Tang Truân dắt Tang Ân ra bên ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa phòng thờ lại.

Đi ra ngoài, cô hít thở lấy bầu không khí nhộn nhịp vào năm mới của khu phố, mọi người trên đường đều mặc những chiếc áo mới, những đứa trẻ nhận được tiền lì xì thì vui mừng chạy khắp nơi rất vui vẻ

Tang Truân mở túi xách ra lấy một chiếc phong bao màu đỏ có ghi chữ " Tiểu Ân ", cô ngồi xuống đặt vào tay Tang Ân xoa đầu cậu bé mỉm cười nói

" Lì xì cho em, nhận được tiền rồi phải mau ăn chóng lớn nhé "

Tang Ân cười, vòng tay ôm lấy Tang Truân.

Hôn lên má cô một cái

" Cảm ơn chị Truân Truân, em nhất định sẽ thật nhanh lớn để bảo vệ chị "

Tang Truân cũng hôn lên má cậu bé lại một cái thì chiếc xe quen thuộc của Bách Hứa Phong chạy đến trước mặt.

Trương Túc liền xuống xe chạy đến ôm Tang Ân lên, cười cười

" Tang Ân ơi, hôm nay chúng ta cùng nhau đón năm mới nhé ?"

" Dạ "

Bách Hứa Phong đi đến chỗ Tang Truân, đưa tay ra để cô đứng lên.

Bách Hứa Phong mỉm cười kéo cô lên, anh lấy trong túi mình ra một phong bao lì xì màu vàng đưa ra trước mặt Tang Truân

" Mừng tuổi em nhé, phải học thật giỏi thì mới xứng đáng"

Tang Truân nhận lấy rồi cũng lấy một phong bao trong túi xách ra đưa đến cho anh

" Thầy Bách, em cũng mừng tuổi anh.

Một năm bình an nhé "

Sau đó, Bách Hứa Phong cũng đưa phong bao cho Tang Ân, Trương Túc cũng đưa cho cô.

Bốn người đi lên xe, đi đến cửa hàng thiết kế thời gian của anh em Lý Tư Trác

Đi đến nơi, bốn người đẩy cửa bước vào bên trong.

Thấy mọi người đi vào, tất cả bên trong liền đứng lên vui vẻ chạy đến ôm lấy Tang Truân và chúc mừng năm mới

Lục Nhuệ ôm cô xong thì liền đi qua chỗ Trương Túc đang ôm Tang Ân trên tay.

Tay cô đưa một phong bao ra rồi xoa xoa đầu cậu bé

" Chúc mừng năm mới, Tang Ân.

Em mau ăn chóng lớn nhé "

" Dạ "

Lục Nhuệ lì xì cho Tang Ân xong thì đứng bên cạnh Trương Túc, đầu còn dựa vào người của anh.

Lần lượt mọi người đi lên lì xì và gửi những lời chúc may mắn đến cậu bé.

" Chúng ta cùng đi chơi nhé?"

Lục Nhuệ đang dựa đầu vào người của Trương Túc nghe vậy thì liền nói

" Không được mất rồi, bọn tớ không đi được.

Phải ở canh quán, với lại phải để không gian cho cậu với thầy Bách chứ, haha "

Mặt Tang Truân đỏ ửng lên, liền chạy đến đánh đánh vai của Lục Nhuệ

" Nhuệ Nhuệ đúng là đáng ghét mà "

" Tớ nói đúng thôi "

Lý Tư Trác liền đi vào trong, mang ra ngoài vài chiếc hộp quà đi đến đưa cho Tang Truân, Bách Hứa Phong, Trương Túc và Tang Ân

" Quà năm mới cho mọi người cả đấy, một năm bình an nhé "

" Cảm ơn cậu nhiều, Tư Trác "

Lý Tư Trác vui vẻ đi đến ghế sofa ngồi xuống, bốn người chào tạm biệt mọi người trong cửa hàng rồi đi lên xe.

Bách Hứa Phong vừa khởi động xe vừa hỏi Tang Ân

" Nhóc con, nói xem bây giờ em muốn đi đâu?"

Không cần thời gian suy nghĩ, Tang Ân liền trả lời ngay

" Trại trẻ mồ côi ạ, em muốn gặp các bạn và cô "

Nghe câu trả lời của Tang Ân, Bách Hứa Phong liền chạy xe đến trại trẻ mồ côi.

Lúc đang đi, Tang Truân xem điện thoại thì liền nhận được tin nhắn và tiền chuyển vào tài khoản

- Con gái, bố không thể về được.

Con lấy tiền đi chơi nhé, sinh nhậy con sẽ về

Tang Truân xem nhưng không trả lời, hằng năm họ đều đi công tác như vậy nên cô chỉ biết đi chơi cùng Lục Nhuệ không cảm thấy buồn bã gì.

Đến trại trẻ mồ côi, mọi người bước xuống xe đi vào.

Tang Ân bây giờ không để Trương Túc ôm trên tay nữa mà chạy thẳng vào bên trong ôm lấy hai cô nhi viện

Thấy Tang Ân trở về vào ngày năm mới, cô nhi viện liền bất ngờ ngước lên thì lấy Tang Truân đi đến.

Cô lấy tiền trong túi ra, một lần nữa quyên góp cho các em bé khác ở đây

Cô nhi viện ôm lấy Tang Ân, miệng luôn hỏi thăm

" Bi à, con dạo này sống có tốt không ?"

" Rất tốt cô ơi, con tên là Tang Ân.

Các anh chị đối xử với con rất tốt! "

Trên môi người phụ nữ đó nở nụ cười mãn nguyện, sau khi nói chuyện với cô nhi viện xong, Tang Ân liền chạy đến chỗ các bạn ôm lấy từng người và chúc mừng năm mới

Mọi người gửi một số tiền nhỏ để quyên góp rồi cùng chào tạm biệt ra về.

Di chuyển đến những khu vui chơi và công viên để chụp ảnh và chơi đùa, trong lúc đi chơi Tang Truân luôn cảm thấy có ánh mắt luôn nhìn bọn cô

" Anh à, em cảm thấy có ánh mắt luôn nhìn vào chúng ta thì phải "

" Em cứ đi cạnh sát anh và Túc Túc nhé, yên tâm "

Đến khi mệt lã và bắt đầu đói bụng, mọi người đi vào một nhà hàng ở trung tâm thành phố để ăn tối.

Vì là năm mới nên nhà hàng cũng vô cùng đông khách nhưng may mắn là vẫn tìm được một bàn ăn ở lầu ba

Ăn xong, Bách Hứa Phong chở cô và Tang Ân về nhà an toàn rồi mới trở về nhà mình.

Lúc trở về đến nhà thì cũng đã gần đêm, Tang Ân bắt đầu ngái ngủ vì cả ngày đã đi chơi nên bây giờ rất mệt mỏi và buồn ngủ nên cô tắm rửa thay đồ cho cậu bé xong thì đặt lên giường ngủ, Tang Ân ngủ rồi cô mới lật đật đi tẩy trang và tắm rửa để đi ngủ