Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 93: Lần thứ hai đạt bảo vật

Hào quang cực nóng, cháy hừng hực, bao vây lấy một vòng tròn. Vòng tròn này bị thiêu đốt đỏ bừng, phát ra ánh sáng long lanh.

Băng phách màu xanh đậm thì lặng lặng trôi nổi, tản ra hàn ý nhè nhẹ, chưa tiếp xúc mà cũng cảm thấy lạnh lẽo đến tận xương tủy.

Hai vòng tròn, vậy mà lại hoàn bất đồng. Cái phun ra hòa quang chính là Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn, mà cái còn lại là một băng hoàn màu lam, hiển nhiên chính là vầng mặt trời còn lại biến thành. Nhưng đồng dạng là mặt trời, sao nó lại hóa thành một vòng băng hoàn?

Diệp Vân và Tô Linh nhìn hai kiện bảo vật, trong mắt đều hiện ra vẻ kinh ngạc. Bọn họ đều cảm nhận được, từ trong hai viên hoàn kia tỏa ra một luồng năng lượng vô cùng cường đại, một khi phóng ra toàn bộ thì chỉ sợ toàn bộ đệ tử dưới Luyện Khí Cảnh, trong nháy mắt đều hóa thành mây khói, thân tử đạo tiêu.

Có điều, khiến hai người kinh ngạc nhất là, Liệt Diễm Bạo Vận Hoàn và kiện viên hoàn kia, không bởi vì thuộc tính tương khắc mà tách ra, trái lại thì như có một đạo tia sáng tinh tế, mơ hồ liên hệ với nhau. Tia sáng này một đoạn là lửa đỏ, còn một đoạn thì lại phát ra ánh sáng long lanh của băng tinh.

“Hai món này chắc là một đôi.” Tô Linh xuất thân danh môn, tự nhiên kiến thức rộng rãi.

Diệp Vân gật đầu, nhìn hai kiện linh khí, trầm giọng nói: “Ta thử một chút xem sao, xem có thể thu lại Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn hay không. Ta cảm thấy liên hệ với nó dường như đang yếu đi.”

Vừa dứt lời, hắn bước lên một bước, trong tay hiện lên bạch quang, nắm vào Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn.

Ồ!

Gần như không có bất kỳ trở ngại nào, Diệp Vân liền dễ dàng cầm lấy Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn, thế nhưng, nhiệt độ nóng rực như trong dư liệu cũng không hề xuất hiện, ngược lại là hàn ý lạnh đến thấu xương, từ huyệt Lao Cung ở lòng bàn tay truyền vào cơ thể hắn, khiến hắn thiếu chút nữa mà đánh rơi Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn xuống.

Diệp Vân cố gắng chịu lạnh, nắm Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn trong tay, sau đó nâng lên, đưa lại gần mình, nhưng chỉ trong thời gian hai ba hơi thở mà bàn tay hắn đã bị bao trùm một tầng sương mỏng. Nếu thời gian dài hơn một chút thì có khả năng, toàn bộ cánh tay hắn đều bị đóng băng mất.

Tô Linh thấy thế thì trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Mặc dù lấy kiến thức của nàng thì cũng không biết tại sao kiện Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn này lại biến thành như thế.

Thế nhưng, ngay khi hai người đang cảm thấy khó hiểu và kinh hãi thì phía trên Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn lại nổi lên một ngọn lửa u lam. Lập tức, nhiệt độ lại khôi phục như lúc đầu, cảm giác ấm nóng, mang theo một chút đau đớn lại trở lại lòng bàn tay của Diệp Vân.

“Kiện băng hoàn này, Diệp Vân ngươi cũng thu lấy đi. Hai kiện linh khí này chắc hắn là một đôi, hỗ trợ lẫn nhau thì mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất.” Tô Linh nhìn băng hoàn màu xanh lam, hưng phấn nói.

Diệp Vân mặc dù không giống như Tô Linh, từ nhỏ đã tiếp xúc với linh khí. Có điều, giờ khắc này, hắn cũng nhìn ra được hai kiện linh khí này tuyệt đối là một đôi, nếu như có thể luyện hóa, khi đối địch có thể lấy ra đồng thời thì chỉ sợ đệ tử Luyện Khí Cảnh chỉ có thể nuốt hận mà thôi.

Hắn gật đầu, cũng không khách khí với Tô Linh. Diệp Vân hắn nghĩ, Tô Linh chỉ cần bình yên ra khỏi đây thì trong nhà nàng ta, không biết là có bao nhiêu linh khí chờ nàng ta lựa chọn, sợ rằng ngay cả linh khí thượng phẩm cũng có không ít.

Diệp Vân thở sâu, tay trái nhanh chóng hướng tới kiện viên hoàn màu lam kia, túm lấy.

Không ngờ là cũng không có chút trở ngại nào, cũng không giống như trong tưởng tượng khi hắn túm lấy Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn, vừa lạnh lại vừa nóng.

Diệp Vân vừa mới nắm lấy băng hoàn thì cảm giác đầu tiên là lạnh đến thấu xương liền truyền vào tay, sau đó truyền vào trong người hắn.

Thế nhưng, kiện băng hoàn màu lam này bởi vì chưa được Diệp Vân luyện hóa, không giống với Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn mà hắn có thể khống chế được. Hàn ý lạnh lẽo lúc này liền chạy dọc theo kinh mạch, nhanh chóng chạy đến ngực hắn.

Diệp Vân chỉ cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo khó có thể hình dung đang chạy khắp người hắn, nhưng lại không thể nào khống chế được. Luồng băng hàn này đi qua chỗ nào thì gần như kinh mạch chỗ đó đều bị đóng băng lại, không thể nào tiếp tục vận chuyển được nữa.

Nếu cứ để nó tiếp tục như vậy thì mặc dù không bị đóng băng hoàn toàn, thế nhưng cũng sẽ khiến cho kinh mạch bị thương tổn.

Tâm trí Diệp Vân khẽ động, Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn bên tay phải liền nhanh chóng truyền ra nhiệt độ cực nóng, tương tự chạy dọc kinh mạch vào thân thể hắn, nhanh chóng vận chuyển.

Hai luồng năng lượng đối lập cuối cùng cũng va chạm với nhau.

Nhiệt độ cực nóng, hàn ý lạnh lẽo!

Thân hình Diệp Vân run lên nhè nhẹ. Hắn chỉ cảm thấy trong cơ thể mình, một nửa là hỏa diễm, còn một nửa là băng tinh. Hai luồng năng lượng này liên tục giằng co, va chạm không ngừng, không hề có dấu hiệu suy giảm đi chút nào.

“Phải làm sao bây giờ?” Diệp Vân nhíu mày, nắm chặt hai kiện bảo vật lại, mà cơ thể cũng run lên nhè nhẹ.

Tô Linh ở một bên nhìn lại thì có thể cảm thụ được việc Diệp Vân đang dẫn hai luồng năng lượng vào trong cơ thể. Hiện tai băng hàn và hỏa diễm tranh đấu với nhau, nếu như không thể nhanh chóng điều tức dung hợp thì có lẽ xẽ xuất hiện biến cố.

“Nín hơi ngưng thần, khí nhập Đan Điền!” Tô Linh thấp giọng hô lên. Thông thường những lúc tu hành, ty tỷ Tô Ngâm Tuyết luôn bên cạnh nhắc nhở nàng. Giờ khắc này, nàng cũng không biết làm sao, liền hô lên.

Thực ra câu nói này cũng không có ý gì khác, chính là nói khi tu hành thì không nên phân tâm vào những việc khác, phải hết sức chăm chú tu luyện, dẫn dắt linh khí nhập Đan Điền.

Có điều là, Diệp Vân vừa nghe được câu này thì giống như lại lĩnh ngộ được điều gì đó.

Hắn dứt khoát dẫn dắt hai luồng năng lượng đối lập này đổ về huyệt Thiên Trung trên ngực, đồng thời, tâm thần cũng tập trung vào đó, yên lặng khống chế Tiên Ma Chi Tâm kia.

Từ sau khi biết quang ảnh đen trắng này là Tiên Ma Chi Tâm, mà bởi vì vội vã tìm kiếm Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn nên hắn cũng không có tìm hiểu kỹ càng. Giờ khắc này nghe được Tô Linh nói như thế thì trong lòng hắn chợt hiểu ra.

Mà công hiệu của Tiên Ma Chi Tâm thể hiện ra trước đó hắn cũng đã thấy, có thể cắn nuốt các loại năng lượng, linh khí hỗn tạp, chỉ cần có thể triệu hồi Tiên Ma Chi Tâm ra thì chắc hẳn hai luồng năng lượng nóng rực và băng hàn này đều sẽ bị thôn phệ hết.

Giống như đã sớm chờ đợi, tâm niệm Diệp Vân vừa động thì Tiên Ma Chi Tâm liền từ huyệt Thiên Trung hiện ra, sau đó, vẫn giống như một đầu hoang thú thời viễn cổ, vĩnh viễn ăn không đủ no, nhanh chóng xoay tròn rồi tạo thanh một cơn lốc xoáy, mạnh mẽ cắn nuốt hai luồng năng lượng bất đồng kia.

Diệp Vân chỉ cảm thấy áp lực trong cơ thể liền được giải tỏa, cảm giác kinh mạch đau đớn do băng hàn tác dụng, giờ này nhanh chóng khôi phục, rồi từng đạo linh lực trong người nhanh chóng vận chuyển, tẩm bổ cho kinh mạch.

Chỉ trong chốc lát, hai luồng năng lượng tiến vào cơ thể Diệp Vân đều bị hấp thu sạch sẽ, mà năng lượng từ kiện viên hoàn màu xanh đậm và Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn cũng không có tiếp tục tiến vào nữa.

“Tiên Ma Chi Tâm sẽ không hút hết năng lượng của hai món báu vật này đó chứ?” Trong đầu Diệp Vân bỗng nhiên lại nghĩ như vậy. Nếu như thật sự năng lượng trong hai kiện bảo vật này bị hấp thu hết thì dùng sao được nữa?

Ngay khi hắn muốn đưa linh lực vào kiểm tra thì bên trong Tiên Ma Chi Tâm bỗng nhiên tràn ra một luồng tinh khí tinh thuần cực điểm, trong nháy mắt đã lưu chuyển khắp cơ thể Diệp Vân.

Diệp Vân vui mừng quá đỗi. Tiên Ma Chi Tâm một khi phản hồi linh khí thì tự nhiên là không có nửa điểm tạp chất, chính là linh khí hấp thu dễ dàng nhất. Một đạo linh khí này gần như đã giảm đi cho hắn mấy tháng luyện công, có lẽ còn hơn.

Diệp Vân dễ dàng thu hai kiện linh khí này vào trong túi, sau đó lập tức ngồi xếp bằng, bắt đầu luyện hóa đạo linh khí tinh thuần đến cực điểm này.

Tô Linh ở bên cạnh thấy vậy thì cảm thấy khó hiểu. Tên này làm sao vậy? Cố gắng hấp thu linh khí rồi lại tu luyện. Bây giờ là thời điểm nào mà còn ở đây tu luyện?

“Diệp Vân…”

Có điều là nàng vừa mới thấp giọng gọi một tiếng thì liền che miệng lại. Bởi vì nàng nhìn thấy trên người Diệp Vân mơ hồ tản mát ra ba luồng ánh sáng, mà dường như cũng có tiếng sấm vang lên quanh thân thể hắn. Mặc dù cực nhỏ, thế nhưng nàng vẫn có thể cảm thấy được.

Ánh chớp màu tím, ánh sáng hàn băng màu xanh đậm, còn có hỏa diễm đang nhảy múa.

Ba loại ánh sáng từ trên đỉnh đầu của Diệp Vân dâng lên, cùng nhau giao hòa, nhưng vẫn tách biệt với nhau.

Trong đôi mắt xinh đẹp của Tô Linh tràn đầy vẻ kinh ngạc. Lập tức, nàng biết Diệp Vân đang ở trong một cảnh giới rất kỳ diệu, rất có khả năng luyện hóa được ba loại nguyên tố này.

Võ giả tầm thường thì luyện hóa được một loại năng lượng cũng đã là việc không đơn giản, mà luyện hóa được hai loại thì chính là loại thiên tài hiếm thấy. Tô Linh nàng cũng chưa từng thấy hoặc chưa từng nghe nói là có ai có thể luyện hóa được ba loại nguyên tố cả.

“Diệp Vân, trên người ngươi đúng là có nhiều bí mật.” Nàng che miệng, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Diệp Vân nhắm chặt hai mắt, toàn bộ tâm tư đều tập trung vào việc hấp thu đạo linh khí này. Hắn biết có Tô Linh ở bên thủ hộ thì sẽ không có người khác quấy rầy hắn. Bởi vậy hắn liền thả lòng toàn thân, nhanh chóng luyện hóa hấp thu đạo linh khí này.

Có điều là, khi hắn bắt đầu luyện hóa đạo linh khí này thì hắn lại phát hiện ra. Bên trong đạo linh khí tinh thuần này lại ẩn chứa lực lượng lôi điện, băng hàn và cả hỏa diễm. Ba luồng năng lượng này lại hoàn mỹ ăn khớp, dung hợp với nhau, nhưng vẫn giữ nguyên đặc tính của chúng.

Ba luồn lực lượng này lại có thể lấy hình thái này xuất hiện, quả thật là không thể tưởng tượng được.

Diệp Vân cũng không có cao hứng quá mức, cũng không lãng phí chút thời gian nào, tâm pháp trụ cột toàn lực phối hợp với Tiểu Hấp Tinh Quyết, hấp thu đạo linh khí này.

Tiên Ma Chi Tâm phun ra linh khí, từ trước đến nay, luyện hóa cực kỳ dễ dàng, hầu như không mất chút khí lực nào cũng có thể hấp thu một cách hoàn mỹ, tiếp đó hóa thành linh lực cuồn cuộn.

Chẳng qua là, cũng phải mất thời gian một nén nhang thì Diệp Vân mới có thể hấp thu và luyện hóa hoàn toàn đạo linh khí này. Lúc này, Diệp Vân chỉ cảm thấy trong cơ thể, linh lực có thêm hai đạo năng lượng, ngoại trừ lực lượng lôi điện lúc trước thì giờ đây, hắn rõ ràng cảm ứng được cả năng lượng hỏa diễm và băng hàn nữa.

Lúc trước, hắn thu lấy Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn thì thực ra đã hấp thu năng lượng hỏa diễm rồi, có điều cũng chỉ là hấp thu mà thôi, chứ chưa chính thức luyện hóa. Bởi vì muốn luyện hóa một đạo năng lượng thì cũng không phải việc ngày một ngày hai, nếu như không có Tiên Ma Chi Tâm, mặc dù ba đạo năng lượng này cam tâm để cho Diệp Vân luyện hóa thì cũng phải tốn mấy tháng, thậm chí dài hơn thì mới có thể xong được.

Giờ khắc này, ba đạo năng lượng đã dung hợp hoàn mỹ với linh lực, trong ta có ngươi mà trong ngươi có ta, tuy hai mà một. Hiện tại xuất thủ, nếu Diệp Vân nguyện ý thì liền có thể tung ra năng lượng hỗn hợp của ba nguyên tố này. Thậm chí nếu cần, hắn vẫn có thể tách ra một nguyên tố trong đó, tiến hành công phòng một cách bình thường.

Lôi Điện Vân Quang Kiếm thì sử dụng lôi điện, Liệt Diễm Bạo Vân Hoàn thì sử dụng hỏa diễm, mà kiện băng hoàn không biết tên kia, tất nhiên là dùng tới năng lượng băng hàn rồi.

Diệp Vân chậm rãi mở mắt ra, khóe miệng liền nổi lên một tia tiếu ý.