đâu! Mấy người xem thí sinh bên cạnh cô ấy coi, rõ ràng là không bằng cô ấy!]

 

Tóc hime đáp xuống đất.

 

Khanh Hoan cũng nhẹ nhàng đáp xuống đất, nhưng cô không dừng lại mà giống như giẫm phải một cái lò xo, lại bay lên nhẹ như một con én, rồi tiếp tục mở ra hình chữ mã xinh đẹp, có lực trên không trung.

 

Cằm của tóc hime rơi xuống, không chỉ là tóc hime mà toàn bộ phòng tập, bao gồm cả khán giả đang xem phát sóng trực tiếp cũng ngây người.

 

N gương mặt kinh ngạc nhìn dọc chiều dài phòng tập, dõi theo Khanh Hoan quay đầu bay lên làm một chữ mã ở đầu này rồi nhảy sang đầu kia.

 

Nếu nói chữ mã thứ nhất khiến người ta có cảm thấy xinh đẹp, mộng mơ như thiên nga nhỏ.

 

Một số chữ mã liên tiếp mang đến cho người ta cảm giác...rất quen mắt.

 

Còn vì sao lại quen mắt…

 

Có một bình luận đưa ra đáp án: 

 

[Đm! Tui mới nói sao Khanh Hoan nhìn quen mắt vậy! Chẳng phải Vương giả Lỗ Ban no.7 cũng nhảy như vậy sao?!]

 

Sóng bình luận tìm được đáp án thì cười như điên:

 

[Ha ha ha! Từ thiên nga nhỏ biến thành Lỗ Ban no.7 rồi, Khanh ngốc của chúng ta đúng là không làm chúng ta thất vọng!]

 

Tổng đạo diễn vốn muốn vỗ tay cho màn nhảy lùi của Khanh Hoan theo bản năng, mà Thịnh Minh Huyên lạnh lùng liếc qua, tổng đạo diễn lập tức cảm thấy không tốt, bèn nhanh chóng thả tay xuống. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

Thịnh Minh Huyên nhìn tóc hime còn ngồi bệt dưới đất và Khanh Hoan đang nói gì đó, ánh mắt chợt lạnh xuống.

 

Vì để nổi bật trước mặt anh ta mà cô đã hao tâm tổn sức quá!

 

Nhưng mà, cô làm gì cũng vô dụng thôi.

 

Ánh mắt của Thịnh Minh Huyên chuyển sang người Chu Noãn Noãn - người đang nhìn Khanh Hoan với vẻ mặt bất ngờ.

 

Tảng băng trong mắt anh ta lặng lẽ tan ra.

 

Trong mắt và trong lòng anh ta chỉ có Noãn Noãn.

 

Mục đích duy nhất mà anh ta không để Khanh Hoan cút đi chính là để giữ Khanh Hoan lại chương trình, dùng sự thiếu năng lực và ác độc của cô để làm nền cho Noãn Noãn của anh ta.

 

Khởi động xong, tóc vàng và tóc hime dẫn các thành viên khác trong đội đứng trước tấm kính lớn.

 

Chờ đợi loa phát nhạc.

 

Vì xếp hạng trung bình của nhóm họ khá cao nên vũ đạo chia cho bọn họ là bài nhảy khó nhằn nhất.

 

Nhạc nền biến hóa khôn lường, phóng khoáng không hạn chế, giai điệu rất kỳ lạ.

 

Chỉ với kiến thức nền tốt thì cũng chưa chắc đã cảm nhạc mà nhảy được.

 

Tóc vàng nói muốn tìm đoạn đơn giản nhất nhưng cái bài nhảy này không có chỗ nào đơn giản, nếu buộc phải chọn thì là phần nhảy tập thể ở đoạn giữa.

 

Vì muốn giúp đỡ mỗi người trong nhóm nên thầy biên đạo cố ý hạ độ khá ở đoạn này.

 

Khanh Hoan nhìn đám tóc vàng nhảy đầy hứng thú.

 

Cô là âm tu nên rất nhạy cảm với nhịp điệu. Trước kia ở thế giới tu tiên, mấy quán rượu trong chợ hay có vũ nữ nhảy múa, cô rất thích lẻn vào xem họ nhảy, ghi nhớ kỹ rồi trở về nhảy với thú cưng của cô.

 

Nhưng mà vũ đạo ở thế giới này không giống với những gì cô từng thấy trước kia.

 

Khanh Hoan nhíu mày, vũ đạo của thế giới này, có phải hơi đơn giản quá không?!

 

Ở thế giới tu tiên, nếu không đập vỡ vài tảng đá lớn, chặt gãy vài khúc gõ dày, lượn vài vòng trên trời rồi bắt vài con chim thì đều không xứng gọi là vũ đạo.

 

Hơn nữa những cái vũ đạo trước kia cô học có động tác rất nhanh, mắt thường không thể theo kịp, đâu giống điệu nhảy của thế giới này, vừa chậm vừa ít.

 

Khanh Hoan hơi thất vọng.

 

Âm nhạc dừng lại, tóc vàng và tóc hime thở hổn hển, chống nạnh nhìn Khanh Hoan và Chu Noãn Noãn đang đứng bên cạnh.

 

Chu Noãn Noãn nhìn vẻ mặt mù mờ của Khanh Hoan, lập tức lo lắng thay cho cô: “Hoan Hoan à, có phải động tác của các cậu ấy quá nhanh nên em không thấy rõ không? Thế…” Cô ta nhìn vào mắt Thịnh Minh Huyên, lộ ra vẻ mặt cầu xin: “Tiền bối, có thể xin anh cho Hoan Hoan một cơ hội, để các cô ấy nhảy lại một lần nữa cho Hoan Hoan xem được không ạ?”

 

Nếu là thỉnh cầu khác thì Thịnh Minh Huyên chắc chắn sẽ không do dự mà đồng ý với Chu Noãn Noãn.

 

Nhưng anh ta nghĩ đến việc Chu Noãn Noãn quá mức phục tùng Khanh Hoan nên mới chia tay với anh ta. Thịnh Minh Huyên hơi nhíu mày, lạnh giọng hỏi Chu Noãn Noãn: “Em biết nhảy chưa?” 

 

Chu Noãn Noãn hơi sửng sốt, dường như bị giọng điệu lạnh lùng, cứng rắn của Thịnh Minh Huyên dọa sợ, hốc mắt lập tức đỏ bừng, giọng nói cũng nhỏ hơn: “Em biết, nhưng Hoan Hoan, em ấy…” Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

“Đều là thí sinh như nhau, em có thể làm được thì tại sao cô ấy không thể làm được?” Thịnh Minh Huyên nhẫn tâm cắt lời Chu Noãn Noãn, quay mặt đi để không nhìn thấy gương mặt làm anh ta đau lòng, “Không cần nói thêm gì nữa. Chu Noãn Noãn, Khanh Hoan, hai em bước ra khỏi hàng, có thể nhảy thế nào thì nhảy thế ấy đi!”