Thạch Hạo cau mày, đi quanh tế đàn một vòng, trong lòng bất ổn, nơi đây quá kỳ lạ không giống bình thường.
Toàn bộ tế đàn màu đỏ thắm, bên trên có rất nhiều rãnh, bình thường đều cần hiến tế nên mùi máu vẫn thoang thoảng, vừa nhìn thì đã biết cần dùng một lượng lớn sinh mệnh để duy trì tế đàn này.
"Đối với đệ, như thế là đúng?" Thạch Hạo nói khẽ, với người đệ đệ này thì nó không thể nào nặng lời trách mắng được, bởi vì đối phương có khúc mắc với nó, chưa hề tan đi.
"Đây là con đường của ta, đạo của ta, ngươi không hiểu. Đi đi, nếu không sẽ bị người khác phát hiện." Tần Hạo bình tĩnh nói.
"Lẽ nào tế đàn này có thể nối liền với thượng giới?" Thạch Hạo hỏi, nhìn chằm chằm vào mắt của hắn.
"Phải!" Tần Hạo đáp.
Thạch Hạo nhíu mày, sau trận chiến Phong thần, thiên địa đã bị ngăn cách thì làm sao có thể liên hệ với nhau?
"Ngươi không cần lo lắng, đây cũng không phải là nhằm vào ngươi, cũng chỉ là hình chiếu của một khối cốt thôi, nó tẩm bổ huyết nhục và xương cốt cho ta, không có quan hệ gì tới ngươi cả, và cũng không thể dựa vào thứ này để hạ giới được." Tần Hạo lạnh lùng nói.
Thạch Hạo biết, bất luận nói gì đi nữa thì vị đệ đệ này sẽ không thay đổi quyết định, nó gật gật đâu sau đó lấy ra một quả Thiểm Điện sớm đã tịnh hóa hết tử khí, nói: "Cái này cho đệ, nếu đệ có học Lôi pháp thì sẽ có chỗ tốt vô cùng."
Ánh mắt của Tần Hạo lóe lên, chần chờ trong chốc lát rồi nói: "Được." Hắn nhận lấy.
Thạch Hạo nhắc nhở, khi hấp thu thì cần phải cẩn thận, không được làm bậy, nếu cần thì nó sẽ giúp luyện hóa hoàn toàn Thiểm Điện quả vào trong thân thể.
Tần Hạo lắc đầu từ chối, không đồng ý.
Thạch Hạo xoay người đi, nó hóa thành một con phi trùng men theo đường cũ yên lặng ra đi, chưa hề làm kinh động tới người của Bất Lão sơn, chủ yếu cũng vì sinh linh nhen nhóm Thần hỏa ở nơi này đã không còn.
Sau đó, Thạch Hạo trở lại Hoang vực, mượn tổ tế đàn trong hoàng cung để trở lại Thạch thôn.
Trận pháp mà Liễu Thần bố trí có một tế đàn cỡ lớn, có thể liên lạc với bên ngoài nhằm giúp thuận tiện cho việc di chuyển cho Thạch Hạo.
Tần Di Ninh hơi nhíu mày, nàng biết người con thứ của mình muốn làm một việc có liên quan tới sự trưởng thành của nó.
Chỉ là, vẫn không thể nào cắt đứt liên hệ với Bất Lão sơn được.
Mấy ngày nay, hai vợ chồng sinh hoạt trong thôn vô tình vui vẻ, an bình. Đối với hai người thì nơi này như là thế ngoại đào nguyên, thiên đường hiếm thấy.
Họ biết, cuộc sống yên tĩnh muốn kết thúc rồi, không thể không đi Bất Lão sơn được, chuyện như vậy khiến họ không yên lòng.
"Hú... Tiểu Hạo thúc trở về rồi, dẫn chúng chay đi bắt tổ hung cầm, con muốn một con Hỏa Loan phải thật xinh đẹp và mạnh mẽ."
"Tiểu Hạo thúc, con cũng muốn một con Ngân Lân Báo, người trắng như tuyết, mạnh mẽ như rồng, sẽ trung thành với người nuôi nó.''
...
Thạch Hạo ở trong thôn mấy ngày để đáp ứng yêu cầu của mấy đứa nhóc rồi mới rời đi.
Không bao lâu, vợ chồng Thạch Tử Lăng từ Huyền vực trở lại hoàng cung Thạch quốc, nói với nó một chuyện, Tần Hạo rất cần tế đàn đó, nếu như muốn trưởng thành và mạnh mẽ thì chỉ có thể ở bên trong.
"Vì sao lại như thế?" Thạch Hạo hỏi, bởi vì ẩn tình bên trong nó không thể nào hiểu được.
"Nói tới thì dài lắm, chuyện này liên quan tới một bí mật cực lớn." Tần Di Ninh nói, từ từ kể cho nó nghe.
Trở về lần này, hai người bất ngờ biết được, sự phân tranh sâu trong Bất lão sơn ở thượng giới đã kết thúc, người thuộc dòng dõi của Tần Di Ninh trở lại trong tộc đã thu được thắng lợi.
Nhân vật đại biểu cho mạch này chính là Tần Nhất Phàm, Thạch Hạo từng nghe qua, đó chính là hình chiếu ở Bất Lão sơn, hắn ta từng ngồi dưới gốc cây, kèm theo là mưa hoa, là một vị thần hòa nhã và nhẹ nhàng.
Ma Tần Di Ninh thông qua tế đàn đã nói chuyện với ba mẹ của mình ở thượng giới, nghe được một vài bí ẩn, hiểu rõ một vài chân tướng mà trước kia không biết.
Bất Lão sơn còn có một khối cốt, thần bí khó lường, dựa vào suy đoán thì có thể xưng tôn toàn thiên hạ, những vẫn bị phong ấn, không có vận dụng.
"Còn có một khối cốt như thế?" Thạch Hạo giật mình, nó chưa hề nghe qua.
"Cũng không phải là ở hạ giới, mà là..." Tần Di Ninh nhìn lên trời cao, ý chỉ thượng giới.
Mà khối cốt này cũng không phải được sinh ra từ trong thân thể Tần tộc, lai lịch rất đáng sợ, đoạt được từ một khu vực không người thần bí, cũng chính là khu vực rộng lớn mà bá chủ các giáo cũng khó mà thâm nhập được.
Bất Lão Thiên Tôn cũng từng thám hiểm qua nhưng cửu tử nhất sinh, bất ngờ phát hiện được một khối cốt được đặt ở trong một tòa tế đàn cổ, cũng không biết đã bao nhiêu vạn năm nữa thế nhưng vẫn còn thấy rõ từng sợi tơ máu, khí tức sinh mệnh vẫn còn.
Chuyện này quả là kỳ tích, khiến người khó lý giải được.
Nên biết, một khối cốt sau khi rời khỏi thân thể, năm tháng vô tận qua đi thì không thể nào 'sống sót' được, chắc chắn sẽ từ từ mục nát.
Mạnh mẽ như hắn vậy mà nhìn cũng không thấu, thần công vận chuyển cũng khó có thể tổn hại được khối cốt này, hắn tự nhiên biết được mình đã nhặt được Tiên bảo, tìm mọi cách để nghiên cứu thế nhưng vẫn không thể nào thăm dò được cốt văn bên trên.
Hắn chỉ có thể cảm giác được, khối cốt này mạnh mẽ kinh khủng, nếu như có thể phát uy hoàn toàn thì phỏng chừng dù là bản thân cũng bị tiêu diệt ngay tức khắc.
"Sau lần đó, thì có kế hoạch niết bàn Chí Tôn." Tần Di Ninh nói.
Thạch Hạo nghe tới đây thì có thể đoán được đã xảy ra chuyện gì, nó cảm thấy kinh ngạc, thượng giới có trên chín mươi phần trăm là khu vực thần bí, mạnh mẽ như giáo chủ cũng khó mà thâm nhập được, không thể nào biết được trong những khu vực này lại có khối cốt như thế, quả nhiên đáng sợ và ly kỳ.
"Khu vực rộng lớn không người kia quả thần rất thần bí và kinh khủng, con đã cho đệ đệ Thiểm Điện quả, có người từng trong khu vực không người ấy chiếm được một quả, tia điện kinh người, cảnh tượng khó mà quên được. Nơi sâu trong khu vực không người, báu vật vô số, cổ dược thần thánh thường xuyên xuất hiện, nhưng lại quá nguy hiểm." Tần Di Ninh than thở.
Không nói thứ khác, lần đi thám hiểm của Bất Lão Thiên Tôn cũng không lâu thế nhưng mạng sống suýt nữa vứt bỏ, có thể bất ngờ phát hiện được tế đàn cùng với lấy được khối cốt ấy, đây cũng coi như là vận mệnh của hắn nhưng lại là cửu tử nhất sinh.
Mà trong bá chủ cùng cấp số, ví như thư viện Trục Lộc, viện trưởng của thư viện Tạo Hóa, tất cả đều gặp nạn, đều chết đi, 'thân tử đạo tiêu".
Thạch Hạo nghe tới mức say sưa, địa phương này tuy nguy hiểm và kinh khủng thế nhưng cơ duyên là vô cùng lớn, thật sự hấp dẫn người khác cứ như là thiêu thân lao vào đống lửa vậy.
"Mẹ sinh ra con, trong cơ thể đã có Chí Tôn cốt và rồi bị thượng giới biết được, họ thấy đây là một cơ hội , cho rằng huyết mạch của ta và ba có thể tẩm bổ khối cốt ấy." Tần Di Ninh nói.
Một khối cốt mạnh mẽ như thế nên không thể nào cấy thẳng vào trong cơ thể của Tần Hạo được, mà là muốn thay đổi một cách từ từ, để hắn không ngừng thích ứng.
Dù sao, năm tháng dài đằng đẳng tới giờ, Bất Lão Thiên Tôn không ngừng nghiên cứu và cũng đạt được một vài thành tựu bất ngờ, cảm thấy có thể cấy vào và làm cho khối cốt này sống lại.
Máu ở bên trên khối cốt này khi Tần Hạo mới là phôi thai thì đã bị luyện hóa vào trong người, đồng thời mỗi ngày đều dùng hình chiếu của khối cốt cấy vào trong ngực của nó.
Mãi tới khi hắn được sinh ra đời, qua nhiều năm như thế vẫn vô cùng thuận lợi, toàn bộ máu trên khối cốt này đều được Tần Hạo hấp thu, tẩm bổ lẫn nhau, không ngừng lưu chuyển trong cơ thể, sinh cơ càng ngày càng nhiều hơn.
Hơn nữa, không ngừng cấy hình chiếu của khối cốt này vào trong cơ thể khiến cho nó càng thêm rõ ràng, từ hư dần hóa thành thực, gần như sắp thành công rồi.
Chuyện này rất quan trọng, Bất Lão Thiên Tôn sợ rằng khi mà cấy vào thật thì khối cốt này sẽ phát ra gợn sóng và khiến cho cường giả thượng giới phát hiện ra, cho nên mới nuôi cấy vào Tần Hạo ở dưới hạ giới này.
Hiển nhiên, nếu như khối cốt nhanh chóng hoàn thiện thì có thể cấy thẳng vào trong cơ thể của Tần Hạo.
Thạch Hạo há miệng muốn nói gì đó, nếu như cấy thành công thì có thể khiến Tần Hạo một bước lên trời, tới lúc đó có thể ngang dọc thượng giới, nhưng Bất Lão Thiên Tôn muốn như thế sao?
Nên biết, khối cốt này là do hắn cửu tử nhất sinh, suýt nữa đã vứt đi tính mạng từ trong khu vực thần bí kia mang ra ngoài, bản thân hắn muốn sở hữu thế nhưng lại không dám mạo hiểm.
"Cấy vào... cũng không phải Thiên Tôn muốn." Tần Di Ninh giải thích.
Bất Lão Thiên Tôn chỉ muốn phù văn bên trong của khối cốt này nhưng mà hắn không chiếm được, cho nên chỉ khi nào khối cốt này hoàn toàn sống lại thì mới được, ngày sau nếu Tần Hạo có thể nắm giữ thì có thể nói cốt văn cho hắn biết.
Huống hồ, Bất Lão Thiên Tôn cũng không muốn mạo hiểm, hắn đã già, tinh lực không vượng, dung mạo tuy trẻ thế nhưng thân thể sớm khô héo, nếu cấy vào trong cơ thể mình thì sẽ xung đột với bản thân, chỉ cần sơ sẩy một tí là hình thần đều diệt.
"Thế thì con hơi yên tâm rồi." Thạch Hạo gật đầu.
Chuyện khiến nó không yên lòng là, nếu cấy thật vào trong thì không biết thành công hay không? Có thể Tần Hạo sẽ chịu không nổi mà nổ tung.
Hiện giờ, khối cốt này ở giữa thượng giới và hạ giới, lơ lững ở hư không, hình chiếu ngày đêm giao hòa với Tần Hạo, sắp sửa hóa thành hình.
"Người của thượng giới sẽ tới sao?" Thạch Hạo hỏi.
"Đi lên thì dễ nhưng hạ xuống thì khó, Thiên Tôn cũng không cách nào giáng lâm được, chỉ có thể thông qua sự khơi thông của tế đàn, dựa vào đây để chỉ điểm, hướng dẫn từng bước cho nó." Tần Di Ninh nói.
Hiển nhiên, tính mạo hiểm rất lớn!
Vì lẽ đó cho nên hai vợ chồng đều rất lo lắng nên muốn trở lại Huyền vực, chỉ sợ Tần Hạo vì chuyện này mà chết đi, trong lòng vô cùng lo lắng khó mà hết được.
Dù là Thạch Hạo hay là Tần Hạo, đều là con ngoan của họ, ai gặp nguy hiểm thì họ cũng ăn không ngon ngủ không yên.
Có thể đó là lựa chọn của Tần Hạo, dù là Thạch Tử Lăng hay là Tần Di Ninh cũng khó thay đổi chủ ý của hắn, đây là con đường của hắn thì cần phải do hắn đi thử nghiệm.
"Vì một khối cốt mà phải mạo hiểm như thế, đáng ư?" Thạch Hạo lẩm bẩm, nó biết, giờ nói gì cũng vô dụng mà thôi.
"Có khả năng là một khối Trường Sinh cốt, hoặc là một khối Tiên cốt, nếu như nhìn ra được bí mật của nó thì có thể bất tử." Tần Di Ninh nói.
Dù sao, khi Bất Lão Thiên Tôn thấy được khối cốt này ở khu vực thần bí thì nó đã được đặt ở bên trên không biết bao nhiêu vạn năm nhưng vẫn duy trì được hoạt tính, huyết dịch vẫn đỏ tươi.
Việc này khó mà lý giải được, trừ khi khối cốt này có chút bí lực, có thể tồn tại cùng thiên địa, có thể bất hủ và trường sinh.
Thạch Hạo gật đầu, nó càng khao khát đi thượng giới, phải đi khắp các khu vực thần bí này, xem rõ ngọn ngành ra sao.
Sau đó, Thạch Hạo cũng biết được, sau khi đại chiến kết thúc thì Bất Lão Thiên Tôn bị thương rất nặng, suýt chút nữa chết ở hạ giới, mà các bá chủ khác cũng chẳng tốt hơn là bao.
"Sinh linh Bất Diệt kia là thế nào?" Thạch Hạo hỏi ba mẹ mình, qua một vài ngày rồi nhưng nó cũng muốn biết tình hình của hắn.
"Mẹ biết con muốn biết mà, cho nên đã hỏi tới vấn đề này." Tần Di Ninh nói.
Sinh linh Bất Diệt kia vô cùng ngang tàn, sau khi lên thì liền đại náo, từ nam ngược bắc càn quét, khiên chiến không ngừng nghỉ, hình thành sóng lớn mênh mông .
Nghe đâu, sau trận chiến Thái Cổ, một vài bá chủ chưa từng xuất hiện cũng bị kinh động, vì hắn nên mới xuất hiện để mà trấn áp.
"Hắn có đặc tính của bất tử, tuy bị thương nặng nhưng vẫn ngông nghênh giết chết hai kẻ thù, cuối cùng bị bức phải trốn vào khu vực thần bí."
Thạch Hạo ngớ người, sinh linh Bất Diệt này quả nhiên ngang tàn, vừa mới lên thì đã quấy nhiễu như thế và rồi bản thân cũng gặp nguy nan.
"Hạo nhi, con nhất định phải cẩn thận, nếu đi thượng giới thì ngàn vạn đừng như hắn nếu không sẽ là ke địch của mọi người đấy." Tần Di Ninh nhắc nhở.