CV + Edit: Ý Ý

” Lớp trưởng! Cậu xuống họp tổng kết năm ngoái đi kìa.”.

” Lớp trưởng! Đã chuẩn bị xong đội ngũ để so tài chưa?”.

” Lớp trưởng! Đây là tiền quỹ lớp đã thu đầy đủ, cậu kiểm tra xem.”.

” Lớp trưởng! Hình như rất lâu rồi chúng ta chưa tổ chức phong trào thi đua văn nghệ.”

” Lớp trưởng!”.

Sau đó, mỗi lần tiếng ” Lớp trưởng” vang lên là mọi người lại nghe thấy tiếng gào rú ầm ĩ giống như bị bệnh tâm thần của một nữ sinh nào đó!.

” Lớp phó, ngươi chạy đâu rồiiiiiiiiiiiiiiiiiii?”.

Thật là, lớp trưởng ta đây cũng chỉ có hư danh mà thôi, tại sao lại giao cho ta nhiều việc như vậy chứ. Lớp trưởng này không thể đảm đương nổi đâu, các ngươi tìm lớp phó đòi nợ điiiiii!!!

Bất quá Lý Xa Xa cũng biết, cái tên lớp phó kia cũng chẳng hữu dụng hơn cô là bao. Khi cả lớp chuẩn bị thu nhận hai tên tiểu lưu manh nhập học, chính là bọn họ đã muốn cô ” vinh dự ” đảm đương cái chức vụ quỷ quái này (hữu danh vô thực) để gánh vác một chút.

Cho nên nhiệm vụ chủ yếu của cô, chính là tiếp cận hai phần tử quấy rối ấy.

Phải nói là hai tên phần tử quấy rối được nhắc đến kia thực sự hết sức nhàn nhã, cả ngày không học hành gì hết, uống trà nói chuyện phiếm, chuyện thích làm nhất chính là đánh cờ vua. Trong giờ học, khi Lý Xa Xa coi trộm truyện tranh manga thì bọn hắn ở phía sau cũng bắt đầu chơi cờ vua, vô cũng bình tĩnh. Dần dà từ hai phần tử được chú ý, các giáo viên đã bắt đầu mặc kệ bọn họ giống như đối xử với Lý Xa Xa vậy.

Mà Tiêu Văn Nhưng có thể nói là một số ít giáo viên không giống với những người bình thường. Hắn chẳng những không mặc kệ, mà trong một số giờ học, hắn còn hưng trí bừng bừng đi tới, chống tay cúi đầu kề sát đầu người nào đó cùng nhau xem manga, hoặc là nghiên cứu hướng đi của bàn cờ, v.v…

Chính vì nguyên nhân đó…

” Em ghét nhất là nhìn bọn anh chơi cờ. Thân là lớp trưởng, em nhất định phải ngăn cấm bọn anh!”.

” Tốt, nếu em hạ được bọn anh, bọn anh sẽ không bao giờ chơi cờ vua trong trường nữa.” Trịnh Diệp nhàn nhã hạ chiến thư.

Lý Xa Xa không thèm suy nghĩ liền đáp ứng ngay lập tức, ” Được!”.

” Em thắng!” Sau một hồi thi đấu, Lý Xa Xa hưng phấn nhảy lên sô pha, hoa chân múa tay vui sướng.

” Phải không?” Tiêu Văn Nhưng đem đồ ăn từ phòng bếp bưng ra, vẻ mặt đầy hoài nghi.

” Thật sự!”.

” Anh chỉ cần ra vài chiêu dễ dàng là em đã trở thành bại tướng dưới tay anh, vậy mà có thể thắng được bọn hắn?”

” Anh đừng nói như vậy, con người luôn luôn tiến bộ mà.” Ha ha ha, cười a cười a. Lý Xa Xa vẫn đang chìm đắm trong chiến thắng huy hoàng của mình, là Tống Vũ Phạm, là Tống Vũ Phạm đã thua dưới tay cô đó nha. Ha ha ha, đúng là tên hoàng kim đầu nột!.

” Nhất định là Tống Vũ Phạm tha cho em, chắc chắn là hắn cảm thấy thương hại em rồi.”

Toàn bộ học sinh cùng các giáo viên giảng dạy trong lớp đều biết, mỗi khi Lý Xa Xa cùng Trịnh Diệp và Tống Vũ Phạm thách đấu, không sớm thì muộn, vừa mới bắt đầu một ván mà chỉ dùng hai phút liền hạ đo ván Lý Xa Xa thì thế nào cũng bị cô bám lấy khiêu chiến cho đến khi thắng mới thôi. Nhưng mà càng chiến thì lại càng thua đến thảm hại. Aizz…

” Mới không có!”.

” Không có sao?” Tiêu Văn Nhưng hoài nghi, vẫy tay, ” Lại đây ăn cơm đi.”

” Hắn nói cờ vây có thể nhường mấy quân, cho nên cờ vua cũng có.”.

” Nhường mấy quân?” Tiêu Văn Nhưng nhanh chóng hỏi lại.” Hắn nhường em mấy quân?” Cờ vua chỉ có vài quân như vậy, hắn có thể nhường như thế nào đây?

” Ừm…..”.

Dường như có vẻ rất thú vị nha, Tiêu Văn Nhưng hứng thú hỏi tỉ mỉ, ” Hắn nhường em mấy quân nào?”.

” Xe, pháo, mã.”.

” Mỗi loại một cái?”.

“……”

Lý Xa Xa nói không ra lời.

Hiểu rồi, hiểu rồi, quả nhiên gỗ mục không thể khắc được. Tiêu Văn Nhưng thích thú đùa cợt ” Trịnh Diệp cũng đồng ý sao?” Tên này chính là người thích đùa giỡn Lý Xa Xa nhất đó nha.

” Hắn nói hắn phải về nhà, không lãng phí thời gian với em.”.

Cũng đúng, bọn hắn từ trước đến nay đều một lần lại một lần đùa cợt Lý Xa Xa. Thật sự là cuộc sống ở trường học rất nhàm chán, cho nên em gái hắn mới có tinh thần mà đối diện một lần lại một lần suy sụp như vậy.

” Vậy cũng tốt, dù sao thì em cũng đã đạt được mục đích, sau này bọn hắn sẽ không chơi cờ vua nữa phải không?”

” Phải, bọn hắn …… quyết định chơi cờ vây.” Buồn bực a~!!!!!!

” Ừ.” Cúi đầu, Tiêu Văn Nhưng cầm bát cơm cố gắng nhẫn nhịn để không cười phá lên. Hiển nhiên hắn cùng Lý Xa Xa đang nghĩ tới một vấn đề, nếu so tài cờ vây thì bọn Trịnh Diệp và Tống Vũ Phạm phải nhường bao nhiêu quân cô mới có thể thắng được đây?.

” Anh trai.”.

” Cái gì?” Tiêu Văn Nhưng giật mình, tâm nghĩ đừng bắt hắn phải ra mặt chứ, hắn còn đang mừng rỡ xem kịch vui, nếu không vạn nhất em gái đem hắn trở thành một đường phát tiết, hắn liền thảm.

Lại nói tiếp, thật xấu hổ, Tiêu Văn Nhưng hắn không sợ trời không sợ đất, nhưng lại chỉ sợ bị em gái tìm đến, hắn có thể sinh tồn trên thế giới này thực sự rất khó khăn a~.

” Kì thi thử giữa kì lần trước.”.

” Ừ.”

Vẫn là bình an, thuận thuận lợi lợi. Bởi vì trong lớp có hai nhân vật đặc thù, mà giám hộ của người nào đó lại hướng đến ban giám hiệu trường gây áp lực, cho nên cuộc thi lúc đó của bọn họ có thể tính là không có giáo viên giám thị.

Nếu mà có giám thị trông coi đi nữa, đến khi đọc hết tên học sinh dự thi, thấy tên của người nào đó xuất hiện, phỏng chừng lão ta sẽ chết đuối trong WC mất.

Các cuộc thi sau mà cứ nhẹ nhàng như vậy thì thật tốt biết mấy.

” Anh có hiểu hay không?”.

” Hiểu cái gì?”.

” Bọn em sẽ phải học nông nghiệp đó. Cái đó có khác gì với tập luyện quân sự đâu, khổ ngang nhau vậy.”

Nhớ lại thời gian tập huấn luyện quân sự lúc ấy, Tiêu Văn Nhưng còn chưa có “thế lực khổng lồ” như hiện tại, khiến cho Lý Xa Xa mệt đến mức phải bò lê từng bước, cháy mất mấy lớp da liền.

” À, em đang lo lắng chuyện này à.”.

” Em là lớp trưởng, đến lúc đó nhất định sẽ thực không hay ho.”

Người dẫn đầu chính là người bất hạnh nhất. Mẹ nó, cứ có việc là lại nhao nhao gọi ta. Các ngươi coi ta là cu-li hả? Mới không cần a!!!

Ha ha ha, ” Cái này anh cũng không thể giúp được em rồi.” Tiêu Văn Nhưng vui sướng khi thấy người gặp họa.

” Không, anh có thể giúp em!”

Nhanh nhẹn buông bát cơm xuống, Lý Xa Xa nhấc đầu đến trước mặt Tiêu Văn Nhưng, ngay lập tức hắn liền có dự cảm không tốt.

” Anh có thể giúp em? Em xác định?”

Lý Xa Xa kiên định gật đầu lia lịa, ” Chỉ anh mới có thể giúp em.”.

Một giọt mồ hôi theo trán Tiêu Văn Nhưng chảy xuống, hắn tự nhủ suy nghĩ của người bình thường còn dễ hiểu hơn Lý Xa Xa, hơn nữa đối với tâm tư của phụ nữ cũng không khó đoán như vậy. Chính là người con gái duy nhất trên thế giới gần gũi với hắn, tâm tư của em gái hắn, hắn chưa từng hiểu rõ chút nào.

Cho dù hiểu rõ thói quen của cô, biết rõ cá tính của cô, chính là cứ mỗi khi có chuyện gì liên quan đến Lý Xa Xa là vẫn có thể làm cho trái tim hắn vô lực nhảy lên.

Đúng là khắc tinh mà!

” Các học sinh chú ý, thứ hai chúng ta sẽ bắt đầu xuất phát học nông nghiệp, các em hãy nhanh chóng đóng tiền học nông nghiệp ngay cho nhà trường, ” Khóc a, lại phải rút tiền nữa rồi, Tiêu Văn  Nhưng bi ai một chút, lại tiếp tục, ” Lớp trưởng nộp danh sách những người tham gia cho tôi. Tôi mong toàn bộ các em đều chuẩn bị thoả đáng, không cần đến lúc đó lại gây ra phiền toái cho mình” Chủ yếu nhất là không cần gây thêm phiền toái cho ta, ” Còn có thời tiết sắp tới có vẻ sẽ lạnh một chút, mọi người hay mang theo đủ quần áo, chú ý giữ ấm.”

Lại nói tiếp, quần áo của em gái hắn thực sựu rất phong phanh, lại thêm một chút …

Dưới lớp, các học sinh hưng phấn bắt đầu nhao nhao bàn luận.

” Còn có một điều tôi phải nhắc trước.”

Chỉ thấy Lý Xa Xa vẻ mặt đắc ý.

” Trong lúc học nông nghiệp, tôi muốn các em có thể ghi chép lại việc học của mình diễn ra như thế nào, cho nên cần một người chụp ảnh lại làm tư liệu học tập sau này. Học trò Lý Xa Xa là lớp trưởng đã xung phong nhận việc, thay mặt cho toàn bộ cả lớp đảm đương công việc này, cho nên cả lớp hãy cho một tràng pháo tay cảm ơn bạn Lý Xa Xa nào.”

Không xong rồi! Tiêu Văn Nhưng sắc mặt tái nhợt, cảm thấy rất muốn phun ra, không ngờ hắn lại có thể nói ra những lời buồn nôn như vậy.

Ở đây, vài vị bạn học khác cũng có chung cảm giác bi phẫn ấy với Tiêu Văn Nhưng. Ví dụ như Trịnh Diệp, Tống Vũ Phạm,…

Còn Lý Xa Xa thì vô cùng sung sướng. Ha ha ha, chụp ảnh chính là công việc nhẹ nhàng nhất rồi còn gì nữa. Thử hỏi làm người chụp ảnh thì sẽ có khó khăn gì được đây. Ha ha ha ha…

__________________________________