Dịch giả: alucoTrong biển lôi điện, đi ra ba thân ảnh, người đi đầu rõ ràng là Kim Kiếm Môn Vân Thiên Hành, lúc trước cùng với Diệp Vân tiến vào bảo tàng chi địa cùng một lúc nhưng sau đó không biết bị Truyền Tống đến nơi nào.
Mà người đi ở phía sau hắn, lại là một người cũng tu luyện lôi linh khí Tăng Huyền, đúng là Tăng Huyền luôn làm cho Diệp Vân có chút nhìn không thấu.
Người đi bên cạnh Tăng Huyền lại làm cho Diệp Vân triệt để sững sờ và sảng khoái một trận.
"Tiểu Mặc? Thật là ngươi?"
Diệp Vân như thế nào đều không thể tưởng được, xuất hiện ở bên cạnh Tăng Huyền lại là một gã thiếu niên, thoạt nhìn thiếu niên này đen sẫm gầy teo, đúng là Thẩm Mặc.
"Diệp đại ca, ngươi quả nhiên đi vào Đại Tần đế quốc, lại còn tiến nhập bảo tàng chi địa của Lạc Lôi Cốc." Vẻ mặt của Thẩm Mặc cũng đầy kích động, sau khi nhìn thấy Diệp Vân có hơi sửng sốt một chút, lập tức lao đến.
Thẩm Mặc cũng không cao lớn thêm, vẫn là đen đen gầy gầy như vậy, chẳng qua là toàn thân tựa hồ có một cỗ khí vụ nhìn không rõ lượn lờ chung quanh, ngăn cách hắn cùng Lôi Đình.
"Diệp Vân, chúng ta lại gặp mặt." Vân Thiên Hành mỉm cười nhìn hắn, chậm rãi nói ra.
"Vân huynh, chúng ta vừa mới tách ra có một chút đã gặp lại a." Diệp Vân cũng mỉm cười.
"Mới có một chút đã lại gặp nhau sao? Kỳ thật, thời gian trong bảo tàng chi địa của Lạc Lôi Cốc có lẽ có chút ít khác biệt, chúng ta nhìn như mới vừa tạm thời chia tay, kỳ thực đã tám ngày trôi qua, chỉ còn có một ngày, thông đạo Lạc Lôi Cốc lập tức mở ra, đại trận trong cốc sẽ trục xuất chúng ta ra ngoài." Vân Thiên Hành vừa cười vừa nói.
Diệp Vân khẽ giật mình, trên mặt hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi: "Tám ngày? Không thể nào."
Tăng Huyền đi đến hai bước, nói: "Quả thật là tám ngày, cộng thêm trước đó một ngày nữa, Lạc Lôi Cốc thí luyện chỉ còn lại một ngày cuối cùng. Bằng không mà nói, Lôi Linh Thú cũng sẽ không xuất hiện."
Diệp Vân nhíu mày, ánh mắt rơi vào trên người Lôi Linh Thú vẫn đứng bất động như trước, không thể tưởng được chỉ thoáng qua mà đã trôi qua tám ngày, hắn còn tưởng rằng có đầy đủ thời gian đi thu hoạch Lôi Mộc cùng Băng Linh Tiên Thảo. Hiện tại Lôi Mộc đã hóa thành hai mắt của Lôi Linh Thú, còn Băng Linh Tiên Thảo lại không biết ở nơi nào đây?
"Diệp đại ca, ngươi tới Đại Tần đế quốc cũng không tìm biện pháp liên hệ với ta, nếu không phải gặp được Vân đại ca, ta còn không biết ngươi cũng tới Lạc Lôi Cốc." Vẻ mặt Thẩm Mặc đầy hưng phấn, hắn cùng với Diệp Vân tại Thiên Kiếm Tông mặc dù chỉ là ở chung được một đoạn thời gian, nhưng mà cái loại tình cảm khi đồng cam cộng khổ này lại vô cùng thắm thiết.
"Có thể gặp lại ngươi thì tốt rồi." Diệp Vân giống như trước đây vuốt vuốt đầu Thẩm Mặc, trong lòng đầy hưng phấn.
"Vân Thiên Hành, Tăng Huyền, các ngươi đều đã đến? Thôi được, Lôi Linh Thú này thì ta cùng với Diệp Vân cũng không thể nào chém giết, chúng ta có thể liên thủ để đánh tan nó, bây giờ đến đây bàn bạc việc phân chia các loại bảo vật của Lôi Mộc." Quân Nhược Lan nhìn thấy mọi người xuất hiện, nhưng khuôn mặt không hề sợ hãi, nhàn nhạt nói ra.
Khuôn mặt của Ứng Vô Quân cùng Tô Tinh Vân trở nên ngưng trọng rất nhiều, nếu như chỉ có Quân Nhược Lan cùng Diệp Vân, bọn hắn có thể nắm chắc việc tranh giành cướp lại Lôi Mộc cùng hạt giống Lôi Đình áo nghĩa từ trong tay hai người này, nhưng mà sự xuất hiện của Vân Thiên Hành cùng Tăng Huyền, đã làm cho sự việc nơi đây xảy ra biến hóa.
"Vân Thiên Hành, hạt giống Lôi Đình áo nghĩa đối với ngươi cũng không có tác dụng quá lớn, ngươi cũng muốn nhảy vào vũng nước đục này hay sao?" Tô Tinh Vân cau mày hỏi.
"Hạt giống Lôi Đình áo nghĩa đối với ta không có tác dụng quá lớn? Ngươi nghe nói ở chỗ nào vậy? Bên trong hạt giống Lôi Đình áo nghĩa ẩn chứa bí pháp thần thông điều khiển Thiên Lôi, nếu như ta có thể tìm hiểu được, vậy thì không cần tiêu hao lôi linh khí?" Vân Thiên Hành mỉm cười, giọng nói nhàn nhạt tựa hồ như có một loại hàn ý băng hàn ẩn chứa trong đó.
"Đúng vậy, hạt giống Lôi Đình áo nghĩa lại không có tác dụng quá lớn đối với tu sĩ tu luyện Lôi linh khí? Thật sự là ngây thơ tới cực điểm. Hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, chỉ có trong tay tu sĩ tìm hiểu lôi linh khí, thậm chí tìm hiểu lôi hệ pháp tắc, mới có thể phát huy ra uy lực chân chính. Giơ tay nhấc chân là Thiên Lôi cuồn cuộn, sấm sét vang dội, càng có lý giải sâu sắc đối với lôi hệ pháp tắc, uy lực điều khiển Lôi Đình lại càng cường đại đến mức khó có thể tin, ngươi lại còn nói đối với chúng ta không có tác dụng gì, thật sự là buồn cười cực kỳ." Tăng Huyền giọng nói nhàn nhạt, vang lên trong Lôi Hải.
Diệp Vân nhíu mày, ánh mắt rơi vào trên người Quân Nhược Lan, lúc trước hắn cũng không tin vào những lời nói của Quân Nhược Lan, hạt giống Lôi Đình áo nghĩa không có tác dụng quá lớn đối với tu sĩ tu luyện lôi linh khí, hiện tại xem ra Quân Nhược Lan đúng là đang dối gạt hắn.
"Không cần nhìn ta, kỳ thật bọn người Ứng Vô Quân nói không sai. Chẳng qua là hắn cùng với Vân Thiên Hành cũng không biết hạt giống Lôi Đình áo nghĩa có hạn chế rất lớn, cũng không phải theo như lời mà bọn hắn đã nói như vậy, có thể khống chế Lôi Đình không hạn chế." Quân Nhược Lan tựa hồ đã sớm biết bọn hắn có thể sẽ nói như vậy, khuôn mặt vẫn... tỉnh bơ, nhàn nhạt nói ra.
"A, lại có những chuyện này sao, ta cũng muốn nghe một chút." Vân Thiên Hành và Tăng Huyền đồng thời sững sờ, lập tức Vân Thiên Hành cười cười nói ra.
"Chờ cho các ngươi sau khi chính thức tìm hiểu được lôi hệ pháp tắc, lúc đó sẽ biết mặc dù hạt giống Lôi Đình áo nghĩa có ẩn hàm bí pháp nhưng chẳng qua chỉ có thể làm cho các ngươi điều khiển được Lôi Đình, nhưng không cách nào cho các ngươi chính thức tiến thêm một bước tìm hiểu pháp tắc, ngược lại bởi vì thế mà sự lý giải đối với lôi hệ pháp tắc sẽ xuất hiện độ lệch, cái được không bù mất." Quân Nhược Lan nhàn nhạt nói ra.
"Đúng là lần đầu nghe nói về điều này, không biết Quân cô nương từ đâu biết được điều này?" Vân Thiên Hành nho nhã lễ độ, giọng nói nhu hòa.
"Tu vi các ngươi quá thấp, nhận thức đối với thiên địa cũng còn kém xa lắm, có nhiều thứ bây giờ có nói ra thì các ngươi cũng sẽ không minh bạch. Chờ khi các ngươi tìm hiểu lôi hệ pháp tắc, hơn nữa có được lý giải nhất định, chừng đó sẽ hiểu những gì ta nói đấy." Quân Nhược Lan nhìn hắn một cái, chậm rãi nói.
"Hặc hặc, Quân cô nương thật sự là biết nói chơi, phóng nhãn toàn bộ Đại Tần đế quốc, người có thể tu luyện ra lôi linh khí cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, có ai có thể tìm hiểu lôi hệ pháp tắc? Dù cho đúng như lời ngươi nói như vậy, nhưng cũng để sau khi tìm hiểu lôi hệ pháp tắc thì hãy nghĩ tới, giờ phút này ta chỉ biết là hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, đối với những người tu luyện ra lôi linh khí như chúng ta mà nói, có chỗ tốt rất lớn." Vân Thiên Hành cười ha ha, căn bản không tin những lời nói của Quân Nhược Lan, ánh mắt rơi vào trên người Lôi Linh Thú.
Khuôn mặt của Tăng Huyền vẫn không thay đổi như mọi khi, ánh mắt lộ vẻ cuồng nhiệt khi nhìn vào trên người Lôi Linh Thú.
"Đã như vậy, ta đây cũng không có lời nào có thể nói, tất cả mọi người dựa vào thủ đoạn a." Quân Nhược Lan cũng không giận, khuôn mặt không thay đổi, nhàn nhạt nói ra, ánh mắt hơi hơi nheo lại, đảo qua Diệp Vân.
Lôi hệ pháp tắc? Có lẽ trước mắt thì có một người.
"Thực lực của Lôi Linh Thú chính là Kim Đan Cảnh đỉnh phong, tại đây trong biển lôi điện này nó coi như là tồn tại vô địch. Ta cùng với Tăng Huyền tuy rằng tìm hiểu lôi linh khí, nhưng lại không đủ sức để đối phó với Lôi Linh Thú. Đúng như Quân cô nương đã nói, mọi người trước tiên có thể liên thủ đối phó Lôi Linh Thú, sau đó sẽ phân chia bảo vật trong bảo tàng chi địa này." Vân Thiên Hành giọng nói sanh sảng, mang theo một tia hưng phấn.
"Ta tán thành!"
Ứng Vô Quân từ đầu đến giờ vẫn không nói gì bỗng nhiên lên tiếng, trong mắt của hắn cũng nóng bỏng và tràn đầy hưng phấn, tựa hồ muốn nuốt sống Lôi Linh Thú.
"Ta cũng không có ý kiến." Tô Tinh Vân nhún nhún vai.
"Đã như vậy, vậy tạm thời cứ quyết định như vậy đi, nếu người nào trong lúc chiến đấu với Lôi Linh Thú cố ý nương tay mà nói, như vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí." Quân Nhược Lan nhìn thấy mọi người đồng ý đề nghị của nàng, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười như có như không.
Diệp Vân cùng Thẩm Mặc đương nhiên không hề có ý kiến gì, hai người ở một bên hưng phấn trò chuyện, chuyện đối phó với Lôi Linh Thú như thế nào căn bản không thèm để ý, dù sao ai cũng đừng nghĩ một người là có thể đủ sức để chiến đấu cùng Lôi Linh Thú.
"Diệp Vân, ngươi cũng tu luyện ra lôi linh khí, như vậy ba người chúng ta sẽ thi triển thần thông lôi hệ tiến hành công kích, chọc giận Lôi Linh Thú, còn việc sát thương chính thức sẽ giao cho Quân cô nương cùng bọn người Tô Tinh Vân." Trong nháy mắt Vân Thiên Hành lập tức phân phối nhiệm vụ của từng người.
"Ta không có ý kiến." Diệp Vân nhún nhún vai.
Quân Nhược Lan cùng đám người Tô Tinh Vân đương nhiên cũng không có ý kiến, có thể tu luyện tới cảnh giới như thế bọn hắn không ai là người ngu ngốc cả, giờ phút này nếu không cùng nhau đồng lòng đối phó Lôi Linh Thú mà nói, đừng nói là bảo tàng, có lẽ tính mạng đều phải bỏ lại ở chỗ này.
"Tốt lắm, các vị chuẩn bị một chút." Vân Thiên Hành gật gật đầu, ánh mắt rơi vào trên người Lôi Linh Thú.
Lôi Linh Thú vẫn lẳng lặng đứng đấy như trước, lạnh lùng nhìn những người trước mắt này, ở trong mắt của nó, có lẽ nhân loại cùng con sâu cái kiến cũng không có gì khác nhau.
Bỗng nhiên, trên bàn tay của Vân Thiên Hành hiện lên một đạo hào quang màu tím, sau đó nhìn thấy một đạo Lôi Đình từ trên trời giáng xuống, rơi vào chính giữa lòng bàn tay của hắn, sau đó hội tụ thành đoàn, hóa thành một vòng xoáy Lôi Đình, bắn nhanh về phía Lôi Linh Thú.
Săn giết Lôi Linh Thú, chính thức bắt đầu!