Tần Việt mơ thấy ác mộng.

Y mơ thấy mình đang thích ý nằm trên sườn núi ở phía sau phòng của lão gia, trên núi nở đầy cúc dại, đại hoàng (đại hoàng miêu) và A Hoa (cẩu Tiểu Hoa) đi theo bên người, đại hoàng thân thiết liếm hai má y, A Hoa cũng vui vẻ ngoạn y vài cái.

Trong nháy mắt, điện thiểm lôi minh (*), mây đen dầy đặc. Y đứng dậy muốn chạy về nhà, lại phát hiện đại hoàng trên đầu vai mình biến thành Tiểu Băng, tiếp theo hạ thân đau xót, A Hoa biến thành Triệu Tuấn, một ngụm cắn vào tiểu JJ của mình.

(điện thiểm lôi minh: sấm vang chớp giật)

“A!” Y hét lớn một tiếng từ trong mộng tỉnh lại, thuận thế một cước đem Triệu Tuấn đá xuống giường.

“Ôi.” Y vừa động như vậy, mới cảm giác được xương sống thắt lưng nhuyễn không chịu được, giống như đã bị chặt đứt.

Đáng thương Triệu Tuấn làm lụng vất vả một đêm, đang cố gắng ngủ lấy sức, còn bị Tần Việt đá tỉnh. Hắn nghiêm mặt đứng lên, toàn thân trần như nhộng, cái kia còn đang lắc lư dưới Thần Quang (nắng sớm) càng chói mắt.

Tần Việt lập tức ngây dại, nửa ngày không nói nên được một câu nào: “Ngươi, ngươi, ngươi… Ngươi sao lại ở trên giường ta!”

“Nhìn rõ đi, đây là giường của ta!” Triệu Tuấn sắc mặt cũng không khá hơn.

Tần Việt hậu tri hậu giác nhìn nhìn bốn phía, lại xốc chăn lên nhìn nhìn, thất kinh phát hiện quần lót mình không cánh mà bay, vẫn ôm một tia cầu may hỏi: “Đêm qua… Không phát sinh cái gì đi?” Hắn chỉ nhớ rõ mình ngồi trên xe Triệu Tuấn, những cái khác đều đã quên.

Triệu Tuấn hướng mắt lên người nằm trên giường, “Nên làm không nên làm đều làm rồi.”

“Ý của ngươi là…”

Triệu Tuấn nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng nhưng nét mặt âm u.” Mông ngươi không tệ.”

Tần Việt nháy mắt bị dọa! Y bắt đầu nhận thấy nguy cơ, máy móc đem mông dịch sang bên cạnh, ý đồ cách xa Triệu Tuấn một chút, lại ngoài ý muốn phát hiện cúc hoa thật nóng bỏng đau rát, giống như là… giống như là đã bị cái gì xuyên vào!

Không phải đâu! Nội tâm y hò hét ── ta bất quá chỉ là muốn tìm bạn gái thôi mà, tại sao vừa mới đứng lên đã thành “bạn gái” người khác! Thật sự là tiền mất tật mang!

Nhìn Tần Việt một bộ dáng như gặp quỷ, Triệu Tuấn nghĩ tên gia khỏa này còn đang giả vờ, đêm qua đều lãng như vậy, hôm nay còn làm bộ dáng trinh tiết liệt nam cái gì.

Tần Việt chưa từ bỏ ý định lại xác nhận: “Ngươi cùng ta… Cái kia?”

Triệu Tuấn gật đầu.

“Ngươi ở trên, ta ở dưới?”

Triệu Tuấn lại gật đầu.

“Cho nên ta bị ngươi thượng?”

Triệu Tuấn cảm thấy như vậy không đúng, sửa y: “Là ngươi câu dẫn ta, cám ơn.” thịt béo đưa tới miệng không ăn, thì là có bệnh.

Tần Việt nghe xong nháy mắt bị đảo điên.

Là do mình câu dẫn Triệu Tuấn? Câu dẫn Triệu Tuấn… Câu dẫn?!

“Ngươi thúi lắm!” Tần Việt ở trong lòng lặp lại mấy lần, mạnh theo trên giường đứng lên, không quên dùng chăn che thân thể mình. Y kích động vẻ mặt đỏ bừng, “Ta như thế nào có khả năng câu dẫn ngươi! Ngươi là nam nhân! Ta chẳng lẽ muốn câu dẫn ngươi, muốn ngươi thượng… ta sao? Hừ, ta lại không phải đồng tính luyến ái!”

Triệu Tuấn nghe giọng y tràn ngập ý khinh bỉ đồng tính luyến ái, trong lòng cũng phát hỏa, “Sự thật là như thế. Ngươi có bệnh như vậy hay không, thì tự hỏi chính ngươi.”

Tần Việt bị hắn kích mắt đều đỏ lên, “Ngươi gạt người! Ngươi…” Y thì thào vài câu, đột nhiên vọt mạnh lên ngăn Triệu Tuấn, lấy tay gắt gao kháp trụ yết hầu hắn.” Cho ngươi gạt người! Cho ngươi gạt người!”

Triệu Tuấn không nghĩ Tần Việt lại xúc động như thế, nhất thời bị y chế trụ. Nhưng hắn tốt xấu gì cũng thường xuyên rèn luyện, tay trói gà không chặt như Tần Việt căn bản không phải đối thủ của hắn. Chỉ thấy hắn đưa tay kiềm trụ cánh tay Tần Việt, không chút khó khăn đem tay y đẩy ra, lại xoay người một cái đem y đặt ở dưới thân.

Tần Việt bị hắn ép tay chân không thể nhúc nhích, chỉ có thể không cam lòng dùng đôi mắt thỏ con mà hung tợn trừng hắn.

Triệu Tuấn bị y nhìn trong lòng có chút chột dạ. Tuy rằng đêm qua là Tần Việt châm ngòi thổi gió mới tạo thành thảm kịch như vậy, đây là tự làm bậy không thể sống, nhưng loại sự tình câu dẫn này, quả thật là Triệu Tuấn tự mình lý giải, không thể nói là sự thật được. Nói không chừng thật là y vô tâm không phải như vậy..

Hắn không muốn xuống nước.

Ít nhất trận tranh phong hiện tại này, hắn không thể thua.

Triệu Tuấn chống lại ánh mắt Tần Việt, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn chứng cớ? Đây là chứng cớ.”

Nói xong, hắn cầm trụ vật tử huyệt của Tần Việt, không chút thương tiếc triệt động đứng lên.

Tần Việt khó nhịn vặn vẹo vòng eo, “Ngươi biến thái, tại sao sờ ta nơi đó! Ngươi… Ân a… Ngươi buông tay…”

“Ngươi xem thân thể của ngươi phóng đãng như thế, bị ta sờ hai cái liền cứng rắn, còn nói không phải ngươi câu dẫn ta?” Triệu Tuấn đem bàn tay dính dâm dịch đưa đến trước mặt Tần Việt, ở trên khuôn mặt tái nhợt của y mà lau lau.”Rõ ràng là chính ngươi hư không tịch mịch, giờ lại ngược lại muốn trách ta, thật là buồn cười.”

“Bị ngươi làm như vậy, người bình thường đều cứng lên …”

“Nga, nguyên lai người bình thường bị nam nhân đè cũng sẽ cứng lên? Ta vậy nhưng thật sự không biết.”

Tần Việt bị lời hắn nói đâm vào thương tích đầy mình, hoàn toàn không thể phản bác, chỉ có thể cắn môi dưới chịu đựng lời hắn nhục nhã.

Triệu Tuấn cũng trêu đùa y đủ, buông tay y đứng lên khỏi giường, chỉ vào cửa lạnh lùng nói: ” Mau cút đi khỏi phòng ta!”

Tần Việt sửng sốt vài giây, đột nhiên mạnh mẽ đứng lên, một đầu lao ra khỏi căn phòng làm cho người ta hít thở không thông này.

Triệu Tuấn hừ một tiếng nằm lại trên giường, vừa quay đầu nhìn thấy sàng đan phủ kín dấu vết ngày hôm qua hai người hoan ái lưu lại, không khỏi có chút không thích ứng. Hắn nằm yên lặng cố nén vài phút, cuối cùng vẫn là không chịu nổi, đứng lên thay đổi sàng đan mới, lúc này mới có cảm giác mỹ mãn ngủ.

Chờ hắn lại tỉnh lại, đã muốn một giờ chiều. Qua 12 giờ không ăn cơm lại xuất ra bao nhiêu năng lượng, hỏa thiêu hỏa liệu (*), kích thích hắn thiếu chút nữa trong lúc đánh răng mà nôn ra đến nước.

( hỏa thiêu hỏa liệu: ý chỉ trong lòng vô cùng gấp gáp hoặc trên người có nhiệt gây khó chịu. Nguồn: phuhuyet.wp)

Bệnh bao tử lại tái phát.

Triệu Tuấn rất nhanh rửa mặt xong, đứng trước gương lẳng lặng nhìn bản thân, đưa tay đem mấy sợi tóc trên trán khoát đi.

Giấc ngủ đầy đủ làm hắn tinh thần khôi phục, cuối cùng cũng có thể tĩnh tâm để tự vấn chuyện tối hôm qua một chút. Hắn không thể không thừa nhận, hành vi của mình quá mức sơ suất. Tuy rằng nói đến đương sự kia ── Tần Việt không thể chối bỏ trách nhiệm, nhưng trận tính sự này dù sao chủ đạo vẫn là từ hắn mà ra.

Tuy nhiên sáng nay thái độ Tần Việt vẫn là kích động đến hắn, làm cho hắn bực tức đầy mình.

Đồng tính luyến ái thì sao! Hắn Triệu Tuấn một là bộ dạng không hề kém hơn một tên nào, hai là tính cách cũng không thua ai, ba là không có bệnh gì! Hắn chính là đồng tính luyến ái thì xảy ra chuyện gì chứ!

Huống chi Tần Việt tự y cũng không trong sáng gì, nhìn tiểu bộ dáng câu nhân như vậy, nói là xử nam ngây thơ ai tin a? Lừa quỷ a! Trong quán bar này tao 0 cũng chưa chắc giả trang được như vậy.

Nghĩ vậy, chút tội ác lén lút bất an trong lòng Triệu Tuấn nháy mắt biến mất không thấy đâu ── dù sao chuyện này nhiều nhất cũng tính là rượu vào loạn tính, ai thiệt hơn cũng khó nói.

Hắn mở cửa buồng vệ sinh, tính đi ra ngoài mua đồ ăn, đi ngang qua phòng khách thuận tiện nhìn lướt qua phòng Tần Việt ── cửa phòng đóng chặt, bên trong một tiếng động cũng không có.

Triệu Tuấn âm thầm hứ một tiếng, đẩy cửa đi ra ngoài.