Sau khi tắm xong, cả hai lên bờ hong quần áo. Leo tạo ra một quả cầu lửa mini bay xung quanh để sưởi ấm. Khi quần áo khô ráo, anh hái mấy cây nấm đem nướng lên thành một bữa tiệc nho nhỏ ngoài trời. Ăn xong cũng đã xế chiều. Cả hai cùng nắm tay nhau đi về.

-Leo này, sau này chúng ta có quay lại đây nữa không?-Akiko chậm rãi bước đi theo lối đường rừng nhỏ hẹp.

-Có chứ, đương nhiên là có.-Anh khẳng định, vô thức siết tay cô chặt hơn.

-Nếu như Magicland hoà bình rồi, trước khi về trái đất, anh nhớ đưa tôi quay lại đây nha!-Cô mỉm cười, đôi mắt thoáng những tia hy vọng.

-Ừm, tôi hứa!

•••

Thời gian chưa bao giờ dừng lại, thoắt một cái, vũ hội đã đến. Mặc dù đến sáu giờ cổng cung điện Magic mới mở, nhưng suốt buổi sáng đến giờ, cung điện lúc nào cũng náo nhiệt. Kẻ ra người vào không dứt.

Nào là tổng vệ sinh lần cuối rồi lau chùi đại sảnh đường. Mọi tấm thảm lớn đều được thay mới, cầu thang và thanh vịn được cọ rửa sáng bóng. Năm bức tượng các vị thần cũng được đánh bóng đến không tì vết. Những ô cửa sổ khổng lồ phải năm người lau mới xuể, đèn chùm pha lê trên trần lộng lẫy đủ màu cũng sáng bóng long lanh.

Người hầu tất bật dọn hai chiếc bàn dài hai bên sảnh đường. Trải khăn, xếp ly, lọ hoa và chân nến trang trí ngay ngắn. Tất cả đều làm bằng tay chứ không sử dụng phép thuật để tránh sai sót.

Bên ngoài, các thợ làm vườn tỉa tót những bông hoa, cành cây, ngọn cỏ từng chút một. Hoa viên ngay ngắn và sạch sẽ.

Đúng sáu giờ, cổng cung điện mở. Người dân trong trang phục sang trọng, lịch thiệp bước vào khuôn viên lâu đài. Gương mặt ai nấy đều vui vẻ, sung sướng. Vũ hội chỉ tổ chức một năm một lần, người dân ai cũng hứng khởi mong chờ hơn cả nghỉ lễ. Tiếng ồn ào, huyên náo bắt đầu lan rộng đại sảnh đường, khách khứa chẳng mấy chốc cũng đến đông nghẹt.

Bảy giờ tối sẽ khai mạc vũ hội và giới thiệu những vị khách quý từ các vương quốc khác.

Thủ lĩnh trong y phục trang trọng đứng trên đại sảnh đường, dùng thuật khuếch đại âm thanh thu hút sự chú ý của dân chúng.

-Kính chào tất cả các vị quan khách có mặt trong buổi vũ hội kỉ niệm ngày sinh và ngày quốc khánh của Magicland hôm nay. Chúng tôi rất vinh dự khi được mời đến không chỉ mọi người dân trong nội quốc, mà còn những vị khách quý ngoại quốc. Xin nhiệt liệt hoan nghênh!

Tiếng vỗ tay rào rào như sấm dậy, Thủ lĩnh ra hiệu im lặng và rồi lại nói tiếp.

-Vị khách đầu tiên của chúng ta là quốc vương trẻ Reniz của đất nước Romata-Nơi đứng đầu về các loại thảo mộc trên thế giới!

Từ cửa sảnh đường bước vào là một chàng trai khôi ngô tuấn tú, đầu đội vương miện vàng, tay cầm quyền trượng, áo choàng lộng lẫy bước vào, bao nhiêu thiếu nữ nhìn theo mà bắn tim liên hồi.

-Tiếp theo là Thái tử Federick của vương quốc Ferekas, nơi lừng danh của những kiến trúc cung điện và nhà trên không.

Vị thái tử này trông to lớn vạm vỡ hơn, trên mình khoác áo choàng lông thú màu xám, mỗi bước đi đều làm người ta phải kính sợ. Gương mặt điềm đạm mà thu hút vô cùng.

-Xin trân trọng giới thiệu công chúa băng giá Cheryl xinh đẹp của vương quốc Drelacio-Vùng đất lạnh vô địch thế giới.

Một làn gió lạnh buốt lùa vào mang theo sương mờ. Thấp thoáng sau làn sương huyền bí là một nàng công chúa xinh đẹp tuyệt trần với làn da trắng như tuyết mà không tì vết. Mái tóc bạch kim dài thướt tha. Chiếc váy màu xanh ngọc lấp lánh kim cương và đá quý lướt đi duyên dáng theo mỗi bước chân.

-Vâng, xin giới thiệu Nữ hoàng Nancy của vương quốc Nilogia-vùng đất thiêng liêng của linh thú thế giới.-Tiếng thủ lĩnh vang lên dõng dạc.

Khi nữ hoàng bước vào, ai cũng trầm trồ. Bà rất xinh đẹp và quyến rũ với những đường cong và số đo hoàn hảo. Trên vai bà là một chú phượng hoàng nhỏ ngũ sắc vô cùng quý hiếm. Nó giương cao cái cổ kiêu hãnh và cất cánh bay một vòng trần đại sảnh đường, tạo thành những đám mây lung linh ngũ sắc vô cùng đẹp mắt.

-Và cuối cùng, hoàng tử Ken của vương quốc Kardakous-nơi tập trung những quý tộc ma cà rồng lịch thiệp.

Người chưa thấy đâu mà đã thấy nguyên một đàn dơi từ cửa bay vào như chợ vỡ. Người dân và khách mời được một phen hoảng loạn. Hoàng tử Ken chậm rãi bước lên thảm đỏ vào đại sảnh đường. Trên người mặc bộ y phục đen từ đầu đến chân, làm nổi bật mái tóc đỏ rực như máu. Ánh mắt sắc lạnh làm người khác sợ mà không dám nhìn. Ấn tượng của mọi người với hắn mạnh và sâu sắc nhất. Cuộc đại chiến năm đó, vương quốc ma cà rồng đã góp sức không nhỏ phá hoại thế giới.

-Cuối cùng là Cô gái truyền thuyết của chúng ta, tiểu thư Akiko đến từ Địa Cầu.

Cả sảnh đường vang lên không chỉ tiếng vỗ tay như lúc nãy mà còn có cả những tiếng reo hò. Akiko trang trọng bước vào đại sảnh đường, chiếc váy lông công trắng muốt vô cùng nền nã, thanh lịch cùng với những món trang sức đã gây được ấn tượng mạnh mẽ. Cô như một nàng công chúa xinh đẹp diễm lệ, đài các, không tỏ ra sang chảnh hay vênh váo.

-Xin trân trọng tuyên bố, vũ hội chính thức được bắt đầu!

Thủ lĩnh vừa dứt lời, đàn nhạc du dương nổi lên, tất cả đều bắt cặp để khiêu vũ. Rượu và đồ ăn cũng được bày ra bàn. Nữ hoàng Nancy và quốc vương Reniz một cặp, Thái tử Federick và công chúa Cheryl một cặp. Lúc này hoàng tử Ken mới mon men lại gần cô mời mọc.

- Hỡi tiểu thư xinh đẹp, nàng có muốn khiêu vũ với ta không?

-No, thanks.-Cô đáp bằng tiếng anh, mặt không biểu lộ chút cảm xúc gì. Hắn không hiểu, cứ tưởng thế là cô đã đồng ý liền nắm tay, ôm eo cô ra sàn nhảy.

-Này, tôi đã từ chối rồi mà!-Cô vội vã đẩy hắn ra.

-Nàng có từ chối thì ta vẫn bắt nàng nhảy, nào, đặt tay lên vai ta.-Hắn nói như ra lệnh, và cô vì không muốn để bị mất mặt liền làm theo, cả hai nhảy vô cùng nhịp nhàng. Cũng may nhờ Marry chỉ cách khiêu vũ, nếu không cỗ đã giẫm nát chân hắn rồi.

-Nàng đã suy nghĩ lời ta nói chưa?-Hắn thì thầm.

-Lời gì?-Cô cau mày.

-Lời cầu hôn!-Hắn cười tà mị.

-Đừng có mà mơ, tôi sẽ không bao giờ cưới ngài đâu.-Cô ngoảnh mặt đi chỗ khác mà không thèm nhìn hắn.

-Vậy cơ? Được kết hôn với một thái tử tương lai chẳng phải là mơ ước của mọi cô gái trên đời sao? Nàng đảm bảo sẽ được sung sướng!-Hắn buông lời dụ dỗ. Sung sướng ư? Cô không cần.

-Cảm ơn, tôi không có hứng thú!-Cô vội vàng dứt ra khỏi hắn và bắt cặp với một người ngẫu nhiên trong khi dường như ngay lập tức công chúa Cheryl sà vào lòng hắn. Cô còn nghe loáng thoáng ba chữ "rất vinh dự".

(Người ta đang nhảy với cặp của mình, sau đó chuyển sang nhảy cặp với người khác, đại loại là vậy, Au không rành mấy vụ khiêu vũ cho lắm :>")

-Xin chào tiểu thư!-Quốc vương Reniz mỉm cười lịch thiệp.

-A vâng, xin kính chào quốc vương.-Cô ngại ngùng, chỉ sợ dẫm phải chân ngài thì khổ.

-Đứng gần thế này trông cô đẹp hơn nhiều.-Quốc vương lên tiếng khen ngợi, cô chỉ cười khiêm tốn.

-Tôi làm sao đẹp bằng vị hôn thê của ngài ạ!

-Ha ha, người đẹp thì rất khó để so sánh.-Quốc vương Reniz bật cười, sau khi cho cô xoay một vòng, cả cô và ngài đều nhanh chóng chuyển sang nhảy với người khác. Lần này, cô cặp với một anh chàng hoàn toàn xa lạ, nhan sắc cũng không tầm thường.

-Thật vinh dự khi được nhảy với tiểu thư.-Anh ta cất giọng trầm ấm.

-Vâng, tôi cũng vậy!-Cô cười đáp lại, cả hai nói chuyện vài câu rồi lại chuyển sang cặp khác. Lần này, cô may mắn khi đã cách tên Ken một khoảng khá xa nên cô quyết định không khiêu vũ nữa. Nhưng người mà cô mới bắt cặp lại ôm eo cô rất chặt, anh ta đeo mặt nạ nửa mặt. Để làm gì?

-Xin lỗi, tôi hơi chóng mặt, anh có thể cho tôi nghỉ một chút không?-Cô nhẹ nhàng yêu cầu.

-Sao thế? Chúng ta mới nhảy được mấy giây mà!-Giọng nói của Leo vang lên khiến cô nhảy lỡ mất một nhịp, kết quả là giẫm vô chân anh.

-Oái, cô làm gì thế!-Anh la khe khẽ.

-Xin lỗi, tôi hơi bất ngờ...-Cô điều chỉnh lại nhịp điệu chân mình.-Sao anh đeo mặt nạ?

-Để không ai nhìn thấy gương mặt đẹp trai của tôi!-Anh nhe răng cười.

Cô xì một hơi rõ dài. Dù có đeo mặt nạ, đôi mắt đen của anh vẫn rất đẹp và không thể lẫn đi đâu được đôi môi kia. Cô mân mê chiếc lông vũ gắn trên mặt nạ màu đen của anh.

-Adalia đâu?

-Thế Hoàng tử Ken đâu?-Anh hỏi vặn lại làm cô bật cười. Rõ ràng cả hai đều nhảy đổi cặp xoành xoạch. Hiện tại Adalia đang mắc kẹt với "đám lính" ngày xưa của cổ, còn Ken thì sớm đã thất lạc cô ngay sau khi được công chúa Cheryl và các cô gái khác bu quanh.

Nhạc dần chậm trở lại, nghe du dương mềm mại hơn so với ban đầu. Đèn trên trần được tắt bớt, chỉ lác đác vài chiếc tạo nên khung cảnh lãng mạn.

-Ôm lấy cổ tôi đi!-Leo nhắc nhở.

-Nhảy điệu khác hở?-Cô làm theo. Vòng tay qua cổ anh-Thế có đổi cặp nữa không?

-Không, đáng ra chúng ta phải quay về cặp ban đầu của mình, nhưng mà lỡ rồi :))

-Tôi thích như vậy.-Cô thì thầm, hai gương mặt dần sát lại. Từng chút, từng chút một cho đến khi hai bờ môi vừa vặn chạm vào nhau. Giữa khung cảnh lãng mạn, không chỉ anh và cô, mà còn nhiều đôi khác cũng hôn nhau say đắm.

End chap 39

Thế nên ta mới thích vũ hội :3 Lần này hai đứa nó hun nhau thiệt, mấy lần trước là bất đắc dĩ chứ không thật lòng a~~